Trên mặt Lục Nhân Hoàng lại lộ ra vẻ đắng chát, đưa tay vỗ vai Lục Linh, thở dài nói:
- Phụ thân không khổ, khổ là hai người các ngươi! Thân là con cái ta không tận hết hiếu đạo, thân là trượng phu ta không thể bảo hộ thê tử của mình, thân là phụ thân, từ nhỏ đến lớn ta không dạy bảo chăm lo được cho các ngươi, Lục Nhân Hoàng ta làm người thật sự rất thất bại. Đang khi nói chuyện, trong mắt Lục Nhân Hoàng lấp lánh lệ quang, thần sắc tràn đầy thống khổ, Lục Ly và Lục Linh đều im lặng, Khương Vô Ngã quét nhìn Lục Nhân Hoàng một cái, khuyên nhủ nói:
- Lục Nhân Hoàng, chuyện trong đời mười phần thì có tám chín phần không như ý, con trai con gái của ngươi đều xuất sắc như thế, ngươi cũng nên biết đủ. Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói:
- Phụ thân, chúng ta cũng đi Thần Khải Thành một chuyến, rốt cuộc tạm thời về lại Hoang giới cũng vô sự, trước cứ đi cứu trị cho gia gia cái đã.
- Cũng tốt! Lục Nhân Hoàng khẽ gật đầu, Khương Vô Ngã lại không muốn tiếp tục ở lại chỗ này.
Hắn nhất định phải trở về Linh Lung Các xử lý sự tình, vạn nhất Nhị điện chủ tiết lửa giận lên đầu Linh Lung Các, con em Khương gia đều sẽ chết sạch, hắn tất phải đi bố trí một phen.
Khương Vô Ngã nói ra ý định muốn về Linh Lung Các, Lục Linh nghĩ nghĩ liền để Hồ Lang đi cùng, như thế sau này có thể nghĩ cách để truyền đưa con em Khương gia tiến vào trong Hoang giới. Khương Khinh Linh tự nhiên là muốn đi theo Lục Ly, rốt cuộc đã lâu vậy rồi không gặp mặt, chẳng qua nàng lại có chút bận tâm cho an toàn của Khương Vô Ngã.
Khương Vô Ngã lại cố chấp muốn đi ra, Khương Thiên Thuận đã tới đưa tin, Nhị điện chủ khẳng định không dám dừng lại. Hơn nữa chỉ cần Lục Ly không chết, Nhị điện chủ cũng không dám đối phó Linh Lung Các. Thiên Tà châu quay đầu bay về hướng bắc, sau khi tới một tòa đại thành liền hạ xuống thả bọn Khương Vô Ngã đi ra.
Trong thành sớm có thám báo của Linh Lung Các, Khương Vô Ngã hỏi dò một phen, xác định Nhị điện chủ đã trở về Thí Ma Thành mới thực sự yên tâm, quyết định truyền tống về Linh Lung Thành. Sau đó Lục Ly điều khiển Thiên Tà Châu bay thẳng về hướng Thần Khải Thành, tốc độ Thiên Tà Châu cực nhanh, tính ra còn nhanh hơn cả truyền tống, truyền tống có ưu thế là lộ trình di chuyển tương đối xa, đáng tiếc thời gian quá lâu.
Trung Châu lại nhỏ hơn Địa Hoàng Giới rất nhiều, chỉ mất tầm một tháng là có thể bay qua được. Đại chiến hạ màn, thám báo ẩn núp ngoài Luân Hồi Thành dồn dập truyền tin về chiến cục ra toàn bộ Trung Châu, vẻn vẹn năm ngày, khắp cả Trung Châu đều biết tin. Trọn cả Trung Châu đều tạc nồi, thành trì nào cũng đều đang nghị luận việc này, vô số người thổn thức không thôi, rất nhiều gia tộc sống trong thấp thỏm lo âu.
Những cái tên như Lục Ly Lục Nhân Hoàng Lục Linh không ngừng được nhắc đến, bất luận cuối cùng thế nào, cái tên Lục Ly đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử đại lục.
Ngoài ra còn có quân tình truyền ra từ phía Thí Ma Điện, Hình Mục chiến tử, Ma tộc có người đột phá Ma Thần, đại quân bốn tộc tiến công Thí Ma chiến trường. Võ giả cấp thấp và bình dân đều không khỏi hoảng loạn, nếu bốn tộc thật sự công phá Thí Ma Thành, con dân Thần Châu đại địa tất sẽ bị bốn tộc đồ sát và nô dịch.
Nửa tháng! Trung Châu rung chuyển suốt nguyên nửa tháng mới dần lắng lại, song dù đã đi qua nửa tháng, vẫn có rất nhiều người không dám tin tưởng Luân Hồi Cung đã bị phúc diệt. Vô số gia tộc thấp thỏm lo âu, Lục Ly hủy diệt Luân Hồi Cung ngay trước mặt tân điện chủ Thí Ma Điện, vậy chẳng phải đồng nghĩa với Lục Ly đã có được thực lực nhất thống thiên hạ? Nếu hắn suất lĩnh đại quân một đường trấn áp tới, Thần Châu đại địa liệu có sẽ bị Lục Ly thống nhất? Một khi Lục Ly có tâm tư nhất thống thiên hạ, trọn cả Thần Châu đại địa sẽ cuộn lên gió tanh mưa máu, vô số người và gia tộc sẽ bị hủy diệt, Thần Châu đại địa sẽ thây ngang khắp đồng.
Thám báo còn thăm dò được, Lục Ly đang một đường từ biên giới tây nam bay thẳng về hướng nam. Hạt châu kia của hắn có tốc độ quá dọa người, rất nhiều cường giả các gia tộc cố ý đi dò xét qua, xác định hạt châu này đã đạt đến tốc độ không thể tưởng tượng. Cũng may Lục Ly không dừng lại, chỉ trong nửa tháng đã xoải ngang qua nửa cái Trung Châu. Tin tức này truyền ra, trọn cả Trung Châu lần nữa oanh động, chỉ với nửa tháng, trừ siêu cấp truyền tống trận nối giữa các Vương tộc với nhau, thì dù có không ngừng truyền tống nhảy cóc từ đại vực này đến đại vực khác, tốc độ cũng không thể nhanh như vậy được.
Mục tiêu của Lục Ly rất rõ ràng, hướng thẳng đến Lục gia. Năm đó Lục Ly bị Lục gia hãm hại, đến sau lại bị bọn Lục Toan đặt bẫy mưu hại nhiều lần, tin tức vừa lan ra, vô số người lo lắng thay cho con em Lục gia. Lần này Lục Ly về lại Thần Khải Vực, sợ rằng Lục gia sẽ máu chảy thành sông. Đám người Lục Chính Đàn đã sớm thông qua Vấn Tiên Điện ở trung bộ truyền tống về Thần Khải Thành. Sau khi được đến tin tức, Lục Chính Đàn không khỏi thấp thỏm lo âu, vô số con em Lục gia, nhất là con em mạch của Lục Chính Đàn, cùng những cường giả mấy năm nay đi theo Lục Chính Đàn càng là hoảng sợ không thôi, lấy tính cách tàn bạo của Lục Ly Lục Linh, lần trở lại này không biết sẽ có bao nhiêu người Lục gia rơi đầu xuống đất.
Chuyện bốn tộc áp sát, rất nhiều đại gia tộc đều phái người tới Thí Ma Điện tìm hiểu tình hình, nhưng Thí Ma Thành phong tỏa, không tin tức nào truyền ra ngoài được, điều này khiến người Trung Châu càng thêm thấp thỏm bất an. Một tháng thoáng chốc trôi qua. Thiên Tà Châu vạch phá bầu trời, rốt cục đã tới Thần Khải Vực. Thần Khải Vực là địa bàn Lục gia, phía dưới có vô số thám báo, Thiên Tà Châu vừa tiến vào Thần Khải Vực, tin tức đã lập tức được truyền báo đến Thần Khải Thành. Trong thành có người vui có người buồn, có người thậm chí định tìm cách chạy trốn. Nhưng nghĩ tới ngay cả Luân Hồi Cung đều bị đám người Lục Ly hủy diệt, dù có chạy đến chân trời góc biển cũng chắc gì giữ được mạng sống.