Đại chiến hạ màn
Nhưng mà, Lục Ly quả thật làm được. Khương Thiên Thuận nhớ tới quyết định Hình Mục làm ra trước kia, đột nhiên hiểu được Hình Mục đúng là nhìn xa trông rộng, hắn đã sớm nhìn ra sự bất phàm của Lục Ly. Có lẽ... Từ khoảnh khắc pho tượng Đấu Thiên Đại Đế sáng lên, liền đã chú định sẽ có hôm nay. - Lục Ly! Khương Thiên Thuận thẫn thờ đứng đó một lúc lâu, lát sau mới khe khẽ thở dài nói: - Trưởng lão chấp pháp nhờ ta truyền lời, nói bên phía Ma Tộc có người đột phá cảnh giới Ma Thần, cũng chính là cảnh giới Thiên Kiêu, Hình điện chủ chính bị Ma Thần kia giết chết. Bốn đại dị tộc áp sát, Nhân tộc tiền đồ chưa biết, hắn hi vọng ngươi đừng tiếp tục đồ sát, giữ lại chút hỏa chủng và nguyên khí của Nhân tộc. Dứt lời, Khương Thiên Thuận mới tung người bay vút về hướng bắc, bay ra vài dặm, hắn quay đầu nhìn lại, nói với thêm một câu: - Đối xử tốt với Linh Nhi, ai... Nhị điện chủ và Khương Thiên Thuận đều đi. Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu dừng lại giữa trời, hắn sa vào trong trầm tư, hủy đi Luân Hồi Thành, hủy diệt Luân Hồi Cung, lửa giận trong lòng hắn đã tiêu tán ít nhiều. Nếu là người khác tới thuyết phục, hắn chắc chắn sẽ không nghe, nhưng trưởng lão chấp pháp lại là lão tổ tông của hắn. Cộng thêm lời nhắn được truyền đến, Ma tộc xuất hiện Hóa Thần Cảnh, Hình Mục chết dưới tay Hóa Thần Ma tộc. Điều này khiến Lục Ly không khỏi có chút băn khoăn. Lần này cường giả chết đi đã đủ nhiều, nếu hắn còn đi hủy diệt U Minh Giáo Bách Hoa Các Quỷ Xoa Tộc Nhật Nguyệt Minh, trọn cả Nhân tộc tất sẽ đại thương nguyên khí. Hắn trầm ngâm thoáng chốc, cuối cùng đảo mắt nhìn sang Lục Nhân Hoàng và Lục Linh, nói lại tình huống bên ngoài một lần, để hai người đưa ra quyết định. - Ách? Đám người Khương Vô Ngã Ngũ thái công cũng ở trong này, bọn hắn không biết được tình huống cụ thể bên ngoài, chỉ biết Lục Nhân Hoàng truyền tống ra ngoài mấy lần, lại không ngờ Cơ Ngạo Tiên cũng bị giết. Mấy người Khương Vô Ngã liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt nhìn Lục Ly bỗng có chút dị dạng. Hiện tại người này đã không phải thiếu niên khi trước, mà là một cường giả có thể đương cự được với điện chủ Thí Ma Điện. Nói cách khác, từ hôm nay trở đi Lục Ly sẽ thành thủ lĩnh thế lực cường thế nhất trên Thần Châu đại địa bên cạnh Thí Ma Điện. Hơn nữa Lục Ly còn trẻ tuổi như vậy, còn có khả năng vô hạn ở trước mặt, tương lai sẽ trưởng thành đến mức độ nào? Dù là ai cũng không đoán biết được. Lục Linh và Lục Nhân Hoàng đều trầm ngâm, trong mắt Lục Linh chớp qua một tia tàn nhẫn, chẳng qua Lục Nhân Hoàng chưa lên tiếng, nàng thân làm con gái cũng không tiện mở miệng. Án theo tính cách Lục Linh, nàng tuyệt đối sẽ chém tận giết tuyệt sáu tộc, không lưu hậu hoạn, thậm chí còn muốn đánh hạ cả Thí Ma Điện. - Quên đi! Lục Nhân Hoàng ngước mắt nhìn Lục Ly nói: - Việc này tạm thời dừng lại ở đây, trưởng lão chấp pháp là thái gia gia của các ngươi, hắn sẽ không gạt người, nên lấy đại cục Nhân tộc làm trọng, ân oán cá nhân tạm thời gác sang một bên. Lục Nhân Hoàng đã nói vậy rồi, Lục Ly cũng không tiện nói gì thêm, Lục Linh nghĩ nghĩ bèn bổ sung: - Đệ đệ, nghe phụ thân. Lục Linh rất mực chú trọng hiếu đạo, từ nhỏ đã dạy bảo Lục Ly không được oán hận phụ mẫu, Lục Nhân Hoàng đã lên tiếng, nàng không dám ngỗ nghịch. - Vậy tiếp theo nên làm thế nào? Lục Ly liếc nhìn đám người Khương Vô Ngã một cái, nghĩ nghĩ rồi nói: - Khương thúc thúc, hay là các ngươi theo ta về lại Hoang giới. Các đại thế lực Trung Châu đã không còn gì đáng ngại, Lục Ly chỉ sợ Nhị điện chủ thu sau tính sổ, chính hắn thì không sao, chỉ sợ Linh Lung Các bị vạ lây. - Hoang giới? Khương Vô Ngã lắc đầu nói: - Trong tiểu thế giới vật chất bần cùng, các ngươi giương đều khó, chúng ta lại đi vào... - Ha ha! Lục Ly cười khẽ nói: - Khương thúc thúc, điều này thì ngươi sai rồi, Hoang giới dù nhỏ, nhưng bên trong có vô số linh tài bảo vật. Đừng nói cung dưỡng một gia tộc như các ngươi, dù có là mười đại gia tộc đi vào, ta đều có thể bảo chứng linh tài cần thiết cho các ngươi. Trong Hỏa Ngục có được vô cùng nhiều linh tài, huống hồ mặt trên còn có Mộc Ngục Thổ Ngục Thủy Ngục. Thiên tài địa bảo ở ba nơi này hoàn toàn đủ cho Linh Lung Các tu luyện trăm vạn năm. - Ách? Đám người Khương Vô Ngã rất đỗi kinh ngạc, song nghĩ đến Lục Linh luyện chế ra nhiều khôi lỗi thú như vậy, đây chính là lượng linh tài kếch xù, tròng mắt hắn bất giác khẽ chuyển, chẳng lẽ trong Hoang giới thật sự có trọng bảo? - Không đúng... Khương Vô Ngã đảo mắt nhìn về phía mười mấy tên Hồn Nô thuộc hạ Lục Ly, trong đầu hiện ra một ý niệm, có lẽ Hoang giới nối liền với một đại giới diện khác cũng nên, bằng không những cường giả này từ đâu mà đến? Khương Vô Ngã suy nghĩ một lát rồi nói: - Chúng ta vẫn nên về Linh Lung Các trước cái đã, Thí Ma Điện không dám giận chó đánh mèo đâu, dù có tới Hoang giới cũng đợi sau hẵng nói. Xem ra Khương Vô Ngã vẫn không quá tin tưởng, không chịu từ bỏ địa bàn Linh Lung Các. Hắn quyết định trước phái người đi Hoang giới thăm dò một phen rồi quyết định sau. Lục Nhân Hoàng mở miệng: - Ta phải đi Thần Khải Thành một chuyến, cứu trị gia gia ngươi, chỉnh đốn Lục gia. Lục Ly Lục Linh, hay là các ngươi cứ về Hoang giới trước đi. - Cứu trị gia gia? Lục Ly hơi ngớ, nhìn sang Lục Linh một cái, kẻ sau ngập ngừng dò hỏi: - Phụ thân, ngươi lấy được giải dược cứu trị gia gia? - Ừm! Lục Nhân Hoàng gật đầu nói: - Sau khi đi ra từ trong Hàn Băng Thâm Uyên ta liền trở về Thần Khải Thành một chuyến, tiếp đó liền đi tới Thánh Tiên đại địa, diệt một đại tộc bên kia, lấy được giải dược, lúc này mới vội gấp trở về. - Thánh Tiên đại địa! Trên mặt Lục Ly Lục Linh và bọn Khương Vô Ngã không giấu được vẻ kinh ngạc, không ngờ Lục Nhân Hoàng lại dám một thân một mình xông vào Thánh Tiên đại địa, diệt một đại tộc bên kia, còn có thể toàn thân trở ra. Khó trách mấy năm gần đây Lục Nhân Hoàng một mực mất tích không thấy người, Lục Ly và Lục Linh đều khe khẽ thở dài, chút oán hận sau cùng đối với Lục Nhân Hoàng cũng tan biến, Lục Linh mím môi nói: - Phụ thân, ngài vất vả rồi.