Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Tuy chỉ làm trong ba phút nhưng sau khi xong việc, anh không quay người rời đi hay gục đầu là ngủ như những người đàn ông khác mà vẫn dính trên người cô, chầm chậm khám phá từ vầng trán đến lông mày, bờ vai cô, hôn cô hồi lâu.

Lâm Bạch Thanh có dáng người đẹp, làn da cũng rất mịn màng, không phải do đồ mỹ phẩm và skincare mà là do cô tập võ luyện quyền từ nhỏ, ngồi thiền điều hòa hơi thở, bên trong tốt thì điều kiện bên ngoại tự ắt sẽ tốt.

Nhưng do từ nhỏ đã đi theo một ông cụ, trong số các sư huynh sư đệ chỉ có một mình bác sĩ Lưu là nữ, cũng không quá để ý đến bản thân mà chỉ tập trung cho y học như Lâm Bạch Thanh nên tính cách là kiểu hoạt bát.

Nhưng cũng giống như Chiêu Đệ, à không, Tiểu Thanh nói, ở cùng Cố Bồi luôn khiến cô có cảm giác mình quý giá như một con búp bê sứ hay cô công chúa độc nhất vô nhị trên thế gian.

Cuối cùng, người đàn ông bò dậy đi tắm rửa.

Lâm Bạch Thanh thì càng sờ càng thấy không đúng.

Có một thành ngữ là bỏ cuộc giữa chừng, dùng để miêu tả hành động vừa rồi của Cố Bồi thì hợp lý không còn gì bằng.

Anh thực sự chỉ nhẹ nhàng nếm thử, vào khoảnh khắc mà đàn ông bình thường đều mất khống chế cũng không làm cô đau.

Đương nhiên cô sẽ cảm thấy khá tốt, dù sao cũng không đau, nhưng chắc chắn anh không có khoái cảm.

Lâm Bạch Thanh giải thích với Cố Bồi thực ra cô không yếu đuối như anh nghĩ, cũng không quá sợ đau, anh không cần thận trọng như thế.

Hơn nữa anh cũng không cần cố ý theo đuổi cảm giác sung sướng của phụ nữ trong quan hệ tình dục.

Khoái cảm t.ì.n.h d.ụ.c của đàn ông rất trực tiếp, phụ nữ thì không giống vậy. Do cấu tạo sinh lý, thực ra đa số phụ nữ cả một đời đều không được trải nghiệm cảm giác cao trào, do vậy anh cũng không cần quan tâm đến cảm nhận của cô như vậy.

Nhưng dù cô là một bác sĩ thì khi đối diện với chồng cũng khó mở miệng nói ra những lời này.

Lâm Bạch Thanh tắm xong đi ra thì thấy Cố Bồi đã nằm trên giường, cô hỏi: “Anh không tăng ca à?”

Cố Bồi nhấc chăn lên, dịu dàng nói: “Ngủ thôi.”

Trước nay anh vẫn bình thản hơn cô, vì mình không làm cô đau nên hơi tự hào, dịu dàng nói: “Không đau đúng không.”

Lâm Bạch Thanh khẽ gật đầu, trùm chăn lên, chỉ để lộ cái đầu tròn ở bên ngoài: “Vâng.”

Lông mày Cố Bồi hơi giãn ra, giọng điệu càng tự hào hơn: “Ngủ thôi.” Rồi anh lại nói: “Cảm giác trải nghiệm lần sau chắc sẽ tốt hơn nữa.” Ý là lần sau anh sẽ tiến bộ hơn chứ gì.

Lâm Bạch Thanh nhẫn nhịn một lúc, cuối cùng vẫn không nhịn được mà nói một cách thăm dò: “Lần sau anh có thể thêm… thêm…”

Cố Bồi lập tức sững người, trở nên căng thẳng: “Có phải anh làm em đau không?”

Thật ra cô định nói là anh có thể mạnh hơn một chút, nhưng chuẩn bị nói ra cô lại thấy như vậy có vô liêm sỉ quá không. Cố Bồi lại hiểu lầm, ôm lấy cô dịu dàng nói: “Xin lỗi, lần sau anh sẽ làm nhẹ hơn.” Lâm Bạch Thanh kìm nén hồi lâu, cuối cùng cũng không nói ra mấy từ kia. Cô nghĩ một lát, khai trương xong rồi tính vậy, chắc vẫn phải cần cô hướng dẫn anh mới biết thế nào gọi là phóng thích bản năng.

Mới sáng sớm đã có người gõ cửa, Lâm Bạch Thanh vừa lật người ngồi dậy đã nghe thấy giọng của Tiểu Thanh: “Đến đây, đến đây.”

Người tới là thợ trang điểm, cô ấy giới thiệu rằng mình được Liễu Liên Chi mời đến, mang theo bốn bộ trang phục cho Lâm Bạch Thanh chọn.

Cô ấy nhìn đồng hồ, vừa tròn sáu rưỡi.

“Xem 《Bản tin tối》rồi chứ, lớp trang điểm và tóc của MC do tôi làm.” Thợ trang điểm cười nói.

Lâm Bạch Thanh nói: “Mau vào nhà đi.”

Thật ra Lâm Bạch Thanh rất thích chiếc váy mà Cố Bồi chọn cho cô, hơn nữa Cố Bồi còn cố ý dành ra hẳn nửa ngày để mua váy. Nhưng Liễu Liên Chi đã đưa đồ đến, cô đương nhiên phải chọn một bộ cho bà ngoại vui lòng.

Liễu Liên Chi mua một chiếc váy kiểu tây cộc tay, một chiếc váy dài bóp eo cổ tròn và một chiếc váy công sở trễ vai, thêm cả một bộ vest dài tay phối cùng áo sơ mi. Bốn bộ là bốn loại khí chất, bộ nào cũng rất đẹp.

Nhưng xuất phát từ sở thích cá nhân, Lâm Bạch Thanh vẫn thích chiếc Cố Bồi mua hơn. Cô không muốn làm phật ý bà ngoại, chỉ vào chiếc váy công sở trễ vai: “Cái này đi.”

“Nếu mặc váy này thì sẽ không uốn tóc, tôi búi tóc lên cho cô trông sẽ đẹp hơn.” Thợ trang điểm nói.

Tiểu Thanh hơi tò mò: “Vậy nếu chọn váy kiểu tây thì sao, cô uốn tóc cho chị tôi ở đây luôn à?”

Thợ trang điểm nói: “Tôi có đem máy uốn tóc, mười phút là uốn xong, nhưng chỉ tạm thời thôi, gội đầu một lần là hết.”

Advertisement
';
Advertisement