Chương 1076 Vô Cực lão tổ (2/40)
Tin tức rất nhanh liền truyền đến trong tay lão tổ Phùng gia Tề gia, hai đại gia tộc nghe nói Ma Hoàng Giới tới hơn hai mươi tên Hóa Thần, cả đám bị dọa tè cả ra quần, thậm chí không còn nghĩ tới chuyện đuổi giết Quân Hồng Diệp và tộc trưởng Lý gia nữa. Chẳng qua đợi khi biết được Hóa Thần Ma Hoàng Giới chính đang cuồng oanh loạn tạc Thiên Tàn Sơn Mạch, trong lòng bọn hắn lại không ngừng thầm hô may mắn. Nếu Thiên Tàn lão nhân ra tay, đám Hóa Thần Ma Hoàng Giới kia chí ít phải tử thương quá nửa/ Lão tổ Phùng gia Tề gia thương nghị một phen, quyết định không đi quản chuyện ở Thiên Tàn Sơn Mạch, cứ để Hóa Thần Ma Hoàng Giới và Thiên Tàn lão nhân chém giết một phen, bọn hắn đứng ngoài làm ngư ông đắc lợi. Quân Hồng Diệp và tộc trưởng Lý gia đào thoát được! Hai người tiềm nhập vào trong núi, mặc dù rất nhiều thám báo tiến vào đại sơn điều tra, bọn hắn cũng lũ lượt đuổi tới, song rốt cục vẫn triệt để mất dấu hai người. Lão tổ Tề gia Phùng gia không khỏi cảm thấy đau đầu, Thiên Tà Châu không lấy được tới tay, bọn Quân Hồng Diệp lại trốn mất hai tên, đám kẻ điên Ma Hoàng Giới cũng đến. Lần này có vẻ thiệt to … Hai nhà và các đại gia tộc còn lại của Trung Hoàng Giới đều hận Lục Ly đến nghiến răng nghiến lợi, mong không được phanh thây xẻ thịt, ăn tươi nuốt sống Lục Ly. Bởi vì Lục Ly mà khiến cho Lãnh gia bị hủy diệt, trọn cả Trung Hoàng Giới cũng bị quấy cho trời long đất lở. Rất nhiều gia tộc trong bốn đại giới diện năm tiểu giới diện bị cuốn vào. Bất luận chuyện lần này kết thúc theo cách nào, cái tên Lục Ly tuyệt đối sẽ lưu lại không ít giai thoại trong sử sách các giới. Người Ma Hoàng Giới lại không quá để ý tới Phùng gia Tề gia, chỉ cần người hai gia tộc không đến, bọn hắn liền cũng không phản ứng. Lần này mục tiêu của bọn hắn chính là Thiên Tà Châu, đương nhiên sẽ không ngu đến mức đi chủ động khai chiến với các gia tộc Trung Hoàng Giới. Tên Hóa Thần được phái đi Linh Huyễn Giới truyền về tin tức, nói hắn đã mời được Vô Cực lão tổ tinh thông cấm chế trận pháp tới. Nhiều nhất nửa tháng liền sẽ đến bên này, khi ấy có thể nghĩ cách phá mở vụ trận trước mắt. Nửa tháng qua chúng nhân không ngừng oanh kích Cổ Thần Trận bên dưới, rốt cuộc bất cứ trận pháp nào cũng đều cần năng lượng chống đỡ. Bọn hắn tiêu hao càng nhiều năng lượng đại trận, đến lúc Vô Cực lão tổ tới lại càng dễ phá mở trận pháp. Nửa tháng sau, một lão nhân lưng gù đi tới Thiên Tàn Sơn Mạch, người này chính là Vô Cực lão tổ. Hắn di chuyển vòng quanh bốn phía Thiên Tàn Sơn Mạch, thăm dò một lúc lâu, thậm chí còn xâm nhập vào trong sương mù, dò xét nguyên suốt hai ngày, sau đó mới đi đến trước mặt đám người Ngô Quảng Đức, nói: - Đại trận quá mức phức tạp huyền ảo, ta không dám chắc có thể phá mở được! - Không nắm chắc? Tròng mắt đám Ngô Quảng Đức Trần Vô Tiên khẽ sáng lên, không nắm chắc … vậy cũng tức là có hi vọng phá được. Ngô Quảng Đức vội vàng nói: - Vô Cực lão tổ, ngươi cần gì cứ nói, chỉ cần có thể phá trận, sau này Ma Hoàng Giới chúng ta đảm bảo cho gia tộc các ngươi vinh hoa trăm năm. Vô Cực lão tổ trầm ngâm, sau chừng nửa nén hương mới cắn răng nói: - Ta sẽ tận lực, không phá được các ngươi cũng đừng trách ta. Vô Cực lão tổ lập tức bắt tay vào bố trí trận pháp. Phương pháp phá trận của hắn rất kì lạ, đó là sẽ bố trí một đại trận khác bên ngoài sơn mạch, tiếp sau lợi dụng xung đột giữa hai đại trận khiến cho không gian xung quanh mất đi tính ổn định, nhân đó khiến Cổ Thần Trận trực tiếp sụp đổ. Dưới sự chỉ đạo của Vô Cực lão tổ, nguyên đám Hóa Thần bắt tay vào bố trí đại trận ngay sát Thiên Tàn Sơn Mạch. Thiên Tàn Sơn Mạch rất lớn, muốn bố trí đại trận bao phủ trọn cả sơn mạch, lượng công trình sẽ là rất lớn, cần rất nhiều người phối hợp. Vô Cực lão tổ không ngừng lấy ra các loại trận thạch từ trong Không Gian Giới Chỉ, chúng nhân cứ thế làm theo chỉ thị từ hắn, bận rộn suốt mười ngày mười đêm, rốt cục đại trận cũng được bố trí thành công. - Được rồi, tất cả tụ tập trên không trung! Sau khi xác định lại một lượt cho thật chắc chắn, Vô Cực lão tổ tung người bay lên trời cao, miệng rống to: - Đợi lát nữa khi đại trận được khởi động, không gian phía dưới sẽ vặn vẹo. Các ngươi mà cứ tiếp tục đứng dưới đó, tất sẽ bị lực lượng không gian vặn vẹo giảo sát. Đám Hóa Thần vội vàng bay lên theo Vô Cực lão tổ, ánh mắt ai nấy đều sáng lấp lánh, tay lăm lăm binh khí, chiến giáp hiển hiện trên người, tùy thời chuẩn bị đánh vào Thiên Tàn Sơn Mạch, chém giết Thiên tàn lão nhân. - Được rồi, chuẩn bị sẵn sàng! Vô Cực lão tổ quét mắt nhìn một lượt, tay kết ấn đánh ra từng đạo lưu quang hướng xuống bên dưới, bắt đầu khởi động đại trận. Nương theo từng đạo lưu quang được hắn đánh ra, bốn phía Thiên Tàn Sơn Mạch dần phát sáng, tựa như từng con hỏa xà di chuyển vây quanh rìa sơn mạch, một cỗ khí tức khiến người hít thở không thông tràn ra. Hưu! Đúng lúc này, trong sương trắng phía dưới đột ngột sáng lên quang mang, một đạo lưu quang bắn thẳng mà lên, tốc độ nhanh đến dọa người, dù là đám Hóa Thần đều khó mà nhìn rõ. - Quân cờ? Thần niệm Ngô Quảng Đức khóa chặt đạo lưu quang kia, thấy được chỉ là một quân cờ. Quân cờ này bay ra từ trong làn sương mù khói trắng, không cần nói cũng biết là Thiên Tàn lão nhân ra tay. - Hừ! Đám Ngô Quảng Đức khẽ hừ lạnh một tiếng, ba người đồng loạt lấy ra binh khí đánh thẳng về phía quân cờ kia, nhưng sau khi ba người phóng thích công kích, lại phát hiện căn bản không đánh trúng quân cờ mà chỉ đánh trúng vào hư ảnh. Ầm! Lưu quang tiếp tục bay tới, kích trúng Vô Cực lão tổ trước khi hắn kịp có phản ứng. Bán Thần khí chiến khôi bọc lấy đầu Vô Cực lão tổ sáng lấp lánh, nhưng quân cờ kia lóe lên một cái rồi cứ thế biến mất, trực tiếp tiến vào trong đầu hắn. Ngay dưới ánh mắt khiếp hãi của hai mươi mấy tên Hóa Thần … Đầu lâu Vô Cực lão tổ bất ngờ nổ tung, chiến giáp bán Thần khí trên người tự động rơi ra, một cỗ thi thể không đầu vô lực rơi rụng xuống đất. - Áo nghĩa dung hợp thời gian không gian!
Chương 1077 Hạo kiếp (3/40)
Ngô Quảng Đức và Trần Vô Tiên kinh hãi nhìn nhau, trong quân cờ vừa rồi kia tuyệt đối có cất chứa áo nghĩa thời gian và không gian, bằng không làm sao chúng nhân lại đánh hụt cho được? Thiên Tàn lão nhân còn chưa hiện thân, chỉ ném ra một quân cờ, lại chém giết Vô Cực lão tổ ngay trước mắt chúng nhân. Chiến lực cường đại khiến cả đám Hóa Thần run sợ không thôi. Áo nghĩa được chia từ nhất phẩm đến cửu phẩm, nhất phẩm thấp nhất, cửu phẩm cao nhất! Nhưng không phải áo nghĩa cửu phẩm nào cũng có uy lực giống nhau, có áo nghĩa cửu phẩm thuộc loại tốc độ, có loại phòng ngự, có loại phụ trợ, có loại công kích. Áo nghĩa cửu phẩm cũng phân mạnh yếu, dưới tình huống bình thường áo nghĩa cửu phẩm dung hợp thành từ áo nghĩa Ngũ Hành sẽ không có được uy lực quá mạnh, áo nghĩa cửu phẩm dung hợp thành từ các loại không gian thời gian hủy diệt quang mang hắc ám sẽ càng mạnh hơn mấy phần. Không gian và thời gian là hai loại áo nghĩa cường đại được công nhận. Nếu có thể cảm ngộ hai loại áo nghĩa cường đại này, lại dung hợp được với nhau, uy lực liền sẽ vô cùng khủng bố. Vừa rồi chúng nhân rõ ràng đã khóa chặt quân cờ kia, nhưng ba tên Hóa Thần đánh tới, lại chỉ kích trúng hư ảnh. Có thể tưởng tượng ra được áo nghĩa này khủng bố cỡ nào? Thậm chí đánh lừa được thám tra từ nguyên một đám Hóa Thần. Ngoài ra còn phải kể đến sức tấn công khủng khiếp của áo nghĩa này, Hóa Thần khoác lên chiến giáp bán Thần khí mà vẫn bị mất mạng chỉ sau một chiêu, vậy chẳng phải đồng nghĩa với Thiên Tàn lão nhân có thể miểu sát bất cứ kẻ nào. Đương nhiên! Chiến lực Vô Cực lão tổ không tính quá mạnh, đây là điều được người đời công nhận, nhưng dù sao đấy cũng là Hóa Thần, bình thường Hóa Thần rất khó miểu sát một Hóa Thần khác. Từ điểm này có thể thấy, Thiên Tàn lão nhân không hổ là đệ nhất nhân Trung Hoàng Giới. Làm thế nào? Cả đám kẻ điên Ma Hoàng Giới bỗng chốc rơi vào mê mang, nên tiếp tục tấn công hay là thối lui? Tấn công? Vậy làm sao phá nổi Cổ Thần trận này? Thối lui? Bọn hắn không cam tâm a… Chúng nhân ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng mọi ánh mắt đổ dồn về phía tộc trưởng bốn đại tộc, tộc trưởng bốn đại tộc cũng bắt đầu truyền âm thương nghị với nhau. Mãi một nén hương sau, tộc trưởng bốn đại tộc mới đưa ra quyết định, tiếp tục oanh kích! Thần khí nhất định phải về tay Ma Hoàng Giới, tuyệt không thể bị Thiên Tàn lão nhân lấy được, bằng không rất có thể chín giới diện sẽ bị Thiên Tàn lão nhân nhất thống. Vì sao trước đó Thiên Tàn lão nhân một mực không động thủ, lúc này lại đột nhiên đánh giết Vô Cực lão tổ? Chính là bởi vì hắn sợ hãi Vô Cực lão tổ phá được đại trận của hắn. Nói cách khác trận pháp này không phải là không thể phá mở, nếu bọn hắn tiếp tục oanh kích, khả năng đại trận bị phá mở là rất lớn. Chỉ cần có hy vọng, bọn hắn đương nhiên sẽ không từ bỏ, chẳng qua vì tránh Thiên Tàn lão nhân đánh lén, chúng nhân quyết định phải làm ra chút ít chuẩn bị. Cả đám chia ra làm bốn tổ, mỗi tổ lại bao gồm một người có được áo nghĩa phòng ngự cường đại. Chỉ cần Thiên Tàn lão nhân ra tay đánh lén, người có được áo nghĩa phòng ngự kia sẽ phụ trách ngăn cản. Bọn hắn không tin Thiên Tàn lão nhân chỉ bằng một kích tùy tiện liền có thể giết được mình, nếu Thiên Tàn lão nhân thực sự cường đại như vậy, hắn hẳn đã sớm nhất thống các đại giới diện, cũng chẳng cần nhúng tay tranh đoạt thần khí lần này làm gì. Bọn hắn không dám tiếp tục lơ lửng giữa trời mà tản xuống bốn phía sơn mạch, sau đó từ xa xa nhắm đến vụ trận cuồng oanh loạn tạc. Tộc trưởng bốn đại tộc sớm đã thương nghị xong xuôi, bọn hắn sẽ ở đây oanh kích ba năm, nếu sau ba năm vẫn không thể oanh phá thì sẽ lui về Ma Hoàng Giới. - Ha ha! Trong Thiên Tàn Cốc, sau khi thấy được người Ma Hoàng Giới phân thành bốn nhóm tản ra bốn phía, Thiên Tàn lão nhân cười lên giễu cợt, nói: - Oanh ba năm? Nếu trong vòng ba trăm năm các ngươi có thể oanh phá được đại trận này, tính là các ngươi lợi hại. Dứt lời, Thiên Tàn lão nhân liền mặc kệ, lần nữa nhắm mắt tu luyện, tựa hồ biến thành một pho tượng đá. Lục Ly ở trong Thiên Tà Châu, một bên tu luyện Huyền lực, lĩnh hội áo nghĩa, một bên xung kích phong ấn. Chẳng qua hắn lại khống chế lực độ xung kích phong ấn, phân ra một bộ phận Huyền lực rót vào trong Bản Mệnh Châu. Ở chỗ này rất an toàn, thái độ hờ hững thản nhiên của Doãn Thanh Ti khiến Lục Ly cảm thấy rất yên tâm. Nếu không có được lòng tin tuyệt đối với vụ trận ngoài kia, Doãn Thanh Ti sao có thể bình tĩnh như vậy được? Còn cách một đoạn thời gian nữa mới đến thời điểm bốn đại gia tộc Đấu Thiên Giới xâm lấn Bắc Mạc, Lục Ly cũng không vội, cho nên mới nghĩ đến tu luyện đề thăng cảnh giới. Cảnh giới của hắn vẫn quá thấp, trước kia lúc ở Bắc Mạc còn cảm thấy Quân Hầu Cảnh không sai. Nhưng sau khi trải qua quá nhiều chuyện ở chỗ này, nhất là khi bị một đám Hóa Thần truy sát, tầm mắt Lục Ly cũng cao lên. Đối với hắn mà nói Nhân Hoàng đã không tính là gì, chí ít phải tu luyện tới Địa Tiên mới miễn cưỡng được tính là cường giả. Muốn đột phá Quân Hầu Cảnh, một là cần cảm ngộ áo nghĩa, hai là cần tích lũy Huyền lực, ba là phải có Hồn Đàm cường đại, ngoài ra còn cần lượng lớn linh tài. Linh tài Lục Ly không thiếu, Hồn Đàm vẫn đang một mực tăng cường, áo nghĩa thì Lục Ly sớm đã siêu quá tiêu chuẩn Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, giờ chỉ còn thiếu mỗi Huyền lực. Hắn cần quán chú lượng lớn Huyền lực tiến vào trong Bản Mệnh Châu, để Bản Mệnh Châu ngưng đọng, như vậy mới có thể lợi dụng linh tài giúp cho Bản Mệnh Châu hoàn thành thăng hoa thuế biến. Doãn Thanh Ti một mực bế quan, không đến quấy nhiễu Lục Ly. Trong Thiên Tàn Cốc rất an tĩnh, không ai đến quấy rầy Lục Ly tu luyện cả, Lục Ly tự nhiên cũng không tâm tư ra ngoài đi dạo, chỉ một lòng liều mạng tu luyện. Thời gian dần trôi, chớp mắt đã nửa năm qua đi. Vốn nếu Lục Ly liều mạng luyện hóa phong ấn, lúc này lớp phong ấn thứ nhất hẳn đã bị phá mở. Chẳng qua bởi hắn phân ra một bộ phận Huyền lực tiến vào trong Bản Mệnh Châu, thế nên muốn hoàn toàn luyện hóa phong ấn thì vẫn cần thêm hai tháng.
Chương 1078 Thần thông gân gà (4/40)
Quang mang phong ấn không sáng lấp lánh thêm lần nào, điều này chứng tỏ tốc độ Thiên Tà Châu vẫn chưa được đến đề thăng, không biết sau khi phá mở lớp phong ấn thứ nhất, tốc độ liệu có gia tăng ngang với Hóa Thần Cảnh không? Tình hình ngoài sơn mạch vẫn giống hệt nửa năm trước, một đám Hóa Thần cuồng oanh loạn tạc Thiên Tàn Sơn Mạch, gần như không phút nào ngừng nghỉ. Người Phùng gia và Tề gia đều không dám tới, bởi thế bên này mãi không xảy ra biến cố nào đặc biệt cả. Nhưng phía Phùng Hoàng triều và Tề Hoàng triều lại có biến! Quân Hồng Diệp và tộc trưởng Lý gia tộc bắt đầu trả thù, hai người biết cường giả Ma Hoàng Giới dốc toàn lực nhúng tay vào tranh đoạt thần khí lần này, cả Thiên Tàn lão nhân cũng bị quấn vào. Bởi thế hai người đã từ bỏ tranh đoạt Thiên Tà Châu, chuyển một bụng lửa giận trong người tiết lên thân các đại gia tộc Trung Hoàng Giới. Chỉ trong vòng nửa năm, hai người đã ra tay tổng cộng mười lăm lần! Hai người xuất thủ cùng lúc, đánh chết hơn ngàn Nhân Hoàng, mấy chục Địa Tiên, hai tên Hóa Thần và vô số Quân Hầu Cảnh của các đại gia tộc Trung Hoàng Giới. Mỗi lần tập kích xong, hai người lập tức trốn đi xa xa, chui vào ẩn núp trong hoang sơn dã lĩnh. Các đại gia tộc Trung Hoàng Giới phái ra mấy trăm vạn thám báo, tản ra lục soát khắp nơi song căn bản không thấy được bóng dáng hai người. Thần niệm Hóa Thần Cảnh quá mạnh, bằng vào một đám Quân Hầu Cảnh Nhân Hoàng Cảnh thì làm sao có thể tìm được? Mấy đại gia tộc không dám phái Địa Tiên đi ra, bởi vì đi ra liền sẽ bị giết. Hóa Thần chỉ nhiều chừng đó, lại không dám hành động một mình, căn bản không cách nào truy tra cho nổi. Phùng gia Tề gia và các đại gia tộc Trung Hoàng Giới không khỏi luống cuống, cứ tiếp tục thế này cường giả gia tộc bọn hắn đều sẽ lần lượt bị giết sạch, sau cùng chỉ thừa lại mỗi đám lão gia hỏa bọn hắn. Cuối cùng Phùng gia và Tề gia hết cách, đành phải dán thông báo ra khắp nơi, thỉnh cầu hai người ngưng chiến đàm phán. Bọn hắn tình nguyện trả ra một ít đại giá, cũng phải tống tiễn hai tên sát thần này đi. Mỗi thành trì đều dán thông báo, hai người Quân Hồng Diệp tự nhiên có thể dễ dàng biết được. Cục tức trong lòng hai người sớm đã được xả hết, cũng không muốn tiếp tục cầm cự thế này, nếu có thể được đến chút lợi ích đền bù tổn thất, hai người quay về gia tộc cũng không tính là quá mất mặt. Thế là cả hai giở công phu sư tử ngoạm, phái người đưa tin cho tộc trưởng Phùng gia Tề gia, đòi con số linh tài và bảo vật trên trời. Hai đại tộc trưởng tức giận đến phát run, lại đành phải tiếp tục dán thông báo cò kè mặc cả với hai người, mười ngày sau, song phương rốt cục hoàn tất đàm phán. Trung Hoàng giới bỏ ra đại giá cực lớn, cuối cùng Quân Hồng Diệp và tộc trưởng Lý gia cũng đồng ý ngưng chiến. Hỗn Độn Thành vẫn còn nằm trong tay Ma Hoàng Giới, chẳng qua nơi đó giờ đã không có Hóa Thần. Quân Hồng Diệp và tộc trưởng Lý gia hiện thân, Địa Tiên bên kia không dám ngăn cản, vội truyền tống hai người vào trong Hỗn Độn Luyện Ngục. Sau khi nghe được thám báo truyền tin về nói hai người đã rời đi, đám cường giả Phùng gia và Tề gia khóc không ra nước mắt, trong lòng càng thêm ghi hận Lục Ly. Tất cả đều là bởi vì tên ôn thần Lục Ly kia, chính vì hắn mới khiến cho Trung Hoàng Giới thảm hại thế này, chính hắn đã gần như đẩy Trung Hoàng Giới vào trong một trường hạo kiếp. Lúc này thậm chí đám lão quái Ma Hoàng Giới còn chưa rút đi, không ai biết tiếp sau sẽ còn xảy ra chuyện gì? Quân Hồng Diệp và tộc trưởng Lý gia vừa đi, ánh mắt cường giả Trung Hoàng Giới lập tức chuyển về Thiên Tàn Sơn Mạch.. Đương nhiên bọn hắn không dám tới gần, chỉ là thời thời khắc khắc lưu ý tình hình bên kia. Thậm chí bọn hắn còn không dám đoạt lại Hỗn Độn Thành, một khi khiến cường giả Ma Hoàng Giới cho rằng bọn hắn có ý định phản công, sự tình liền sẽ phiền phức to, lấy số lượng cường giả Trung Hoàng Giới bây giờ thì hoàn toàn không cách nào đương cự lại được với Ma Hoàng Giới. Đám kẻ điên Ma Hoàng Giới kia đã quyết định oanh kích ba năm, bất luận thành bại, một khi bọn hắn đã quyết định chuyện gì thường thường sẽ làm cho đến cùng, danh tiếng kẻ điên cũng không phải tự dưng mà có. Người Trung Hoàng Giới đứng ngoài tọa sơn quan hổ đấu, nhưng khiến bọn hắn có chút thất vọng chính là lần này Thiên Tàn lão nhân không ra tay, cứ thế mặc cho người Ma Hoàng Giới điên cuồng oanh kích, bằng không Trung Hoàng Giới đã có thể làm ngư ông đắc lợi. Có người hoài nghi nói Thiên Tàn lão nhân không nắm chắc đối chiến được với hơn hai mươi tên Hóa Thần Ma Hoàng Giới, có người lại đặt nghi vấn nói lần này sợ rằng Thiên Tàn lão nhân thật đã sắp chết, chiến lực không còn cường hoành như trước. Trong Thiên Tàn Cốc, Thiên Tàn lão nhân vẫn cứ một mực duy trì bộ dạng như tượng đá, không biết là hắn đang hạ cờ hay nhập định tu luyện. Doãn Thanh Ti xuất quan qua mấy lần, thấy Lục Ly một mực bế quan, nàng liền cũng chỉ nghỉ ngơi một hai ngày sau đó lại tiếp tục bế quan. Thời gian lại qua hai tháng, Lục Ly rốt cục xuất quan, bởi vì lớp phong ấn thứ nhất của Thiên Tà Châu đã hoàn toàn bị xông phá. Ngay vừa rồi, lớp phong ấn thứ nhất đột nhiên lấp lánh quang mang, sau đó phong ấn chậm rãi tiêu tan, Lục Ly có thể cảm nhận được trong hạt châu xuất hiện một tầng phong ấn mới. Tinh thần hắn đại chấn, vội vàng tử tế cảm giác biến hóa trong hạt châu, muốn nhìn xem hạt châu liệu có xuất hiện công năng mới. Kết quả khiến hắn rất thất vọng, hạt châu không thấy truyền ra bất kỳ tin tức gì. Hắn tử tế tra tìm một phen, phát hiện hạt châu chỉ đề thăng tốc độ thêm một chút, ngoài ra không còn thêm công năng nào khác. Bởi vì lúc này đang ở trong Thiên Tàn Cốc, Lục Ly không dám quá mức rêu rao, bởi thế vẫn chưa biết được hiện tại tốc độ Thiên Tà Châu đã nhanh đến cỡ nào? Chẳng qua dựa theo quy luật trước kia mà luận, lúc này tốc độ hạt châu chí ít hẳn phải sánh ngang Hóa Thần cảnh sơ kỳ. Lục Ly không tin tà, lại tử tế mò mẫm Thiên Tà Châu một phen, hi vọng có thể được đến càng nhiều năng lực. Sau nửa ngày mò mẫm, rốt cục hắn cũng phát hiện một loại năng lực mới, một loại thần thông gân gà …
Chương 1079 Thần thông gân gà (5/40)
Hạt châu có thể biến lớn! Hạt châu có thể biến lớn cỡ một ngọn núi nhỏ, phương viên lớn nhất lên đến trăm trượng, nhìn không khác gì viên vẫn thạch. Ngoại hình biến lớn, tiểu điện bên trong lại vẫn như cũ. Không ít binh khí Thánh giai và bán Thần khí cũng có thể biến lớn, Thiên Tà Châu biến lớn được cũng chẳng có gì là lạ. Lục Ly hi vọng Thiên Tà Châu có được năng lực mới cường đại, trợ giúp mình đề thăng chiến lực, song thực tế lại khiến hắn khá là thất vọng. Chẳng qua… Nghĩ kỹ mới thấy, bản thân Thiên Tà Châu đã có được năng lực phòng ngự khủng bố, cộng thêm tốc độ sánh ngang Hóa Thần, chỉ riêng điều này liền đã rất nghịch thiên. Phải biết hiện tại mới chỉ mở ra tầng phong ấn đầu tiên, nếu có thể tiếp tục luyện hóa thêm mấy tầng phong ấn, khẳng định sẽ có công năng cường đại mới xuất hiện. Lục Ly về lại trong gian phòng, bắt đầu luyện hóa lớp phong ấn thứ hai, rất nhanh hắn phát hiện một vấn đề, lấy cảnh giới bây giờ của hắn tựa hồ không cách nào luyện hóa được lớp phong ấn thứ hai. Hắn có thể cảm ứng được lớp phong ấn thứ hai, nhưng khi quán chú Huyền lực tiến vào, phong ấn không có bất kỳ ba động nào, sau khi thử đi thử lại mấy lần, trong lòng hắn không khỏi có chút hoảng hốt. Quân Hầu Cảnh mà vẫn không thể luyện hóa tầng thứ hai, chẳng lẽ phải đợi đến Nhân Hoàng mới có thể luyện hóa? Cứ vậy mà tính, lớp phong ấn thứ ba cần phải là Địa Tiên, lớp thứ tư phải là Hóa Thần, thế đến lớp thứ năm thì sao? Chẳng lẽ khi ấy phải cần là Chân Thần mới có thể luyện hóa ? Lục Ly ngấm ngầm đau đầu, giày vò suốt một ngày, xác định không cách nào luyện hóa, cuối cùng đành phải tạm thời vứt sang một bên. Hắn phóng thích thần niệm vào trong Thiên Tà Châu, thấy Lãnh Vô Hinh đã đình chỉ luyện dược, thân hình lập tức lóe lên, tiến vào trong tiểu điện, Lãnh Vô Hinh đưa qua một viên đan dược màu nâu, nói: - Giải dược đã luyện chế xong, uống vào Thi Hoàng Độc sẽ lập tức được giải. Lãnh Vô Hinh là Hồn Nô của Lục Ly, tuyệt đối sẽ không dám hại hắn. Lục Ly tiếp lấy giải dược nuốt vào, lát sau trong người quả nhiên có phản ứng, cảm thấy bụng rất là đau. Hắn vội vàng truyền tống ra ngoài, tiến thẳng đến nhà xí, xả một lần thống khoái đầm đìa, sau đó nội thị một phen, phát hiện độc tố trong cốt tủy quả nhiên biến mất, Thi Hoàng Độc đã được giải. Chi chi! Cửa phòng Doãn Thanh Ti mở ra, nàng khẽ cười đi tới nói: - Lục Ly, hơn nửa năm, đây là lần đầu tiên ngươi xuất quan. Làm sao? Có thu hoạch gì à? - À … Lục Ly liếc nhìn Doãn Thanh Ti một cái, phát hiện khí tức nàng đã hùng hậu hơn trước mấy phần, tử tế cảm ứng một phen, sau đó vội vàng chắp tay nói: - Chúc mừng Doãn tiểu thư đột phá Nhân Hoàng Cảnh trung kỳ. Trên mặt Doãn tiểu thư lộ ra ý cười ngọt ngào, gật đầu nói: - Vừa mới đột phá không lâu, Lục Ly, sau này ngươi cứ gọi ta Thanh Ti là được rồi. Gọi Doãn tiểu thư quá khách khí, ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta. - À à! Lục Ly cười khổ nói: - Vẫn chưa có tiến triển gì quá lớn, hoang phế hơn nửa năm, tình hình bên ngoài thế nào rồi? Doãn Thanh Ti ngẩng đầu nhìn lên sương trắng trên trời cao một cái, hé miệng nói: - Đám kẻ điên Ma Hoàng Giới kia vẫn chưa từ bỏ, còn đang liều mạng phá trận. Lục Ly nhíu mày, cũng ngước mắt nhìn lên cao không, không khỏi có chút nhức đầu. Nếu đám người kia cứ một mực đứng bên ngoài oanh kích, không lui về Ma Hoàng Giới, chẳng lẽ đời này hắn sẽ bị nhốt ở đây? Còn nữa … Dù người Ma Hoàng Giới thối lui, Hỗn Độn Thành khẳng định sẽ bị đám người Phùng gia Tề gia nắm xuống, đến lúc đó hắn vẫn sẽ không cách nào từ Hỗn Độn Thành truyền tống đến Hỗn Độn Luyện Ngục. Doãn Thanh Ti nhận ra tình tự trầm thấp của Lục Ly bèn trầm giọng hỏi: - Lục Ly, ở lại đây có gì không tốt ư? Lục Ly miễn cưỡng cười nói: - Không phải không tốt, mà là ta có việc gấp cần phải đi Hỗn Độn Luyện Ngục. Người bên ngoài không lui, ta liền không cách nào tiến vào Hỗn Độn Luyện Ngục. Ai! Mà dù bọn hắn thối lui, người Phùng gia và Tề gia cũng sẽ không để ta dễ dàng tiến vào Hỗn Độn Luyện Ngục. Doãn Thanh Ti trầm ngâm thoáng chốc rồi nói: - Lão tổ sẽ không rời khỏi Thiên Tàn Cốc, bởi thế ngươi đành phải chờ người Ma Hoàng Giới lui đi. Sau đó ta sẽ nghĩ cách câu thông với người Phùng gia Tề gia, xem xem có thể giúpngươi tiến vào Hỗn Độn Luyện Ngục không. - Ừm! Thiên Tàn lão nhân có thể thu lưu hắn ở lại Thiên Tàn Cốc, còn không đoạt đi Thiên Tà Châu, Lục Ly đã rất mang ơn, làm sao còn xa vọng đối phương giúp mình càng nhiều? Chờ người Ma Hoàng Giới thối lui? Ai biết đến lúc nào bọn hắn mới chịu thối lui? Giả như sau mười năm vẫn không rút đi thì sao? Đầu Lục Ly bất giác to như cái đấu, càng nghĩ lại càng cảm thấy, chỉ có mau chóng đột phá Nhân Hoàng Cảnh, sau đó luyện hóa lớp phong ấn thứ hai. Như thế may ra mới có khả năng thoát được khỏi nơi này. Khó được có lúc Lục Ly xuất quan, Doãn Thanh Ti sai hạ nhân chuẩn bị rượu thịt, thống ẩm một phen với Lục Ly trong phong đình. Lục Ly có chuyện trong lòng, uống đến ngà say, sau đó lắc lư về lại phòng đi ngủ. Đợi khi tỉnh dậy, Lục Ly lần nữa tiến vào Thiên Tà Châu, bắt tay dốc hết toàn lực xung kích cảnh giới. Hiện tại hắn đã không cần phải luyện hóa Thiên Tà Châu, tốc độ xung kích cảnh giới theo đó nhanh hơn hẳn, hắn dự định trong vòng ba tháng xung kích đến Quân Hầu Cảnh hậu kỳ, sau đó tích lũy một đoạn thời gian, lại tiếp tục xung kích Nhân Hoàng Cảnh. Hắn đã rời khỏi Đấu Thiên Giới hơn hai năm, cách thời điểm bốn đại gia tộc tiến công Bắc Mạc còn chừng sáu năm, nếu trong vòng sáu năm này Lục Ly còn không tìm ra cách tiến vào Hỗn Độn Luyện Ngục, như vậy đám người Lục Linh sợ rằng sẽ đi đứt. Lục Linh tinh thông mưu lược, vấn đề là bốn đại gia tộc không phải không có nhân tài ở phương diện này, khoan nói những người khác, chỉ nói riêng mỗi Lục Toan thôi, năng lực suy tính của người này cũng đã rất nghịch thiên. Thời gian dài như vậy, bốn đại gia tộc lại đã biết về sự tồn tại của Hoang giới, bọn hắn há sẽ không bố cục, không mưu tính?
Chương 1080 Chân ý nguyên hình (5/40)
Bốn đại gia tộc không thiếu kỳ nhân dị sĩ, một khi bọn hắn bí mật phái người lẻn vào Hoang giới, đợi lúc bốn đại gia tộc xâm lấn, lối vào Hoang giới lại bị nắm xuống, bọn Lục Linh liền sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. - Tu luyện! Nghĩ đến cảnh Bắc Mạc Vân Châu U Châu Hoang giới bị giết cho thây chất đầy đồng, lòng dạ Lục Ly nóng như lửa đốt, phải cưỡng bách chính mình đừng suy nghĩ nhiều, bắt đầu nhập định liều mạng tu luyện. Quân Hầu Cảnh tu luyện rất thuận lợi, Lục Ly không thiếu linh tài, hơn nữa còn đều là linh tài cao cấp. Hồn Đàm một mực tăng trưởng, áo nghĩa cảm ngộ được càng là sớm vượt quá tiêu chuẩn, duy nhất chỉ thiếu Huyền lực. Tốc độ tu luyện Huyền lực trong Thiên Tà Châu rất nhanh, hiện tại Lục Ly đã không cần luyện hóa hạt châu, toàn bộ Huyền lực đều quán chú vào trong Bản Mệnh Châu. Sau vẻn vẹn hơn ba tháng liền đã tu luyện đến Quân Hầu Cảnh hậu kỳ. Đến Quân Hầu Cảnh hậu kỳ thì còn cần đột phá Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, vậy mới có thể xung kích Nhân Hoàng Cảnh, quá trình này cần một đoạn thời gian tích lũy, Nhân Hoàng không phải muốn đột phá là có thể đột phá ngay được. Lộ Lộ ban cho đám người Tử Hoàn Kiều Vũ Hóa Thần rất nhiều linh tài, nhưng mãi không ai đột phá Nhân Hoàng. Sau khi hỏi dò bọn Mông Thần Hồ Lang, Lục Ly mới hiểu ra được một đạo lý, đó chính là muốn thành công xung kích Nhân Hoàng, ít nhất phải cần cảm ngộ một áo nghĩa ngũ lục phẩm trở lên. Cấp bậc áo nghĩa cảm ngộ được càng cao, khả năng xung kích Nhân Hoàng thành công sẽ càng lớn, Lục Ly đã cảm ngộ tận mấy áo nghĩa, cái thứ nhất là áo nghĩa Kính Tượng, thứ hai là áo nghĩa Tốc Độ, thứ ba là Không Gian Chấn Đãng, ở trong cấm địa Cổ Thần hắn lại cảm ngộ thêm được áo nghĩa hệ Phong, có thể điều khiển Linh Phong. Bốn áo nghĩa này Lục Ly cảm thấy không cái nào là áo nghĩa thực sự cao cấp, chỉ có áo nghệ hệ Phong cuối cùng là hơi có chút đặc biệt, có thể điều khiển Linh Phong, nhưng cảm giác hẳn không phải là áo nghĩa ngũ phẩm trở lên. Linh Phong cái là thứ mà bên ngoài không có, chỉ trong cấm địa Cổ Thần mới có. Ở bên ngoài Lục Ly phóng thích áo nghĩa hệ Phong thì chỉ có thể điều khiển chút ít phong lực hình thành từng cơn phong long (vòi rồng), uy lực không lớn. Bởi thế! Đến sau Lục Ly thay đổi đường hướng tu luyện, cảm ngộ áo nghĩa cường đại thành là nhiệm vụ hàng đầu. Nếu không cảm ngộ được áo nghĩa ngũ lục phẩm trở lên, dù hắn có được linh tài đỉnh cấp nhất, khả năng vẫn khó mà xung kích Nhân Hoàng Cảnh thành công. - Áo nghĩa cao cấp! Áo nghĩa đỉnh cấp hoặc là dung hợp mấy loại áo nghĩa mà thành, hoặc là trực tiếp lĩnh hội. Thường thường áo nghĩa càng cao cấp, muốn trực tiếp lĩnh hội sẽ càng khó, trừ phi là người có được cơ duyên và thiên tư nghịch thiên. - Dung hợp? Dung hợp áo nghĩa là điều hết sức khó khăn, bởi vì không ai biết áo nghĩa nào nên dung hợp với áo nghĩa nào, phải dung hợp ra làm sao? Áo nghĩa Kính Tượng, áo nghĩa Tốc Độ, Không Gian Chấn Đãng, Phong Lực! Bốn áo nghĩa này nên dung hợp ra sao? Loại nào có thể dung hợp với loại nào? Nhất thời Lục Ly không khỏi có chút mê mang. Mấy áo nghĩa này cảm giác chẳng hề liên quan gì đến nhau, làm sao mới có thể dung hợp lại được? Lần nữa đi cảm ngộ áo nghĩa? Vấn đề là áo nghĩa không phải rau cải trắng, cứ tuỳ ý là có thể cảm ngộ ra được. Nếu là ở trong cấm địa Cổ Thần thì còn có khả năng, nơi đó có Thiên Vận và Đạo Ngân, cơ hội cảm ngộ áo nghĩa được gia tăng nhiều. - Đúng rồi! Nghĩ tới đây, nội tâm Lục Ly khẽ động, Thiên Tàn lão nhân đã ở trong Thiên Tàn Cốc này suốt ba ngàn năm, chẳng lẽ là bởi vì trong sơn cốc có được loại Thiên Vận tự nhiên nào đó? Hắn cư trú ở chỗ này chính là vì cảm ngộ một loại áo nghĩa cường đại? Doãn Thanh Ti từng nói qua với hắn, trừ mấy gian nhà gỗ ra, hắn có thể tùy ý đi lại trong Thiên Tàn Cốc. Lục Ly đã tu luyện một đoạn thời gian, vừa khéo cũng nên đi ra hóng mát một phen. Hắn không kinh động Doãn Thanh Ti, nói qua một tiếng với thị nữ ngoài cửa, sau đó tiến ra dạo quanh trong sơn cốc. Sơn cốc rất lớn, có đầm nước, suối nhỏ, rừng trúc, biển hoa, bốn phía là rừng cây, trong đó có một ít động vật nhỏ, phong cảnh cực đẹp, hệt như thế ngoại đào nguyên. Lục Ly chậm rãi tản bộ, cũng không phóng thích thần niệm mà chỉ tùy tiện dạo quanh, yên lặng ngắm nhìn phong cảnh mỹ lệ bốn phía. Hắn đi vào trong biển hoa, mũi hương hoa xộc mũi. Rồi lại đến bên đầm nước, ngồi trên tảng đá thẫn thờ nhìn vào mặt đầm. Tiếp đó lại tiến vào rừng trúc, nhìn lá trúc khe khẽ lay động trong gió, phát ra tiếng vang sàn sạt.… Cứ thế một mực dạo quanh suốt hơn nửa tháng! Bởi vì không để thị nữ kinh động đến Doãn Thanh Ti, hạ nhân và thị nữ lại không dám quấy nhiễu hắn, bởi thế Lục Ly một mình hành tẩu cô độc trong sơn đốc, nhìn qua không khác gì đứa ngốc. Cuối cùng hắn dừng lại khoanh chân ngồi xếp bằng trong rừng trúc, rừng trúc rất lớn, nơi hắn chọn để dừng chân là rìa rừng trúc sát bờ suối. Sau khi Lục Ly nhập định trên khối đá xanh cạnh bờ suối, phía hậu viện nhà gỗ, dưới gốc cổ thụ, Thiên Tàn lão nhân đột nhiên mở mắt. Hắn nhìn về phía vị trí Lục Ly vị đang ngồi một cái, ánh mắt chớp qua một tia dị sắc, miệng lẩm bẩm nói: - Năng lực cảm giác của tiểu tử này đúng là linh mẫn, trong sơn cốc có mười nơi có Thiên Vận, tiểu tử này thoáng chốc đã tìm tới được nơi tốt nhất. Chỉ là Thiên Vận ở chỗ đó không dễ để cảm ngộ, cảnh giới hắn lại thấp như vậy, muốn một bước lên trời không khỏi quá mức nôn nóng. Nửa tháng sau! Doãn Thanh Ti lần nữa xuất quan, phát hiện thấy Lục Ly ngồi ở rừng trúc bên cạnh suối nhỏ, thần sắc không khỏi có chút kinh ngạc. Bởi vì nàng biết nơi đó có Thiên Vận, còn là nơi nàng từ nhỏ đến lớn thường xuyên ngồi cảm ngộ, chỉ là mãi vẫn chưa cảm ngộ được áo nghĩa gì. Bởi thế Doãn Thanh Ti có lòng muốn nhắc nhở Lục Ly, để hắn đừng lãng phí thời gian, Thiên Vận ở nơi đó cất chứa áo nghĩa cực phức tạp. Hẳn phải là áo nghĩa rất cao cấp, cảnh giới không đủ mà muốn trực tiếp cảm ngộ quả thực còn khó hơn lên trời.