Trọng Sinh Trở Về Trước Ngày Nữ Chính Gian Xảo Gả Vào Nhà

Trần Kim Hoa nghe nói cô ta không có vấn đề gì, lập tức cười lạnh nói: “Cô ta thì không xảy ra vấn đề gì, nhưng mà tôi lại có vấn đề cần tìm cô ta đây.”

“Có chuyện gì thì chờ người ta dưỡng thương xong lại nói, nước lạnh thấu xương, không mau đi nghỉ ngơi thì sao được chứ? Thiếu một người như cô ta vớt cá cũng không có vấn đề gì.” Đại đội trưởng nhíu mày, không biết vợ mình có chuyện gì còn quan trọng hơn sức khỏe của người khác.

“Đại đội trưởng, chuyện này thật sự không thể đợi cô ta nghỉ ngơi xong mới nói được.” Bên ngoài đám đông, Bạch Tú Tú đi vào.

Bên người cô là Vương Thanh Hòa đang ôm hai đứa nhỏ.

“Có chuyện gì thế?” Đại đội trưởng cũng ngơ ngác.

“Đại đội trưởng, lúc nãy vợ của Chu lão tam rơi vào trong nước cũng không phải là ngoài ý muốn. Là cô ta muốn đẩy cháu xuống sông, cháu phản ứng nhanh né tránh, cô ta mới tự ngã xuống! Chú xem, lúc nãy cháu bị cô ta đẩy, cũng đạp một chân xuống vũng nước nè.”

Bạch Tú Tú quăng đôi giày ướt đẫm của mình xuống đất.

Đại đội trưởng ngơ ngác.

Sao lại còn có chuyện này nữa? Vợ Chu lão tam điên rồi hả?

“Tôi cũng nhìn thấy được.” Trần Kim Hoa lập tức làm chứng.

Thấy mọi người xung quanh còn chưa giải tán, bà ấy tiếp tục nói: “Tôi hứa sẽ chăm con giúp Tú Tú một lúc, để cô ấy yên tâm ở bờ sông bắt cá nhỏ. Chúng tôi sợ hai đứa nhỏ không nhìn thấy mẹ sẽ quấy khóc đòi đi tìm, cho nên mới bảo Tú Tú đứng ở vị trí mà chúng tôi có thể nhìn thấy. Lúc tôi dẫn hai đứa nhỏ đi nhìn cô ấy thì vừa lúc nhìn thấy vợ của con trai thứ ba nhà họ Chu đẩy Tú Tú một cái. Lúc trước cô ta đã vòng tới vòng lui sau lưng Tú Tú rất lâu rồi, lúc đó tôi còn đang nghĩ cô ta có vấn đề gì thế. Kết quả không ngờ rằng cô ta là muốn hãm hại người khác. Chỉ cần là người có đầu óc thì cũng sẽ không làm ra loại chuyện như thế này!”

Trần Kim Hoa tức giận muốn lôi cô ta ra ngoài phun cho vài cục đàm.

“Lúc nãy hình như tôi cũng nhìn thấy vợ của Chu lão tam cứ vòng tới vòng lui ở bên này, cản đường muốn chết. Tôi còn tưởng là có chuyện gì, không ngờ là vì muốn đẩy người ta xuống sông à? Còn đẩy chị dâu cả của cô em chồng mình nữa? Đây là chuyện quái gì thế!”

Trong đám đông lại có người bồi thêm một câu.

Lúc này, chị ba Chu bị ngăn cách ở bên trong luống cuống.

Không chỉ cô ta, đến cả Điền Tiểu Lan và Chu Kiều Kiều cũng cuống lên.

Chu Kiều Kiều rưng rưng nước mắt nắm lấy tay Điền Tiểu Lan, âm thầm cầu xin bà ta cứu mạng.

Điền Tiểu Lan nhìn mà cảm thấy nhức đầu!

Điền Tiểu Lan cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể nhìn về phía con dâu: “Vợ thằng ba à, chuyện này con phải giúp Kiều Kiều đó. Con đã dính phải chuyện này rồi, nhưng mà Kiều Kiều vẫn chưa. Con đừng đẩy chuyện này cho Kiều Kiều, cả nhà sẽ nghĩ cách giúp con. Nhưng nếu Kiều Kiều có chuyện gì, sau này mẹ sẽ không tha cho con! Mẹ sẽ bảo thằng ba ly hôn con.”

Ba người bọn họ dùng âm lượng nhỏ như tiếng muỗi kêu để nói chuyện với nhau.

Người bên ngoài không nghe rõ được.

“Ba người mấy người đừng có trốn ở trong đó nữa, mọi người mau tháo đồ che chắn ra đi.” Trần Kim Hoa thấy bọn họ còn đang giả c.h.ế.t lại càng giận hơn.

Chờ đồ che chắn bị tháo ra.

Mọi người đều chỉ chỉ trỏ trỏ.

Trần Kim Hoa đi lên lập tức hỏi ngay: “Từ Tiểu Quyên, vì sao cô lại muốn đẩy Tú Tú xuống nước hả?”

Chị ba Chu hoảng sợ, đang định mở miệng nói chuyện.

Bạch Tú Tú cũng đã mở miệng bổ sung: “Đúng vậy, vì sao cô lại đẩy tôi xuống nước hả? Hiện tại thời tiết lạnh như thế, nước lại sâu, cô muốn tôi c.h.ế.t đuối đúng không? Hành vi này là g.i.ế.c người chưa toại, cô phải bị bắt đi ở tù. Cô nói coi cô còn có con nhỏ nữa, nếu cô đi ở tù vài chục năm, chờ đến lúc ra tù con của cô phải làm sao đây?”

Từ Tiểu Quyên lập tức đờ ra.

Cô ta đột nhiên quay đầu lại, nhìn mẹ chồng và em chồng của mình.

Hai người bọn họ lừa cô ta!

Nếu không phải Bạch Tú Tú giành nói chuyện trước cô ta, cô ta sẽ dựa theo lời bà ta nói, kiên quyết nói mọi chuyện đều là do cô ta làm.

Cô ta cũng đã nghĩ kỹ lý do rồi, sẽ nói là thấy Bạch Tú Tú cứ ăn h.i.ế.p Kiều Kiều mãi.

Hai người này gộp lại cũng không ghép ra được một trái tim hoàn chỉnh, vô cùng xấu xa!

“Hai chúng ta không có thù không có oán, cô muốn hại tôi và người khác bảo cô hại tôi là hai vấn đề hoàn toàn khác nhau đó.” Bạch Tú Tú thấy sắc mặt cô ta khác thường, tiếp tục bổ sung thêm một đao nữa.

Đầu óc của Từ Tiểu Quyên sắp c.h.ế.t máy đến nơi, những lời Bạch Tú Tú nói ra làm cô ta ước gì có thể làm thời gian chảy ngược lại.

Con ranh Chu Kiều Kiều khốn nạn kia bảo cô làm chuyện này, lại còn có nguy hiểm nữa hả?

Vốn dĩ cô ta còn cho rằng cùng lắm sẽ chỉ bị mắng vài câu thôi.

Kết quả lại còn phải đi ngồi tù nữa hả?

Vậy sao được chứ?

“Không phải tôi…”

Từ Tiểu Quyên vội vàng muốn giải thích.

“Chị cả, chuyện này có hiểu lầm gì không? Sao chị ba nhà tôi lại hại người khác được chứ? Chị ba, chị nói đúng không?” Chu Kiều Kiều cảm thấy không ổn, nhanh chóng đứng ra cãi chày cãi cối giúp chị ba Chu.

Chỉ cần chị ba nói rằng đây là hiểu lầm, vậy coi như không phải cố ý đẩy người ta xuống sông rồi.

Cho dù chị ba có bị bắt ngồi tù thì cũng sẽ không quá lâu. Còn sẽ không liên lụy cô ta, đây đã là cách tốt nhất rồi.

Chị ba Chu lại không muốn phối hợp với Chu Kiều Kiều, hiện tại cô ta chỉ ước gì có thể cầm d.a.o liều mạng với em chồng và mẹ chồng.

“Hiểu lầm gì chứ? Không có hiểu lầm gì cả!” Chị ba Chu cười lạnh.

Cô ta chỉ vào Chu Kiều Kiều chửi ầm lên: “Cái con ranh khốn nạn mày, nếu không phải mày bảo tao hại chị cả của mày giúp mày thì sao tao lại đi đẩy cô ấy xuống nước chứ? Tôi có tiếp xúc gì với cô ấy đâu? Tôi nói cho cô biết, đều là Chu Kiều Kiều, nó nó muốn hại cô, cho nên nó mới đi nhờ tôi. Là nó bảo tôi đẩy cô xuống nước, tốt nhất là cô c.h.ế.t quách đi, nếu còn sống thì cũng sẽ bị bệnh nặng. Cho dù không để lại bệnh nặng gì thì cô rơi vào nước, toàn thân ướt đẫm, bị người ta nhìn thấy hết. Đây là ý đồ của nó! Nó ngứa mắt cô cho nên mới muốn hại cô đó.”

“Nè, chị ba, sao chị lại có thể đổ thừa cho tôi chứ? Tôi bảo chị đẩy người xuống nước lúc nào hả? Chị có chứng cứ gì không? Tôi có lòng tốt muốn giải thích giúp chị, sao chị lại còn vu oan cho tôi nữa?” Chu Kiều Kiều chỉ muốn đè đầu chị ba nhà mẹ đẻ mình xuống nước lần nữa thôi.

Điền Tiểu Lan nghe con dâu nói như thế, xông đến tát cho cô ta hai bạt tai.

Mặt Từ Tiểu Quyên lập tức xuất hiện vệt đỏ.

“Tao thấy mày điên thật rồi, mày không muốn cho người ta sống yên đúng không? Cô không chỉ đẩy chị dâu cả nhà chồng Kiều Kiều xuống nước, mày lại còn đổ hết tội lỗi lên trên đầu Kiều Kiều. Mày hận nhà họ Chu bọn tao đến thế à? Sao nào? Mày không phải là người nhà họ Chu? Mày không sinh con đẻ cái cho nhà họ Chu sao? Mày không sống được, còn không cho cả gia đình tao sống luôn đúng không? Tốt xấu gì cũng phải để con trai mày sống nữa chứ!”

Ánh mắt của Điền Tiểu Lan giống như sói đói.

Chỉ thiếu điều không nói thẳng, nếu cô ta còn dám nói bậy thì sẽ xử lý con trai của cô ta.

Từ Tiểu Quyên nghĩ đến con trai, lập tức mềm lòng.

Bắt đầu khóc nức nở.

“Từ Tiểu Quyên, rốt cuộc là cô có chuyện gì hả? Còn có Chu Kiều Kiều nữa, chuyện này thật sự không có liên quan gì đến cô sao?” Đại đội trưởng nhìn chuyện rắc rối của gia đình này, tâm trạng vui vẻ lúc vớt cá cũng biến mất sạch sẽ.

Trong lòng cũng thầm may mắn, nếu ông ấy đi đến thôn Thượng Hà bắt cá, vậy hôm nay thôn Hạ Hà chắc là sẽ quậy banh nóc mất!

May mà ông ấy có mặt ở đây.

Chuyện rắc rối lần này…

“Từ Tiểu Quyên, nếu cô ở tù mười mấy năm, mấy chục năm, chồng cô sẽ không cưới vợ mới về sao? Sao cô lại có thể hồ đồ như thế hả? Chúng ta lại chẳng quen biết gì nhau, cô đẩy tôi xuống làm gì? Con của cô ở trong tay mẹ kế còn có thể sống tốt sao? Mẹ chồng cô sẽ chăm con giúp cô à? Cả đời của cô không phải coi như tiêu rồi sao?”

Bạch Tú Tú nhíu mày, vô cùng đau đớn hỏi ngược lại cô ta.

Những lời này, mỗi một chữ đều đang nhắc nhở Từ Tiểu Quyên.

Nếu cô ta thật sự bị bỏ tù mười mấy hai mươi năm, đời cô ta coi như xong.

Nếu cô ta thật sự có chuyện gì thì mẹ chồng cũng chẳng đáng tin chút nào!

Hiện tại cô ta vẫn còn ở bên ngoài, mẹ chồng cũng đã vì em chồng mà muốn đưa cô ta đi ngồi tù, phá hủy cả cuộc đời của cô ta.

Nếu cô ta đi tù, em chồng và mẹ chồng chắc chắn sẽ không để ý đến chuyện sống c.h.ế.t của con trai cô ta.

Dù sao thì nhà họ Chu cũng không phải chỉ có một đứa cháu nội, cũng không phải chỉ có một mình cô ta mới có thể sinh được con trai cho chồng cô ta.

Nếu có thể làm lại một lần nữa, cô ta tuyệt đối sẽ không nghe lời Chu Kiều Kiều.

Từ Tiểu Quyên vừa đau lòng lại vừa hối hận.

Advertisement
';
Advertisement