Hỗn Nguyên cỏn cỏn chỉ là lũ kiến hôi trong mắt tiểu gia mà thôi, không biết tự lượng sức mình, đòi giết Tiên Vương, haha, sao nào? Hết chiêu rồi, nếu không còn thì tới lượt bản thiếu tiễn ngươi lên đường rồi ~”
“Muốn động tới tiểu sư thúc thì phải bước qua xác của ta cái đã !”
Lạc Dương và Tuyết Hương lóe lên rồi chắn trước người Dương Bách Xuyên, hai người họ vẫn luôn quan sát trận chiến, đương nhiên thấy được tình trạng của Dương Bách Xuyên, ngay sau đó cả hai đã tới bên cạnh hắn.
“Khụ khụ ~ Lạc Dương, dừng lại.”
Dương Bách Xuyên ho khan.
Lạc Dương ngạc nhiên nhìn Dương Bách Xuyên, trong lòng nàng nghĩ, đã tới bước này rồi mà tiểu sư thúc còn cậy mạnh?
Dương Bách Xuyên nhìn vẻ mặt của Lạc Dương thì biết nàng đang nghĩ cái gì, Dương Bách Xuyên được Tuyết Hương đỡ dậy, hắn ra hiệu Lạc Dương từng vội, sau đó nhìn về phía Tây Môn Thanh đang đứng cách đó mấy chục mét, Dương Bách Xuyên cười lớn: “Tiên Vương mà thôi, trong mắt ta ngươi cũng chỉ có vậy, haha, Tây Môn Thanh, ngươi thật sự cho rằng vừa rồi tiểu gia ta tốn công như vậy là để chơi với ngươi sao?”
Tây Môn Thanh nghe thấy Dương Bách Xuyên nói vậy thì cảm thấy không đúng: “Ngươi có ý gì? Chết đến nơi rồi còn giả thần giả quỷ.”
Dương Bách Xuyên mỉm cười, sau đó nâng tay lên giống như muốn túm Tây Môn Thanh ở cách 2-30 mét lại đây, rồi nói: “Cẩn thận cảm nhận xem trong cơ thể ngươi có cây châm nào hay không? Ha hả, ta đã đâm thủng Tiên Nguyên của ngươi, đánh vỡ trái tim của ngươi, giờ thì cái chết của ngươi phụ thuộc vào ý muốn của ta.
Không phải ngươi là Tiên Vương hay sao? Ta nói cho ngươi một bí mật, cây châm ở trong cơ thể ngươi cũng là đồ của Tiên Vương, là châm của Cửu Sí Phong Hậu biến dị. Nàng ta cũng là Tiên Vương nhưng mạnh hơn ngươi nhiều.”
Sắc mặt của Tây Môn Thanh liên tục thay đổi, từ trắng đến xanh, cuối cùng mồ hôi thi nhau chảy, lúc này gã ta mới phát hiện trong cơ thể mình có một cây châm…
Trái tim bị đâm thủng, Tiên Nguyên đen tuyền, có kịch động.
Ngay cả Tiên Hồn cũng cảm thấy dần chết lặng, pháp lực nhanh chóng xói mòn…
Tây Môn Thanh biết chính mình xong đời rồi.
“Ngươi… Ta liều mạng với ngươi…”
Tây Môn Thanh lao về phía Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên lạnh lùng nói: “Muốn liều mạng, đã chậm, thu.”
Dương Bách Xuyên triệu hồi châm của Phong Hậu.
“A ~”
Tây Môn Thanh la hét thảm thiết, ngã nhoài trên mặt đất, cả người bị ngọn lửa màu xanh lục đốt cháy.
Tất nhiên Dương Bách Xuyên sẽ không quên uy lực của Thanh Liên Tiên Hỏa. Lúc sử dụng châm đuôi thì hắn đã truyền vào một luồng Tiên Hỏa, lúc này ngọn lửa đốt từ trong ra ngoài.
Cuối cùng Tây Môn Thanh đã bị hắn xử lý.
Hóa thành tro tàn trong nháy mắt.
Khoảnh khắc hắn triệu hồi châm đuôi ong, kịch độc trong vết thương và Thanh Liên Tiên Hỏa cùng bùng nổ, thần ma cũng không cứu được gã ta.
“Phù ~”
Thấy Tây Môn Thanh hóa thành tro tàn, Dương Bách Xuyên thở hắt ra một hơi, nhìn chằm chằm tro tàn: “Nếu ngươi là Tây Môn Khánh chứ không phải Tây Môn Thanh, có lẽ ta sẽ giữ lại mạng của ngươi.”
Dứt lời, hắn duỗi tay lấy ra một pháp khí trữ vật từ trong đống tro tàn, hiển nhiên hắn sẽ không quên dọn dẹp chiến trường.
“Ầm đùng… A!”
Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên.
Dương Bách Xuyên ngẩng đầu lên thì thấy một gậy của Lục Nhĩ đập mạnh lên người Trịnh Đại Thủy. Máu trên người Trịnh Đại Thủy bắn tung tóe, rải khắp không trung.
Cảm nhận được Trịnh Đại Thủy đã sắp chết, hắn ngự kiếm bay lên chém lão thành hai nửa, chết không chớp mắt.
Tuy thủ đoạn không sáng rọi nhưng không cần thiết nhân từ với kẻ địch.
Bây giờ chỉ còn lại Tây Môn Thiên Tinh.
Hắn thấy được Lục Nhĩ chưa dùng toàn lực, vẫn luôn áp chế Tây Môn Thiên Tinh, xử lý Tây Môn Thiên Tinh chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Lục Nhĩ cường hãn hung ác, là một trong ba Tiên Vương.
Hắn cũng không định đi lên hỗ trợ vì không cần thiết.
Thấy Tây Môn Thiên Tinh vẫn luôn tránh né đòn tấn công của Lục Nhĩ, từ lúc bắt đầu thì lão cáo già này đã không đánh trực diện, mà để Trịnh Đại Thủy đánh trước.
Thời gian chiến đấu không dài, đến bây giờ mới chỉ mất 5-6 phút. Hắn gắng sức xử lý Tiên Vương sơ cảnh Tây Môn Thanh, Lục Nhỉ xử lý Trịnh Đại Thủy và Tiên Cầm, bọn họ đều là cao thủ Tiên Vương hậu kỳ.
Bây giờ chỉ còn lại Tây Môn Thiên Tinh nhưng không đánh lo.