Chương 571 Hoàng Mị Tộc
Dạ Tra khẽ gật đầu với Lục Ly, sau đó nói:
- Bạch gia đã có trưởng lão đi đến bên ngoài, đại quân đang tập kết, chúng ta chờ thêm một lát.
Lục Ly khoanh chân ngồi xếp bằng, hai người Dạ Tra và Minh Vũ ở bên không rời nửa tấc, một mực thả ra thần thức thăm dò bốn phía. Lần này không có hoàng nhân đến đánh lén, chờ một ngày, Vũ Hóa Thần tiến vào, Tử Hoàn Kiều cũng tiến vào, còn mang theo sáu bảy tên Quân Hầu Cảnh. Toàn bộ bốn trưởng lão Thanh Loan Tộc cũng vào, mang theo hơn ba mươi võ giả Bất Diệt Cảnh.
- Tham kiến Đại Đế!
Chúng nhân quỳ gối khẽ hô, Lục Ly phất tay để mọi người đứng lên, sau đó quay sang Tử Hoàn Kiều hỏi:
- Thượng tướng quân, ngươi có nghe nói qua về một loại chủng tộc kỳ dị...
Nghe xong miêu tả sơ qua về vẻ ngoài chủng tộc kỳ dị kia, Tử Hoàn Kiều nhíu mày trầm tư, lát sau mới khẽ nói:
- Tử Hoàn Ninh, ngươi lập tức trở về Thiên Vũ Thành một chuyến, bí sử trong tộc có ghi chép về các quái sự kỳ dị ở Bắc Mạc, ta ẩn ẩn nhớ được hình như từng đọc qua tư liệu về loại chủng tộc kỳ dị này.
Đám người Lục Ly nhất thời phấn chấn hẳn lên, Đại trưởng lão Tử gia cấp tốc lao xuống vực sâu truyền tống ra ngoài.
Bên người tới nhiều cường giả như vậy, Lục Ly triệt để yên tâm, hắn vung tay lên nói:
- Dạ tộc trưởng, các ngươi dẫn người chia nhau đi thăm dò, Tử tộc trưởng ngươi cũng dẫn người phối hợp. Trừ Vũ Hóa Thần và Minh Vũ, tất cả những người còn lại đều tản ra tìm kiếm. Trước nghĩ cách bắt sống một tên hoàng nhân, tra hỏi tình tức. Nếu gặp Lục Ải Nhân thì giết sạch.
Ở Bắc Mạc không có ai hiểu được sưu hồn, chẳng qua Dạ Tra lại biết được một loại bí thuật, có thể tra hỏi tin tức. Hiện tại đại bộ đội còn chưa tiến vào, chỉ có thể trước nghĩ cách bắt lại một tên thuộc chủng tộc kỳ dị.
Lục Ải Nhân linh trí rất thấp, tướng mạo lại không khác gì quái vật, ở trong mắt Lục Ly chúng chẳng khác gì Huyền thú cả. Giờ tìm kiếm Bạch Thu Tuyết mới là quan trọng, Lục Ải Nhân quấy rối thì chỉ có nước tru diệt sạch sẽ.
Từng nhóm người lĩnh mệnh tản ra bốn phía tìm bắt chủng tộc kỳ dị, Lục Ly dẫn theo Vũ Hóa Thần và Minh Vũ dạo chung quanh.
Rất nhanh phụ cận liền khai chiến, mỗi nhóm đều gặp phải Lục Ải Nhân, bắt đầu tiến hành đồ sát, tìm kiếm hoàng nhân.
Mỗi cách một đoạn thời gian, sẽ có người tìm tới Lục Ly, bẩm báo tiến triển của các nhóm. Nhưng khiến Lục Ly thất vọng chính là, đi qua nguyên nửa ngày vẫn chưa bắt được tên hoàng nhân nào.
Lại qua mấy canh giờ, có nhóm gặp được Đao Lãnh, Đao Lãnh được người dẫn tới trước mặt Lục Ly, thần sắc có vẻ rất là uể oải. Hắn đã dạo quanh trong này hai ba ngày, cũng gặp nhân hoàng nhân, khai chiến rất nhiều lần, nhưng không thu được bất kỳ tin tức gì về Bạch Thu Tuyết.
Trong lòng Lục Ly không khỏi trầm xuống, điều may mắn duy nhất chính là bản mệnh ngọc phù của Bạch Thu Tuyết vẫn chưa nứt vỡ. Điều này chứng tỏ nàng còn chưa chết, chỉ cần không chết liền còn có hy vọng.
Tiếp tục tìm kiếm, tiếp tục đồ sát.
Đại quân bên ngoài không ngừng tiến vào, Lục Ly hạ lệnh lục soát kiểu rải thảm, gặp được Lục Ải Nhân liền giết, nếu ai có thể bắt một tên chủng tộc kỳ dị, lập tức trọng thưởng.
Tiểu thế giới này không lớn, Lục Ly lại triệu tập hơn phân nửa cường giả Mệnh Luân Cảnh trở lên trên đại lục vào đây, nhân số tổng cộng phải đến bảy, tám ngàn. Ba trăm người một tiểu đội, chẳng mấy chốc đã nhẹ nhàng quét ngang toàn bộ tiểu thế giới.
Lục Ải Nhân tao ương, bị tàn sát từng mảnh từng mảnh, khắp tiểu thế giới đều thây chất thành núi, máu chảy thành sông. Lục Ly hạ quyết tâm, vận mệnh Lục Ải Nhân theo đó cũng bị chú định. Lần này nếu có thể tìm tới Bạch Thu Tuyết thì còn đỡ, bằng không Lục Ải Nhân tuyệt đối sẽ bị diệt tộc.
Lục Ly tọa trấn trên một ngọn núi nhỏ ở trung tâm tiểu thế giới, nhiều người như vậy đi ra tìm kiếm, hắn dẫn theo mấy người đi tìm cũng chẳng mấy ý nghĩa, đành phải ở đây chờ đợi tin tức.
Nhưng mà...
Đại quân tìm tòi hai ngày, tru diệt không biết bao nhiêu Lục Ải Nhân, lại vẫn không thu hoạch được gì. Hoàng nhân xuất hiện rất nhiều lần, cũng bị đánh chết tối thiểu là mười mấy tên, song không ai là còn sống.
Sang ngày thứ ba!
Tử Hoàn Ninh trở về, Yên phu nhân cũng phái người đi vào, khiến Lục Ly thở dài một hơi chính là rốt cục đã tìm được tư liệu về chủng tộc kỳ dị.
Hoàng Mị Tộc.
Tử gia và đại tộc Thiên Vũ Quốc đều có ký ức đối với chủng tộc này, bởi vì hơn bảy ngàn năm trước chủng tộc này đã từng gieo họa trên Bắc Mạc. Chẳng qua lại chưa từng xuất hiện ở Thiên Đảo Hồ, mà xuất hiện ở Thiên Vũ Quốc.
Khi đó Thiên Vũ Quốc còn không phải nằm trong tay Tử gia, mà bị một đại tộc lục phẩm khác khống chế, tộc trưởng đại tộc kia cảm ngộ được một áo nghĩa rất cường đại, chiến lực vô cùng bưu hãn. Hắn dẫn người nhẹ nhàng quét ngang toàn bộ cường giả Hoàng Mị Tộc xuất hiện ở Thiên Vũ Quốc, đồng thời hủy đi thông đạo mà Hoàng Mị Tộc tuôn ra, bởi thế mối họa lần đó chưa hề mở rộng, Hoàng Mị tộc cũng không bị đại chúng biết được.
Căn cứ tư liệu lịch sử ghi chép, Hoàng Mị Tộc là một loại dị tộc sinh hoạt ở trong tiểu thế giới. Chủng tộc này có được tốc độ rất biến thái, trọng yếu nhất là còn có thể ẩn thân, di chuyển trong lòng đất.
Năng lực phòng ngự của Hoàng Mị Tộc rất yếu, sức công kích không tính quá mạnh, năm đó tộc trưởng gia tộc lục phẩm kia có được thần niệm rất mạnh, bởi thế có thể nhẹ nhàng tìm ra từng tên cường giả Hoàng Mị Tộc ẩn thân sau đó chém giết, nhờ vậy mới không ủ thành đại họa.
- Hoàng Mị Tộc?
Lục Ly xem xong tư liệu, ánh mắt híp lại, kết hợp với tài liệu này, Lục Ly đã có thể xác định một điểm.
Tộc quần Hoàng Mị Tộc hẳn không phải ở trong tiểu thế giới Lục Ải Nhân, mà là ở một tiểu thế giới khác, rất có thể giữa hai tiểu thế giới có thông đạo nối liền với nhau.
Mà Bạch Thu Tuyết mất tích, nhiều người như vậy đều không tìm ra được, lại vẫn chưa chết. Như vậy chỉ có một lời giải thích là nàng từ men theo thông đạo kia, tiến vào tiểu thế giới Hoàng Mị Tộc, hoặc là bị Hoàng Mị Tộc bắt đi.
Chương 572 Phát tài
- Tìm!
Lục Ly đột ngột đứng dậy hạ lệnh:
- Đi tìm thông đạo, bất kỳ sơn động, bất kỳ chỗ khác thường nào đều không được bỏ qua, tìm ra thông đạo, sau đó chúng ta giết vào trong tiểu thế giới Hoàng Mị Tộc!
Năm ngày!
Gần như toàn bộ Lục Ải Nhân trong tiểu thế giới đều bị tàn sát, chỉ còn lại số ít tộc trưởng các bộ lạc lớn, những người này Lục Ly lưu lại để thẩm vấn, bằng không cũng sẽ bị giết sạch.
Bảy, tám ngàn người tản ra khắp tiểu thế giới tìm kiếm, lật tung tận ba thước đất nơi này, lại vẫn không tìm được Bạch Thu Tuyết. Ngược lại tìm được mấy trăm sơn động, thông đạo hoặc những nơi kỳ dị.
Đám Quân Hầu Cảnh dồn dập dẫn đội tiến vào thăm dò những hang núi hoặc thông đạo kia, lần lượt loại trừ từng nơi một, ba ngày sau cuối cùng khóa định mục tiêu ở ba khu vực.
Một nơi là sơn động rất sâu dưới đất, Tử Hoàn Ninh đích thân đi xuống mấy ngàn dặm nhưng vẫn chưa đến điểm cuối. Thế là không dám tiếp tục mạo hiểm nữa mà quay về bẩm báo.
Nơi thứ hai do trưởng lão Thanh Loan Tộc phát hiện, là một đầm lầy, đầm lầy này cũng không thấy được đâu là đáy, trưởng lão Thanh Loan Tộc lặn xuống dưới ngàn dặm vẫn không thấy được điểm dừng.
Nơi thứ ba là một sơn động, bên trong sơn động có rất nhiều độc chướng, ngay cả Quân Hầu Cảnh đều không dám mạo hiểm tiến vào, bên trong tĩnh mịch tối đen, thần niệm không dò ra được điểm cuối.
Lục Ly dẫn theo đại bộ đội tới sơn động gần nhất, hắn để Dạ Tra Tử Hoàn Kiều Minh Vũ đi xuống, ba người có thể chiếu ứng lẫn nhau, lần này nhất định phải xuống tận đáy sơn động.
Ba canh giờ sau, ba người đi ra, sơn động thấy đáy, lại không phát hiện được gì. Lục Ly có chút thất vọng khua tay nói:
- Đi nơi thứ hai.
Mục tiêu lần này là sơn động độc chướng, vị trí cách nơi đây cũng không tính xa, chỉ nửa ngày liền chạy tới. Lục Ly từ xa xa quét mắt nhìn một lượt, thấy được trong sơn động bốc lên sương mù màu tím đen, còn chưa tới gần liền có thể ngửi được một cỗ mùi vị cực gắt mũi.
- Oanh mở sơn động!
Lục Ly chọn cách thô lỗ trực tiếp nhất, vô số võ giả Bất Diệt Cảnh phóng ra Huyền lực, trực tiếp oanh vụn cửa sơn động thành bột mịn. Tiếp sau hắn lại sai người không ngừng ra tay, mở toang nguyên cả ngọn núi, nếu độc chướng đã không tán được, vậy liền mở ra thông đạo, xua tán độc chướng đi.
Rầm rầm rầm
Cát đá bắn tung toé, đất rung núi chuyển, bụi mù cuồn cuộn, rất nhanh cả ngọn núi liền bị phá toang. Sơn động được oanh mở, độc chướng bị xua tán, thần niệm Quân Hầu Cảnh đã có thể tiến vào thăm dò.
Chỉ là....
Cả ngọn núi bị san thành bình địa, phía dưới sơn động là mặt đất, lần này không thể đánh. Lục Ly quay sang nhìn Vũ Hóa Thần nói:
- Ngươi phóng ra hỏa diễm hộ thể, đi xuống!
Vũ Hóa Thần không có nửa câu nói nhảm, hắn có hỏa diễm hộ thể, sẽ không trúng độc, tự nhiên nghĩa bất dung từ. Chúng nhân nhìn chằm chằm cửa động bốc lên sương mù tím đen, lẳng lặng chờ đợi.
Một canh giờ sau, Vũ Hóa Thần đi ra, hắn lắc đầu nói:
- Không có, phía dưới là sào huyệt của một loại Huyền thú, độc vụ này là do Huyền thú phun ra.
Chỉ còn lại nơi cuối cùng!
Lục Ly dẫn người bay tới đầm lầy kia, tiêu tốn nửa ngày cũng đi tới trên đầm lầy. Đầm lầy này rất lớn, phương viên phải đến mười dặm, từ xa xa đã ngửi được mùi hôi thối, phía dưới toàn là bùn nhão đen sì, bên trong còn ẩn núp một ít Huyền thú cấp thấp.
Lục Ly vung tay lên, Dạ Tra dẫn theo bốn tên trưởng lão đi xuống, Lục Ly cùng với mấy tên Quân Hầu Cảnh và hơn ba mươi Bất Diệt Cảnh đỉnh phong đứng chờ giữa không trung.
Nửa canh giờ sau!
Phanh
Bùn nhão bắn tung, đám người Dạ Tra vụt ra, trên mặt Dạ Tra dính đầy bùn, ánh mắt lại mừng như điên, hớn hở nói:
- Công tử, tìm được rồi.
Lục Ly như trút gánh nặng, hỏi dò nói:
- Tình huống cụ thể thế nào?
- Phía dưới có cấm chế ba động rất nhỏ, chúng ta không dám tiến vào.
Dạ Tra bẩm báo nói.
- Vậy còn chờ gì nữa!
Lục Ly vung tay lên liền định điều khiển Mệnh Luân bay xuống, Vũ Hóa Thần vội ngăn lại:
- Thiếu chủ, ngươi không thể xuống, chúng ta đi vào là được rồi.
- Tránh ra!
Lục Ly trừng mắt, Quân Hầu Cảnh Bắc Mạc đều ở hết cả đây, tổng cộng mười ba người, còn có ba mươi lăm Bất Diệt Cảnh đỉnh phong. Có thể nói đã tụ tập gần như toàn bộ chiến lực đỉnh cấp Bắc Mạc, nếu còn không công phá được tiểu thế giới kia, vậy không bằng bọn hắn dâng luôn Bắc Mạc cho Hoàng Mị Tộc.
Lục Ly vừa phát uy, Vũ Hóa Thần lập tức không dám ngăn cản nữa. Minh Vũ rất rõ ràng tính cách Lục Ly, mặc dù cũng có chút gấp gấp lại không dám đứng ra ngăn cản.
Đám người cứ thế bay vụt xuống, phóng thẳng tới đáy đầm lầy, hơn một canh giờ sau chúng nhân cuối cùng đi xuống đáy, quả nhiên cảm ứng được phía dưới có cấm chế ba động rất nhỏ.
- Huyết trảo!
Tay phải Lục Ly biến thành huyết trảo, thả ra Nhiên Huyết thần kỹ. Vũ Hóa Thần cắn răng đi trước mở đường, Dạ Tra theo sát ngay sau, chúng nhân lầm lũi tiến về phía phát ra cấm chế ba động.
- Hả?
Ánh mắt rất nhiều người bất chợt sáng lên, bởi vì vừa tới gần cấm chế thân ảnh những người đi trước liền tan biến, Lục Ly vung tay dẫn theo chúng nhân nối đuôi nhau tiến vào.
Ông
Đây quả nhiên là một cấm chế truyền tống, Lục Ly cảm thấy trước mắt sáng lòa lên, sau đó đã thấy xuất hiện trong một tiểu thế giới kỳ dị.
Thế giới này rất sáng, sáng đến dọa người, khiến tất cả mọi người đều cảm thấy tưởng như bị mù. Thiên địa Huyền khí nơi đây rất nồng nặc, so với tiểu thế giới Thanh Loan Tộc thì còn nồng đậm hơn nhiều, cây cối xanh um tươi tốt, nơi xa còn có một con sông lớn, cảnh sắc tuyệt đẹp.
Đám người Dạ Tra ở ngay phụ cận, bọn hắn không dám loạn động. Bởi vì thiên địa nguyên khí nồng đậm, chủng tộc đản sinh nơi đây chắc chắn sẽ không quá yếu, nói không chừng còn có cả chủng tộc mạnh mẽ hơn cả Hoàng Mị Tộc.
- Đi trước tắm một cái!
Lục Ly dẫn chúng nhân bay vào trong sông, tẩy rửa nước bùn một phen, cả đám cấp tốc đổi mới áo quần, sau đó bắt đầu thăm dò xung quanh.
Phanh phanh phanh!
Chương 573 Dạ Xoa Tộc
Lát sau, ở phía đông truyền đến tiếng nổ vang trầm muộn, đám người Lục Ly vội vàng tiến đến bên kia, chỉ thấy một trưởng lão Thanh Loan Tộc đang bị mười tên Hoàng Mị Tộc vây giết.
- Minh Vũ!
Lục Ly quát lớn, Minh Vũ lập tức phóng thích Thế, trấn áp trưởng lão Thanh Loan Tộc và mười tên Hoàng Mị Tộc.
Hưu
Dạ Tra từ bên cạnh xông tới, vươn tay nhẹ nhàng cắt đứt kinh mạch trên người một tên Hoàng Mị Tộc, đồng thời phế đi tay chân đối phương, sau đó cấp tốc dẫn người lùi nhanh ra sau.
Phanh.
Không có gì ngoài ý, toàn bộ Hoàng Mị Tộc còn lại đều tự bạo, vụ nổ thậm chí hất tung tên trưởng lão Thanh Loan Tộc bay ngược ra sau.
- Được rồi!
Rốt cục cũng bắt được một người sống, Lục Ly nhìn sang Dạ Tra, quát khẽ nói:
- Người giao cho ngươi, Dạ tộc trưởng!
Dạ Tra gật đầu mang theo tên trưởng lão Thanh Loan Tộc lui ra, Lục Ly để mọi người ngồi xếp bằng ngay tại chỗ, nghiêm mật giám thị tình hình bốn phía, chờ đợi Dạ Tra kết thúc tra khảo.
Nửa canh giờ sau Dạ Tra trở về, lần này ánh mắt hắn càng sáng đến dọa người, tiến lại thấp giọng nói nhỏ bên tai Lục Ly:
- Thánh Chủ, lần này chúng ta khả năng phát tài!
- Phát tài?
Lục Ly không khỏi kinh ngạc, lần này hắn tới đây chỉ là muốn cứu người, giờ Bạch Thu Tuyết còn chưa cứu ra được, phát cái gì mà phát?
Dạ Tra nhìn ra nơi xa một cái nói:
- Ta đã vận dụng bí thuật tra hỏi được rất nhiều tin tức, tình huống ở thế giới này cũng đã thăm dò rõ ràng. Nơi này rất lớn, lớn gấp hai ba lần Bắc Mạc, thiên tài địa bảo ở đây cũng rất nhiều. Tổng cộng có mười tám chủng tộc, hai chủng tộc mạnh nhất là Thái Thản Tộc và Tinh Không Tộc, tộc trưởng đều là Nhân Hoàng!
- Thái Thản Tộc Tinh Không Tộc? Hai tên Nhân Hoàng?
Lục Ly nhướng mày, hai tên tộc trưởng đều là Nhân Hoàng, vậy chẳng phải chuyến này bọn hắn rất nguy hiểm. Sao Dạ Tra lại không có nửa điểm sợ hãi, thậm chí còn kích động như thế?
Dạ Tra nhếch môi khẽ cười một tiếng, giải thích nói:
- Thánh Chủ có chỗ không biết, Thái Thản Tộc hình thể cực lớn, nhục thân vô cùng cường đại, nhưng linh trí lại rất thấp, chúng ta hoàn toàn có thể nhẹ nhàng biến thành người của mình.
- Hả?
Lục Ly mơ hồ chớp chớp mắt, sau đó như chợt nhớ tới điều gì, kinh hô nói:
- Chẳng lẽ Thái Thản Tộc và Mãnh Tượng Tộc có liên quan?
- Hắc hắc!
Dạ Tra cười giải thích nói:
- Không chỉ có liên quan, nghiêm cách mà nói thì Thái Thản Tộc là con cháu Mãnh Tượng Tộc, là tộc biến dị sinh ra do Mãnh Tượng Tộc thông hôn với một chủng tộc khác!
Tiến vào tiểu thế giới Lục Ải Nhân tìm kiếm Bạch Thu Tuyết, lại ngoài ý phát hiện một thế giới cực lớn!
Loại thế giới cỡ lớn thế này rất ít, bởi vì tiểu thế giới sinh ra trong vết nứt không gian, thường thường đều rất nhỏ. Tựa như tiểu thế giới Thanh Loan Tộc hay là tiểu thế giới Lục Ải Nhân, thế lớn lớn cỡ thế này dù là ở Trung Châu cũng không thấy nhiều.
Thông thường thiên địa Huyền khí trong tiểu thế giới đều rất nồng nặc, tiểu thế giới Lục Ải Nhân là loại tương đối hiếm thấy. Bởi thế trong tiểu thế giới sẽ thường xuyên có một ít thiên tài địa bảo đặc biệt, những thiên tài địa bảo này dù là đặt ở Trung Châu cũng rất ít thấy, bình thường đều có thể bán ra với giá trên trời.
Dạ Tra hưng phấn như thế cũng là bởi trong tiểu thế giới cỡ lớn này có rất nhiều thiên tài địa bảo, nếu có thể chiếm lĩnh được, bọn hắn liền phát tài.
Tiểu thế giới có mười tám chủng tộc, nhưng rất nhiều tộc quần đều không cường đại, năm chủng tộc mạnh nhất lại đều chỉ có được cường giả tương đương Quân Hầu Cảnh.
Lúc này bọn hắn chính đang ở trong địa bàn Hoàng Mị Tộc, ở thế giới này Hoàng Mị Tộc không tính cường đại, tộc trưởng chiến lực mạnh nhất cũng chỉ tương đương Quân Hầu Cảnh, chẳng qua là có được thần thông tương đối quỷ dị thôi.
Kể ra...
Tộc nhân Hoàng Mị Tộc tiến vào tiểu thế giới Lục Ải Nhân cũng là nhờ Bạch Thu Tuyết ban tặng.
Bởi vì Bạch Thu Tuyết từ trong tiểu thế giới Lục Ải Nhân tiến vào thế giới cỡ lớn này, bởi thế mới khiến Hoàng Mị Tộc lần theo tìm tới. Chẳng qua tiểu thế giới bên phía Lục Ải Nhân quá nhỏ, cũng không có linh tài gì đáng kể, thiên địa Huyền khí cũng không nồng đậm, phía Hoàng Mị Tộc mới không quá để ý, bằng không nhân số Hoàng Mị Tộc ở đó sẽ không ít đến vậy.
- Ý ngươi là, Bạch Thu Tuyết không bị bắt đi, ngược lại là chính nàng tiến vào thế giới cỡ lớn này?
Nghe xong Dạ Tra giải thích, ánh mắt Lục Ly sáng lên, dò hỏi nói.
Dạ Tra gật đầu đáp:
- Theo tin tức ta được đến thì là như vậy, chẳng qua lúc này Thu Tuyết tiểu thư đang ở đâu thì ta không biết, chí ít không ở trong tay Hoàng Mị Tộc.
Lục Ly khẽ thở dài một hơi, song lại không dám loạn động, bởi vì thế giới này có hai tên cường giả sánh ngang Nhân Hoàng.
Mặc dù Thái Thản Tộc khả năng sẽ đứng về phía mình, nhưng tên Nhân Hoàng còn lại thì sao? Vạn nhất Thái Thản Tộc mặc xác bọn hắn, thậm chí hạ sát thủ thì sao?
Tiểu thế giới này là địa bàn của những đại tộc kia, trong khi bọn hắn lại là Nhân tộc đến từ bên ngoài. Đối với thổ dân trong này mà nói, bọn hắn chính là dị tộc!
Vì lợi ích bản thân, Thái Thản Tộc làm sao có thể liên hợp dị tộc chèn ép tộc quần bản thổ?
Nơi đây là một miếng bánh ngọt cực mê người!
Nếu có thể nuốt trọn nơi này, hắn và các đại gia tộc Bắc Mạc sẽ giành được lợi ích cực lớn, số lượng cường giả Bắc Mạc có thể tăng vọt, chỉ cần kinh doanh mấy chục năm, thậm chí nói không chừng sẽ xuất hiện mấy tên Nhân Hoàng.
Vấn đề là làm sao nuốt miếng bánh ngọt này?
Tìm ngoại viện?
Khương Khinh Linh là một ngoại viện không sai, tìm tới Khương Khinh Linh liền có thể tùy tiện triệu tập mấy tên Nhân Hoàng tới đây. Sau đó diệt sát cường giả ở tiểu thế giới này, lại cùng Khương gia chia đều tài nguyên.
- Không được!
Rất nhanh Lục Ly liền phủ quyết ý nghĩ này, Khương Khinh Linh có thể tin, nhưng Khương gia không thể tin. Đại gia tộc luôn luôn lấy lợi ích làm đầu, không có bất kỳ tình nghĩa gì để nói, một khi để Khương gia dính vào, đừng nói tài nguyên ở tiểu thế giới này, thậm chí vị trí Đại Đế Bắc Mạc của mình cũng khó mà giữ được.
Chương 574 Dạ Xoa Tộc
Không thể tìm Khương gia, chẳng lẽ lại tìm Đỗ gia?
Lục Ly thoáng trầm tư, lại vẫn cảm thấy không ổn, nếu để Đỗ gia biết được việc này, sợ rằng tính mạng mình đều bị đe dọa. Chỉ cần lợi ích nơi này đủ lớn, Đỗ gia hoàn toàn có khả năng thấy lợi mờ mắt, tổ chức ám sát mình.
Độc chiếm!
Cuối cùng Lục Ly hạ quyết tâm, gan nhỏ chết đói, gan lớn no căng, chỉ cần có thể nuốt trọn nơi này, hắn và gia tộc Bắc Mạc liền có thể một bước lên trời.
Hắn trầm ngâm một lát sau đó vẫy lui chúng nhân, chỉ để lại một mình Dạ Tra, lúc này mới hỏi:
- Dạ tộc trưởng, ngươi có bao nhiêu phần trăm nắm chắc Thái Thản Tộc nhất định sẽ nghe Mãnh Tượng Tộc?
Dạ Tra biết Lục Ly lo lắng điều gì, hắn nghiêm túc suy tư một lát mới cắn răng nói:
- Bảy mươi phần trăm, Thái Thản Tộc và Mãnh Tượng Tộc đều thuộc dạng đầu óc đơn giả, người như thế rất dễ điều khiển. Theo lý mà nói chỉ cần tộc trưởng Mãnh Tượng Tộc tới, Thái Thản Tộc hẳn sẽ nghe theo hiệu lệnh.
- Được, vậy ta liền đánh cược một lần!
Lục Ly cắn răng, quát khẽ nói:
- Ngươi lập tức dẫn người tìm kiếm lối ra, truyền tống tất cả võ giả Bất Diệt Cảnh ra ngoài, để bọn hắn chờ lệnh ngoài tiểu thế giới Lục Ải Nhân, không được đi ra Bắc Mạc. Dặn bọn hắn nhất định phải giữ kín bí mật nơi này, ai dám tiết lộ giết chết không ta.
- Ngươi để Nhị trưởng lão cầm theo lệnh bài của ta!
Sau đó Lục Ly đưa qua một chiếc lệnh bài nói:
- Để hắn đi tìm Yên phu nhân, cầm theo mấy phần linh tài xung kích Quân Hầu Cảnh, lập tức đưa cho tộc trưởng và trưởng lão Mãnh Tượng Tộc. Để bọn hắn nhanh chóng xung kích Quân Hầu Cảnh rồi đi ra giúp ta.
Ở tiểu thế giới Thanh Loan Tộc, không đột phá Quân Hầu Cảnh liền không ra được, mà muốn đánh hạ tiểu thế giới cỡ lớn nhất, nhất định phải được đến Thái Thản Tộc trợ giúp, bởi thế Mãnh Tượng Tộc không ra, hắn cũng đành bó tay hết cách.
Dạ Tra hiểu được đạo lý này, lập tức đi tìm người an bài.
Bọn hắn truyền tống đến chỗ này, như vậy lối ra tiểu thế giới Lục Ải Nhân hẳn cũng phải ở quanh đây.
Rất nhanh Dạ Tra liền tìm được một đầm lầy, đi qua thăm dò một phen, quả nhiên tìm được cấm chế dưới đầm, hẳn là thông tới tiểu thế giới Lục Ải Nhân.
Toàn bộ Bất Diệt Cảnh đều được mang ra, chỉ để lại Quân Hầu Cảnh!
Lục Ly không muốn người ngoài biết chuyện nơi đây. Dù có là đám người Tử Hoàn Kiều, Lục Ly cũng sẽ hạn chế không để hiểu rõ quá nhiều, người biết càng nhiều, tỷ lệ bại lộ càng lớn, một khi bị phía Trung Châu biết được, nhất định sẽ dẫn lên đại gia tộc ngấp nghé, đến lúc đó tất cả mọi người đều đi đứt.
Dạ Tra bố trí xong hết thảy, lại trở về hỏi dò Lục Ly:
- Tiếp theo làm thế nào?
- Tìm người!
Lục Ly trầm tư thoáng chốc rồi nói:
- Chúng ta tạm thời án binh bất động ở đây, ngươi dẫn theo ba tên trưởng lão đi tìm người, đi tìm Bạch Thu Tuyết, sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Giờ chúng ta không thể làm loạn, bằng không sẽ bị thổ dân nơi đây hợp vây.
Dạ Tra nghĩ nghĩ cũng thấy hợp lý, hắn không định động thủ, thậm chí đều không định tiến đánh Hoàng Mị Tộc, như thế rất dễ đánh cỏ động rắn.
Một vài người lẻn vào trong địa bàn dị tộc có lẽ sẽ không khiến các đại tộc trong tiểu thế giới này để ý. Nhưng một khi lượng lớn cường giả tiến vào, diệt đi mấy tộc quần trong tiểu thế giới, như vậy nhất định sẽ kinh động đến các đại tộc.
Lục Ly ra lệnh hạ trại ngay cạnh đầm lầy, bất kỳ người nào đều không được phép đi ra.
Đám người Minh Vũ Vũ Hóa Thần Tử Hoàn Kiều có chút kinh nghi, cũng có người hiếu kì rốt cuộc Dạ Tra đã tra hỏi ra được tin tức gì, nhưng Lục Ly không nói, ai cũng không dám hỏi.
Nhị trưởng lão Thanh Loan Tộc đi ra, Dạ Tra dặn dò ba vị trưởng lão còn lại một ít chuyện, sau đó lẳng lặng rời đi. Thanh Loan Tộc là chủng tộc có được tốc độ nhanh nhất Trung Châu, cũng là trinh sát đỉnh cấp, bốn người bọn họ lại đều là Quân Hầu Cảnh, chỉ cần cẩn thận tiềm hành, ai cũng đừng hòng phát hiện ra được.
Đám người Lục Ly yên ắng chờ đợi, thỉnh thoảng lại có Hoàng Mị Tộc xuất hiện ở phụ cận, chẳng qua Lục Ly hạ lệnh không được công kích. Hoàng Mị Tộc thấy bên này cường giả rất nhiều cũng không dám tới gần, song phương tạm thời bình an vô sự.
Đương nhiên!
Bỗng dưng có cường giả xuất hiện trên địa bàn của mình, Hoàng Mị Tộc khẳng định sẽ có động tác, đại quân phỏng chừng không bao lâu sẽ đến.
Lục Ly muốn mau chóng tìm tới Bạch Thu Tuyết, sau đó lập tức triệt thoái khỏi tiểu thế giới này, chờ Mãnh Tượng Tộc đột phá lại từ từ mưu đồ.
Một ngày, hai ngày, năm ngày!
Hoàng Mị tộc ở phụ cận càng lúc càng nhiều, ít nhất Tử Hoàn Kiều đã thăm dò được có hơn ngàn Hoàng Mị Tộc tiềm phục dưới lòng đất xung quanh, mặc dù tạm thời chưa công kích, nhưng đại chiến đã khó mà tránh khỏi.
Ngày thứ sáu, một cơn gió nhẹ bay tới, thân ảnh Dạ Tra hiển hiện trước mặt Lục Ly, ánh mắt chứa đầy hớn hở nói:
- Thánh Chủ, tìm tới Thu Tuyết tiểu thư, nàng ở trong một tộc quần ngay gần đây, tộc quần kia gọi là Dạ Xoa Tộc.
- Ngươi thấy người?
Nhịp thở Lục Ly bỗng có chút dồn dập.
- Không thấy.
Dạ Tra lắc đầu nói:
- Ta bắt một tên Dạ Xoa Tộc tra khảo một phen, bọn họ nói quả thật có một cô nương xinh đẹp ở trong tộc quần. Chẳng qua đã bị dẫn vào trong cấm địa, tộc nhân bình thường không biết được tình hình cụ thể.
- Dạ Xoa Tộc cường đại không? Có bao nhiêu Quân Hầu Cảnh?
Lục Ly sát khí đằng đằng đứng bật dậy, Dạ Tra lắc đầu nói:
- Không tính cường đại, võ giả chiến lực tương đương Quân Hầu Cảnh chỉ có hai người, chẳng qua Dạ Xoa Tộc có một ít thần thông đặc thù.
- Vậy thì còn chờ gì nữa?
Câu nói sau đó Lục Ly căn bản không nghe vào tai, trầm giọng quát:
- Toàn bộ tập hợp, đánh tới Dạ Xoa Tộc, cứu người!
Muốn đánh tới Dạ Xoa Tộc, vậy thì tất phải đột vây thoát khỏi đám Hoàng Mị Tộc ở phía ngoài, chẳng qua lúc này lưu lại đây toàn là cường giả, phá vây hiển nhiên không thành vấn đề!
Vũ Hóa Thần, Minh Vũ, Dạ Tra, ba vị tộc trưởng Thanh Loan Tộc đều đã trở về.
Chương 575 Mẫu Dạ Xoa
Tử Hoàn Kiều, Tử Hoàn Ninh, hai tên Quân Hầu Cảnh Thiên Hàn Quốc là Tề Thiên Phạm, Hạ Tuấn. Còn có một tên Quân Hầu Cảnh Thiên Vũ Quốc tên Hồng Thiên Hạt, một tên Quân Hầu Cảnh Thiên Lương Quốc tên Trần Bình.
Tính thêm Lục Ly, tổng cộng mười ba người, toàn bộ Bất Diệt Cảnh đều đã bị Lục Ly đưa ra, Bạch Lãnh cũng không ngoại lệ. Lục Ly hạ lệnh một tiếng, chúng nhân đồng loạt bay lên không, Dạ Tra đi trước dẫn đường, mọi người theo sát ngay sau, cứ thế lao vút về phía tây.
Ông
Không trung trước mặt chớp hiện mấy bóng người, điên cuồng tấn công về phía chúng nhân, mặt đất ầm ầm nổ tung, vô số Hoàng Mị Tộc từ dưới vọt lên.
Những Hoàng Mị Tộc hiển nhiên là đã hiểu lầm, tưởng rằng đám người Lục Ly muốn động thủ tiến công tộc quần bọn hắn, bởi thế mới chủ động khai chiến trước.
- Phá vây, đừng đồ sát!
Lục Ly được một đám Quân Hầu Cảnh vây ở chính giữa, hắn trầm giọng rống lên. Hiện tại không thể khai chiến với Hoàng Mị Tộc, bằng không sẽ dẫn lên các đại tộc còn lại chú ý. Hắn chỉ muốn cứu người sau đó lập tức triệt thoái, chờ Mãnh Tượng Tộc đi ra rồi từ từ mưu đồ sau.
Đám người Dạ Tra dồn dập ra tay, lại không phóng thích công kích quá mức cường đại. Hoàng Mị Tộc bình thường rất yếu, số có thể ẩn thân lại quá ít. Dạ Tra thả ra Liệt Không áo nghĩa, từng chiếc móng vuốt màu hoàng kim chộp tới trước mặt, nhẹ nhàng mở ra một lối đi.
Các Quân Hầu Cảnh khác cũng động thủ, Minh Vũ phóng thích Thế, Hoàng Mị Tộc bên dưới căn bản không lên được. Chúng nhân cứ thế nối đuôi bay thoát ra ngoài vòng vây, Lục Ly được Minh Vũ mang theo, tốc độ rất nhanh.
Dạ Tra đi trước dẫn đường, chúng nhân không một giây ngừng nghỉ, tốc độ đề thăng tới cực hạn, một đường phá không mà đi.
Thiên địa Huyền khí nơi này thật sự rất nồng nặc, một đường bay tới, chỉ thấy dưới chân toàn là cổ thụ cao vút, kỳ hoa dị quả, tỏa ra mùi thơm nồng nặc, hẳn đều là linh quả.
Chúng nhân một mực tản ra thần niệm quan sát phía dưới, trong lòng không khỏi động tâm, nhưng Lục Ly không cho phép dừng lại, ai cũng không dám đi xuống ngắt lấy linh quả
- A Hỏa Ma Quả!
Bay tới trước được mấy trăm dặm, tên Quân Hầu Cảnh Thiên Hàn Quốc Tề Thiên Phạm đột nhiên dừng lại. Hắn thấy được phía dưới có một trái linh quả đặc thù, linh quả này giá trị không mọn, ít nhất phải đến trăm vạn Huyền Tinh.
- Ngừng cái gì? Tiếp tục bay, không được ngắt lấy bất kỳ thứ gì hết!
Tiếng nói lạnh lùng của Lục Ly vang lên, Tề Thiên Phạm lúng túng khịt mũi, không dám nói gì tiếp tục lẳng lặng phi hành. Mấy người Vũ Hóa Thần liếc nhau, trong mắt đều là vẻ kinh ngạc, đây không phải phong cách Lục Ly. Phía dưới nhiều thứ tốt như vậy, sao lại không cho mọi người thu nhặt...
Tất nhiên Lục Ly không thể để chúng nhân đi xuống thu nhặt, một là lo lắng Bạch Thu Tuyết an toàn, hai là không muốn bạo lộ tình hình nơi này. Nếu cả đám đều đi xuống, khẳng định sẽ phát hiện vô số thiên tài địa bảo, trong lòng khó miễn tuôn ra tham niệm, đến lúc đó liền rất khó giấu kín bí mật về nơi này.
Trầm mặc phi hành, trên đường thỉnh thoảng thăm dò được phía dưới có Hoàng Mị Tộc ẩn núp, Lục Ly lại không hạ lệnh công kích, chúng nhân đành phải trầm mặc đuổi theo.
Dạ Tra sớm đã dò sẵn lộ tuyến, dọc đường thấy được bộ lạc Hoàng Mị Tộc nào đều đi vòng tránh ra, bởi thế một mực rất an toàn.
Cứ vậy ngày đêm phi hành không ngừng nghỉ, bay suốt hai ngày Dạ Tra mới ngừng lại. Đám người Vũ Hóa Thần không khỏi càng thêm kinh nghi, tiểu thế giới này lớn quá, bay lâu thế mà vẫn chưa hết.
Tiểu thế giới này lớn vượt sức tưởng tượng của chúng nhân, điểm này Lục Ly đương nhiên sẽ không nói thẳng ra, hắn đảo mắt nhìn sang Dạ Tra, kẻ sau vội giải thích:
- Phía trước chính là địa bàn Dạ Xoa Tộc, còn có rất nhiều bộ lạc. Công tử, chúng ta cứ thế một đường giết thẳng vào, hay là âm thầm tiềm hành đi tới Vương bộ của bọn chúng.
- Tiềm hành đi vào, không đến vạn bất đắc dĩ không được động thủ!
Lục Ly trầm ngâm một lát rồi nói, Dạ Tra khẽ gật đầu, dặn dò mọi người:
- Chư vị, ta nói qua một chút về Dạ Xoa Tộc. Phần lớn cường giả Dạ Xoa Tộc là nữ tính, nam tử gần như không có chiến lực. Toàn thân các nàng mọc lân phiến màu đen, trên đầu có linh giác, con mắt màu ám xanh, mọi người nhất định phải chú ý ánh mắt bọn họ, bọn họ là cường giả linh hồn trời sinh, có được thuật mị hoặc tương đối lợi hại.
- Ừm, nếu không gặp phải tộc lão tộc Vương, trừ thiếu chủ ra, mọi người hẳn sẽ không trúng chiêu. Vũ khí của các nàng cốt đầu, nhưng cốt đầu kia không phải xương cốt bình thường, mà đều là xương cốt được luyện hóa. Bên trong có độc dịch, độc dịch có tính ăn mòn rất mạnh, chẳng qua chỉ cần cẩn thận chút thì hẳn không vấn đề. Dạ Xoa Tộc này có rất nhiều võ giả, mọi người phải chuẩn bị sẵn sàng quyết đấu.
Dạ Tra giải thích một phen, chúng nhân khẽ gật đầu. Lục Ly cũng có mặt tại trường, không ai dám chủ quan, đế quốc vừa mới thành lập, đây là trận chiến đầu tiên, ai nấy đều ma quyền sát chưởng, chuẩn bị biểu hiện cho thật tốt.
- Đi.
Dạ Tra vung tay lên, ba tên Thanh Loan Tộc đi trước mở đường, Dạ Tra mang theo Lục Ly theo sát ngay sau, những người còn lại xếp thành trận hình mũi tên nối đuôi nhau mà đi.
Chúng nhân không ai phi hành, thu liễm khí tức tiềm hành men theo mặt đất mà đi, hơn mười người hành tẩu nhưng không phát ra bất kỳ tiếng động nào, tựa như mười mấy con rắn độc lầm lũi tiến tới.
Phía trước là núi non trùng điệp, ai nấy đều không dám tán phát thần niệm, chỉ dựa vào mắt thường để nhìn, ẩn ẩn thấy được rất nhiều hang đá, cũng như không ít bóng người lắc lư.
Thanh Loan Tộc không hổ là thám báo đỉnh cấp, lộ tuyến hành tẩu lộ vô cùng kín đáo, tốc độ đoàn người đều rất nhanh, lóe lên một cái liền tan biến, nhẹ nhàng len lỏi qua từng ngọn núi.
- Ồ, Dạ Xoa Tộc này đều rất xinh đẹp nhỉ!
Chúng nhân vừa tiềm hành, vừa thỉnh thoảng liếc mắt nhìn xung quanh, có thể thấy được một ít Dạ Xoa Tộc. Lục Ly không cần tự mình đi đường, có thể quan sát càng chăm chú, hắn đã bốn năm lần nhìn thấy được Dạ Xoa Tộc.