Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

- Thánh Chủ, là Thánh Chủ! Phía ngoài trong đám con dân chủng tộc viễn cổ cũng có người nhận ra Lục Ly, dồn dập quỳ rạp xuống thành từng mảng từng mảng. Bọn hắn tựa như nhìn thấy trưởng bối của mình, lập tức kêu gào khóc lớn. - Đứng lên hết đi! Lục Ly phất tay nói: - Các ngươi yên tâm, tộc nhân người thân của các ngươi sẽ không chết vô ích, huyết hải thâm cừu này Lục Ly tất báo, bằng không ta tự sát tạ tội với thiên hạ. Lục Ly không dám có chút nào chậm trễ, lần nữa đảo mắt nhìn về phía Minh Vũ hỏi: - Minh Vũ, mấy người tỷ tỷ ta có lưu lại bản mệnh ngọc phù không? -

Không! Minh Vũ lắc đầu nói: - Các nàng đi quá vội vàng, thế nên không kịp lưu lại bản mệnh ngọc phù.

- Minh Vũ, ngươi đi lên, cùng ta đánh tới Trung Châu! Lục Ly lạnh lùng hạ lệnh, sau đó nhìn qua Kha Mang nói: - Kha Mang, lúc ta không ở đây, Hỏa Ngục và Hoang giới giao cho ngươi trấn thủ, giờ ngươi đi trước mở ra thông đạo, để ta tới U Châu một chuyến!

- Vâng! Kha Mang nhớ đến mười mấy tên Địa Tiên trong Thiên Tà Châu, nội tâm khẽ run lên, vội vàng phóng vút về phía đại bản doanh. Minh Vũ cũng bay vụt theo, không hỏi nửa lời, hắn là bộc nhân của Lục Ly, chỉ cần Lục Ly hạ lệnh, dù có phải xuống núi đao biển lửa hắn cũng quyết không từ. Hưu Lục Ly cầm Thiên Tà Châu trong tay, dẫn theo một đám người bay tới đại bản doanh, hắn không bắt chuyện với đám người Tử Liên Nhi, cũng không có thời gian đi ổn định quân tâm, mà cứ thế tức tốc đi thẳng tới Trung Châu. Lối vào Hỏa Ngục bị dùng cấm chế cường đại phong ấn, không cách nào truyền tống ra ngoài, Kha Mang dẫn người bận rộn chừng ba nén hương mới lần nữa mở ra được.

- Đi! Lục Ly dẫn chúng nhân xông vào trong thông đạo, tiến vào Hoang giới, sau khi đến Hoang giới, Lục Ly vẫn chưa dám thả đám Địa Tiên kia, sợ xảy ra vấn đề. Hắn cứ thế không ngừng truyền tống đến lối vào U Châu, phất tay để Kha Mang đi trước mở ra phong ấn thông đạo.

- Thiếu chủ, để ta đi ra trước! Minh Vũ sợ đầu bên kia thông đạp U Châu có cường giả trấn thủ, định xung phong đi trước dò đường giúp Lục Ly. Lục Ly lại lắc đầu, thả ra Lãnh Vô Hinh, để Lãnh Vô Hinh đi trước mở đường. Lục Ly lấy ra hai tấm ngọc phù cảnh báo đưa cho Kha Mang và Lãnh Vô Hinh, Lãnh Vô Hinh lập tức vọt vào, lát sau ngọc phù trong tay Lục Ly vỡ vụn, hắn vung tay lên nói:

- Minh Vũ, bên kia đã an toàn, đi. Kha Mang, sau khi chúng ta rời đi ngươi lập tức phong tỏa thông đạo, Thông Thiên Sơn ở Hỏa Ngục cũng dùng sát trận phong ấn lại. Hưu! Dứt lời, Lục Ly mang theo Minh Vũ vọt vào thông đạo, truyền tống đi U Châu. Đợi sau đầu bên kia, hắn lập tức thả ra một tên Địa Tiên trong Thiên Tà Châu. Ông Tên Địa Tiên của Quân gia xuất hiện, hắn nghi hoặc quét nhìn một lượt, song không thấy có nửa điểm không thích ứng nào. Lục Ly nhìn chằm chằm hắn, kích động hỏi:

- Quân lão Cửu, thân thể ngươi có vấn đề gì không? Ở chỗ này thực lực ngươi có bị hạn chế? Lão Cửu Quân gia chớp chớp mắt, thử vận chuyển Huyền lực một phen, lắc đầu nói:

- Không có vấn đề.

- Tốt!

Lục Ly thả ra đám Địa Tiên còn lại, thấy tất cả mọi người đều không cảm giác có vấn đề, Lục Ly và Minh Vũ đều hưng phấn không thôi, trong mắt Minh Vũ chất đầy vẻ kinh nghi, lại vẫn không hỏi nhiều. Lục Ly không có ý giấu diếm, sau khi thu lại đám Địa Tiên và Lãnh Vô Hinh, hắn giải thích nói:

- Những người này đều là Hồn Nô, hoàn toàn nghe lệnh từ ta. - Hồn Nô? Tê... Minh Vũ hít sâu một hơi khí lạnh, mặc dù vừa rồi hắn đã đoán được phần nào, nhưng giờ đây được chính miệng Lục Ly xác nhận, hắn vẫn có chút không dám tin tưởng. - Đi thôi! Ánh mắt Lục Ly bỗng trở nên băng lãnh, trên thân cuộn trào sát khí, lạnh giọng nói:

- Lần này nhất định phải khiến bốn đại gia tộc trả nợ máu.

- Đi! Minh Vũ xung phong bay đi, Lục Ly theo sát ngay sau, hai người vừa xông ra ngoài, lập tức phát hiện nơi đây còn có một huyễn trận rất cao cấp, xem ra là do Lục Linh sai người bố trí. Chẳng qua… Dù nơi này có huyễn trận, song cường giả bốn đại gia tộc ở Vân Châu U Châu hẳn vẫn có thể dễ dàng thăm dò ra được, vì sao đến tận lúc này vẫn không bị người chiếm giữ.

- Tới thành trì xung quanh xem thử! Lục Ly thu lại Minh Vũ vào trong Thiên Tà Châu, sau đó điều khiển hạt châu bay lên cao không, hướng tới thành trì gần đó. Sau vẻn vẹn ba nén hương, Lục Ly đã tới một tòa đại thành phụ cận. Lục Ly rất quen thuộc lộ tuyến ở Trung Châu, nếu thành trì này còn chưa bị luân hãm, hắn có thể một đường truyền tống tới đại thành ven bờ biển, sau đó truyền tống đi Trung Châu, đây là lộ tuyến nhanh nhất. Đến trên tòa đại thành kia, thần niệm Lục Ly dò quét vài lần, lại không phát hiện thấy có võ giả bốn đại gia tộc nào, chỉ là trong thành ẩn ẩn thấy được dấu tích từng xảy ra đại chiến.

Lục Ly thu hồi hạt châu, lợi dụng Súc Cốt Thuật biến thành một người khác bay vụt xuống. Dù hắn chưa đột phá Nhân Hoàng, nhưng cũng đã đạt tới Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, khí thế vô cùng cường thịnh, lập tức dẫn lên võ giả trong thành chú ý. Thành trì này không tính quá lớn, bên trong chỉ có hai tên Quân Hầu Cảnh, Lục Ly bay thẳng đến phủ thành chủ, nhận ra hai người này trước kia là người Thái Dương Cung, hình như còn là phượng nô của Lục Linh.

- Người Khuất gia? Vừa nhìn thấy hai người, tròng mắt Lục Ly bỗng chốc sáng lên, phượng nô còn sống, đồng nghĩa Lục Linh cũng vẫn còn sống. Thế là bèn lập tức lớn tiếng hỏi dò:

- Các ngươi có phải là phượng nộ của Thánh Nữ?

- Thánh Nữ?

Hai tên Quân Hầu Cảnh liếc nhau, sau đó đều thành thật khom lưng chắp tay, một người trong đó đáp:

- Vị đại nhân này, chúng ta đúng là bộc nhân của Thánh Nữ, xin hỏi ngươi là...

- Ta là Lục Ly! Xương cốt trên thân Lục Ly khẽ động, biến về lại bộ dạng nguyên hình, hai người kia lập tức khuỵu gối quỳ xuống nói:

- Tham kiến Đại Quốc Sư.

- Rất tốt! Lục Ly thoáng yên tâm phần nào, hai người này đúng thật là phượng nô của Lục Linh, như vậy đồng nghĩa với Lục Linh vẫn còn sống.

Advertisement
';
Advertisement