Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 576 Nữ vương (1)

Hình thể Dạ Xoa Tộc không khác nhân loại là mấy, nếu không phải ngoài thân mọc lân phiến màu đen, trên đầu có linh giác (sừng), thì nhìn qua không khác gì nữ tử Nhân tộc bình thường cả.

Nơi bọn họ đi qua, Dạ Xoa Tộc nhìn thấy được đều là nữ tính, dáng người đều rất nóng bỏng, mông ngực nở nang, eo nhỏ chân dài. Trước ngực lại không có lân phiến, hai ngọn song phong ngạo ngễ sừng sững, nửa người trên lõa lồ, trắng bóng chói mắt. Nữ tử Dạ Xoa Tộc đều rất xinh đẹp, hơn nữa còn đặc biệt yêu diễm, tròng mắt màu ám xanh tựa như hai viên bảo thạch, rất là động người.

Trong tay mỗi tên Dạ Xoa Tộc đều mang theo một khúc xương đầu, trong đầu lâu có dòng máu màu đỏ tuôn ra, nhưng không nhỏ xuống. Ngược lại chui ra từ trong hốc mắt, sau đó lại chảy vào mồm, vô cùng thần kỳ.

Ba ba ba

Lại đi ngang một ngọn núi, trước núi là một dải đất bằng, chúng nhân thấy được mấy tên nữ tử Dạ Xoa Tộc đang cầm roi quất đánh nam tử Dạ Xoa Tộc. Trên thân những nam tử kia không có vảy giáp, thân thể màu đỏ gạch xích lõa quỳ trên đất, cứ thế mặc cho nữ tử Dạ Xoa Tộc quất đánh, thỉnh thoảng đám nữ tử Dạ Xoa Tộc còn phát ra tiếng cười phóng đãng...

- Mẫu Dạ Xoa, Mẫu Dạ Xoa, chẳng lẽ bởi vì Dạ Xoa Tộc thích ngược đãi nam tử cho nên người ta mới hay nói là Mẫu Dạ Xoa?

Lục Ly âm thầm kinh ngạc, dân gian Bắc Mạc vẫn thường dùng Mẫu Dạ Xoa để hình dung nữ tử tính cách bạo ngược. Chẳng lẽ từ rất nhiều năm trước Dạ Xoa Tộc đã từng ra ngoài gieo họa? Bằng không người Bắc Mạc sao lại nói như thế?

Những người còn lại cũng âm thầm lấy làm kỳ, Tề Thiên Phạm đột nhiên nhìn thấy trên thân một nữ tử Dạ Xoa lóe lên hắc quang, sau đó lân phiến đột nhiên tan biến, hóa thành một mỹ nữ cả người xích lõa.

Mỹ nữ kia đi đến trước mặt một nam Dạ Xoa, giơ chân lên kẹp lấy đầu đối phương. Tề Thiên Phạm lập tức trợn tròn mắt, chân khẽ trượt, đạp nát viên đá dưới chân.

- Ừm.

Toàn bộ Dạ Xoa nơi xa đều bị kinh động, mười mấy tên Dạ Xoa xách lấy đầu lâu bay vụt tới bên này. Lục Ly hung hăng trừng Tề Thiên Phạm một cái, vung tay lên nói:

- Động thủ, xử lý sạch đám Dạ Xoa Tộc này, nhớ kỹ, đánh nhanh thắng nhanh, không được gây ra động tĩnh quá lớn!

Quả nhiên chỉ có nữ tử Dạ Xoa Tộc mới có sức chiến đấu, đám nam tử quỳ trên đất kia đều không nhúc nhích, chỉ biết hiếu kỳ nhìn sang bên này.

Hưu

Mười mấy tên nữ tử Dạ Xoa Tộc chạy vội đến, tốc độ cực nhanh, động tác rất mạnh mẽ. Bờ mông nở nang tựa hồ toàn là bắp thịt rắn chắc, mang đến cho các nàng lực lượng cường đại. Lục Ly quét mắt nhìn qua, phát hiện tốc độ mười mấy tên Dạ Xoa Tộc này đều có thể sánh ngang với tốc độ phi hành của Mệnh Luân.

Dạ Tra không ra tay, ba tên trưởng lão Thanh Loan Tộc lại xông ra, mấy người Tề Thiên Phạm cũng bay tới. Song đều không phóng thích Bản Mệnh Châu, cũng không phóng ra Huyền lực, ai nấy đồng loạt lấy ra binh khí, chuẩn bị giáp lá cà.

Một đám Quân Hầu Cảnh đối đầu một đám Dạ Xoa Tộc bình thường, nếu còn xuất hiện ngoài ý, vậy thì Dạ Xoa Tộc sớm đã nhất thống Thần Châu đại địa từ lâu rồi.

A... Nha

Trong đám Dạ Xoa Tộc không ngừng vang lên tiếng kêu hét, Lục Ly lại nghe không hiểu, lập tức quay sang Dạ Tra ở bên cạnh hỏi:

- Các nàng nói ngôn ngữ gì đấy?

- Cổ ngữ!

Dạ Tra giải thích nói:

- Đây là thứ tiếng thông dụng trên Thần Châu đại địa ở thời kỳ Thượng Cổ, Dạ Xoa Tộc này hẳn là một trong những di tộc thượng cổ còn sót lại, trước kia hẳn cũng đã từng huy hoàng qua một đoạn thời gian.

Dạ Xoa Tộc tới gần, Lục Ly và một tên Dạ Xoa Tộc chạm mắt nhau, nội tâm hắn bất giác run lên, Hồn Đàm cũng khẽ ba động. Cảm giác này rất kỳ diệu, tà hỏa nơi bụng dưới bốc lên, hận không thể tìm một tên Dạ Xoa Tộc “đại chiến” ba ngày ba đêm.

- Thánh Chủ, tĩnh tâm!

Tiếng nói trầm thấp của Dạ Tra vang lên bên tai Lục Ly, ánh mắt Lục Ly lập tức khôi phục tỉnh táo, hắn nhìn xuống “cột chống trời” bên dưới, có chút lúng túng vuốt vuốt cánh mũi nói:

- Mị thuật linh hồn của Dạ Xoa Tộc này thật lợi hại.

Dạ Tra khẽ gật đầu, đảo mắt nhìn về chiến trường nơi xa, quát khẽ nói:

- Đừng bị đầu lâu trong tay bọn họ nện trúng.

Bên kia, toàn bộ xương đầu trong tay Dạ Xoa Tộc bay lên đầy trời, tròng mắt tất cả Dạ Xoa Tộc đều sáng lóng lánh, ý đồ mị hoặc đám người Tử Hoàn Kiều Vũ Hóa Thần.

Đáng tiếc

Lao ra đều là Quân Hầu Cảnh, linh hồn quá cường đại, chút bí thuật ấy căn bản vô dụng đối với bọn hắn. Minh Vũ thả ra Thế, tốc độ Dạ Xoa Tộc bỗng chốc giảm mạnh, những đầu lâu kia đều ngưng lại giữa trời, ông ông rền vang, định bay đi lại bị trấn áp không di động được.

Xuy xuy

Vũ Hóa Thần thả ra hỏa diễm, tia lửa bay múa đầy trời, phàm là bị tia lửa bắn trúng, trên thân lập tức bùng lên liệt hỏa hừng hực, chẳng mấy chốc liền bị thiêu chết.

Chúng nhân dần yên tâm, thần sắc vốn đầy vẻ ngưng trọng, giờ đây lại rất nhẹ nhàng, Dạ Xoa Tộc bình thường không đáng e ngại. Ai nấy đồng loạt thi triển thần thông, một đường đồ sát tiến tới, chớp mắt hơn mấy chục tên Dạ Xoa Tộc đã bị giết chết.

Ô nha nha

Đám nam tử Dạ Xoa Tộc còn lại trên bãi cỏ đều bị dọa sợ, vội đứng lên chạy trốn, trên mặt chất đầy vẻ hoảng loạn. Lục Ly quát khẽ:

- Giết sạch Dạ Xoa Tộc trong núi này, không chừa một ai, Vũ Hóa Thần, đốt hết thi thể, không được để lại vết tích.

Nội tâm Lục Ly dần trầm tĩnh lại, Dạ Xoa Tộc có vẻ cũng đâu quá khủng bố. Dạ Tra nói Dạ Xoa Tộc chỉ có hai tên cường giả chiến lực sánh ngang Quân Hầu Cảnh, như vậy bọn hắn hoàn toàn có thể một đường nghiền ép, nhẹ nhàng cứu ra Bạch Thu Tuyết.

Chiến đấu diễn ra hơn mười mấy giây liền kết thúc, nơi này chỉ có hơn trăm tên Dạ Xoa Tộc, một đám Quân Hầu Cảnh xông tới như giết gà vịt, nhẹ nhàng quét sạch.

Tiếp tục tiềm hành, không ngừng vượt qua núi non hiểm trở. Nơi này gần như đại bộ phận núi non đều được đào móc rất nhiều hang đá, có thể thấy được rất nhiều Dạ Xoa Tộc.
Chương 577 Nữ vương (2)

Một đường đi tới, chỉ thấy chiến sĩ Dạ Xoa Tộc toàn là nữ tử, nam tử cảm giác chỉ đóng vai trò ngựa giống và nô lệ. Thậm chí ở trên một ngọn núi nhỏ, đám người Lục Ly còn thấy được cảnh Dạ Xoa Tộc làm tình giữa ban ngày ban mặt, nữ tử cưỡi ở trên, nam tử nằm ở dưới.

- Dạ tộc trưởng, tộc trưởng Dạ Xoa Tộc chắc cũng là nữ?

Lục Ly hỏi.

- Đúng vậy!

Dạ Tra gật đầu nói:

- Nam tử Dạ Xoa Tộc không thể tu luyện, trên đường ngươi cũng thấy rồi đấy, nam nhân đều là nô lệ, nữ nhân mới là tộc Vương.

- Vậy là tốt rồi!

Lục Ly như trút được gánh nặng, như thế Bạch Thu Tuyết rơi vào trong tay Dạ Xoa Tộc đương nhiên sẽ không bị làm nhục, dù ngược đãi thế nào, chỉ cần không chết là được.

Dạ Tra đã thăm dò qua Dạ Xoa Tộc một lượt, thuần thục dẫn theo chúng nhân một đường đi tới, trên đường lần nữa bị mấy tiểu bộ lạc Dạ Xoa Tộc phát hiện ra, Lục Ly đành phải hạ lệnh trấn áp. Hắn sợ đánh cỏ động rắn, dẫn đến Dạ Xoa Tộc sát hại Bạch Thu Tuyết.

Đi thêm chừng một canh giờ, trên đường không biết gặp phải bao nhiêu bộ lạc Dạ Xoa Tộc, đám người Vũ Hóa Thần không khỏi âm thầm kinh hãi, Dạ Xoa Tộc này rốt cục có bao nhiêu nhân khẩu? Chỉ riêng số nhân khẩu bọn hắn quan sát được, ít nhất đã phải mấy trăm vạn.

- Ngay ở phía trước!

Dạ Tra ngừng lại, chỉ vào tòa núi lớn trước mặt, thần sắc ngưng trọng nói:

- Mọi người phải chú ý, lát nữa xông vào nhất định sẽ bạo phát đại chiến, điều chúng ta phải làm chính là bằng tốc độ nhanh nhất giải quyết hoặc đánh trọng thương hai tên cường giả mạnh nhất Dạ Xoa Tộc, sau đó trấn áp Dạ Xoa Tộc phổ thông, cứu ra Thu Tuyết tiểu thư, triệt thoái rời đi.

Mọi người khẽ gật đầu, Dạ Tra quay sang nhìn Lục Ly một cái, kẻ sau khua tay nói:

- Xuất kích!

Nháy mắt, chúng nhân dồn dập thả ra Bản Mệnh Châu bay vút lên không, hơn mười đạo thần niệm như dao quét tới tiền phương, bao phủ toàn bộ ngọn núi trước mặt.

Trên ngọn núi này có rất nhiều Dạ Xoa Tộc, nhân số ước chừng phải hơn mười vạn, khắp nơi đều là quân đội và con dân Dạ Xoa Tộc, hang đá trên núi nhiều không kể xiết.

Khiến đám người Vũ Hóa Thần mơ hồ chính là, thần niệm bọn hắn rà quét khắp cả ngọn núi, nhưng không thấy được Bạch Thu Tuyết, thậm chí không thấy bất kỳ nữ tử nhân loại nào.

Ô nha nha

Trong núi vang lên một mảnh tiếng quái khiếu, vô số Dạ Xoa Tộc lao vụt ra từ trong hang đá, còn có một số Dạ Xoa sau lưng mọc hai cánh, như lợi kiếm bay vút lên giữa không trung.

Hưu hưu hưu

Trong núi từng bầy Dạ Xoa bay lên, như bầy sói ùa tới, còn chưa lại gần, xương đầu đã bay vụt đến, tựa như một đống vẫn thạch từ trên trời trút xuống, nhìn không thấy đâu là bến bờ.

- Chính giữa ngọn núi là cấm địa Dạ Xoa Tộc, Thu Tuyết tiểu thư hẳn là bị giam trong đó, giết đi vào!

Dạ Tra rống lên, hắn đã sớm thăm dò qua, Bạch Thu Tuyết tiến vào cấm địa Dạ Xoa Tộc. Ở chính giữa ngọn núi có một sơn cốc mà thần niệm bọn hắn không cách nào tiến vào, đấy hẳn là cấm địa Dạ Xoa Tộc.

- Giết!

Lục Ly bạo hống, chẳng qua hắn không phóng thích Mệnh Luân, mà để Minh Vũ mang theo, những người còn lại thì vây quanh hắn thành trận hình mũi tên phóng tới tiền phương.

Dạ Tra và Vũ Hóa Thần đi đầu, Dạ Tra phóng thích Liệt Không áo nghĩa, Vũ Hóa Thần phóng thích Tinh Hỏa áo nghĩa, đám người Tề Thiên Phạm theo ở phía sau dồn dập xuất kích. Minh Vũ thả ra Thế, lại chỉ nhằm trấn áp những đầu lâu đang bay vụt đến.

Trên những đầu lâu kia đều có độc dịch, không thể dính lên người, bằng không toàn thân sẽ bị ăn mòn chỉ còn mỗi xương trắng.

Rầm rầm rầm

Từng móng vuốt hoàng kim cực lớn như móng tay của thần gào thét mà đi, xé nứt cả không gian trước mặt. Từng mảnh từng mảnh xương đầu bị quét bay, nhẹ nhàng mở ra một phiến không gian.

- Vạn Hoa Trận!

Tử Hoàn Kiều và Tử Hoàn Ninh cũng ra tay, Bản Mệnh Châu của hai người sáng rực, trên cổ hiện rõ ấn ký tiểu hoa màu đỏ. Tiếp đó cánh hoa bay múa đầy trời, bao phủ lấy mất trăm tên Phi Thiên Dạ Xoa giữa không trung.

- Vạn Hoa Trận này thật cường đại!

Trước kia ở Luyện Ngục Nhai Lục Ly từng được chứng kiến qua Vạn Hoa Trận, lúc này lại lần nữa nhìn thấy, trong lòng vẫn không khỏi chấn kinh. Mấy trăm Phi Thiên Dạ Xoa kia khẳng định đều là cường giả Dạ Xoa Tộc, thế mà giờ đây đều bị Tử Hoàn Kiều và Tử Hoàn Ninh vây khốn, xem ra rất khó thoát được.

Thế của Minh Vũ trấn áp xuống, những đầu lâu kia đứng im bất động, Liệt Không áo nghĩa mở đường, chúng nhân thế như chẻ tre, nhẹ nhàng tiến vào trong núi, lao thẳng đến cấm địa.

- Hừ!

Có tiếng hừ lạnh đột ngột vang lên, tiếp đó một bóng người bắn ra từ trong cấm địa. Là một nữ Dạ Xoa vô cùng xinh đẹp, đầu đội vương miện màu đỏ, giữa mi tâm có một nốt ruồi đỏ tươi, trên cổ đeo một chuỗi dây chuyền đá quý màu xanh lam, toàn thân tỏa ra khí chất ung dung hoa quý, tựa như Nữ vương cao cao tại thượng.

Nữ Dạ Xoa này bay vụt lên giữa không trung, sau đó lân phiến màu đen trên người bất ngờ tan biến, lại không hoàn toàn biến mất. Trước ngực và dưới hông vẫn có chút ít lân phiến che lấp, khiến tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.

Không sai!

Không chỉ Lục Ly, giờ đây ngay cả Dạ Tra đã sống một hai ngàn năm cũng phải tròn mắt.

Trên thân nữ vương Dạ Xoa Tộc này tựa hồ có được một loại ma lực vô danh, hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người, khiến chúng nhân mất đi không chế, không cách nào thoát ra được.

Đây là chuyện rất quỷ dị!

Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu vốn là điều hết sức bình thường. Nam nhân có dục vọng đối với nữ nhân vốn cũng là bản năng của con người.

Nhưng đến tuổi tác nhất định, loại dục vọng này sẽ từ từ giảm yếu, đến độ tuổi và tâm cảnh như của đám người Dạ Tra, nữ nhân dù xinh đẹp đến mấy ở trong mắt bọn họ đều không khác gì một bộ xương khô. Càng đừng nói trong thân thể mọi người lúc này đều bốc lên tà hỏa, hận không thể hung hăng đè nữ vương Dạ Xoa Tộc kia xuống đất, “đại chiến” mấy trăm hiệp.
Chương 578 Nghịch tập

Đây rõ ràng là thần thông bí thuật đặc hữu của nữ vương Dạ Xoa Tộc, nàng phóng thích loại thần thông bí thuật nào đó, thiêu đốt lên dục vọng trong lòng chúng nhân. Từ đó khiến bọn hắn lạc mất chính mình, toàn tâm toàn ý bò rạp trên người nữ vương Dạ Xoa Tộc.

Đây là một chuyện rất nguy hiểm, cường giả giao chiến, thời gian một giây liền đủ để quyết định sinh tử. Một người lạc mất chính mình, đầu óc không còn tỉnh táo, như vậy sợ rằng chết thế nào đều không biết.

Thực ra đám người Dạ Tra rất rõ ràng về mối nguy hiểm này, nhưng tròng mắt bọn hắn vẫn không dời ra khỏi thân thể nữ vương Dạ Xoa Tộc được. Hô hấp ai nấy đều dần trở nên gấp rút, cảm giác nơi nào đó cứng lên truyền về đại não khiến chúng nhân không khỏi hưng phấn, bảo đao còn chưa hoen rỉ!

Lục Ly cũng tương tự, hắn chính đang tuổi huyết khí phương cương, đừng nói nữ vương Dạ Xoa Tộc, dù có là nữ Dạ Xoa Tộc bình thường hắn đều chịu không được. Lúc này hai mắt đỏ ngầu, thở dốc hổn hển, phía dưới ngẩng cao.

- Ha ha ha

Nữ vương Dạ Xoa Tộc phát ra tiếng cười phóng đãng, cười đến độ cong cả thân mình lại, dây chuyền bảo thạch trên cổ cũng theo đó sáng lên.

Nàng đột nhiên duỗi tay ra ngoắc ngoắc về phía mọi người, nháy mắt sắc mặt ai nấy đều đỏ bừng, trên mặt chớp hiện vẻ giãy dụa, tựa hồ trong đầu chính đang thiên nhân giao chiến.

Sâu trong linh hồn chúng nhân truyền tới một ý niệm, nếu tới gần nữ vương Dạ Xoa Tộc, sợ rằng bọn hắn sẽ thịt nát xương tan. Nhưng trong lòng lại có một tiếng nói khác phi thường cường liệt, tiếng nói kia nhắn nhủ bọn hắn tiến lại, hung hăng đè xuống nữ vương Dạ Xoa Tộc, cảm giác đó sẽ vô cùng sung sướng!

Ông

Bụng dưới Lục Ly sáng lên, Mệnh Luân hiện ra, sau đó hắn hai mắt mê ly bay tới, tựa hồ đã mất đi khống chế, bị mị hoặc của đối phương điều khiển.

- Thiếu chủ!

Minh Vũ rống lên một tiếng, vung vẩy cánh tay định bắt lại Lục Ly, nhưng đã chậm một bước. Tròng mắt Dạ Tra đỏ lên, trên mặt chất đầy vẻ dữ tợn, cắn răng la lớn:

- Công tử, đi về!

Trong lòng Dạ Tra không khỏi ảo não vạn phần, lúc thăm dò hắn từng bắt được hai tên Dạ Xoa Tộc, tra khảo rất nhiều lần. Xác định cảnh giới nữ vương Dạ Xoa Tộc quả thật không cao, thực lực hẳn chỉ tương đương Quân Hầu Cảnh, lại không ngờ bí thuật của nàng lại biến thái đến vậy. Chẳng cần làm gì liền khiến chúng nhân không động đậy được, tinh thần bị chấn nhiếp, lúc này mắt thấy Lục Ly sắp bị hạ độc thủ, bọn hắn lại chỉ biết trơ mắt đứng nhìn.

- Ngao!

Dạ Tra nổi giận gầm lên một tiếng, ánh mắt bất ngờ khôi phục vẻ tỉnh táo, đột ngột tung mình bay tới trước, vươn tay chộp tới Lục Ly, muốn bắt Lục Ly trở lại.

Hưu!

Đúng lúc này, trong cấm địa lần nữa bay vụt ra một bóng người, cũng là một nữ cường giả Dạ Xoa Tộc. Tròng mắt như bảo thạch bắn ra một đạo lam quang, chui vào trong mắt Dạ Tra. Đồng thời lân phiến màu đen trên thân ẩn đi, người này không che khuất ba điểm như nữ vương Dạ Xoa Tộc, mà cả người lõa lồ bay vụt về phía Dạ Tra, trên mặt toàn là ý xuân bất tận.

Oanh!

Đầu óc Dạ Tra như muốn nổ tung, tròng mắt bỗng chốc đỏ ngầu, cả người sừng sững bất động giữa không trung. Tử Hoàn Kiều vốn định học theo Dạ Tra lao ra, thân thể lại mất đi khống chế, chỉ biết trơ mắt nhìn Lục Ly bay về phía nữ vương Dạ Xoa Tộc.

- Thiếu chủ!

Minh Vũ gầm lên một tiếng giận dữ, định dùng nó đánh thức Lục Ly. Nhưng hai tròng mắt Lục Ly vẫn cứ đờ đẫn, thần tình ngốc trệ, hoàn toàn không có chút phản ứng nào, cứ thế không ngừng tiếp cận lại gần nữ vương Dạ Xoa Tộc.

- Ha ha ha

Nữ vương Dạ Xoa Tộc lại phát ra từng tiếng cười phóng đãng, không ngừng ngoắc ngoắc tay về phía Lục Ly, tựa như đang điều khiển tượng gỗ.

Ba trăm thước, một trăm thước, mười thước!

Lục Ly vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, chúng nhân triệt để tuyệt vọng, trơ mắt nhìn Lục Ly tới gần nữ vương Dạ Xoa Tộc. Nữ vương Dạ Xoa Tộc còn duỗi ra tay ngọc, khẽ vuốt lên má Lục Ly.

Khi tay ngọc nữ vương Dạ Xoa Tộc nhẹ nhàng vuốt ve lên má, cả người Lục Ly khe khẽ run lên, thần sắc tràn đầy khát vọng. Hắn tựa hồ đã mất đi khống chế, duỗi ra một tay vuốt tới hai ngọn song phong ngạo nhân trước ngực nữ vương Dạ Xoa Tộc.

- Ha ha ha!

Tiếng cười nữ vương Dạ Xoa Tộc càng thêm phần phóng đãng, nàng có thể nhìn ra Lục Ly là chủ tử của đám người này. Giờ đây Lục Ly đã ở trong tay nàng, bộ dạng phẫn nộ của đám thủ hạ kia khiến nàng rất là hưng phấn. Hai mắt nàng đảo quanh, đang nghĩ nên làm sao đùa bỡn tên công tử tôn kính này, để đám thủ hạ của hắn càng thêm phần bi phẫn và tuyệt vọng.

- Hả?

Đúng lúc này, nữ vương Dạ Xoa Tộc đột nhiên biến sắc, bởi vì sâu trong thâm tâm nàng truyền đến cảm giác nguy hiểm trí mạng. Hơn nữa cảm giác nguy hiểm kia còn bắt nguồn từ thiếu niên trước mắt, bắt nguồn từ bàn tay đang vuốt ve hai ngọn song phong ngạo nhân của nàng.

Ông!

Tay Lục Ly lóe lên quang mang, nháy mắt biến thành huyết trảo, sau đó đột ngột chộp tới ngực nữ vương Dạ Xoa Tộc, một đạo huyết quang sáng lên, một bên ngọn song phong mỹ lệ bất ngờ bị bóp nát.

Tay Lục Ly di động lên, nhẹ nhàng nắm lấy cổ nữ vương Dạ Xoa Tộc, chỉ cần hắn khẽ dùng sức, đầu thân nữ vương Dạ Xoa Tộc sẽ lìa đôi.

Nét mặt vốn đờ đẫn bỗng chuyển thành băng lãnh, tròng mắt mê ly chợt trở nên tỉnh táo và lạnh lùng dị thường, khóe miệng nhếch lên cười giễu cợt, mở miệng nói:

- Nữ vương bệ hạ, tốt nhất ngươi đừng loạn động, bằng không cổ ngươi liền sẽ bị bóp nát!

Cả người nữ vương Dạ Xoa Tộc cứng đờ, chẳng qua tròng mắt lại sáng lên hai đạo lam quang, bất thần chui vào trong mắt Lục Ly. Nàng vận dụng linh hồn bí thuật, muốn cường hành lau đi linh hồn Lục Ly.

Nhưng mà...

Khiến nữ vương Dạ Xoa Tộc và chúng nhân tại trường chấn kinh chính là, thần sắc Lục Ly vẫn chẳng hề có chút nào biến hóa, ánh mắt vẫn cứ băng hàn mà tỉnh táo, công kích linh hồn của nữ vương Dạ Xoa Tộc chẳng có tí hiệu quả nào với hắn!

Nhìn ánh mắt kinh ngạc của nữ vương Dạ Xoa Tộc, Lục Ly nhếch môi cười nhẹ nói:

- Ngươi đừng dùng chút tài mọn kia nữa, đừng nói ngươi, dù là có công kích linh hồn mạnh gấp mười ngươi đều vô dụng với ta.
Chương 579 Bí thuật của thần

Trước kia lúc ở Thần Khải Sơn, Thái Thượng trưởng lão Lục gia đều không thể thám tra được linh hồn Lục Ly, phải biết đấy chính là cường giả Địa Tiên Cảnh chuyên tu linh hồn. Bên trong Hồn Đàm của Lục Ly có một con rồng thần bí, con rồng này có thể bảo hộ hắn khỏi bất kỳ công kích linh hồn nào, chí ít Địa Tiên Cảnh trở xuống đều không hiệu quả.

Bởi thế, vừa rồi tuy hắn có xung động và dục vọng rất mãnh liệt, nhưng thần trí lại vẫn một mực thanh tỉnh, hắn tự động bay tới, chính là vì muốn bắt sống nữ vương Dạ Xoa Tộc.

- Thế!

Nữ vương Dạ Xoa Tộc bị chế trụ, một bên song phong còn bị Lục Ly bóp vụn, tự nhiên không thể tiếp tục phóng thích bí thuật. Phía bên kia, đám người Vũ Hóa Thần đồng loạt động thủ, Minh Vũ thả ra Thế, trấn áp tên cường giả Dạ Xoa Tộc còn lại, Tử Hoàn Kiều cũng lập tức phóng thích Vạn Hoa Trận vây khốn những cường giả khác.

Hưu!

Dạ Tra và ba tên trưởng lão Thanh Loan Tộc bay vụt đến, vây kín quanh người nữ vương Dạ Xoa Tộc, khống chế nàng.

Lục Ly khẽ gật đầu, đám người Dạ Tra phản ứng tương đối nhanh, hắn đảo mắt nhìn sang nữ vương Dạ Xoa Tộc nói:

- Hiện tại ngươi chỉ có hai lựa chọn, hoặc là thần phục ta, hoặc là Dạ Xoa Tộc các ngươi bị diệt tộc!

Không sai!

Vừa rồi Lục Ly không giết nữ vương Dạ Xoa Tộc chính là vì muốn thu phục bộ tộc này. Không phải hắn háo sắc, mà là bí thuật của bộ tộc này quá mạnh, nếu có thể thu phục, hắn liền sẽ có được một trợ lực vô cùng cường đại.

Lục Ly nói cái gì nữ vương Dạ Xoa Tộc căn bản nghe không hiểu, chẳng qua nàng lại rất rõ ràng tình thế. Móc câu trong tay đám người Dạ Tra nhắm chuẩn cổ gáy và thân thể nàng, nếu nàng dám động, sợ rằng sẽ lập tức thịt nát xương tan.

Điểm mạnh nhất của Dạ Xoa Tộc chính là bí thuật công kích linh hồn, nếu đã không cách nào ảnh hưởng được Lục Ly, như vậy nàng liền thua, thua thảm hại.

Đám người Lục Ly mang theo đều rất mạnh, hôm nay không khéo toàn bộ Dạ Xoa Tộc đều phải bị diệt. Ngực nàng còn đang đổ máu, hai hàng lông mày nhíu chặt, có vẻ rất là thống khổ, lát sau nàng mới mở miệng, huyên thuyên lải nhải một trận, Lục Ly lại chẳng nghe ra được gì.

Lục Ly nhìn sang Dạ Tra hỏi:

- Ngươi nghe hiểu được không?

- Có, ta hơi chút hiểu được cổ ngữ.

Dạ Tra khẽ gật đầu, giải thích nói:

- Nàng hỏi chúng ta là ai? Nàng nói Dạ Xoa Tộc là tùy tùng của Mông Thần. Nếu chúng ta làm loạn ở Dạ Xoa Tộc, Mông Thần sẽ không bỏ qua cho chúng ta.

- Nói với nàng.

Lục Ly quay sang nữ vương Dạ Xoa Tộc, chế nhạo nói:

- Chúng ta mặc kệ Mông Thần hay là ai, ta chỉ cho nàng thời gian nửa nén hương, không đầu hàng chúng ta liền tru diệt toàn bộ Dạ Xoa Tộc.

Miệng môi Dạ Tra bắt đầu mấp máy, hắn không quá tinh thông cổ ngữ, dù sao đây cũng là ngôn ngữ ở thời kỳ Thượng Cổ. Đấy còn là nhờ Thanh Loan Tộc cũng là một trong những đại tộc thượng cổ, bằng không liệu có ai ở đây hiểu được cái tiếng quỷ quái này.

Nữ vương Dạ Xoa Tộc nghe xong, ánh mắt lộ vẻ kiên quyết lải nhải một hồi lâu, Dạ Tra lắc đầu đành chịu nói:

- Người này nói Dạ Xoa Tộc tình nguyện bị diệt tộc cũng sẽ không phản bội Mông Thần, nàng nói chúng ta cứ ra tay giết nàng.

Nhìn ánh mắt kiên định của nữ vương Dạ Xoa Tộc, Lục Ly ngấm ngầm bội phục, bậc cân quắc không thua đấng mày râu, nữ tử Dạ Xoa Tộc này còn có cốt khí hơn cả Vũ Hóa Thần.

- Mông Thần?

Nội tâm Lục Ly khẽ động, quay sang nói với Dạ Tra:

- Hỏi nàng xem Mông Thần là ai? Có phải tộc Vương Thái Thản Tộc?

Tròng mắt Dạ Tra khẽ sáng lên, vội vàng hỏi dò, rất nhanh hắn liền hưng phấn nói:

- Mông Thần đúng thật là tộc Vương Thái Thản Tộc, cường giả Nhân Hoàng Cảnh.

- Được! Thuyết phục nàng!

Lục Ly đặt hết hy vọng lên thân Dạ Tra, Dạ Tra lải nhải tán gẫu với nữ vương Dạ Xoa Tộc. Lục Ly đứng ở bên còn lấy ra một viên đan dược chữa thương ném vào trong miệng nữ vương Dạ Xoa Tộc, tránh cho nàng mất máu quá nhiều mà chết.

Dù nghe không hiểu hai người đang nói chuyện gì, Lục Ly lại rõ ràng cảm giác được sắc mặt nữ vương Dạ Xoa Tộc có biến hóa, ánh mắt lộ vẻ nửa tin nửa ngờ, hẳn là Dạ Tra đã kể ra chuyện về Mãnh Tượng Tộc.

Dạ Xoa Tộc phụng Thái Thản Tộc làm chủ, Thái Thản Tộc lại là con cháu Mãnh Tượng Tộc, mà giờ Mãnh Tượng Tộc lại đang phụng Lục Ly làm chủ, nghiêm cách mà nói thì Dạ Xoa Tộc hẳn cũng phải gọi Lục Ly một tiếng chủ tử.

Lục Ly muốn nắm xuống Dạ Xoa Tộc, không chỉ vì coi trọng bí thuật Dạ Xoa Tộc!

Mà thật ra còn có một nguyên nhân vô cùng quan trọng khác, hắn cần Dạ Tra Tộc đi tiến đánh Hoàng Mị Tộc, bởi vì lối ra tiểu thế giới Lục Ải Nhân nằm trong phạm vi thế lực của Hoàng Mị Tộc.

Khống chế lối ra, sau này đám người Lục Ly liền có thể tùy ý tiến vào thế giới cỡ lớn này, có thể thần không biết quỷ không hay triệu tập đại quân tiến vào, chuẩn bị cơ sở cho sau này chinh phạt nơi đây.

Nếu chính bọn hắn đi diệt sát Hoàng Mị Tộc, vậy sẽ đánh cỏ động rắn, sẽ khiến chủng tộc cường đại ở thế giới này chú ý, đến lúc đó muốn chinh phạt sẽ vô cùng khó khăn.

Dạ Tra và nữ vương Dạ Xoa Tộc trao đổi hồi lâu, cuối cùng Dạ Tra vẫn lắc đầu nói:

- Công tử, Dạ Xoa Tộc này rất cứng nhắc. Nàng nói trừ phi được đích thân Thần hạ lệnh, bằng không các nàng tuyệt không hầu hai chủ, hay là... cứ giết các nàng đi?

Vừa rồi Lục Ly thiếu chút bị nữ vương Dạ Xoa Tộc sát hại, chúng nhân thiếu chút cũng trúng chiêu, Dạ Tra không yên tâm người này, bởi thế mới lên sát ý.

Lục Ly khẽ thở dài, có chút không nỡ, nữ vương Dạ Xoa Tộc này chính là cường nhân có thể mị hoặc được cả Quân Hầu Cảnh, giết rồi không khỏi đáng tiếc.

Hắn đảo mắt nhìn sang Dạ Tra nói:

- Hỏi nàng xem có phải Bạch Thu Tuyết đang ở trong cấm địa, phái người đi đón Bạch Thu Tuyết ra đây.

Dạ Tra khẽ gật đầu, dò hỏi nữ vương Dạ Xoa Tộc, lần này không có gì ngoài ý, Bạch Thu Tuyết quả nhiên ở ngay trong cấm địa, Lục Ly vung tay lên để Dạ Tra đích thân tiến vào.

Ầm!
Chương 580 Bí thuật của thần

Chiến đấu của đám người Tử Hoàn Kiều rất nhanh liền cũng kết thúc, cánh hoa đầy trời rơi rụng xuống, Tử Hoàn Kiều bắt lấy cường giả Dạ Xoa Tộc đã bị trọng thương bay vụt xuống, đám Phi Thiên Dạ Xoa còn lại thì vẫn đang bị Tử Hoàn Ninh vây khốn.

Không có nữ vương Dạ Xoa Tộc hỗ trợ, hỏa hầu bí thuật của cường giả này còn kém chút, không trấn áp được chúng nhân, bị bắt lại chỉ là chuyện sớm muộn.

Hưu

Từ trong bí cảnh phía dưới, Dạ Tra mang theo một thiếu nữ bay vụt lên, thiếu nữ kia dung mạo tuyệt thế, dáng người thướt tha, tóc xanh như mực, áo trắng phất phơ, tựa như thần nữ trên chín tầng trời.

Ánh mắt Lục Ly và Bạch Thu Tuyết khẽ chạm nhau, tựa như hai cực nam châm không thể tách rời.

Tình tự trong mắt hai người đều vô cùng phức tạp, thời khắc này thời gian tựa như ngừng lại, trong mắt cả hai thế giới xung quanh như tan biến, chỉ còn lại hai người với nhau.

Lúc này tâm tạng Lục Ly phanh phanh đập loạn, hắn hồi tưởng lại từng màn ký ức trước kia giữa hai người, hồi tưởng cảnh kiều diễm trên Long Đế Sơn, sau đó Bạch Thu Tuyết vì hắn mà không tiếc mạo hiểm ngàn dặm đi tới Thiên Vũ Thành, hai người nắm tay nhau ở Huyết Sát Đảo, trên đường đi Trung Châu nửa đêm trong mộng lại xuất hiện dung nhan nàng...

Nếu nói trước kia, hắn chỉ có chút tình cảm mông lung đối với Bạch Thu Tuyết, vậy thì lúc này nội tâm hắn đã rất kiên định, hắn biết mình thích Bạch Thu Tuyết, đây là bạn lữ lý tưởng trong lòng hắn.

Trước kia hắn một lòng nghĩ tới về lại Trung Châu, nghĩ đến cứu ra phụ mẫu, tìm về Lục Linh. Cộng thêm thân phận giữa hắn và Bạch Thu Tuyết cách nhau một trời một vực, hắn không dám nghĩ nhiều.

Sau đó Đỗ Tranh bày mưu khiến hắn hổ thẹn với Bạch gia, không mặt mũi nào gặp lại Bạch Thu Tuyết. Nhưng giờ hắn đã có đầy đủ lực lượng, hắn đã trở thành Đại Đế Bắc Mạc, Bạch gia cũng bởi hắn mà được đến không ít...

Tâm kết được mở, trong lòng bùng lên lửa tình hừng hực, ánh mắt hắn bất giác nóng rực, giao nữ vương Dạ Xoa Tộc trong tay cho tên trưởng lão Thanh Loan Tộc bên người.

Hắn đột nhiên giang tay ra, mỉm cười nói:

- Bạch Thu tiểu thư, Lục mỗ tới đón ngươi về nhà.

Nhiệt lệ bỗng chốc đảo quanh nơi hốc mắt Bạch Thu Tuyết, nàng nhìn cường giả Bắc Mạc tụ tập quanh bốn phía, làm sao còn không biết đã xảy ra chuyện gì? Trừ Lục Ly ra, còn ai có thể điều động nhiều cường giả như vậy?

Thiên Ngục lão nhân chết rồi, thực lực Bạch gia giảm mạnh, Bạch gia rất cần một cường giả Quân Hầu Cảnh tọa trấn. Bạch Lãnh lại chậm chạp không thể đột phá, thế là mọi hi vọng của Bạch gia dồn hết lên vai Bạch Thu Tuyết.

Áp lực Bạch Thu Tuyết phải gánh quá nặng quá lớn, cho nên nàng mới một thân một mình tiến vào tiểu thế giới Lục Ải Nhân, liều mạng rèn luyện, điên cuồng tu luyện!

Trong khoảng thời gian Lục Ly đi Trung Châu, Bạch Thu Tuyết phải gánh lấy áp lực rất lớn, chịu đựng quá nhiều cực khổ, không biết bao lần phải tìm đường sống trong cõi chết. Dù tính cách nàng cứng cỏi, nhưng đừng quên nàng vẫn chỉ là môt thiếu nữ mười sáu tuổi, nàng đã rất nhiều lần thiếu chút suy sụp từ bỏ...

Lúc này Bạch Thu Tuyết đã triệt để yên tâm, Lục Ly trở về, nàng cảm giác có chỗ dựa vào, rốt cuộc nàng đã không cần phải một mình gánh lấy mảnh trời này. Lục Ly cũng tại yên ắng nói cho nàng, sau này hắn chính là mảnh trời của Bạch Thu Tuyết!

Ông!

Mệnh Luân hiện ra nơi bụng dưới Bạch Thu Tuyết, tung người bay vụt đến, nhào vào trong ngực Lục Ly khóc không thành tiếng, khóc nhẹ nhàng vui sướng, khóc thoải mái đầm đìa.

- Được rồi!

Lục Ly đưa tay ôm Bạch Thu Tuyết vào lòng, mỉm cười nói:

- Sau này không ai có thể bắt nạt ngươi nữa, đừng khóc, ở đây nhiều người thế này, khóc nữa thì xấu lắm.

Ở bất kỳ đâu, trong hoàn cảnh nào nữ tử cũng đều rất chú ý tới dung nhan bản thân, vừa nghe Lục Ly nói vậy Bạch Thu Tuyết quả nhiên không khóc. Nàng xoa xoa nước mắt, giãy thoát khỏi ngực Lục Ly, chuyển mắt nhìn sang nữ vương Dạ Xoa Tộc.

- Hả?

Ánh mắt nữ vương Dạ Xoa Tộc đột nhiên nhìn chằm chằm ấn ký chu sa nơi mi tâm Bạch Thu Tuyết, miệng há hốc, lớn tiếng quái khiếu. Khiến trưởng lão Thanh Loan Tộc đang khống nàng không khỏi phẫn nộ, đang định vung tay phách chết nữ vương Dạ Xoa Tộc.

- Dừng tay!

Dạ Tra và Lục Ly đồng thanh hét lớn, Lục Ly quay sang nhìn Dạ Tra, kẻ sau thần sắc kinh hãi nói:

- Công tử, nữ vương Dạ Xoa Tộc nói Thu Tuyết tiểu thư cảm ngộ bí thuật Tổ Thần của Dạ Xoa Tộc, sau này Thu Tuyết tiểu thư chính là thần của Dạ Xoa Tộc.

- Bí thuật của thần?

Lục Ly kinh ngạc nhìn lại Bạch Thu Tuyết, hỏi:

- Thu Tuyết, ngươi ở trong cấm địa là để cảm ngộ bí thuật Dạ Xoa Tộc?

- Đúng là cảm ngộ một loại bí thuật.

Bạch Thu Tuyết vuốt vuốt tóc, cúi đầu xuống, có chút ngượng ngùng thấp giọng nói:

- Chẳng qua bí thuật kia tựa hồ chuyên môn dùng để mị hoặc nam nhân, rất hạ lưu ..

...

Bạch Thu Tuyết đích xác là đánh bậy đánh bạ tiến vào thế giới này.

Đoạn thời gian trước nàng bị mấy tên cường giả Lục Ải Nhân đả thương, thế là nổi giận đùng đùng truy sát, một đường đuổi vào trong đầm lầy kia, kết quả xúc động cấm chế, tiến vào thế giới cỡ lớn này.

Đổi lại là ai đều có thể phát hiện ra chỗ kỳ diệu của thế giới này, khắp nơi toàn là linh quả, toàn là linh tài. Bạch Thu Tuyết tự nhiên không quay về, mà định thăm dò nơi đây một phen, sau đó trở về bẩm báo cho Bạch gia, nếu Bạch gia có thể được đến tiểu thế giới này, chẳng mấy chốc sẽ phát triển lớn mạnh.

Chẳng qua rất nhanh nàng liền bị Hoàng Mị Tộc phát hiện, sau đó là truy sát. Cũng may mới đầu chỉ gặp phải võ giả bình thường của Hoàng Mị Tộc chứ không phải cường giả biết ẩn thân.

Dù vậy, Bạch Thu Tuyết cũng rất thảm, một mực bị đuổi giết, thậm chí không có thời gian nghỉ ngơi, dù là ngủ một canh giờ đều không được.

Cuối cùng nàng chạy trốn tới địa bàn Dạ Xoa Tộc rồi ngất đi, tiếp sau lại bị Dạ Xoa Tộc bắt được. Cũng may nàng trốn tới Dạ Xoa Tộc mà không phải những chủng tộc còn lại, bằng không giờ này nhất định đã bị làm nhục.

Dạ Xoa Tộc lấy nữ tử làm đầu, nam nhân chỉ là nô lệ.

Advertisement
';
Advertisement