Không thể nào... Chỉ Chân Thần mới có thể tới Thần Giới, hơn nữa đã là Chân Thần thì không thể lại từ Thần Giới quay về. Hơn nữa nếu Lục Ly thực sự đột phá cảnh giới Chân Thần, vậy còn đứng đấy nói nhảm làm gì, trực tiếp một chiêu diệt sát Nhị điện chủ, xưng bá Đấu Thiên Giới là xong. Nhưng dù là thế, trong mắt ba người vẫn không giấu được vẻ sợ hãi. Cơ Ngạo Tiên đều đã chết, các nàng lưu lại chẳng phải cũng là chờ chết? Chỉ là bị bách dưới uy thế của Nhị điện chủ, ba người không dám cứ thế rời đi, chỉ còn biết thấp thỏm khóa chặt Thiên Tà Châu, chuẩn bị tùy thời tránh né. Dương trưởng lão và Lý trưởng lão Thí Ma Điện nhìn nhau một cái, trong tay hai người đều hiện ra binh khí, từ hai hướng khác nhau bắt đầu nhắm thẳng Thiên Tà Châu cuồng oanh loạn tạc, muốn giúp Nhị điện chủ một tay. - Không biết chết sống! Lục Ly cười lạnh, Thiên Tà Châu đột nhiên lấp lánh quang mang, tốc độ toàn thịnh nhắm thẳng Dương trưởng lão phóng tới. Hưu! Dương trưởng lão giật mình tránh ra, nhưng Thiên Tà Châu lại chuyển hướng, tiếp tục đuổi theo. Tốc độ Thiên Tà Châu sánh ngang Hóa Thần trung kỳ, một tên Địa Tiên như Dương trưởng lão làm sao có thể né tránh được, thoáng chốc liền bị hạt châu đụng bay ra xa. Hưu! Lần này hạt châu không ngừng lại mà tiếp tục phóng tới Dương trưởng lão, dưới tốc độ khủng bố Dương trưởng lão bị đụng bay mấy ngàn trượng, bỏ lại Nhị điện chủ đang đuổi theo phía sau tận ngàn trượng. Xuy xuy. Phong long xuất hiện, Dương trưởng lão lập tức trúng chiêu, ôm đầu lăn lộn gào rống giữa trời, tiếp đó Thiên Tà Châu lại lấp lánh quang mang, một thân ảnh như Ma Thần khoác chiến giáp hoàng kim hiện ra, trường thương sáng lên hào quang vạn trượng, hung hăng nhắm thẳng đầu Dương trưởng lão đầu đâm liền ba phát. - Lục Nhân Hoàng, chết đi! Trên cao không, Hư Không Đại Thủ Ấn xuất hiện, Nhị điện chủ phóng thích một loại áo nghĩa khác. Lực lượng không gian khủng bố từ bốn phương tám hướng trấn áp đến, thủ ấn khổng lồ theo đó trùng trùng vỗ xuống Thiên Tà Châu và Lục Nhân Hoàng. - Ha ha! Lục Ly điều khiển Thiên Tà Châu bay lên không, nhẹ nhàng chặn lại Hư Không Đại Thủ Ấn, tiếp đó hạt châu lần nữa lao xuống, quang mang lóe lên, Lục Nhân Hoàng lại tan biến giữa không trung. Phốc! Dương trưởng lão há mồm phun ra một búng máu tươi, ánh mắt tán loạn, hai tay run rẩy, vô lực rũ xuống, binh khí trên tay rớt ra, tiếp đó thân thể hắn cũng rơi rụng xuống theo, chiến giáp bán Thần khí trên người tự động thoát ly. Thần niệm chúng nhân quét tới, phát hiện Dương trưởng lão đã hết cách cứu nổi, đầu bị chấn bể, Hồn Đàm vỡ tan... Lại một tên Địa Tiên chết đi! Hơn nữa lần này người chết còn là trưởng lão Thí Ma Điện, Lục Ly làm vậy bằng với triệt để tuyên chiến với Thí Ma Điện. Đám người Điệp Hoa bà bà Quỷ Xa Dương Bất Sính Lý trưởng lão rốt cục sợ, tốc độ Thiên Tà Châu còn nhanh hơn cả Nhị điện chủ, có thể nhẹ nhõm đụng bay bọn hắn. Sau đó Lục Nhân Hoàng đi ra công kích một lượt, đâm chết bọn hắn rồi lại tiến vào Thiên Tà Châu, Nhị điện chủ căn bản không làm được gì. Một lần chém giết một người, không có bất kỳ chút huyền niệm nào. Công kích của Lục Nhân Hoàng quá sắc bén, phong long bắn ra từ trong Thiên Tà Châu quá tà dị, mỗi lần bị bao phủ Cơ Ngạo Tiên và Dương trưởng lão lập tức tru lên thống khổ, cảnh đó khiến chúng nhân tại trường đều không rét mà run. Nhị điện chủ lại đuổi theo nhắm tới Thiên Tà Châu cuồng oanh loạn tạc, lần này Lục Ly mặc kệ hắn, chăm chăm lao tới tên Địa Tiên Cơ gia bên cạnh Cơ Ngạo Tiên lúc trước. Tên Địa Tiên này đã bị trọng thương, máu me khắp người, lúc này chính đang ôm lấy thi thể Cơ Ngạo Tiên kêu gào khóc lớn. Hưu! Thiên Tà Câu đột nhiên nện xuống, tên Địa Tiên kia vốn đã trọng thương, tốc độ phản ứng tự nhiên giảm mạnh, bị Thiên Tà Châu trùng trùng đánh gục xuống dưới đất, mặc dù không đến nỗi chết tươi, thương thế lại càng nặng. Hưu! Thiên Tà Châu biến lớn trăm trượng, khoái tốc vụt trở về cao không, sau đó lại như vẫn thạch trùng trùng nghiền ép lao xuống. Một lần tiếp một lần, tên trưởng lão phía dưới căn bản không tránh né được, chỉ biết giơ thân ra đón lấy va chạm từ Thiên Tà Châu. Năm lần, tám lần, mười lần... Phía dưới đã bị nện ra một hố sâu to tướng, Địa Tiên Cơ gia sớm đã không động được, trơ mắt nhìn Thiên Tà Châu không ngừng đánh tới. Nhìn hạt châu biến lớn như núi kia, trưởng lão Cơ gia tựa như thấy được tử thần đang vẫy tay gọi mình. Địa Tiên Cơ gia bị nghiền ép chết tươi, mặc dù trên thân khoác chiến giáp bán Thần khí, nhưng làm sao có thể sống sót được qua nhiều lần va chạm như vậy. Nhị điện chủ vẫn đang một mực công kích, lại chỉ biết trơ mắt nhìn người kia chết đi. - Đi! Điệp Hoa bà bà sợ, giờ mà còn không đi, ở lại đây để chờ chết chắc? Nàng lập tức tung người bay đi, không có một tia lưu luyến, dù phải đắc tội Nhị điện chủ cũng không tiếc. Tròng mắt Quỷ Xa và Dương Bất Sính thoáng lấp lóe, trong lòng lại vẫn có chút ngần ngừ bất định. Quỷ Xoa Tộc vốn là chủng tộc viễn cổ, một mực phụ dung cường tộc nhân loại mà sống, nếu đắc tội Thí Ma Điện, sợ là rất nhanh sẽ bị nhân loại hợp công. Dương Bất Sính cũng không dám đắc tội Nhị điện chủ, U Minh Giáo giao hảo với Luân Hồi Cung, lúc này cứ thế mà đi, không nghi ngờ sẽ khiến Nhị điện chủ hàn tâm. Hắn và Lục Ly đã triệt để trở mặt, nếu không dựa vào Thí Ma Điện, sớm muộn đều sẽ bị Lục Ly giết chết. Sau khi Địa Tiên Cơ gia bị nghiền ép chết tươi, nội tâm Nhị điện chủ lại dần bình tĩnh từ trong phẫn nộ, dựa vào một mình hắn tựa hồ rất khó phá mở hạt châu này, nếu như tiếp tục như vậy, trừ hắn ra tất cả mọi người đều phải bị Lục Ly giết sạch. Cầu viện? Trong Thí Ma Điện vẫn còn một ít Địa Tiên, nhưng giờ có kéo Địa Tiên đến cũng chẳng nghĩa lý gì. Tốc độ Thiên Tà Châu nhanh hơn hắn, Lục Ly và Lục Nhân Hoàng phối hợp lại có thể nhẹ nhàng đồ sát từng tên Địa Tiên. Làm sao bây giờ? Từ lúc sinh ra đến nay Nhị điện chủ chưa bao giờ hoảng loạn như thế, cảm giác không biết nên làm thế nào, tiến thoái đều khó. Lui đã không thể lui, bằng không hắn cũng chẳng cần ngồi lên vị trí điện chủ này làm gì. Nhưng dựa vào hắn lại căn bản không cách nào nắm xuống Lục Ly.