Chương 1081 Thông thiên chi lộ (6/40)
Doãn Thanh Ti rảo bước tiến lại chỗ Lục Ly, thần niệm khóa chặt nét mặt như đao tước kia, cuối cùng lại vẫn không lên tiếng nhắc nhở, vạn nhất Lục Ly có thể cảm ngộ ra áo nghĩa cường đại từ chỗ đó thì sao? Thật ra không phải năng lực cảm giác của Lục Ly linh mẫn, thoáng chốc liền tìm đến được nơi có Thiên Vận mạnh nhất trong sơn cốc, chẳng qua là hắn hơi chút may mắn mà thôi. Bởi vì nơi đây vừa khéo sát bên suối nhỏ, dòng nước từ đằng xa len lỏi chảy đến, dẫn theo từng cơn gió mát phất phơ. Chỗ này lại là một mảnh rừng trúc, lúc bị gió mát quét qua, cành trúc lay động, lá cây trên đó cũng lay động theo, tạo nên một loại rung động rất đặc biệt. Loại rung động này khá là tương tự với rung động ở Hà Tâm Đảo mà Lục Ly từng nhờ đó cảm ngộ ra được áo nghĩa Phong Lực trong cấm địa Cổ Thần. Bởi thế khi đi đến đấy, trong lòng Lục Ly đi tự nhiên sinh ra một tia xúc động, thế là bèn dừng chân tĩnh tâm lĩnh hội. Nơi đây không có dấu vết con người, rõ ràng là Thiên Vận do tự nhiên hình thành. So với Đạo Vận, Thiên Vận càng khó cảm ngộ, bởi vì không có dấu vết để mò mẫm tìm kiếm, nhưng chí lý ẩn chứa trong Thiên Vận lại là biểu hiện của pháp tắc, một khi có cảm ngộ liền sẽ rất dễ truy vết tìm hiểu, qua đó nắm giữ được áo nghĩa khủng bố. Song thực ra Lục Ly không đi lĩnh hội Thiên Vận ở chỗ này! Hắn ngồi xếp bằng ở đây là để càng tiện hồi ức Thiên Vận từng cảm ngộ được trong cấm địa Cổ Thần. Hắn muốn nhân cơ hội này tiến một bước lĩnh hội áo nghĩa Phong Lực, để áo nghĩa được thăng cấp. Lúc ở Hỏa Ngục, “Thế” của Minh Vũ từng tham ngộ tiến giai thành áo nghĩa thất phẩm không gian phong ấn, áo nghĩa cấp thấp đều có thể tiến giai, Lục Ly muốn đi theo con đường này. Tốc độ tu luyện trong Thiên Tàn Cốc và trong Thiên Tà Châu không khác nhau là mấy, hắn đã ở trong Thiên Tàn Cốc lâu vậy rồi, lại vẫn không gặp bất kỳ nguy hiểm nào, thế nên rất là yên tâm. Ào ào ào! Ngày thứ sáu mươi bảy kể từ khi Lục Ly bế quan ở đây, gió bên cạnh đột nhiên xoay tròn quanh người hắn, tiếp đó rừng trúc bất chợt rung động kịch liệt. Vô số lá trúc vi vu rơi rụng, nước trong suối nhỏ cạnh đó cũng bị gió dẫn dắt chảy ngược dòng, lá cây cuốn thốc đầy trời, hình thành nên một vòi rồng kỳ dị. - Hả? Thiên Tàn lão nhân lần nữa mở mắt, thần niệm quét qua, hai hàng lông mày trắng xóa thoáng khẽ run rẩy, hơi có chút ngạc nhiên lẩm nhẩm nói: - Bản nguyên chân ý nguyên hình? Không ngờ tiểu tử này lại có thể ngưng tụ ra được bản nguyên chân ý? Mặc dù mới chỉ là nguyên hình, nhưng thế cũng đã quá tà môn … Ào ào ào Gió từ bốn phương tám hướng vọt tới chỗ Lục Ly, xung quanh hắn càng lúc càng nhiều lốc xoáy được ngưng tụ ra, toàn bộ lá cây trong rừng trúc gần đó đều bị cuốn thốc lên, bụi đất rợp trời, nước trong dòng suối nhỏ cũng bị cuốn lên, hình thành từng đạo vòi rồng. Vòi rồng càng cuốn càng lớn, tựa hồ dần vượt ra ngoài tầm kiểm soát. - Ồ … Thiên địa Huyền khí xung quanh cũng bị dẫn động, đám hạ nhân trong sơn cốc không khỏi kinh hãi, ngay cả Doãn Thanh Ti chính đang bế quan tu luyện cũng bị đánh thức, đẩy cửa gỗ đi ra. Hưu Từ trong nhà gỗ nơi Thiên Tàn lão nhân đang ngồi chợt bắn ra một đạo lưu quang, một quân cờ bay tới, kích trúng bảy tám vòi rồng vừa mới hình thành bên người Lục Ly. Quân cờ đảo quanh đám vòi rồng một lượt, tất cả vòi rồng theo đó sụp đổ, bốn phía bình tĩnh trở lại. - Hả? Doãn Thanh Ti không giấu được vẻ kinh ngạc, không ngờ lão tổ lại đích thân ra tay, hắn sợ Lục Ly khống chế không nổi, sẽ hủy đi cảnh vật trong sơn cốc ư? Rốt cục Lục Ly đã cảm ngộ được áo nghĩa gì, sao lại khủng bố đến mức cần Thiên Tàn lão nhân phải tự mình xuất thủ khống chế cục diện? Doãn Thanh Ti suy nghĩ một lát, sau đó tiến vào nhà gỗ của Thiên Tàn lão nhân, đi đến dưới gốc cổ thụ hỏi: - Lão tổ, Lục Ly sao thế? Thiên Tàn lão nhân hờ hững đáp: - Không có gì, thiên tư tiểu tử này cũng tạm được, cảm ngộ ra một loại chân ý nguyên hình. Chẳng qua chân ý mà hắn cảm ngộ được hẳn là do Hằng Đế dẫn đường. Vận đạo tiểu tử này rất không sai, nếu hắn có thể liên tục cảm ngộ, triệt để tham ngộ ra được chân ý kia, sau này chiến lực sẽ rất nghịch thiên. - Chân ý? Đây là lần đầu tiên Doãn Thanh Ti nghe nói tới thứ này, không khỏi hiếu kì hỏi: - Lão tổ, chân ý là cái gì? - Sau này ngươi sẽ biết. Thiên Tàn lão nhân lại không giải thích mà chỉ lắc đầu nói: - Tiểu tử này cũng tính là nhân tài, nếu có thể thu phục, ngươi cứ thu hắn làm gia tướng. Hắn đã mở ra Thông Thiên Chi Lộ, đương nhiên sau cùng có thể thành công hay không thì còn phải xem vận đạo của hắn. - Gia tướng? Doãn Thanh Ti lắc đầu, người như Lục Ly làm sao cam tâm dưới trướng người khác, hơn nữa nàng và Lục Ly là bằng hữu, há có thể mạo muội đi phá hoại hữu nghị như vậy được? - Thông Thiên Chi Lộ?! Nghe được bốn chữ này, nét mặt Doãn Thanh Ti khẽ động, bốn chữ này được nói ra từ miệng Thiên Tàn lão nhân, ngụ ý trong đó tuyệt không tầm thường. Chẳng qua ngay lúc Doãn Thanh Ti đang định tiếp tục truy vấn lúc, Thiên Tàn lão nhân lại đã nhắm mắt nhập định. Doãn Thanh Ti đi ra ngoài, đứng phía sau Lục Ly quan sát một lúc, thấy hắn không có dấu hiệu xuất quan, cuối cùng đành phải quay về tiếp tục bế quan. Lục Ly không hề biết chút nào về tình huống bên ngoài, hắn một lòng chìm trong thế giới của riêng mình, ngay vừa rồi hắn đã có bước đột phá áo nghĩa cực lớn. Không phải là hắn cảm ngộ áo nghĩa mới, mà là áo nghĩa Phong Lực có đột phá, hắn cảm nhận được một loại quy luật dị thường từ sự rung động của lá cây ở Hà Tâm Đảo trong cấm địa Cổ Thần. Trong loại rung động này cất chứa một thứ gì đó vô cùng huyền diệu, Lục Ly có thể điều khiển được Linh Phong cũng chính là nhờ loại rung động kia. Hắn còn có một phát hiện rất lớn … Linh Phong không phải tự nhiên hình thành, mà là hậu thiên ngưng tụ ra, rất có thể là bởi vì loại rung động kỳ dị này mới dẫn lên Linh Phong xuất hiện.
Chương 1082 Thông thiên chi lộ (7/40)
Nói cách khác, Hằng Đế lợi dụng loại rung động kia để khiến cho gió bình thường biến dị, hóa thành Linh Phong. Trước đây áo nghĩa Phong Lực mà hắn cảm ngộ được quả thực hết sức phổ thông, sở dĩ có thể điều khiển Linh Phong là bởi hắn mò tới da lông của loại rung động kia. Áo nghĩa có tiến triển là bởi trong đầu Lục Ly dần phác thảo ra lộ tuyến đồ của loại rung động kia. Trong đầu hắn có từng sợi tia sáng du tẩu theo một quy luật đặc thù nào đó, chúng giao xoa với nhau, tăng cường cho nhau, song lại không hề can nhiễu đến nhau … Lộ tuyến đồ này mang đến cho Lục Ly cảm giác rất là huyền diệu và thâm ảo, nếu có thể triệt để nắm giữ chí lý trong đó, thực lực hắn nhất định sẽ được đề thăng trên diện rộng. Ít nhất hắn sẽ có thể ngưng tụ ra Linh Phong! Thử nghĩ mà xem, chỉ cần hắn ngưng tụ ra Linh Phong đầy trời, bao phủ phương viên vạn dặm, từ bốn phương tám hướng tấn công kẻ địch, vậy thì dù có tới bao nhiêu Địa Tiên cũng tất chết không nghi ngờ! Thậm chí nếu số lượng Linh Phong đủ nhiều, ngưng tụ đủ cường đại, ngay cả Hóa Thần cũng khó mà kháng cự được, khi ấy sức tấn công của hắn sẽ khủng bố đến đâu? Không cách nào tưởng tượng! Lục Ly cảm giác như vừa mở ra một con đường lên thẳng trời cao, lộ tuyến đồ huyền diệu trong đầu này là một kho bảo tàng thần kỳ. Chỉ cần khai quật ra được hết tiềm năng bên trong, hắn liền có thể một bước lên trời, chí ít hắn sẽ thành tồn tại vô địch ở Đấu Thiên Giới. Đương nhiên! Hiện tại Lục Ly còn chưa bắt đầu lĩnh hội đã cảm nhận được sự phức tạp của lộ tuyến đồ này. Hắn chỉ mới cường hành chuyển hóa rung động thành lộ tuyến đồ chứ chưa thực sự lĩnh hội, lại đã cảm giác được bên trong bao la vô ngần, ít nhất phải có tận mấy vạn đường nét giao xoa đan chéo vào nhau. Nếu muốn tham ngộ chí lý trong đó, không biết phải tiêu tốn thời gian bao lâu. Lộ tuyến đồ này hệt như một tấm bản đồ kho báu khổng lồ, bên trong có mấy vạn cánh cửa khác nhau, mấy trăm vạn lối rẽ ngang dọc, Lục Ly phải thôi diễn xác minh từng chút từng chút một, từ đó phân biện ra con đường nào là sinh lộ, con đường nào là tử lộ, bên nào có bảo tàng, bên nào là cạm bẫy … Lượng công trình vô cùng lớn, khẳng định không phải ngắn ngủi mấy năm là có thể tìm hiểu thông thấu. Song có thể khẳng định một điều, lộ tuyến đồ này tuyệt đối là bảo bối nghịch thiên. - Đây cũng là Hằng Đế lưu lại! Cũng lúc này, Lục Ly đột nhiên mới chợt hiểu ra, loại rung động hắn cảm ngộ được ở Hà Tâm Đảo trong cấm địa Cổ Thần hẳn không phải là Thiên Vận, mà là Đạo Ngấn. Đây là Hằng Đế cố ý lưu lại cho người có duyên. Lục Ly cơ duyên xảo hợp tham ngộ ra được Đạo Ngấn này, nhờ đó mở ra bảo khố Hằng Đế lưu lại. Bảo khố này được cất giấu trong Đạo Ngấn, đồng thời cũng giấu trong Linh Phong, Lục Ly phải khai quật ra từng chút từng chút một, cuối cùng mới có thể lĩnh hội thần thông kinh thiên mà Hằng Đế lưu lại. Áo nghĩa Phong Lực chỉ là chiếc chìa khoá, Linh Phong là cánh cửa, chìa khoá và cánh cửa ghép lại mới có thể mở ra bảo khố cất giấu lộ tuyến đồ. Lục Ly còn có dự đoán: Hắn có thể được đến Thiên Tà Châu là nhờ mở ra bảo khố lộ tuyến đồ, Thiên Tà Châu là do Hằng Đế đưa tặng giúp hắn phòng thân. - Bảo vật thực sự không phải Thiên Tà Châu, mà là lộ tuyến đồ! Lục Ly không khỏi ngấm ngầm cảm khái về dụng tâm của Hằng Đế, chẳng qua Hằng Đế chỉ giúp hắn mở ra cánh cửa bảo khố, còn có thể được đến trọng bảo thực sự hay không thì vẫn phải xem Đạo Vận và thiên phú của chính bản thân hắn. - Cố gắng lên! Lục Ly tự nhủ với bản thân, dù hiện tại chiến lực của hắn còn chưa được đề thăng bao nhiêu. Nhưng chỉ cần cho hắn thời gian, hắn liền có thể tăng cường thực lực vô hạn, dự tính nếu cứ tiếp tục cảm ngộ thế này, đột phá Nhân Hoàng sẽ là chuyện hết sức đơn giản. - Chẳng lẽ đây là áo nghĩa cửu phẩm? Bằng không sao lại huyền diệu phức tạp đến thế được? Trong lòng Lục Ly không khỏi hiện lên nghi hoặc, lộ tuyến đồ này dù một đường thuận lợi lĩnh hội thì cũng phải cần thời gian rất lâu. Chí ít cũng mất chừng mười năm tám năm. Áo nghĩa huyền diệu thâm ảo như thế tuyệt không khả năng chỉ là lục thất phẩm, phải biết Minh Vũ cảm ngộ áo nghĩa thất phẩm cũng chỉ tiêu tốn thời gian chừng nửa tháng mà thôi. - Mặc kệ! Dù sao giờ cũng không thể đi ra, Lục Ly không vội xung kích Nhân Hoàng Cảnh mà chuyển sang vừa lĩnh hội lộ tuyến đồ vừa tu luyện Huyền lực, tiếp tục tăng trưởng linh hồn. Nương theo Lục Ly bế quan tham ngộ, gió quanh bốn phương tám dần hội tụ tới chỗ hắn. Lần này không còn hình thành vòi rồng mà như từng con thú nhỏ dính người, từng sợi gió mát du tẩu vờn quanh Lục Ly, mãi mà không tiêu tán. Ba năm thoáng chốc trôi qua! Người Ma Hoàng Giới đã công kích suốt tận ba năm, nhưng vẫn chẳng thể nào phá nổi Cổ Thần Trận ở Thiên Tàn Sơn Mạch. Nguyên đám Hóa Thần cuồng oanh loạn tạc ba năm, song đến tận lúc này mọi đòn công kích đánh vào trong sương mù khói trắng vẫn cứ như trâu đất vào biển, thậm chí còn chẳng thấy sủi tăm. Thực ra trong lòng đám Hóa Thần Ma Hoàng Giới sớm đã từ bỏ. Theo bọn hắn thấy, có vẻ Thiên Tà Châu đã vào tay Thiên Tàn lão nhân, lúc này dự tính đã luyện hóa gần xong, muốn cướp đoạt lại là điều gần như không khả năng. Ba năm, bọn hắn cũng sợ Ma Hoàng Giới xảy ra chuyện, rốt cuộc không có Hóa Thần trấn áp, vạn nhất bị các giới diện còn lại xâm nhập, cơ nghiệp của bọn hắn liền sẽ bị hủy trong phút chốc. Ma Hoàng Giới rất mạnh, nhưng mà Thần Hoàng Giới còn mạnh hơn, Thần Hoàng Giới có một vị cường giả được công nhận là số một cửu giới, cũng chính là chủ nhân Thần Hoàng Giới. Nếu Thần Hoàng Giới xâm lấn Ma Hoàng Giới, cướp đoạt để uẩn của bọn hắn, bọn hắn tất khóc không ra nước mắt. Bởi thế, ngày nọ đám người Ngô Quảng Đức sau một phen thương nghị, cuối cùng quyết định lui về Ma Hoàng Giới, từ bỏ tranh đoạt Thiên Tà Châu. Ba năm vẫn mãi không phá nổi Cổ Thần Trận Thiên Tàn Sơn Mạch, như vậy phỏng chừng có tiêu tốn thêm ba mươi năm chắc cũng không phá nổi, có ở lại đây thêm cũng chẳng nghĩa lý gì.
Chương 1083 Bất bại chi địa (8/40)
Người Ma Hoàng Giới đến nhanh, đi cũng nhanh, chỉ sau vẻn vẹn một ngày liền đã tan biến sạch sẽ. Nhận được tin, các đại gia tộc Trung Hoàng Giới như trút được gánh nặng, lập tức lần nữa nắm xuống Hỗn Độn Thành, phong ấn truyền tống trận đến Hỗn Độn Luyện Ngục. Doãn Thanh Ti xuất quan! Nàng được đến tin báo từ bên ngoài, lập tức tới bờ suối tìm kiếm Lục Ly, định báo tin này cho hắn. Thời gian ba năm khiến Doãn Thanh Ti càng thêm mặn mà, nếu trước kia nàng là một đóa hoa hé nụ, thì bây giờ đóa hoa đó đã hoàn toàn nở rộ, giơ tay nhấc chân đều mang theo phong thái mê hoặc tâm phách. Đáng tiếc duy nhất chính là tròng mắt của nàng, trống rỗng vô thần, không có lấy chút thần thái nào, khiến cho dung mạo tuyệt thế khuynh thành của nàng thiếu đi một tia thần vận. Nàng đứng bên bờ suối, thông qua thần niệm quan sát Lục Ly phía đằng xa, lại chợt phát hiện ra một cảnh tượng rất kỳ dị. Gió vờn quanh bên người Lục Ly, những cơn gió mát kia thỉnh thoảng lại biến ảo thành các loại vật thể kỳ lạ, đôi khi hóa thành từng con thú nhỏ bay nhảy, đôi khi ngưng tụ thành một cây đại thụ phất phới trái phải, có đôi khi lại ngưng tụ thành từng đóa hoa tươi từ từ nở rộ - Chẳng lẽ đây chính là bản nguyên chân ý? Trên nét mặt xinh đẹp của Doãn Thanh Ti chất đầy vẻ kinh ngạc, lấy thiên địa Huyền khí ngưng tụ ra các loại đồ vật, điều này không khó, bản thân nàng cũng có thể ngưng tụ ra hư ảnh từng con cự thú. Nhưng đám thú nhỏ mà Lục Ly ngưng tụ ra kia tựa hồ có được sinh mệnh, đại thụ ngưng tụ dường như cũng có được sinh mệnh. Nếu không phải đúng thật là hư ảnh, Doãn Thanh Ti chắc đã lầm tưởng là vật thật.. Tựa hồ … Khả năng điều khiển gió của Lục Ly đã đạt tới một trình độ chưa từng có, ở trong tay hắn gió biến thành vật thể có sinh mệnh chứ không còn chỉ là một loại nguyên tố. Quan sát một lúc, sau đó Doãn Thanh Ti rảo bước đi tới, lúc này Lục Ly đã mở mắt, hắn có thể thông qua gió ở khắp mọi nơi để cảm ứng, thế nên rất dễ biết được Doãn Thanh Ti đi đến. Hắn đảo mắt nhìn về phía Doãn Thanh Ti, chỉ thấy nàng khoác một bộ váy dài màu xanh biếc, đứng thẳng trên đường nhỏ trong rừng trúc, đẹp không bút nào tả xiết. Ánh mắt hắn dần có chút mê say, song rất nhanh liền tỉnh táo lại. Không thể nghi ngờ, Doãn Thanh Ti là một nữ tử có thể khiến cho mọi nam nhân đều động tâm, nhưng Lục Ly lại không dám để bản thân nảy sinh bất kỳ tia cảm tình nào, bởi vì thân phận Doãn Thanh Ti không tầm thường, sự cường đại của Thiên Tàn lão nhân khiến hắn ngập ngừng chùn bước. Hơn nữa lúc ở trong Hỗn Độn Luyện Ngục hắn đã tự nhủ với bản thân không thể động tình với bất cứ nữ tử nào, hắn không có tư cách động tình. Cái tát của Lãnh Vô Hình trong cấm địa Cổ Thần khiến hắn nhận thức rõ ràng thân phận bản thân, hắn nhất định phải lãnh huyết vô tình, như vậy mới có hi vọng sống sót về nhà, phải biết trong Hoang giới còn cả một đám người đang chờ hắn quay về. Doãn Thanh Ti phát giác được vẻ mê say trong mắt Lục Ly, nội tâm nàng lại hơi có chút đắng chát. Thiếu nữ nào mà không mộng mơ, không có chút huyễn tưởng đối với tình yêu? Thật không dễ dàng mới gặp được một nam tử vừa ý, bản thân lại không thể nảy sinh tình cảm đối với hắn, điều đó khiến trong lòng Doãn Thanh Ti khó miễn có chút chua xót. - Lục Ly, người Ma Hoàng Giới đã lui. Doãn Thanh Ti đi tới, nhẹ giọng nói: - Chẳng qua hiện tại Hỗn Độn Thành đã nằm trong tay các gia tộc Trung Hoàng Giới, nếu ngươi gấp gáp đi Hỗn Độn Luyện Ngục, ta … có thể thử đi câu thông một phen. - Hả? Ánh mắt Lục Ly bỗng chốc chuyển lạnh, trong lòng vốn đang bình tĩnh như nước chợt nổi gợn sóng, mặc dù tính ra cách thời điểm bốn đại gia tộc xâm lấn Bắc Mạc Vân Châu còn khoảng ba năm, nhưng vạn nhất có biến thì sao? Có thể sớm đi về chừng nào tự nhiên hay chừng đó. Hắn đứng lên nói: - Thanh Ti, ta quả thực rất muốn nhanh chóng về lại Hỗn Độn Luyện Ngục, phiền ngươi đi nói chuyện với mấy đại gia tộc kia, nếu đàm phán không thành cũng chẳng sao, chính ta sẽ tự nghĩ cách khiến mấy đại gia tộc kia thỏa hiệp. - Ừm! Doãn Thanh Ti khẽ gật đầu, nàng gọi mấy tên hạ nhân đến phân phó một phen, sau đó mấy tên hạ nhân kia vội vàng đi ra. Thiên Tàn lão nhân vô ý tranh bá, những năm qua Doãn Thanh Ti quá nhàm chán nên mới dựng lên Thanh Y Các, ở rất nhiều thành trì đều có phân các, mặc dù chỉ là thế lực không tính lớn, nhưng muốn làm chuyện gì cũng tương đối dễ dàng. Thiên Tàn lão nhân nói rõ sẽ không giúp Lục Ly, bởi thế Doãn Thanh Ti cũng không quá nắm chắc, chỉ có thể tận lực câu thông, nhìn xem có thể đưa Lục Ly ra Trung Hoàng Giới được không. Lúc Doãn Thanh Ti truyền đạt ý tứ cho Phùng gia và Tề gia, hai nhà lập tức náo nhiệt. Bởi vì những năm nay mấy đại gia tộc sớm đã hận Lục Ly thấu xương, giờ Doãn Thanh Ti lại hi vọng chúng gia tộc thả cho Lục Ly rời khỏi Trung Hoàng Giới? Thân phận Doãn Thanh Ti rất bất phàm, chỉ với danh xưng hậu đại của Thiên Tàn lão tổ, hai đại gia tộc đã không thể không coi trọng lời nói của nàng. Ma Hoàng Giới xuất động nhiều Hóa Thần như vậy, không ngừng công đánh Thiên Tàn Sơn Mạch suốt mấy năm, thế mà vẫn chẳng tài nào phá được đại trận, đủ thấy Thiên Tàn lão nhân thực lực kinh thiên, ai còn dám đắc tội? Chẳng qua … Ngôn từ của Doãn Thanh Ti khiến chúng nhân phát giác được một tia ý vị khác thường, việc này không phải là ý của Thiên Tàn lão nhân, bằng không Doãn Thanh Ti đã không cần phải dùng ngữ khí thương lượng thỉnh cầu, mà sẽ trực tiếp hạ lệnh. Một khi Thiên Tàn lão nhân ra lệnh, Phùng gia và Tề gia sao dám ngỗ nghịch? Đã không phải ý của Thiên Tàn lão nhân, như vậy bọn hắn khó tránh khỏi có suy nghĩ khác. Doãn Thanh Ti đâu phải là hậu nhân chân chính của Thiên Tàn lão nhân, chẳng qua chỉ là một đứa cô nhi được thu dưỡng từ nhỏ mà thôi, dù bọn hắn không nể mặt nàng, Thiên Tàn lão nhân chưa hẳn sẽ để ý. Thế là cả đám tề tụ Phùng Đế Thành tranh luận ồn ào một phen, thương nghị xem liệu có nên nể mặt Doãn Thanh Ti, thả cho Lục Ly rời đi.
Chương 1084 Xuất sơn (9/40)
Sau cùng chúng nhân vẫn khó mà áp xuống được hận ý và sát ý trong lòng, bởi vì Lục Ly mà Trung Hoàng Giới chết nhiều người như vậy, nếu cứ thế thả hắn rời đi, khúc mắc trong lòng sao mà nuốt trôi cho được. Kết quả thương nghị đi ra, lão tổ Phùng gia và lão tổ Tề gia quyết định đích thân đến Thiên Tàn Cốc, bái phỏng Thiên Tàn lão nhân. Nếu Thiên Tàn lão nhân lên tiếng, bọn hắn đương nhiên sẽ không làm khó Lục Ly. Còn nếu Thiên Tàn lão nhân không có ý giúp Lục Ly, bọn hắn chẳng cần phải nể mặt Doãn Thanh Ti làm gì. Sau khi hai đại gia tộc phái người truyền lời, nói lão tổ hai nhà muốn tới bái kiến Thiên Tàn lão nhân, Doãn Thanh Ti cười khổ, thở dài nói với Lục Ly ngồi ở bên cạnh: - Hai đại gia tộc không nể mặt ta, lão tổ không khả năng giúp ngươi. Lục Ly, hay là ngươi tiếp tục ở lại đây một đoạn thời gian, quay đầu ta sẽ lại nghĩ cách. - Không cần! Lục Ly lắc đầu, Doãn Thanh Ti đã giúp hắn đủ nhiều, việc này vẫn nên để chính hắn xử lý thì hơn. Hắn trầm ngâm thoáng chốc, sau đó lấy ra Thiên Tà Châu, thân hình chợt lóe tiến vào, hạt châu cứ thế hóa thành một đạo lưu quang bay vút lên cao không. Xoáy vòng một lượt trên không trung, tiếp sau lại bay vụt xuống, Doãn Thanh Ti mở ra cấm chế cho Lục Ly bay vào. Ông Lục Ly truyền tống đi ra từ trong Thiên Tà Châu, nét mặt tràn đầy hưng phấn nói: - Thanh Ti, nếu hai đại gia tộc kia đã không muốn bỏ qua, vậy ta liền bồi bọn hắn chơi đùa, đùa đến khi bọn hắn chịu phục mới thôi. Thiên Tà Châu không khiến Lục Ly thất vọng, tốc độ đã đạt đến Hóa Thần Cảnh, hơn nữa hẳn còn nhanh hơn cả Hóa Thần bình thường. Bởi thế hiện tại Lục Ly đã không có quá nhiều cố kỵ, ít nhất hắn đã đứng ở thế bất bại. Hóa Thần Ma Hoàng Giới không rút lui, Lục Ly bó tay hết cách, nhưng Hóa Thần Trung Hoàng Giới thì lại khác. Bởi vì nơi này là địa bàn Trung Hoàng Giới, những gia tộc kia đều có con em ở Trung Hoàng Giới. Trừ phi bọn hắn di chuyển toàn bộ tộc đàn đưa vào trong tổ giới, bằng không Lục Ly không thiếu cách để khiến bọn hắn khuất phục thỏa hiệp. Tốc độ Thiên Tà Châu đã sánh ngang Hóa Thần, người có thể đuổi kịp Thiên Tà Châu đã không quá nhiều. Điểm then chốt nhất chính là, sau mấy năm dừng lại ở Thiên Tàn Cốc, năng lượng trong Thiên Tà Châu lại được gia tăng. Nói cách khác, Thiên Tà Châu có thể tự động hấp thụ bổ sung năng lượng từ trong thiên địa. Vốn năng lượng Thiên Tà Châu chỉ còn lại chừng trên dưới ba bốn thành, song giờ đã hồi phục hơn phân nửa, dù có bị nguyên một đám Hóa Thần đuổi theo oanh kích, chí ít vẫn có thể kiên trì nửa năm. Thế là Lục Ly quyết định đi ra, Thiên Tàn lão nhân không giúp mình, hắn không thể tiếp tục khiến Doãn Thanh Ti phải khó xử, thiếu nợ người khác quá nhiều, trong lòng hắn cũng không thoải mái. - Thanh Ti, ta trước ra ngoài một chuyến, đến lúc nào rời khỏi đây, ta lại tới tạm biệt ngươi. Lục Ly mím môi một cái, nghĩ nghĩ rồi nói tiếp: - Thật ra nhà của ta không phải ở Hỗn Độn Luyện Ngục, mà là ở trong tầng dưới cùng, Hỏa Ngục. Nơi đó có thông với một tiểu giới diện, lần này ta muốn trở về đó! - Ách? Doãn Thanh Ti không giấu được vẻ ngạc nhiên, miệng anh đào nhỏ nhắn há hốc, kinh ngạc hỏi: - Ngươi một mình từ Hỏa Ngục xông vào Kim Ngục? - Không phải xông vào! Lục Ly cười khổ nói: - Mà là bị Lãnh Vô Hinh bắt lên, người nhà còn đang chờ ta trở về, thế nên ta mới gấp gáp như vậy. - Ừm ừm! Doãn Thanh Ti gật đầu nói: - Ngươi đi đi, đừng cố quá, nếu có gì cần cứ tìm đến Thanh Y Các. Lục Ly ngơ ngác nhìn Doãn Thanh Ti một lúc, sau đó điều khiển Thiên Tà Châu hóa thành một đạo lưu quang bay mất. - Hỏa Ngục? Doãn Thanh Ti nhìn theo hướng Thiên Tà Châu bay đi, nhịn không được khen ngợi nói: - Giới diện nối liền với Hỏa Ngục chắc là loại nhỏ thôi, tiểu giới diện như thế mà có thể sinh ra được thiên tài như hắn thì cũng tính là kỳ tích. Chỉ là … đáng tiếc … Sau khi bay ra Thiên Tàn Sơn Mạch, Lục Ly lập tức lao thẳng về phía Phùng Hoàng triều. Hắn không đề thăng tốc độ Thiên Tà Châu tới đỉnh điểm mà chỉ giới hạn ở tốc độ Địa Tiên, cứ thế một đường bay thẳng tới Phùng Đế thành. Thiên Tà Châu lần nữa xuất hiện, rất nhanh liền dẫn lên thám báo chú ý, chờ khi tin tức được thám báo truyền về Phùng Đế thành, trong thành lập tức xôn xao. Chúng nhân đều tưởng rằng Thiên Tà Châu sớm đã bị Thiên Tàn lão nhân nắm xuống, giờ lần nữa xuất hiện, chẳng lẽ là Thiên Tàn lão nhân ngồi trong Thiên Tà Châu? Hắn định tới Phùng Đế thành? Nhưng Thiên Tàn lão nhân chưa từng đi ra Thiên Tàn Cốc, hơn nữa bọn hắn cũng sắp tới Thiên Tàn Cốc một chuyến, vì sao Thiên Tàn lão nhân còn phải chủ động tìm đến Phùng Đế thành? Sau một phen suy đoán, chúng nhân được đến kết luận, Thiên Tà Châu vẫn còn ở trong tay Lục Ly! Sau khi được đến kết luận này, cường giả Trung Hoàng Giới vốn đã từ bỏ hi vọng lập tức kích động không thôi. Thiên Tàn lão nhân không quản Lục Ly, vậy chẳng phải đồng nghĩa với bọn hắn vẫn còn hi vọng được đến Thiên Tà Châu? Liên tưởng đến Doãn Thanh Ti phái người tới cầu tình, tâm tình chúng nhân càng thêm nóng rực. Người ra mặt giúp Lục Ly là Doãn Thanh Ti, mà không phải Thiên Tàn lão nhân! Đám Hóa Thần Ma Hoàng Giới công kích Thiên Tàn Sơn Mạch ròng rã ba năm, Thiên Tàn lão nhân lại không động thủ lấy một lần. Chuyện Vô Cực lão tổ chết đi, đến nay người Trung Hoàng Giới còn chưa biết. Bởi vậy người Phùng gia Tề gia suy đoán ra một kết luận động trời, liệu có phải Thiên Tàn lão nhân đã chết? Bằng không lấy tính cách Thiên Tàn lão nhân, hẳn đã sớm khai chiến với Hóa Thần Ma Hoàng Giới từ lâu rồi mới đúng? Tham lam luôn luôn là thứ có thể che đậy mắt người, một tia may mắn có thể dẫn dắt vô số người đi xuống vực sâu vạn trượng. Thiên Tà Châu chủ động bay tới Phùng Đế thành, trong lòng ai nấy đều không khỏi kích động. Sau nửa ngày thương nghị, lão tổ Phùng gia và lão tổ Tề gia quyết định phái người đi trước chặn đường, nhìn xem trong Thiên Tà Châu rốt cục là Lục Ly hay Thiên Tàn lão nhân?
Chương 1085 Xuất sơn (10/40)
Riêng Hóa Thần của hai nhà và các đại gia tộc Trung Hoàng Giới thì vẫn chưa ra mặt, thậm chí hai nhà đều không có động thái nào, chỉ phái ba tên Địa Tiên đại gia tộc đi trước chặn đường. Ba người này một đường truyền tống mà đi, sau cùng ngăn lại Thiên Tà Châu ở một đại thành nằm ở tây bắc bộ Phùng Hoàng Triều, ba người từ trong thành gào thét bay ra, vây lại Thiên Tà Châu. Một người trong đó mở miệng nói: - Đây là địa bàn Phùng Hoàng triều, mau mau thối lui, bằng không sẽ bị tính là phi pháp xâm nhập. Lục Ly điều khiển Thiên Tà Châu ngừng lại, từ trong ngữ điệu người này Lục Ly nghe ra được một tia ý vị đặc biệt. Ba người này rõ ràng là đến để dò xét, nhìn xem rốt cục Thiên Tà Châu đang nằm trong tay ai. Lục Ly không muốn mượn uy danh Thiên Tàn lão nhân, thế là trực tiếp quát khẽ nói: - Ta xâm nhập Phùng Hoàng triều các ngươi đâu chỉ một lần hai lần, làm sao, không phục? Không phục thì tới mà đánh ta.EBOOK truyện được phát hành bởi website: bookstore.vip - Lục Ly! Ba người nghe được tiếng nói của Lục Ly, trên thân lập tức cuộn trào sát khí, phóng thích đủ loại công kích, điên cuồng oanh tới Thiên Tà Châu. - Ha ha! Lục Ly thúc đẩy tốc độ Thiên Tà Châu tới cực hạn, thoáng chốc liền đã tan biến khỏi tầm mắt ba người. - Ách? Ba người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, tụ lại một chỗ ngơ ngác nhìn về phương xa, từ lúc nào mà tốc độ Thiên Tà Châu lại nhanh đến vậy? Với tốc độ như thế, sợ rằng Hóa Thần đều đuổi không kịp. Hưu! Ngay lúc ba người còn chưa kịp có phản ứng, Thiên Tà Châu lại lần nữa hóa thành một đạo lưu quang bay trở về. Hạt châu vọt thẳng đến trước mặt bọn họ, giữa lúc ba người vừa hồi thần định quay đầu bay trốn, trong hạt châu đột nhiên bay ra mấy con phong long! Linh Phong xuất hiện, ba người lập tức ôm đầu tru lên thống khổ, tiếp đó cả người rơi rụng xuống. Thiên Tà Châu lóe lên quang mang, chín tên Địa Tiên xuất hiện, bất thần công đánh ba người. Rầm rầm rầm! Công kích từ chín tên Địa Tiên nện lên thân, ba người lập tức trọng thương, chín người đều lưu thủ, bằng không sợ rằng bọn hắn đã bị trực tiếp oanh sát. Hưu! Ba đạo nhân ảnh bay vụt xuống, trực tiếp nắm lấy ba tên Địa Tiên kia, tiếp đó cả ba bay vụt về lại trong Thiên Tà Châu. - Làm tốt lắm! Đám Địa Tiên vừa được truyền tống trở về, Lục Ly lập tức dùng Linh Phong bao phủ ba tên Địa Tiên đang trọng thương, tránh miễn bọn hắn phản đánh trước lúc chết, hoặc là tự sát. Đoạt hồn! Lục Ly thả ra mấy đạo hồn dẫn, trước kia hắn khống chế rất nhiều Hồn Nô. Chẳng qua bọn Quân Mộng Trần đã chết, bởi thế lấy cường độ linh hồn của hắn khống chế thêm một ít Hồn nô cũng chẳng ảnh hưởng gì. Ba tên Địa Tiên bị Linh Phong bao trùm, lập tức ngất đi, đoạt hồn rất dễ dàng, chỉ tiêu tốn chừng nửa canh giờ, ba tên Địa Tiên đã được xử lý xong. - Không sai! Lúc này Lục Ly đã có được mười hai tên Địa Tiên làm Hồn Nô, ngoài ra còn thêm cả Lãnh Vô Hinh. Lục Ly tiếp tục điều khiển Thiên Tà Châu bay tới, cứ nghĩ lần này không chừng có thể nắm xuống mấy tên Hóa Thần làm Hồn nô, được vậy thì sướng khoái biết mấy. Chẳng qua chuyện đấy chỉ nằm trong tưởng tượng mà thôi, Hóa Thần cường đại cỡ nào? Dù có bị đánh ngất Lục Ly cũng không dám làm loạn, bằng không chỉ tùy tiện một kích từ Hóa Thần liền có thể đánh giết hắn. Ba tên Địa Tiên tan biến, lại vẫn chưa chết đi. Thiên Tà Châu thì vẫn cứ tiếp tục bay tới Phùng Đế Thành, điều này khiến đám cường giả trong Phùng Đế Thành không khỏi nghi hoặc, chẳng lẽ bên trong Thiên Tà Châu thật là Thiên Tàn lão nhân, nếu không lấy chiến lực Lục Ly làm sao có thể nhẹ nhàng bắt lại ba tên Địa Tiên. - Quan Viêm, ngươi dẫn theo mấy tên Địa Tiên đi do thám một phen. Lão tổ Phùng gia nghĩ nghĩ rồi quay sang quát khẽ với tộc trưởng một đại gia tộc phụ dung vào Phùng gia, người tên Quan Viêm này là Hóa Thần, hẳn có thể nhẹ nhàng thăm dò ra được tình hình cụ thể. Trên mặt Quan Viêm chớp qua một tia đắng chát, nếu trong Thiên Tà Châu thật đúng là Thiên Tàn lão nhân, như vậy hắn đi chuyến này sợ rằng vĩnh viễn sẽ không về được, chỉ là hắn có thể kháng lệnh lão tổ Phùng gia ư? Không thể! Quan Viêm mang theo năm tên Địa Tiên vội vàng chạy đến, sau ba canh giờ cuối cùng cũng chặn lại được Lục Ly. Quan Viêm không hiện thân mà để năm tên Địa Tiên đi trước chặn đường, như thế vạn nhất trong Thiên Tà Châu đúng là Thiên Tàn lão nhân, hắn cũng không đến nỗi vừa đi ra liền bị giết. Sau khi phát hiện có năm tên Địa Tiên chặn đường, Lục Ly cũng không mượn danh Thiên Tàn lão người mà trực tiếp biểu lộ thân phận. Chẳng qua lần này hắn không dám làm loạn, thu lại năm tên Địa Tiên kia. Hắn biết lần này khẳng định có Hóa Thần ẩn núp gần đây, thế là trước khống chế Thiên Tà Châu bay đi, lượn quanh một vòng, nhẹ nhàng dò la ra được Quan Viêm đang tiềm phục gần đó. Xác định chỉ có một tên Hóa Thần, Lục Ly điều khiển Thiên Tà Châu bay ngược trở về, sau đó thả ra Linh Phong, để chín tên Địa Tiên xuất động, thoáng chốc liền miểu sát năm tên Địa Tiên kia. Hưu! Quan Viêm một mực tiềm phục ở phụ cận, lúc Lục Ly lên tiếng, chín tên Địa Tiên ra tay liền biết rõ được tình hình, thế là hắn phẫn nộ bay vụt tới, muốn một hơi đánh chết chín tên Địa Tiên. Chỉ là chín tên Địa Tiên sau khi miểu sát năm tên Địa Tiên đang bị Linh Phong tấn công, nháy mắt liền vào lại trong Thiên Tà Châu, đòn tấn công của Quan Viêm cuối cùng chỉ kích trúng mỗi Thiên Tà Châu. Công kích từ một tên Hóa Thần, Lục Ly không để ý trong lòng, tên Hóa Thần này tương đối yếu, lực công kích cũng không mạnh. Lục Ly không nắm chắc đánh giết được Hóa Thần, Linh Phong lại rất trân quý, không thể tùy tiện lãng phí, thế nên hắn một bên điều khiển Thiên Tà Châu lách tránh đi, một bên truyền lời nói: - Giúp ta chuyển lời cho Phùng gia Tề gia, Lục Ly ta chỉ muốn rời khỏi Trung Hoàng Giới, nếu các ngươi cứ muốn ngăn cản, ta đành phải đại khai sát giới trong Phùng Hoàng triều Tề Hoàng triều một phen. Hưu! Dứt lời, Lục Ly đề thăng tốc độ Thiên Tà Châu đến cực hạn, chỉ chớp mắt liền đã tan biến ở chân trời phía xa, bằng vào tốc độ Quan Viêm căn bản đuổi không kịp. - Ồ! Lời editor: Một lần nữa xin chân thành cảm ơn đại thần Derworld đã đẩy 500KP cho truyện nhaaa!!!! Muội đã bạo được 10c, còn 30c nữa đăng rải rác từ giờ tới khi hết ngày nha!!!