Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 1101 Tử thương thảm trọng (26/40)
Lục Ly phất tay để Minh Vũ đi quanh bốn phía thăm dò, nhìn xem liệu có kẻ địch mai phục, riêng hắn thì quay sang hỏi dò hai tên thủ vệ: - Hiện tại tình hình U Châu thế nào? Người bốn đại gia tộc đâu? - Lui rồi! Một tên phượng nô trả lời: - Hơn một tháng trước đã lui về Trung Châu, Đại Quốc Sư không biết sao? - Lui? Lục Ly không khỏi có chút kinh ngạc, bốn đại gia tộc đã ra tay, còn chưa đánh xuống Hoang giới, cũng không giết được hắn, sao lại cứ thế rút lui? Chẳng lẽ là Hình Mục phát uy? Thế là hắn bèn hỏi tiếp: - Vì sao bốn đại gia tộc lui binh? Tình hình phía Trung Châu thế nào, ngươi biết không? - Không biết Phượng nô lắc đầu nói: - Vị trí của ta không cao, những chuyện như thế chắc chỉ cao tầng đế quốc mới biết. Ta chỉ biết Thánh Nữ dẫn người đi Trung Châu, trước mắt đế quốc đang do Đồ Cốc đại nhân thống trị. - Tình hình thương vong ở Vân Châu U Châu thế nào? Dù biết chắc sẽ rất thảm, song Lục Ly vẫn không nhịn được hỏi. - Tử thương thảm trọng! Phượng nô u ám thở dài nói: - Các đại gia tộc U Châu Vân Châu đều gần như bị diệt tộc, Bất Diệt Cảnh Quân Hầu Cảnh của đế quốc tử thương chí ít bảy thành. Năm đại tướng quân cấp Nhân Hoàng và Mông Thần đại nhân cũng chiến tử, số lượng võ giả chết đi phải năm ngàn vạn trở lên, bình dân bị liên luỵ bảo thủ tính ra cũng chừng năm sáu mươi triệu. - Vậy chính là trên trăm triệu! Hai nắm tay Lục Ly siết chặt, nghiến răng nghiến lợi nói: - Đám súc sinh này, đánh giết võ giả thì cũng thôi, đến cả bình dân cũng không tha. Đúng là quá quắt! Trầm ngâm thoáng chốc, Lục Ly lại lần nữa hỏi dò: - Bây giờ từ U Châu có thể truyền tống đi Trung Châu được không? - Không thể! Phượng nô lắc đầu nói: - Truyền tống trận bên này đã bị hủy, chỉ có thể từ Vân Tường Thành truyền tống đi Cửu U Đảo, sau đó lại đi Vạn Thủy Thành, Thánh Nữ chính đi theo đường này. - Ừm, được rồi, nhớ đừng truyền chuyện ta tới đây ra ngoài! Lục Ly khẽ gật đầu, phía ngoài Minh Vũ như u linh vọt đến, bẩm báo nói: - Hết thảy trong thành đều bình thường, cũng không có thám báo bốn đại gia tộc. - Đi thôi! Lục Ly lại dùng Súc Cốt Thuật biến thành một người khác, sau đó thu Minh Vũ vào Thiên Tà Châu, quay trở về thông giới Hoang giới, rồi từ nơi đó truyền tống đi Vân Châu, một đường truyền tống đến thẳng Vân Tường Thành. Liên quân bốn đại gia tộc quả nhiên rút lui, trên đường truyền tống không gặp được người bốn đại gia tộc nào, trên thân Lục Ly có lệnh bài Vân Vũ Đế Quốc, quá trình truyền tống diễn ra rất thuận lợi. Những nơi đi qua dọc đường, rất nhiều thành trì vẫn còn vết tích đại chiến lưu lại, máu tươi nhuộm đỏ một góc trời. Thậm chí có núi nhỏ ngoài thành chi chít bia mộ mới dựng lên, nhìn mà lạnh cả sống lưng. Lục Ly mặt trầm như nước, đến Vân Tường Thành, phát hiện trọn cả tòa thành trì đều bị hủy hoại. Truyền tống trận cũng chỉ là mới được xây phục, trong thành gần như không có bóng người, chỉ còn lại mấy ngàn binh sĩ đóng quân xung quanh. Lục Ly không hiển lộ thân phận mà chỉ lấy ra lệnh bài để binh sĩ trong thành mở ra truyền tống trận, hắn trực tiếp đi tới Cửu U Đảo. Cửu U Đảo lại rất yên tĩnh, nơi này là địa bàn Vệ gia, một gia tộc thất phẩm dưới trướng Đại Phật Tự, trước đây Lục Ly còn từng bị phục kích ở chỗ này. Thần niệm Lục Ly quét qua, phát hiện mấy người quen, đảo chủ mới lần trước hắn cũng từng gặp qua, thế là Lục Ly quay sang nói với tên thống lĩnh Vệ gia ở bên cạnh: - Phiền ngươi đi thông báo một tiếng, tại hạ là tướng quân Vân Vũ Đế Quốc, thỉnh cầu bái kiến đảo chủ. Lục Ly đưa qua lệnh bài, thống lĩnh kia tấn tốc đi bẩm báo, rất nhanh liền quay trở lại, dẫn Lục Ly tiến vào trong thành bảo. Bên trong Lục Ly thấy được một người trung niên mặt sơn dương, Lục Ly không hành lễ mà chỉ khẽ gật đầu, trừ phi là tộc trưởng Vệ gia, bằng không những người khác còn chưa đủ tư cách để hắn hành lễ. Tướng mạo Lục Ly rất lạ lẫm, đảo chủ quét nhìn mấy lượt, phát hiện chiến lực Lục Ly là Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, còn tự xưng tướng quân Vân Vũ Đế Quốc, bèn chắp tay nói: - Tại hạ Vệ Điền, các hạ là... - Lục Huyết! Lục Ly tùy tiện báo ra một cái tên giả: - Ta là huynh đệ với Lục Ly, Vệ đảo chủ, ta muốn hỏi thăm một chút, ngươi có biết tung tích lúc này của Lục Linh, Thánh Nữ Vân Vũ Đế Quốc không? Mục đích Lục Ly dừng lại ở chỗ này chính là vì tìm hiểu tung tích Lục Linh. Phải biết được nàng đang ở đâu như thế mới có thể nghĩ cách cứu viện được. - Lục Huyết? Huynh đệ của Lục Ly? Vệ Điền khẽ nhíu mày, theo như tư liệu hắn hiểu rõ thì Lục Ly làm gì có huynh đệ nào tên là Lục Huyết. Thế là bèn trầm ngâm một lát rồi nói: - Tháng trước Lục tiểu thư dẫn người truyền tống tới Cửu U Đảo, sau đó đi Trung Châu. Cụ thể đi đâu, ta không nghe thấy tin tức gì cả, địa vị ta ở Vệ gia không cao, chuyện biết được cũng có hạn. Lời này của Vệ Điền thật giả thế nào, Lục Ly không biết, hắn không muốn bại lộ thân phận nên vẫn tiếp tục dò hỏi: - Vậy ta muốn hỏi xem, vì sao bốn đại gia tộc lui binh khỏi Vân Châu U Châu Bắc Mạc? là vì Thí Ma Điện can thiệp ư? - Chuyện này mà ngươi cũng không biết? Nghe vậy, Vệ Điền không khỏi có chút hoài nghi về thân phận Lục Ly, nghĩ nghĩ một lúc mới đáp: - Bốn đại gia tộc lui binh là vì Đại Phật Tự chúng ta và Linh Lung Các, Thiên Địa Trủng, Vấn Tiên Điện, Xích Nguyệt Trai liên hợp ra thông cáo, lúc đó bọn hắn mới chịu lui binh. - Linh Lung Các? Trong mắt Lục Ly không giấu được vẻ kinh ngạc, không ngờ Linh Lung Các cũng liên hợp tạo áp lực? Chẳng phải Khương Thiên Thuận và Khương Vô Ngã hận không được hắn sớm chết đi ư? Sao giờ lại vẫn giúp hắn. Vệ Điền thoáng ngừng một lát rồi nói tiếp: - Mười hai Vương tộc Trung Châu từng có ước định, tuyệt đối không được xâm phạm tám châu còn lại. Bốn đại gia tộc không chỉ xâm phạm Bắc Mạc Vân Châu U Châu, còn liên luỵ vô số bình dân, tám đại Vương tộc còn lại vốn nên liên hợp lại thảo phạt. Chỉ là có một ít đại tộc giao hảo với bốn đại gia tộc kia, không lên tiếng cũng không liên hợp, thế nên chúng ta mới ra thông cáo, khiến bốn đại gia tộc lui binh.
Chương 1102 Mời ngươi vào tròng (27/40)
- Ừm, lần này phải đa tạ Đại Phật Tự. Nghe đến đó, một ít nghi hoặc trong đầu Lục Ly mới dần sáng tỏ, xem ra bốn đại gia tộc bắt lại đám người Lục Phi Tuyết Bạch Hạ Sương Yên phu nhân Dạ Tra chính là vì dự liệu tới các Vương tộc còn lại sẽ nhúng tay. Lúc này mới bắt con tin, để hắn đi cứu người, chịu chết. Lục Ly lại ném ra nghi hoặc lớn nhất trong lòng: - Vệ đảo chủ, điện chủ Thí Ma Điện từng công khai nói rõ sẽ bảo vệ Lục Ly mười năm. Giờ thời hạn mười năm còn chưa tới, bốn đại thế lực lại đã xuất binh, Hình điện chủ không phát nộ ư? - Cái đó thì đó không biết! Vệ Điền lắc đầu nói: - Chuyện về Thí Ma Điện là cơ mật cao cấp, ngươi muốn biết thì phải đi hỏi tộc trưởng tộc ta. - Được rồi, đa tạ Vệ đảo chủ! Xem ra đã không thể hỏi được gì, Lục Ly chắp tay sải bước đi ra. Giờ có hỏi nhiều cũng đã không mấy ý nghĩa, vẫn nên trước tìm tới đám người Lục Linh rồi tính. Hắn đi ra Cửu U Đảo, ném một túi Tử Huyền Tinh để binh sĩ mở ra truyền tống trận, bạch quang chớp lóe, hắn cứ thế tan biến trong truyền tống trận. Không biết qua bao lâu, Lục Ly rốt cục cảm giác được mình đang rơi xuống đất. Đã tới Vạn Thủy Thành, lần này hắn không tiếp tục truyền tống mà đi thẳng đến phủ thành chủ Vạn Thủy Thành. Vạn Thủy Thành là một trong bốn đại thành dưới trướng Vệ gia, thành chủ nơi đây tuyệt đối là cao tầng. Dù không biết Lục Linh ở phương nào, chí ít cũng hiểu rõ được đại sự xảy ra gần đây tại Trung Châu. Chỉ cần biết được quân tình gần nhất, liền có thể suy đoán ra đại khái phương vị của mấy người Lục Linh Bạch Thu Tuyết. Lấy ra lệnh bài, qua tầng tầng báo cáo, mãi sau ba nén hương, Lục Ly mới được dẫn vào trong một tòa thành bảo ở phủ thành chủ. - Vệ Tử Ngang? Vừa tiến vào, Lục Ly không khỏi thốt lên kinh ngạc, không ngờ thành chủ Vạn Thủy Thành lại là Vệ Tử Ngang, trưởng lão Vệ gia mà hắn từng có dịp gặp mặt ở Cửu U Đảo. Lục Ly thốt ra tên họ Vệ Tử Ngang khiến kẻ sau thoáng chút kinh nghi, thần niệm hắn quét qua một lượt, tròng mắt lấp lóe, ngập ngừng hỏi: - Ngươi là Lục công tử? Cơ thịt xương cốt trên người Lục Ly khẽ nhúc nhích, biến về lại bộ dạng ban đầu, chắp tay nói: - Vệ đại nhân, đã lâu không gặp. Chuyện Lục Ly bị Lãnh Vô Hinh bắt đi không bị truyền ra ngoài, bởi thế bên ngoài không ai biết tin tức gì về Lục Ly. Thậm chí lúc bốn đại gia tộc tiến công Vân Châu U Châu Bắc Mạc hắn cũng chưa từng xuất hiện, đến sau Lục Linh dẫn người đến Trung Châu vẫn không thấy hắn hiện thân, thế nên rất nhiều người thậm chí cho rằng Lục Ly đã chết. Đột nhiên nhìn thấy Lục Ly xuất hiện, còn là một tháng sau khi Lục Linh đi đến Trung Châu, Vệ Tử Ngang rất là ngạc nhiên. Hắn liếc mắt nhìn Lục Ly một lượt, phát hiện đối phương mới chỉ là Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, không khỏi khẽ thở dài nói: - Lục công tử, ngươi không nên tới. - Nhưng ta vẫn đến rồi đấy thôi! Lục Ly thản nhiên đáp, sau đó trầm giọng hỏi: - Vệ đại nhân, tỷ tỷ ta đâu? - Hẳn là đang ở Thiên Luân Vực! Vệ Tử Ngang nghĩ nghĩ rồi đáp: - Năm ngày trước có tin tức truyền về, nói một tòa đại thành ở Thiên Luân Vực bị tập kích, tử thương thảm trọng, võ giả trong thành tử thương hơn hai mươi vạn. Cuối cùng phải đến khi một vị Thái Thượng trưởng lão Luân Hồi Cung xuất hiện mới trấn áp được. - Làm sao có thể? Trong mắt Lục Ly chất đầy vẻ kinh ngạc, đám Lục Linh chỉ có mười mấy người, hơn nữa còn chẳng có ai là Địa Tiên, các nàng dựa vào cái gì mà đồ sát được hai mươi vạn người? Các nàng tới Trung Châu lâu vậy rồi, không chết đã là kỳ tích, lại còn có thể giết địch? Vệ Tử Ngang lấy ra một phần chiến báo từ trong Không Gian Giới Chỉ, đưa cho Lục Ly, kẻ sau quét mắt nhìn, xác định tin tức này là thật. Vệ Tử Ngang thở dài nói tiếp: - Lục Ly, tỷ tỷ ngươi đúng là một nhân vật, đến Trung Châu hơn một tháng, trước sau xuất thủ năm lần, mỗi lần đều có thể khiến cho một tòa đại thành tử thương mấy chục vạn. Nàng còn phóng lời, nói nếu Luân Hồi Cung không thả người, nàng tất diệt đi hết thảy thế lực và gia tộc dưới trướng Luân Hồi Cung, hiện tại mấy trăm đại vực thuộc quyền khống chế của Luân Hồi Cung đều đang hoang mang hốt hoảng. - Cái này, cái này... Lục Ly kinh ngạc không thôi, lắc đầu nói: - Điều này không thể nào, các nàng không có Địa Tiên, làm sao có thể thoát khỏi truy sát từ Địa Tiên Luân Hồi Cung? Còn nữa, các nàng chỉ có mười mấy Nhân Hoàng, làm sao có thể đồ sát nhiều người vậy được? - Ngươi không biết? Vệ Tử Ngang nhíu mày nói: - Lục Ly, ngươi không biết tỷ tỷ ngươi có được rất nhiều khôi lỗi thú, những khôi lỗi thú kia thậm chí đến cả Nhân Hoàng đều không thể đánh giết, chỉ có Địa Tiên ra tay mới trấn áp được. Cả năm lần kia nàng đều thả ra mấy con khôi lỗi thú, nhẹ nhàng đồ sát mấy chục vạn người trong thành. - Khôi lỗi thú?! Lục Ly bỗng nhiên tỉnh ngộ, trước kia hắn từng đưa cho Lục Linh bí thuật luyện chế khôi lỗi thú, đó là bí thuật thượng cổ được đến trong một cung điện dưới lòng đất nằm cạnh Cửu U Đảo, không ngờ Lục Linh lại thật có thể luyện chế ra được. Khôi lỗi thú quả thực có được lực phá hoại rất lớn, đặc biệt là không có cảm xúc, có thể tùy ý đồ sát, như thế lực phá hoại lại càng lớn. Ném ra một con khôi lỗi thú, chỉ cần hạ lệnh để nó gặp người tựu giết, còn bản thân phủi mông bỏ đi là được. - Đúng rồi, thế tỷ tỷ ta làm sao trốn qua được truy sát từ cường giả Luân Hồi Cung? Lục Ly nhìn chăm chăm Vệ Tử Ngang, nghi hoặc hỏi. Luân Hồi Cung không thiếu Địa Tiên, bên kia lại là địa bàn của bọn họ, trinh sát rải khắp đất, chẳng lẽ mấy người đám Lục Linh có thể lên trời xuống đất như chỗ không người? Thấy Vệ Tử Ngang khẽ cười khẩy, tựa hồ tại im ắng hỏi đấy có phải tỷ tỷ ngươi không? Lục Ly giải thích nói: - Ta bế quan rất nhiều năm, gần đây mới xuất quan. - Khó trách... Vệ Tử Ngang hoảng nhiên đại ngộ, sau đó mới có chút hâm mộ nói: - Trong đám các nàng có người tinh thông một loại áo nghĩa cường đại xoải ngang hư không, có thể dẫn người tới lui ngang dọc mà không gặp chút cản trở nào, một lần lại có thể thuấn di mấy chục vạn dặm.
Chương 1103 Mời ngươi vào tròng (28/40)
- Ngoài ra còn một nữ tử có được mị thuật cực kỳ biến thái, ngay cả Địa Tiên hình như cũng bị mê hoặc thoáng chốc. Rất nhiều lần các nàng bị hợp vây, song rốt cục đều nhẹ nhàng thoát đi. - Xoải ngang hư không? Mị thuật? Là Thiên Mị thuật! Loại thần thông đầu tiên Lục Ly không biết là của ai, nhưng mị thuật thì chắc là của Bạch Thu Tuyết. Thiên Mị Thuật mà Bạch Thu Tuyết cảm ngộ được có tổng cộng ba tầng, tầng thứ nhất Điên Đảo Chúng Sinh, tầng thứ hai Mị Hoặc Thiên Hạ, tầng thứ ba Nhiếp Thần Chấn Ma. Ngay cả Địa Tiên đều có thể mị hoặc thoáng chốc, xem ra Thiên Mị Thuật của Bạch Thu Tuyết đã tiến đến tầng thứ hai. Tầng thứ hai đã có thể mị hoặc Địa Tiên trong thoáng chốc, như vậy chẳng lẽ đến tầng thứ ba thật có thể nhiếp thần chấn ma? Cấm thuật của Thần cường đại đến vậy ư? Lục Ly thoáng yên tâm, chí ít các nàng vẫn chưa xảy ra chuyện, còn về mấy người Lục Phi Tuyết Bạch Hạ Sương, từ từ có thể nghĩ cách cứu ra sau. - Lục công tử! Vệ Tử Ngang như chợt nhớ ra điều gì, hỏi nói: - Các ngươi có quen biết cường giả Địa Tiên cường đại nào không? Lục Ly ngơ ngác chớp chớp mắt, nghi hoặc hỏi: - Ta biết nhiều lắm, tỷ như lão phương trượng của Đại Phật Tự các ngươi, Hình điện chủ của Thí Ma Điện, Vệ đại nhân, sao ngươi hỏi thế? - Ý ta không phải là cường giả đã biết! Vệ Tử Ngang giải thích nói: - Đối tượng ta muốn nói ở đây là những cường giả ẩn thế mà không mấy người biết. Bởi vì hai ngày trước, ở chỗ Luân Hồi Cung xuất hiện một cường giả xa lạ, một thân một mình quét ngang nguyên một đại thành, còn tự thân đánh chết một Địa Tiên Luân Hồi Cung. Người kia vô cùng thần bí, không ai biết thân phận của hắn, hẳn là cường giả ẩn thế. - Ồ... Lục Ly cũng nghi hoặc, hắn đâu quen biết Địa Tiên ẩn thế tiềm tu nào, chẳng lẽ là người Thí Ma Điện được Hình Mục phái tới? Hoặc là Địa Tiên Lục Linh mời được? Mặc kệ tình huống như thế nào, ngồi đây thảo luận cũng chẳng nghĩa lý gì, Lục Ly trầm ngâm thoáng chốc rồi nói: - Vệ đại nhân, ngươi có thể cho ta một lệnh bài với thân phận ngụy tạo được không, ta phải lập tức tới Thiên Luân Vực một chuyến. Vệ Tử Ngang nhíu mày nói: - Lục công tử, ngươi đừng vọng động, với thực lực này của ngươi, qua đó chỉ có nước chịu chết, quân tử báo thù, mười năm không muộn. - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả, khoát tay nói: - Đa tạ Vệ đại nhân nhắc nhở, rất nhanh rồi ngươi sẽ biết, sau lần này cách cục Trung Châu liền sẽ cải biến. Bắc Mạc Vân Châu U Châu chết hơn trăm triệu người, lần này ta nhất định phải khiến Luân Hồi Cung U Minh Giáo Bách Hoa Các Lục gia cũng chết trên trăm triệu người, để bốn đại thế lực này từ đây tan biến khỏi Trung Châu! - Ách? Khẩu khí này của Lục Ly quá lớn, lớn đến nỗi Vệ Tử Ngang đều bị dọa sợ, khăng khăng hắn lại cảm thấy Lục Ly không chỉ là đang nói suông mà thực sự có được thực lực như vậy. - Được rồi! Vệ Tử Ngang gọi lại một người, dặn dò mấy câu, rất nhanh một tấm lệnh bài được đưa tới. Thân phận trên lệnh bài này là ngụy tạo một đại gia tộc khác, không liên quan gì đến Vệ gia. - Vệ đại nhân, chuyện ta tới Thiên Luân Vực, mong ngươi giữ bí mật giúp. Lục Ly chắp tay, Vệ gia là thủ hạ trung thành của Đại Phật Tự, lấy quan hệ giữa hắn và lão phương trượng Đại Phật Tự, Vệ gia hẳn sẽ không bán đứng hắn. Sở dĩ hắn cải trang chính là muốn bí mật lẻn vào địa bàn Luân Hồi Cung, tiềm phục trong bóng tối chưởng khống toàn cục, như vậy mới có thể nhân lúc then chốt phá tan tành Luân Hồi Cung, cứu ra đám người Lục Phi Tuyết. Lục Ly một đường truyền tống đi qua, hơn nữa còn là dùng truyền tống ở khoảng cách xa, truyền tống như vậy tiêu tốn rất nhiều thể lực tinh lực, ngoài ra còn cực kỳ hao phí Huyền Tinh. Song lúc này Lục Ly đã không quản được quá nhiều, trực tiếp từ Vạn Thủy Thành truyền tống đến vực thành đại vực gần đó. Cứ thể nhảy cóc từ đại vực này đến đại vực khác, lấy tốc độ nhanh nhất đi tới địa bàn Luân Hồi Cung. Địa bàn Đại Phật Tự nằm ở tây bộ Trung Châu, Luân Hồi Cung lại ở biên giới tây nam, cách nhau hơn một trăm đại vực. Mỗi lần truyền tống giữa các đại vực cần hơn nửa canh giờ, cứ vậy mà tính, muốn truyền tống đến Luân Hồi Thành, dù có ngày đêm không ngừng truyền tống, tối thiểu cũng phải mất mười ngày. Được cái Thiên Luân Vực cách Luân Hồi Thành không xa, nhiều nhất chỉ mất một ngày là đến. Linh hồn Lục Ly rất cường đại, ngày đêm không ngừng truyền tống vẫn không cảm thấy quá mệt mỏi, bởi vì có lệnh bài đại gia tộc Trung Châu, trên đường lại tiêu tốn một lượng Huyền Tinh kếch xù, thế nên quá trình truyền tống diễn ra rất thuận lợi. Chỉ là... Sau khi truyền tống bốn ngày, Lục Ly được đến một tin tức khiến hắn phải dừng bước. Tin tức này rất dễ nghe ngóng ra được, bởi vì khắp nơi trong thành trì đều đang thảo luận chuyện năm ngày sau Luân Hồi Cung quyết định xử tử đám người Lục Phi Tuyết Bạch Hạ Sương Dạ Tra Bạch Yên ngay trong Luân Hồi Thành. Rất rõ ràng! Luân Hồi Cung hiện đã không cách nào truy sát mấy người Lục Linh, thế là đường đường chính chính dùng ra dương mưu. Bọn hắn sẽ bố trí thiên la địa võng trong Luân Hồi Cung, mời đám người Lục Linh chủ động vào tròng. - Năm ngày! Sau khi xác định tin tức này, sắc mặt Lục Ly không khỏi có chút khó coi. Bởi vì hắn mới truyền tống bốn ngày, nếu tiếp tục truyền tống kiểu này, muốn đến Luân Hồi Thành chí ít còn cần sáu ngày! Lệch mất một ngày, nếu Luân Hồi Cung chuẩn bị sung túc, mấy người Lục Linh lại chủ động chui đầu vào rọ, sợ rằng chờ lúc hắn đuổi tới thì thi thể cũng đã lạnh. Luân Hồi Cung đã bố trí dương mưu như vậy, Lục Ly dự đoán ba đại thế lực còn lại cũng sẽ tới tương trợ, thậm chí khả năng còn sẽ có cường giả những thế lực lớn khác tới giúp sức. Đến khi ấy một đống cường giả tụ tập lại trong Luân Hồi Thành, bằng vào mấy người Lục Linh làm sao ứng đối cho được? - Lệch mất một ngày? Làm sao bây giờ? Lục Ly đứng thẫn thờ trong quảng trường, hắn cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại, đừng vì nóng vội mà loạn hết phương tấc, như vậy sẽ chỉ khiến cục diện càng thêm hỏng bét. Trực tiếp lộ ra thân phận? Một đường giết đi qua?
Chương 1104 Nàng nhất định sẽ đến (29/40)
Nếu hắn lộ ra thân phận, dẫn theo một đám Địa Tiên giết thẳng tới, nhất định sẽ khiến Luân Hồi Cung chấn động. Đến lúc đó Luân Hồi Cung tất phải có điều cố kỵ, không dám giết đám người Lục Phi Tuyết Yên phu nhân Bạch Hạ Sương Dạ Tra. Mấy người Lục Linh cũng sẽ được đến tin tức, không liều lĩnh chủ động tới Luân Hồi Thành chịu chết. Vấn đề là... Một khi hắn bại lộ thân phận, muốn cứu người sẽ có chút phiền hà. Vạn nhất Luân Hồi Cung lấy con tin áp chế hắn, tỷ như Địa Tiên Cơ gia xách theo Lục Phi Tuyết chắn ở trước mặt, hắn nên ra tay hay là không ra tay? Chẳng lẽ đến khi đó lại hạ khí giới đầu hàng? - Biết thế đi Vạn Phật Thành thì hay rồi! Giữa mười hai Vương thành có truyền tống trận siêu cấp có thể trực tiếp truyền tống đến nhau, từ Vạn Phật Thành có thể truyền tống đi các Vương thành khác như Thần Khải Thành, Luân Hồi Thành, Linh Lung Thành... Nhưng giờ có hối hận thì cũng đã muộn, từ chỗ này truyền tống đến Vạn Phật Thành cần mất bảy tám ngày, hắn nghĩ nghĩ liền lấy ra địa đồ Trung Châu quan sát một phen. Lát sau, hắn hạ quyết định, trước truyền tống bốn ngày, đến một đại vực nằm ở mặt bắc, cách Luân Hồi Cung ba ngàn vạn dặm, sau đó trực tiếp ngồi trong Thiên Tà Châu bay thẳng tới Luân Hồi Thành. Tốc độ Thiên Tà Châu cực nhanh, sánh ngang với Hóa Thần trung kỳ, một ngày xoải qua lộ trình ba ngàn vạn dặm là điều hoàn toàn có thể. Nếu lúc này hắn cứ thế bay thẳng tới Luân Hồi Thành thì cùng lắm cũng chỉ mất ba ngày, chẳng qua làm vậy quá rêu rao, rất dễ đánh rắn động cỏ. - Đi! Quyết định xong xuôi, Lục Ly lập tức tiến vào truyền tống trận, lộ ra lệnh bài ném ra một túi Tử Huyền Tinh, tiếp tục truyền tống mà đi. Gần đây có rất nhiều người truyền tống về phía nam, chỉ cần có được lệnh bài đại gia tộc Trung Châu, lại lấy ra đầy đủ Huyền Tinh thì không ai ngăn cản cả. … Chỉ sau vẻn vẹn một ngày, tin tức năm ngày sau Luân Hồi Cung xử tử đám người Bạch Hạ Sương Lục Phi Tuyết đã truyền khắp toàn bộ Trung Châu. Đoạn thời gian này, ánh mắt các gia tộc lớn nhỏ khắp Trung Châu đều đổ dồn về Luân Hồi Cung, vô số thám báo tiềm phục ở chỗ này để thăm dò tin tức. Lục Linh dẫn chúng nhân tiến vào địa bàn Luân Hồi Cung, mới đầu bọn họ còn tưởng đám người này đi chịu chết. Lại không ngờ rằng các nàng không chỉ sống sót thành công, ngược lại còn náo ra động tĩnh lớn đến vậy, khiến cho Luân Hồi Cung tổn thất thảm trọng. Phải biết đây chính là thế lực lớn số một Trung Châu! Uy danh Luân Hồi Cung không phải dựa vào thổi phồng, mà là trải qua vô số đại chiến mới được đến công nhận từ toàn cõi Trung Châu, là thành quả được dựng lên trên vô số thi thể đại tộc từng bị bọn họ tiêu diệt. Giờ lại có người dám khiêu hấn uy quyền của Luân Hồi Cung? Không chỉ chủ động xuất kích, thành quả còn rất khả quan. Không chỉ khiến Luân Hồi Cung tổn thất trăm vạn võ giả, thậm chí còn có cường giả bí ẩn ra tay, đánh chết Địa Tiên Luân Hồi Cung. Song lần này... Không ai đánh giá cao đám người Lục Linh, trừ phi các nàng không đi Luân Hồi Thành, bằng không tất hữu tử vô sinh. Bởi vì rất nhiều đại gia tộc đã thăm dò được U Minh Giáo, Lục gia và Bách Hoa Các cũng đều phái cường giả truyền tống đi qua. Có thể nói lúc này Luân Hồi Thành đang cường giả như vậy, một khi đến đó khẳng định chỉ có vào mà không có ra. Luân Hồi Thành! Đây là một tòa cự thạch có được lịch sử bảy tám chục vạn năm, nhân khẩu trong thành lên tới hơn ba ngàn vạn, chỉ là mấy ngày gần đây lượng người trong thành đột ngột giảm mạnh. Vô số bình dân, binh sĩ phổ thông và gia quyến được chuyển dời đi. Lần này Luân Hồi Cung đặt ra quyết tâm rất lớn, tựa hồ đoán chắc đám người Lục Linh sẽ chủ động vào thành, tám thành nhân khẩu trong thành đều được bố trí di tản, chỉ còn lại mấy trăm vạn quân sĩ. Mấy trăm truyền tống trận trong thành ngày đêm không ngừng lấp lóe, không ngừng có người truyền tống tới, không ngừng có người truyền tống đi. Năm sáu gia tộc thất phẩm dưới trướng Luân Hồi Cung đều không ngừng phái cường giả truyền tống tới. Trong một tòa thành bảo điển nhã ở mặt bắc Luân Hồi Thành, rất nhiều người trẻ tuổi đang tụ tập ở chỗ này, nếu Lục Ly ở đây nhất định sẽ phát hiện không ít người quen ở trong đó. Bọn Cơ Mộng Điềm, Cơ Mộng Dao, Dương Hiên, Dương Vũ, Lục Toan, Lục Nghê, Điệp Phi Vũ đều có mặt, ngoài ra còn có hơn mười tên đệ tử trẻ tuổi khác, ai nấy đều áo bào lộng lẫy, khí độ phi phàm. Thời gian năm năm đi qua, rất nhiều người trong đám này đã đột phá Nhân Hoàng, ba người Cơ Mộng Dao Lục Toan Dương Hiên cũng đều đột phá Nhân Hoàng. Thậm khí khí tức Cơ Mộng Điềm hùng hậu đến mức sánh ngang Nhân Hoàng hậu kỳ, đệ tử gia tộc siêu cấp quả nhiên bất phàm. Bầu không khí trong thành bảo rất náo nhiệt, con em Cơ gia Luân Hồi Cung tới bốn năm người, con em các gia tộc còn lại cũng tới không ít, cả đám nâng ly tán chuyện trong cung điện, không khí rất hòa hợp. Trong lúc tán gẫu, ba cái tên Lục Ly Lục Linh Bạch Thu Tuyết thường xuyên được xướng lên. Lúc này Dương Vũ chính đang mở miệng hỏi dò Cơ Mộng Điềm: - Mộng Điềm tiểu thư, nhà các ngươi có biết tin tức chuẩn xác về Lục Ly? Án theo tính cách hắn hẳn sẽ không làm rùa đen rụt đầu mới đúng. Sao lần này lại để một đám nữ nhân đi ra, chính hắn lại vẫn trốn ở trong Hoang giới? Cả đám đảo mắt nhìn về phía Cơ Mộng Điềm, kẻ sau trầm ngâm chốc lát rồi nói: - Thám báo tiềm phục trong Hoang giới đều bị giết sạch, chẳng qua căn cứ theo tin tai mắt nhà chúng ta tiềm phục ở Cửu U Đảo báo về, Lục Ly hẳn đã đến rồi! - Tới rồi? Tròng mắt chúng nhân tại trường lập tức sáng rực lên, Lục Toan thì khẽ nheo mắt lại, trên mặt mấy người Dương Hiên Lục Nghê Dương Vũ cũng chớp qua một tia sát ý. Cơ Mộng Dao đã sớm biết được tin tức, khóe miệng không ngừng cười lạnh. Điệp Phi Vũ lại có chút lo lắng bất an, tựa hồ vết thương tinh thần mà Lục Ly mang đến cho nàng vẫn chưa khỏi hẳn. Đến giờ nàng vẫn chưa thể đột phá Nhân Hoàng, ảnh hưởng của tâm ma thực sự quá lớn. - Tốt lắm! Lục Nghê hét lên: - Lần này nhất định phải phanh thây xẻ thịt thằng nhãi kia, dù cho hắn có triệu tập trăm con Thú Hoàng đến đây thì cũng chỉ có đi mà không có về.
Chương 1105 Núi đao biển kiếm (30/40)
- Trước mắt còn chưa thăm dò thấy dấu hiệu Thú Hoàng tụ tập! Cơ Mộng Điềm lắc đầu nói: - Lần bố cục này cũng không phải nhắm đến Lục Ly, Lục Ly hẳn không chạy tới đây nhanh vậy được, chúng ta làm vậy là muốn lừa giết Lục Linh Bạch Thu Tuyết và cường giả bí ẩn kia. - Cường giả bí ẩn?! Dương Vũ nhướng mày, nghi hoặc hỏi: - Vẫn chưa tra ra được thân phận cường giả bí ẩn kia? Là lão quái ẩn thế nào mới được? Sao Lục Ly Lục Linh có thể mời đến cường giả cấp bậc này? - Không biết... Cơ Mộng Điềm lắc đầu nói: - Hắn chỉ mới ra tay một lần, đến sau liền không thấy xuất hiện thêm lần nào, chẳng qua giờ điều đó đã không quan trọng. Bất luận hắn là lão quái phương nào, chỉ cần mấy ngày sau dám đến Luân Hồi Cung, hắn tất chết không nghi ngờ. Dương Hiên trầm ngâm một lát, sau đó hỏi ra vấn đề then chốt nhất: - Nghe đồn Lục Linh tâm ngoan thủ lạt, lãnh huyết vô tình, vài ngày sau nàng sẽ đến không? Ta cảm thấy lấy tính cách nàng chưa hẳn sẽ đâm đầu vào đây chịu chết đâu? - Ha ha! Cơ Mộng Điềm lại lắc đầu nói: - Dương công tử, điểm này xem ra ngươi nhìn lầm. Lục Linh nhìn như lãnh huyết vô tình, thật ra lại cũng giống Lục Ly, cực kỳ giảng nghĩa khí, thích bao che người mình, đặc biệt coi trọng thân nhân bằng hữu. Huống hồ Bạch Hạ Sương và Bạch Yên là muội muội và tiểu cô của Bạch Thu Tuyết, Bạch Thu Tuyết tuyệt đối sẽ đến, Lục Linh cũng chỉ có thể cùng theo, hết thảy cứ đợi năm ngày sau là biết cả thôi. - Được rồi! Lục Nghê bất chợt đứng dậy quát khẽ nói: - Ta muốn đôi chị em sinh đôi Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương kia, tuyệt sắc như thế, lại còn là nữ nhân của Lục Ly, chơi đùa hẳn là sướng khoái lắm, ha ha ha! Thời gian năm ngày trôi qua rất nhanh, ngàn vạn con dân trong Luân Hồi Thành đều được di dời đi, giờ trong thành chỉ còn lại không đến năm trăm vạn võ giả. Đám võ giả này đều là Bất Diệt Cảnh trở lên, tìm không thấy dù chỉ một tên võ giả Mệnh Luân Cảnh nào. Trong thành giới nghiêm, bất kỳ ai đều không được ra vào, vô số Quân Hầu Cảnh dẫn đội tuần tra bốn phía, dù có là một con ruồi cũng đừng hòng nghĩ tới chuyện len lén lẻn vào. Ở trung tâm thành trì có một quảng trường rất lớn, phương viên phải đến mười dặm, lúc này ở giữa quảng trường chính đang tụ tập vô số võ giả, liếc nhìn chí ít lên tới trăm vạn, hơn nữa trong trăm vạn võ giả này có tận hai mươi vạn là Quân Hầu Cảnh, Nhân Hoàng cũng không ít. Trăm vạn võ giả hình thành từng vòng tròn vây tụ lại với nhau, một tầng tiếp một tầng. Trung tâm vòng tròn là một đài cao được lâm thời dựng lên, trên đài cao có mười mấy cây cột trụ thẳng đứng, mỗi cột trụ lại trói một người bằng xích sắt màu xanh. Lục Phi Tuyết, Bạch Hạ Sương, Dạ Tra, Yên phu nhân, Bạch Lãnh... Tổng cộng mười người, dù mười người này không bị ngược đãi tra tấn, nhưng hẳn đã bị phục dụng loại dược vật đặc thù nào đó. Khiến cho sắc mặt ai nấy đều trắng bệch, rất là suy nhược, đừng nói vận chuyển Huyền lực, đến cả sức để động đậy đầu ngón tay đều không có. Mười người bị treo cao trên cột trụ, tròng mắt hơi nheo lại, có thể thấy được rõ ràng toàn bộ quảng trường, cũng có thể nhìn thấy võ giả chi chít bên dưới, cũng như vô số võ giả đang ẩn núp quanh bốn phía. Núi đao biển kiếm! Luân Hồi Cung bày ra cạm bẫy siêu cấp, vào dễ ra khó, à không... phải là có vào mà không có ra. Mặc dù mấy người Lục Phi Tuyết Dạ Tra không thể động đậy, cũng không thể dùng thần niệm thăm dò, nhưng bọn họ vẫn đại khái cảm ứng được quanh bốn phía quảng trường tiềm phục bao nhiêu cường giả, gần như toàn bộ Địa Tiên của bốn đại gia tộc đều tới đông đủ. - Linh nhi, Thu Tuyết, các ngươi tuyệt đối đừng xuất hiện. Miệng môi Lục Phi Tuyết khẽ mấp máy, âm thầm cầu nguyện, nếu nàng có thể tự sát, sợ rằng sớm đã tự sát từ lâu. Ngay từ khoảnh khắc bị bắt đi nàng liền biết sẽ có hôm nay, bởi vì mình mà đi liên luỵ người khác, Lục Phi Tuyết cảm thấy vô cùng áy náy và tự trách. Trên lầu hai một tòa thành bảo nằm ở mặt bắc quảng trường, một đám cường giả tụ tập ở đây. Bọn Lục Toan Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Điệp Phi Vũ cũng có mặt, chẳng qua đều đứng phía mặt sau. Cung chủ Luân Hồi Cung, các chủ Bách Hoa Các, giáo chủ U Minh Giáo, ngoài ra cả Lục Chính Đàn cũng tới. Tộc trưởng bốn đại Vương tộc tự thân xuất động, mục đích không cần nói cũng biết, chính là rửa sạch sỉ nhục Lục Ly từng mang đến cho bọn hắn, một lần giải quyết dứt điểm Lục Ly và đám người liên quan. Để cho tất cả mọi người trên Thần Châu đại địa biết, uy nghi Vương tộc là điều không được phép khiêu hấn, kẻ khiêu hấn, chết! Bên người Lục Chính Đàn không thấy Ngũ thái công, Thái Thượng trưởng lão của Lục gia, mà là một người trung niên bộ dạng khá là tương tự Lục Chính Đàn, bên cạnh người trung niên là bọn Lục Phong Hỏa, Lục Liên Thiên. Người này chính là Đại trưởng lão Lục gia lâu nay vẫn bế quan, Lục Thiên Đế, hơn một năm trước hắn rốt cục đột phá Địa Tiên. Lần này trong những người bị xử quyết có Lục Phi Tuyết, tính là cháu gái của Lục Chính Đàn. Bởi thế Lục Chính Đàn không dám mời Ngũ thái công đi cùng mà chỉ dám dẫn theo ba người con trai và mấy tên trưởng lão Ngoại Đường trung thành với mình. Cung chủ Luân Hồi Cung Cơ Ngạo Tiên tuổi tác nhìn có vẻ không lớn, bộ dạng chỉ như trung niên, dáng vẻ đường đường. Các chủ Bách Hoa Các là một bà lão tóc bạc, mặt mũi hiền lành, nhìn chẳng hề giống tộc trưởng thế lực Vương tộc gì cả. Giáo chủ U Minh Giáo Dương Bất Sính thì khoác một bộ áo choàng màu đen, chỉ lộ ra nửa gương mặt, đôi mắt thỉnh thoảng chớp động hồng quang, khiến đám hậu bối tại trường không dám nhìn thẳng. Chúng nhân cứ thế trầm mặc ngồi trên lầu hai thành bảo, nơi này có mấy cửa sổ, có thể thấy được toàn cảnh tình hình trên quảng trường, cả đám lẳng lặng theo dõi, chờ đợi khoảnh khắc thu lưới. Thời gian từ từ trôi qua, ai nấy đều có vẻ rất bình thản, bọn hắn tin chắc sẽ có người tới, ít nhất đám người Lục Linh nhất định sẽ tới. Hưu! Một canh giờ sau, có bóng người vọt đến, khuỵu gối quỳ xuống trước mặt Cơ Ngạo Tiên, bẩm báo nói: - Cung chủ, phía Luân Diệt Thành xuất hiện hai con khôi lỗi thú, bên kia đang tử thương thảm trọng, thỉnh cầu trợ giúp.

Advertisement
';
Advertisement