Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Tiếng cười giễu cợt của Lục Ly lần nữa vang lên: - Lúc các ngươi đồ sát cả trăm triệu người Vân Châu U Châu Bắc Mạc sao lại không thấy nương tay, không thấy đau lòng cho những bình dân vô tội bị lạm sát? Bọn họ thì có tội tình gì? Thế lực tranh đấu, đồ sát võ giả ta có thể hiểu được, nhưng các ngươi ngay cả bình dân cũng giết, không nhổ tận gốc Cơ gia các ngươi, mấy ngàn vạn bình dân chết oan kia làm sao nhắm mắt? Cơ Ngạo Tiên bị lời này của Lục Ly làm cho á khẩu không biết phản bác thế nào, lúc chinh phạt Vân Châu U Châu Bắc Mạc hắn không tham dự, cũng không tận lực ước thúc thủ hạ. Hắn nghe nói chết rất nhiều bình dân, lại cũng không quá để ý. Không ngờ báo ứng lại tới nhanh như vậy. Sắc mặt hắn lúc trắng lúc xanh, thấy Lục Ly còn đang đồ sát, không khỏi gầm lên giận dữ: - Lục Ly, nếu ngươi là nhân vật thì cứ nhắm vào chúng ta đâu này, Cơ Ngạo Tiên ta đứng nguyên ở đây, ngươi có gan thì cứ đến đánh giết ta. Hưu. Cơ Ngạo Tiên vừa dứt lời, Thiên Tà Châu từ bên dưới đột ngột bay vút lên, tốc độ đạt tới cực hạn, bay thẳng về phía Cơ Ngạo Tiên. Khoảng cách giữa hai bên vốn cũng không xa, chỉ nháy mắt liền đánh tới, mặc dù Nhị điện chủ phản ứng cực nhanh, bổ ra một đao, nhưng Thiên Tà Châu lại vẫn chẳng hề suy chuyển, hạt châu cứ thế trùng trùng nện bay Cơ Ngạo Tiên. Xuy xuy. Hạt châu lấp lánh quang mang, từng con phong long gào thét bay ra, bao phủ lấy Cơ Ngạo Tiên, Cơ Ngạo Tiên lập tức ôm đầu thống khổ gào thét ngay giữa không trung. Ông! Lục Nhân Hoàng xuất hiện, trên trường thương màu hoàng kim sáng lên hào quang vạn trượng, nhắm chuẩn đầu Cơ Ngạo Tiên bất thần đâm tới, Nhị điện chủ trợn mắt gầm lên: - Lục Nhân Hoàng, ngươi dám... Ầm! Ầm! Ầm! Lục Nhân Hoàng liên tục đâm ra ba phát, sau đó thân hình chợt lóe, tan biến giữa trời, bị Thiên Tà Châu thu trở về. Mặc dù Cơ Ngạo Tiên mặc vào bán Thần khí, nhưng bởi vì vừa rồi linh hồn bị công kích, không cách nào chủ động phòng ngự, thất khiếu không ngừng chảy máu, cả người vô lực đổ ập xuống, bị Lục Nhân Hoàng sống sờ sờ đâm chết. - Tộc Vương... Tên trưởng lão Cơ gia bị trọng thương kia tru lên một tiếng thảm thiết, đám người Dương Bất Sính Điệp Hoa bà bà Quỷ Xa mặt cắt không còn giọt máu, kinh hãi nhìn nhau, trong đầu đồng loạt hiện lên một ý niệm. Qua ngày hôm nay, sợ rằng Thần Châu đại địa sẽ biến thiên. Oanh! Thân thể Cơ Ngạo Tiên ầm ầm ở nện xuống trong quảng trường, cuộn lên một mảnh bụi đất, tròng mắt khóe miệng lỗ mũi lỗ tai đều tràn ra máu tươi, con mắt trợn trừng, chết không nhắm mắt. Xung quanh quảng trường còn có mấy vạn quân sĩ, đều toàn là con em Cơ gia, chứng kiến bộ dạng chết không nhắm mắt của Cơ Ngạo Tiên, ai nấy đều run rẩy, trong mắt chất đầy vẻ không dám tin tưởng. Tộc Vương Cơ gia, cung chủ Luân Hồi Cung, thủ lĩnh thế lực số một Trung Châu, cường giả xếp thứ nhất trên Chiến Thần Bảng Trung Châu không ngờ lại đã bị giết. Cơ Ngạo Tiên thành danh từ trăm năm trước, trước kia hắn là đệ nhất công tử Cơ gia, sau đó là đường chủ Chiến Đường Luân Hồi Cung, năm mươi năm tiếp nhận vị trí gia chủ Cơ gia, trở thành cung chủ Luân Hồi Cung. Mới đầu trên Chiến Thần Bảng Trung Châu hắn chỉ xếp hạng thứ bảy mươi tám, đến sau một đường leo thăng, hơn hai mươi năm trước vinh thăng đệ nhất Chiến Thần Bảng Trung Châu, từ đấy chưa một lần bị người ép đi xuống. Chiến Thần Bảng Trung Châu là xếp hạng cường giả tại Trung Châu, cường giả trong Thí Ma Điện không được tính đi vào. Nhưng Cơ Ngạo Tiên có thể chiếm lấy vị trí số một Chiến Thần Bảng Trung Châu hơn hai mươi năm, đủ thấy chiến lực hắn tuyệt đối không tầm thường. Thế mà hôm nay lại bị người chém giết, trước là bị Lục Ly dùng hạt châu nện cho một phát, sau đó Lục Nhân Hoàng đâm liền ba nhát, cứ thế chết đi! Cơ Ngạo Tiên không chỉ riêng là cung chủ Luân Hồi Cung, mà còn là Thần, là tồn tại vô địch trong lòng võ giả Luân Hồi Cung. Giờ đây Thần đều đã chết, quân sĩ phía dưới tự nhiên đều bị dọa sững. - Trốn a... Không biết là ai rống lớn một tiếng, khủng hoảng bắt đầu lan tràn, vô số quân sĩ liều mạng đào tẩu về nơi xa. Vừa rồi Lục Ly lấy Thiên Tà Châu nghiền chết rất nhiều người, bọn hắn sớm đã muốn trốn. Lúc này cái chết của Cơ Ngạo Tiên càng khiến quân tâm triệt để đại loạn, gần như tất cả quân sĩ đều tháo chạy như ong vỡ tổ. - Lục Ly, Lục Nhân Hoàng... Trên không trung vang lên tiếng gào thét bi thương, Nhị điện chủ phát điên, trước đó Cơ gia tử thương thảm trọng hắn vẫn không quá để ý, bởi vì có hắn ở đây, dù Cơ gia đại thương nguyên khí thì vẫn có thể từ từ khôi phục lại được. Nhưng giờ Cơ Ngạo Tiên chết rồi, đó là một kích trí mạng, cột trụ của gia tộc chiến tử, đối với Cơ gia không khác gì tai nạn mang tính hủy diệt. Hắn là điện chủ Thí Ma Điện, không khả năng quang minh chính đại đứng ra nâng đỡ Cơ gia. Cơ Ngạo Tiên vừa chết, Ngoại Đường và các thế lực phụ dung Cơ gia khẳng định không giữ được. Luân Hồi Cung khổng lồ sẽ bị chia năm xẻ bảy, muốn khôi phục phong quang như bây giờ gần như là điều không thể. Bởi thế Nhị điện chủ triệt để cuồng nộ, nếu có thể đánh chết Lục Ly và Lục Nhân Hoàng, tình thế có lẽ còn khả năng vãn hồi chút ít. Nhưng nếu ngay cả tên Lục Ly này đều không giết được, về sau sẽ còn ai đi theo Cơ gia? Phanh phanh phanh! Nhị điện chủ điên cuồng phóng thích áo nghĩa đánh lên Thiên Tà Châu, lúc này Thiên Tà châu lại sừng sững bất động, mặc cho Nhị điện chủ oanh kích. Tiếng cười lạnh của Lục Ly lần nữa vang lên: - Nhị điện chủ, thêm chút lực nữa đi. Nếu ngươi có thể trong vòng trăm năm oanh phá Thiên Tà Châu này, chúng ta sẽ ngoan ngoãn bó tay chịu trói, mặc ngươi xử lý! Tê tê Bọn Dương Bất Sính Điệp Hoa bà bà Quỷ Xa dồn dập biến sắc, Nhị điện chủ công kích cuồng bạo như thế, chẳng ngờ hạt châu kia vẫn không nhúc nhích chút nào, đây tuyệt đối không thể nào là bán Thần khí, chẳng lẽ là Thần khí? Lại nghĩ tới bên người Lục Ly xuất hiện mười ba tên Địa Tiên xa lạ, trong đầu bọn hắn bất giác đều đều hiện lên một ý niệm, chẳng lẽ Lục Ly đã tới Thần Giới một chuyến, sau đó từ trong Thần Giới đoạt được kiện Thần khí này, còn chiêu thu mười mấy tên thủ hạ.

Advertisement
';
Advertisement