Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 

 Trịnh Đại Thủy vừa chết, Tây Môn Thiên Tinh vô cùng hỗn loạn. Đầu tiên là con của ông ta bị Dương Bách Xuyên giết chết, sau đó Trịnh Đại Thủy bị Lục Nhị đánh chết rồi bị Dương Bách Xuyên bổ đao xử lý.  

 

Lúc này Tây Môn Thiên Tinh vô cùng sợ hãi.  

 

Ông ta không ngờ con khỉ này lại mạnh như vậy, chỉ là một con khí Tiên Vương đại viên mãn mà thôi. Ông ta và Trịnh Đại Thủy cộng thêm Tiên Cầm của Trịnh Đại Thủy đều là cao thủ Tiên Vương hậy kỳ, thậm chí Trịnh Đại Thủy đã gần đột phá đại viên mãn. Lẽ ra trong tình huống bình thường thì rất dễ để giết chết một Tiên Vương đại viên mãn, nhưng ai biết lại xảy ra tình huống này.  

 

Tây Môn Thiên Tinh cảm nhận được uy hiếp, đã gửi tin cho cao thủ trong tộc và tộc lão, nhưng đến giờ vẫn chưa ai đến. Nếu còn kéo nữa, Tây Môn Thiên Tinh biết kết cục của mình là bị con khỉ này đánh chết.  

 

Ông ta gầm lên triệu hoán lão tổ đến, nếu không ông ta chết chắc.  

 

Nghe thấy Tây Môn Thiên Tinh gọi lão tổ, Dương Bách Xuyên hơi căng thẳng. Bởi vì hắn nhớ lúc nói chuyện với Đông Phương Thiết Nhân, Đông Phương Thiết Nhân từng nói bốn gia tộc lớn trong Tiên Thành Hỗn Loạn đều có cao thủ trấn giữ. Tuy không nói kỹ càng tỉ mỉ nhưng ý của Đông Phương Thiết Nhân là các gia tộc lớn đều có cao thủ cấp Tiên Đế trấn giữ, khác ở chỗ ai mạnh ai yếu mà thôi.  

 

Tuy Dương Bách Xuyên không biết Lục Nhĩ Mi Hầu mạnh đến mức nào, nhưng nếu gặp phải cao thủ cấp Tiên Đế cũng không dễ đối phó.  

 

Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên hét lên: “Lục Nhĩ đại ca, đánh nhanh thắng nhanh đi.”  

 

Hắn không muốn kéo dài thêm nữa, nếu không thực sự có cao thủ cấp Tiên Đế đến thì tiêu đời.  

 

Hắn vừa mới gặp lại Lục Nhĩ nên không muốn bị Tiên Đế đuổi giết chạy trốn đâu.  

 

Dù thế nào vẫn phải xử lý Tây Môn Thiên Tinh đã, còn việc gia tộc Tây Môn có lão tổ cấp Tiên Đế hay không thì tính sau. Xử lý xong ông ta thì hắn và Lục Nhĩ sẽ rời khỏi Tiên Thành Hỗn Loạn.  

 

Tiên Vương Tiên Đế, sẽ có ngày hắn bước lên đỉnh.  

 

“Ầm ~”  

 

“A ~ Phụt!”  

 

Dương Bách Xuyên vừa nói xong, Lục Nhĩ đã đập Tây Môn Thiên Tinh một trận.  

 

Ông ta hét lên thảm thiết rồi hộc máu, bay ngược ra ngoài.  

 

Dương Bách Xuyên mỉm cười, hắn biết Lục Nhĩ đã dùng sức mạnh.  

 

Một gậy này cho dù Tây Môn Thiên Tinh không chết cũng tàn.  

 

Tây Môn Thiên Tinh bị đành bay không rơi xuống mà là bay ngược ra ngoài.  

 

Sau đó Lục Nhĩ đuổi theo, giơ trường côn định giết chết ông ta.  

 

Chỉ trong nháy mắt mà Lục Nhĩ đã xuất hiện trước mặt Tây Môn Thiên Tinh, giơ trường cồn lên cao rồi hạ xuống.  

 

Dương Bách Xuyên biết lần này nện xuống thì Tây Môn Thiên Tinh sẽ tàn phế.  

 

Hắn tưởng chuyện này đã kết thúc.  

 

Ai ngờ dị biến xuất hiện.  

 

“Hừ ~”  

 

Một tiếng hừ như tiếng sấm, bốn phương tám hướng đều vang vọng tiếng hừ này.  

 

Chỉ thấy gậy của Lục Nhĩ sắp giáng xuống người Tây Môn Thiên Tinh thì trước người ông ta bùng nổ ánh sáng chói mắt.  

 

“Ầm ~”  

 

Một tiếng nổ chấn động trời đất vang vọng phía chân trời.  

 

Kèm theo là hơi thở vô cùng áp lực.  

 

Gần như bao phủ toàn bộ không trung.  

 

Cao thủ…  

 

Là hơi thở của cao thủ.  

 

Dương Bách Xuyên chấn động, chuyện mà hắn lo lắng đã xảy ra.  

 

“Bịch ~”  

 

Tiếng chấn động tiếp theo là tiếng gậy đập xuống đất của Lục Nhĩ.  

 

Bụi đất mịt mù.  

 

Dương Bách Xuyên vội vàng tiến đến.  

 

“Lục Nhĩ đại ca.” Dương Bách Xuyên hét lên.  

 

Lục Nhĩ ho khụ khụ: “Không sao.”  

 

Nói xong Lục Nhĩ nhảy lên hố, đứng bên cạnh Dương Bách Xuyên. Hắn ta nheo mắt lại, ngẩng lên trời, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu.  

 

Lúc này Dương Bách Xuyên nhìn thấy trên chân trời, ánh sáng trắng trước mặt Tây Môn Thiên Tinh dần biến mất, một lão giả đầu bạc râu trắng xuất hiện trước người ông ta.  

 

Dương Bách Xuyên không nhịn được run rẩy, dưới luồng áp lực này, lần đầu tiên hắn cảm nhận được bản thân nhỏ bé như hạt bụi.  

 

“Thì ra đây là cao thủ cấp Tiên Đế sao?”  

 

Dương Bách Xuyên lẩm bẩm.  

 

Đúng lúc này hắn nghe thấy Lục Nhĩ nói: “Đúng là Tiên Đế. Tiểu Xuyên Tử đừng sợ, từ lúc ta đi vào Tiên giới, ta vẫn luôn bế quan tu luyện, lâu lắm rồi chưa đánh nhau. Đúng lúc có hai Tiên Vương đến để ta làm nóng người, giờ thêm Tiên Đế mới đủ vị, ngươi cứ đứng nhìn đi, lát nữa ta đánh ngã hắn cho ngươi xem.”  

 

Dương Bách Xuyên nghe vậy không biết nên khóc hay cười, không biết có phải hắn ta đang an ủi mình hay không đây?  


“Đại ca, hiện tại tu vi của ngươi là gì thế?”

Advertisement
';
Advertisement