Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

Giờ phút này, quanh người Phương Tịnh Thiên đang lơ lửng giữa không trung đầy dẫy ma khí, sức mạnh Thiên Địa không ngừng xâm nhập vào trong cơ thể lão ta.  

 

 

Đó là ma khí đấy, ấy thế mà lão già này lại chẳng thèm kiêng dè gì mà hấp thu hết.  

 

Hơi thở ngày càng mạnh dần…  

 

“Sư phụ, mau dừng lại đi…”  

 

Mặc dù bà lão bên cạnh đã bị sư phụ giết chết, nhưng là đồ đệ của lão, Cảnh Xán nhận ra điểm bất thường trên người sư phụ Phương Tịnh Thiên lúc này.  

 

Ma khí tương khắc với sức mạnh của tiên nhân, thế nên nàng ta biết rất rõ nếu Phương Tịnh Thiên cố chấp hấp thu luồng ma khí khổng lồ đó vào người thì sẽ dẫn tới hậu quả khủng khiếp gì.  

 

“Ha ha ha… Xán nhi đừng lo, vi sư sắp đột phá rồi…” Phương Tịnh Thiên lơ lửng giữa trời chợt há miệng cười lớn như điên.  

 

“Đại tông sư, xem chừng Phương Tịnh Thiên đã mê muội quá rồi.” Đinh Hòa Bình lo lắng nói.  

 

Bấy giờ, dưới sự hợp tác của mọi người, những ma hồn khác trong điện đã bị thu phục, hóa thành ma hồn châu, đúng lúc này, sự ngông cuồng của Phương Tịnh Thiên đã thu hút sự chú ý của mọi người.  

 

Đối mặt với tình hình này, Dương Bách Xuyên chỉ bình tĩnh nhìn Phương Tịnh Thiên, đặng nói: “Xem tình hình thế nào rồi tính tiếp, chứ chúng ta cũng đâu ngăn cản lão già kia đột phá được. Mà các ngươi có cảm nhận được không, hình như Phương Tịnh Thiên… đang tính thăng lên thượng phẩm Hỗn Nguyên Đạo Tiên.”  

 

“Đúng là vậy thật. Thật ra, tất cả các thế lực lớn ở Tiên Đan Thành ai cũng biết rất rõ điểm này hết, lão già Phương Tịnh Thiên xuất thân từ Hỏa Vân Các, tuy Hỏa Vân Các không có chi nhánh trải rộng khắp Tiên Giới, nhưng cũng là một thế lực có lịch sử lâu đời ở Tiên Đan Thành. Cách đây hơn một nghìn năm, tu vi của Phương Tịnh Thiên đã đạt tới trung phẩm Hỗn Nguyên Đạo Tiên, nói cách khác lão ta đã chạm phải bình cảnh rất nhiều năm, mục đích lão tiến vào Ma Tộc Thành lần này cũng là để tìm cách giải quyết.  

 

Giờ xem ra, nguyên nhân là vì đạo tâm của lão đã xảy ra vấn đề, chỉ vì đột phá bình cảnh mà dám thoải mái nuốt sống ma hồn, hấp thu ma khí chẳng chút e dè gì. Trạng thái này của lão thật sự rất nguy hiểm, khả năng cao là đã tiến vào ma đạo.” Hình Uyên Minh bước tới góp vui.  

 

“Nếu vậy kế tiếp chúng ta phải làm gì đây? Chẳng lẽ trơ mắt nhìn Phương Tịnh Thiên hóa ma sao?” Biên Long ra tiếng.  

 

Diêu Bất Ngôn cũng gia nhập: “Nếu Phương Tịnh Thiên rơi vào ma đạo thật, đến lúc đó tu vi của lão sẽ thăng thẳng lên thượng phẩm Hỗn Nguyên Đạo Tiên Cảnh, thế thì chẳng khác gì một sự uy hiếp lớn đối với chúng ta. Đại tông sư, hay là chúng ta ra tay liền luôn đi, nhân lúc lão bất tử đó chưa đột phá thành công mà tìm cách trấn áp?”  

 

“E là đã muộn.” Dương Bách Xuyên chú tâm quan sát Phương Tịnh Thiên, đặng nói.  

 

“Ầm…” Một tiếng nổ rền trời truyền tới từ chỗ Phương Tịnh Thiên.  

 

“Lão… Đột phá.” Bảo Thuận Quang không kiềm được mà hét lên thất thanh.  

 

Hơi thở mạnh mẽ, uy phong và ma khí khủng bố nhanh chóng lan tỏa khắp bốn phía, khiến mọi người sợ hết hồn.  

 

Bấy giờ, tóc tai Phương Tịnh Thiên tán loạn trong gió, hai mắt cũng biến thành màu đỏ rực.  

 

Cảnh tượng này dọa Dương Bách Xuyên giật nảy cả mình, con cáo già Phương Tịnh Thiên này thật sự…  

 

Ai ở đây cũng biết hậu quả khi rơi vào ma đạo là gì, thế nên nhất định phải trấn áp bằng được Phương Tịnh Thiên.  

 

Nhưng đương lúc Dương Bách Xuyên muốn mở miệng nói gì đó, Phương Tịnh Thiên bất chợt nhếch môi, nở nụ cười quỷ dị, sau đó thình lình hóa thành một vệt sáng, phóng thẳng từ trên trời xuống, mà mục tiêu của lão chính là nữ đồ đệ Cảnh Xán.  

 

“Sư phụ…”  

 

“Ha ha ha… Xán Nhi à, theo vi sư làm một vụ lớn nào con…”  

 

Tiếp sau đó, Phương Tịnh Thiên không nói thêm lời nào nữa, im lặng tóm lấy Cảnh Xán, rồi hóa thành một luồng ma khí khổng lồ, chớp mắt đã biến mất ngay tại chỗ.  

 

Thế rồi, từ đại trận nằm ở phía chân trời xa xa vọng tới tiếng nổ rền vang.  

 

“Ầm…”  

 

“Mau đuổi theo.” Mặc dù Dương Bách Xuyên không biết lão bất tử Phương Tịnh Thiên muốn làm cái gì, nhưng trong lòng lại cảm thấy không ổn, trực giác của hắn mách bảo rằng nhất định Phương Tịnh Thiên sẽ làm ra một chuyện gì đó vô cùng cực đoan.  

 

Đúng là lão bất tử ấy đã rơi vào ma đạo thật, hành vi trở nên điên cuồng vô cùng. Hắn cứ nghĩ sau khi nhập ma hoặc đột phá xong, lão ta sẽ lao vào chém giết bọn họ, ai ngờ đâu chuyện đầu tiên lão làm lại là dẫn Cảnh Xán chạy trốn.  

 

Hoặc là Phương Tịnh Thiên không phải muốn trốn, mà do có chuyện quan trọng hơn cần hoàn thành.  

 

Tạm thời, Dương Bách Xuyên vẫn chưa biết đó là chuyện gì. Nhưng hắn cảm thấy nhất định phải ngăn Phương Tịnh Thiên lại, bởi trực giác của hắn nói rằng, sắp có chuyện chẳng lành xảy ra.  

Advertisement
';
Advertisement