Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 581 Thiên Mị Thuật

Nữ nhân tự nhiên không hứng thú gì với nữ nhân. Mới đầu mấy tên võ giả Dạ Xoa Tộc định giết đi Bạch Thu Tuyết, vừa lúc có một tên Phi Thiên Dạ Xoa bay ngang qua

Nữ nhân đúng là không thích nữ nhân, song Dạ Xoa Tộc lại có một người ngoại lệ, người đó chính là nữ vương Dạ Xoa Tộc.

Làm nữ vương muốn nam nhân kiểu gì mà chẳng có, chơi nhiều tự nhiên ngán, muốn đổi khẩu vị, đạo lý cũng tương tự như rất nhiều đại nhân vật Bắc Mạc có sở thích Long Dương vậy thôi.

Phi Thiên Dạ Xoa kia dâng Bạch Thu Tuyết lên cho nữ vương Dạ Xoa Tộc, nữ vương vừa thấy liền vui sướng vô cùng, muốn thu Bạch Thu Tuyết làm sủng phi.

Bạch Thu Tuyết tự nhiên không nguyện, thế là lấy cái chết ra uy hiếp, nữ vương Dạ Xoa Tộc không nỡ ngược đãi, liền nhốt nàng vào trong mật động.

Trên vách tường mật động điêu khắc rất nhiều phù điêu phóng túng ô uế, đều là cảnh nam nữ hành lạc. Mới đầu Bạch Thu Tuyết nhìn mà mặt đỏ tía tai, đến sau thấy nhiều cũng quen. Thiếu nam thiếu nữ đối với thứ này vốn có chút hiếu kì, hơn nữa trên vách tường bốn phía sơn động đâu đâu cũng thấy khắc cảnh này, nàng muốn không nhìn đều không được

Nhìn mấy ngày, đột nhiên trong lòng Bạch Thu Tuyết có một cảm giác kỳ diệu, tựa hồ trong những phù điêu này ẩn chứa một loại đạo vận kỳ dị. Nàng theo đó cảm ngộ, bất ngờ cảm ngộ ra được một loại bí thuật tên là Thiên Mị Thuật.

Bạch Thu Tuyết đỏ mặt thấp giọng giải thích một phen với Lục Ly, mặc dù rất nhiều chỗ nàng ngại nói, chỉ ấp a ấp úng, biểu đạt mịt mờ, Lục Ly lại nghe được đi ra.

Trong lòng hắn chợt bừng tỉnh đại ngộ, khó trách nhìn Bạch Thu Tuyết ẩn ẩn hơi khác lúc trước, mình liếc nhìn nàng một cái cũng có cảm giác tim đập thình thịch. Tình cảm mông lung trong lòng bấy lâu, hôm nay triệt để phát tác, xem ra là có liên quan đến Thiên Mị Thuật kia.

Rất nhanh khóe miệng hắn liền hiện lên nụ cười, đảo mắt nhìn sang nữ vương Dạ Xoa Tộc nói:

- Không sai, Bạch Thu Tuyết đúng là đã cảm ngộ được bí thuật của thần các ngươi, ngươi nói nàng giờ nàng là thần, vậy có phải đồng nghĩa với từ nay về sau các ngươi đều phải nghe nàng?

Ánh mắt đám người Dạ Tra không khỏi sáng lên, bọn hắn vốn đã chuẩn bị vứt bỏ Dạ Xoa Tộc, không ngờ giờ lại có thể phong hồi lộ chuyển

Lục Ly nhìn sang Dạ Tra, kẻ sau vội vàng dùng cổ ngữ phiên dịch, nữ vương Dạ Xoa Tộc nghe xong, trên mặt chớp qua một tia ửng hồng, tròng mắt nóng rực nhìn Bạch Thu Tuyết, sau đó lải nhải một lúc lâu.

Lục Ly đang định hỏi dò Dạ Tra xem nàng nói cái gì, Bạch Thu Tuyết đã đột nhiên mở miệng nói:

- Ta có thể nghe hiểu, nàng nói chỉ cần ta phóng thích bí thuật của thần, sau này sẽ là thần của Dạ Xoa Tộc, mệnh lệnh của ta, Dạ Xoa Tộc không dám không nghe.

- Tốt!

Lục Ly rất là hưng phấn, vội vàng nói:

- Vậy ngươi nhanh phóng thích, để các nàng thần phục ngươi, tộc này có tác dụng rất lớn với ta.

- Không đúng...

Lục Ly đột nhiên như chợt nhớ tới điều gì, vội vàng kéo lại Bạch Thu Tuyết thấp giọng nói:

- Ngươi phóng thích Thiên Mị Thuật liệu có cũng như cách nàng, toàn thân xích lõa?

Lúc nữ vương Dạ Xoa Tộc và cường giả kia phóng thích bí thuật, hắc giáp ngoài thân thân đều sẽ biến mất, cả người lõa lồ. Giờ Bạch Thu Tuyết chính là nữ nhân của Lục Ly, hắn tự nhiên không hi vọng người khác thấy được cảnh kia.

- Ngươi nói bậy bạ gì đấy?

Bạch Thu Tuyết vừa thẹn vừa giận, hung hăng trừng Lục Ly một cái.

Sau đó, ấn ký chu sa nơi mi tâm nàng đột ngột sáng lên, cả người được bao phủ bởi một tầng kim quang nhàn nhạt, giờ khắc này Bạch Thu Tuyết tựa như hóa thân thành một Phật Đà, tắm gội trong thánh quang, biến trở nên vô cùng thần thánh và trang nghiêm, khiến người không dám nhìn thẳng, khăng khăng tròng mắt tất cả mọi người đều không rời đi được.

- A!

Nháy mắt, tất cả mọi người tại trường đều luân hãm, ánh mắt ai nấy đều trở nên si mê, cảm giác như thấy được nữ nhân xinh đẹp nhất trên thế gian. Trong mắt bọn họ, Bạch Thu Tuyết đẹp đến kinh tâm động phách, đẹp khiến người mất đi ba hồn bảy vía, toàn bộ thế giới xung quanh đều tan biến, trong mắt chỉ còn lại mỗi nàng.

Không chỉ đám nam tử như Lục Ly, thậm chí cả nữ vương và trưởng lão Dạ Xoa Tộc, hay là rất nhiều đám Dạ Xoa Tộc cấp thấp bên dưới đều tương tự, cảm giác cứ như thần hồn bị nhiếp đi, biến thành tên ngớ ngẩn.

Thần kỳ hơn là...

Trong lòng mọi người không có nửa điểm tà niệm, không có một tia dục vọng, cũng không dám sinh tâm khinh nhờn. Tựa hồ lúc này Bạch Thu Tuyết đã biến thành thần nữ trên chín tầng trời, mọi người chỉ có thể ngưỡng vọng, chỉ có thể quỳ bái, không thể có chút tâm tư bất chính nào.

Cảm giác rất kỳ diệu này khăng khăng lại đồng thời tồn tại, bao gồm cả Quân Hầu Cảnh đỉnh phong Tử Hoàn Kiều đều bị nhiếp đi thần hồn, nếu lúc này Bạch Thu Tuyết ra tay, Tử Hoàn Kiều thậm chí không thể phản kháng, chỉ biết ngoan ngoãn nhận lấy cái chết...

Ông

Chu sa nơi mi tâm Bạch Thu Tuyết lần nữa chợt lóe quang mang, tầng kim quang nhàn nhạt trên người nàng tan biến, mọi người giờ như mới tỉnh từ trong mộng. Tử Hoàn Kiều Vũ Hóa Thần Tề Thiên Phạm ngơ ngác nhìn nhau, trên trán và sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Bí thuật của Thiên Mị Tộc này quá khủng bố, may mắn là Bạch Thu Tuyết cảm ngộ, nếu là nữ vương Dạ Xoa Tộc cảm ngộ, sợ rằng tất cả mọi người đã sớm chết như thế nào đều không biết.

Bịch!

Nữ vương Dạ Xoa Tộc giãy thoát khỏi tay trưởng lão Thanh Loan Tộc, bay vụt xuống, dẫn theo từng mảnh từng mảnh Dạ Xoa Tộc phía dưới quỳ gối xuống đất, ai nấy đặt tay lên ngực, trùng trùng bái lạy, miệng đồng thanh hét lớn:

- Xi Dực, Xi Dực, Xi Dực!

Lục Ly nhìn sang Dạ Tra hỏi:

- Xi Dực là cái gì?

- Là thần, thần trong cổ ngữ!

Dạ Tra cảm khái nhìn Bạch Thu Tuyết, khe khẽ gật đầu nói:

- Thu Tuyết tiểu thư đúng là kỳ tài ngút trời, không ngờ lại cảm ngộ được bí thuật của thần. Thực ra có rất nhiều chủng tộc hiểu được mị thuật, mị thuật hạ thừa dựa vào sức đẹp, mị thuật trung thừa dựa vào linh hồn, còn mị thuật thượng thừa xem ra phải như Thiên Mị Thuật này.
Chương 582 Hoang giới

- Bất luận nam nữ già trẻ tất cả đều gục hết, hơn nữa còn sẽ khiến người cảm giác nàng như là vị thần, tự nhiên mà vậy bị nàng mị hoặc, bị nàng sai khiến, phỏng chừng Thiên Mị Thuật này một khi tu luyện tới cực hạn, có thể khiến người cam tâm tình nguyện đi chết!

Thần sắc đám người Lục Ly không giấu được vẻ kinh hãi, thế này sao còn gọi là bí thuật nữa, cảm giác còn khủng bố hơn cả áo nghĩa cường đại?

Hiện tại Bạch Thu Tuyết mới chỉ là Mệnh Luân Cảnh sơ kỳ, lại có thể mị hoặc Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, nếu nàng tu luyện Thiên Mị Thuật này tới cực hạn, sợ rằng một người liền có thể sánh ngang ngàn vạn đại quân?

Thử nghĩ mà xem, kẻ địch kéo đến ngàn vạn đại quân, Bạch Thu Tuyết một thân một mình đi ra nghênh địch. Nàng chẳng cần làm gì hết, chỉ khẽ cười nhạt một tiếng, ngàn vạn đại quân lập tức phản bội.

- Bí mật của thần mang theo một chữ thần. Quả nhiên có liên quan đến thần đều là nghịch thiên chi thuật.

Lục Ly ngấm ngầm kinh hãi, đây chỉ là một loại bí thuật, không biết mười đại thần thuật trong truyền thuyết Trung Châu sẽ còn khủng bố đến cỡ nào?

Không cần nữ vương Dạ Xoa Tộc xác nhận, đám người Lục Ly đã có thể nhìn ra, Bạch Thu Tuyết quả thực đã cảm ngộ được bí thuật của thần Dạ Xoa Tộc.

Bí thuật này được Dạ Xoa Tộc xem là chí cao vô thượng, từ biểu hiện của con dân Dạ Xoa Tộc quỳ phía dưới liền có thể thấy được phần nào.

Trên thực tế, bất luận là ai chỉ cần có thể cảm ngộ Thiên Mị Thuật, người đó sẽ là thần của Dạ Xoa Tộc, có được quyền uy chí cao vô thượng. Bởi vì ở trong mắt Dạ Xoa Tộc, người có thể cảm ngộ Thiên Mị Tộc liền không khác gì thần linh.

Dạ Xoa tộc là chủng tộc thượng cổ, từ khi đản sinh đến hiện tại đã trải qua mấy ngàn vạn năm, so ra còn có lịch sử lâu đời hơn cả Thanh Loan Tộc.

Trong lịch sử, chỉ ba người có thể cảm ngộ Thiên Mị Thuật, một là tổ thần khai tộc Dạ Xoa, hai là tổ thần đời thứ hai, người còn lại là một nữ tử Nhân tộc.

Bởi thế vừa thấy Bạch Thu Tuyết có thể cảm ngộ Thiên Mị Thuật, Dạ Xoa tộc lập tức không chút chần chừ bái Bạch Thu Tuyết làm Dạ Xoa thần, toàn bộ Dạ Xoa Tộc đều nằm dưới sự điều khiển của nàng.

Sau khi Bạch Thu Tuyết trao đổi một phen với nữ vương Dạ Xoa Tộc, Lục Ly được đến đáp án như thế. Trong lòng hắn rất là hưng phấn, vốn đã định vứt bỏ Dạ Xoa Tộc, không ngờ Bạch Thu Tuyết lại có thể thu phục.

- Rút lui!

Lục Ly không có quá nhiều do dự, lập tức hạ lệnh rút lui.

Đương nhiên, hắn sẽ không cứ thế triệt thoái, mà sẽ để Bạch Thu Tuyết hạ lệnh cho Dạ Xoa Tộc đi công chiếm địa bàn Hoàng Mị Tộc, hắn muốn nắm giữ thông đạo nối liền với tiểu thế giới Lục Ải Nhân trong tay mình.

Nữ vương Dạ Xoa Tộc đáp ứng không chút ngập ngừng, trong mười tám chủng tộc ở thế giới này, Hoàng Mị Tộc bị xem là tương đối yếu, đừng nói công chiếm một mảnh địa bàn, dù có là diệt đi Hoàng Mị Tộc cũng không thành vấn đề.

Nữ vương Dạ Xoa Tộc hạ lệnh một tiếng, đại quân Dạ Xoa Tộc lập tức xuất động, mấy chục vạn đại quân được điều tới tiến thẳng địa bàn Hoàng Mị Tộc.

Nữ vương Dạ Xoa Tộc bị thương, một bên song phong bị Lục Ly bóp nát, chẳng qua đấy là thương tích ngoài da, không chết người được, chỉ hơi chút ảnh hưởng bề ngoài thôi.

Nữ vương Dạ Xoa Tộc một đường đi theo đại quân, đích thân công chiếm dải sơn mạch kia. Đối với nàng mà nói, hiện tại mệnh lệnh từ Bạch Thu Tuyết chính là ý chỉ của thần, không dám có một tia một hào kháng cự.

Đám người Lục Ly đi theo quan sát, xác định nữ vương Dạ Xoa Tộc không có bất kỳ dị động nào, trong lòng cũng dần yên tâm. Mà thực ra có dị động Lục Ly cũng không sợ, Bạch Thu Tuyết có thể dùng Thiên Mị Thuật trấn áp các nàng, chính hắn cũng không sợ công kích linh hồn, nếu nàng dám có bất kỳ dị động, Lục Ly lập tức thống hạ sát thủ.

Đại quân hành tiến tương đối chậm chạp, trên đường Lục Ly để cho Bạch Thu Tuyết chủ động tán gẫu với nữ vương Dạ Xoa Tộc, hỏi dò tình huống nơi đây.

Nữ vương Dạ Xoa Tộc không chút ngập ngừng, Bạch Thu Tuyết hỏi gì nàng đáp cái ấy. Chỉ đại khái nửa ngày Bạch Thu Tuyết đã thăm dò rõ ràng tình huống trong thế giới này.

Thế giới cỡ lớn này được mười tám chủng tộc các nàng gọi chung là Hoang giới, mười tám chủng tộc vốn không phải từ đầu đã ở trong này. Mà là hơn hai mươi vạn năm trước mới chạy tới, trước kia các nàng đều là một trong những đại tộc tiếng tăm lừng lẫy tại Trung Châu.

Thời kỳ Thượng Cổ, Nhân tộc thuần chủng thật ra rất yếu, khi đó vạn tộc hoành hành, đều có thần thông, xưng bá toàn bộ thế giới, chỉ riêng Nhân tộc là phải nép mình trong góc lay lắt hơi tàn.

Đến sau xảy ra ba lần vạn tộc đại chiến, các tộc hỗn chiến, cuộn lên gió tanh mưa máu trên toàn thế giới. Rất nhiều cường giả cường hoành bị giết, càng chủng tộc dần dần biến yếu, cuối cùng không thể không tha hương đi xa, trốn vào trong tiểu thế giới để tránh khỏi họa diệt tộc

Trong ba lần vạn tộc đại chiến, Nhân tộc vốn nhỏ yếu bất ngờ âm thầm phát triển lớn mạnh, rất nhiều thiên kiêu Nhân tộc tu luyện thành cường giả, cảm ngộ áo nghĩa, thực lực dần có thể đương cự được với tộc vương các đại tộc.

Hai mươi vạn năm trước

Vạn tộc đại chiến bạo phát lần thứ ba, Nhân tộc triệt để quật khởi, đuổi tận giết tuyệt vô số chủng tộc. Chiếm đoạt những mảnh thổ địa giàu có nhất, nắm trong tay những tài nguyên trân quý nhất, trở thành chúa tể của thế giới này.

Chính khi đó mười tám chủng tộc mới bị khu trục khỏi Trung Châu, trốn vào trong Hoang giới này. Vì tránh né Nhân tộc truy sát, lúc đi vào bọn họ đã phong bế thông đạo kết nối với bên ngoài.

Năm đó lúc đi vào, trong Hoang giới có tổng cộng bảy tám chục chủng tộc khác nhau, đến sau vì tranh đoạt tài nguyên, tất cả đều bị mười mấy chủng tộc tiêu diệt. Hiện tại ở Hoang giới chỉ có năm đại tộc mạnh nhất, các chủng tộc còn lại đều không xuất hiện cường giả quá cường đại.

Tùy theo thời gian đẩy dời, Hoang giới dần xuất hiện một ít thông đạo nối liền với bên ngoài, hiện tại đã phát hiện được sáu nơi.
Chương 583 Hoang giới

Thậm chí còn có một thông đạo nối liền với Trung Châu, chẳng qua thông đạo kia vừa bị phát hiện liền lập tức phong ấn. Bởi vì đại tộc nơi này ra bên ngoài thăm dò một phen, phát hiện Trung Châu vẫn đang nằm trong tay cường giả Nhân tộc, ai cũng không dám ra ngoài.

Hai tộc cường đại nhất là Thái Thản Tộc và Tinh Không Tộc đã hạ lệnh, ai dám ra ngoài gây chuyện, vạn nhất trêu chọc cường giả đỉnh cấp Trung Châu, bọn hắn liền sẽ chém tận giết tuyệt cả bộ tộc.

Bởi thế

Sau khi Hoàng Mị Tộc phát hiện ra thông đạo, lại không điều động đại quân ra ngoài, mà chỉ phái đi một ít thám báo thăm dò thế giới Lục Ải Nhân.

- Tăng nhanh tốc độ!

Biết được thông tin này, Lục Ly lập tức để nữ vương Dạ Xoa Tộc tăng tốc tốc độ hành quân, vạn nhất Hoàng Mị Tộc phá hủy thông đạo, sợ rằng đời này bọn hắn phải chết dí trong đây.

- Nhất định phải công chiếm thế giới này!

Lục Ly hạ quyết tâm, không chỉ vì thế giới này có rất nhiều linh tài kỳ dị, mà còn bởi vì thế giới này có rất nhiều chủng tộc mạnh mẽ. Nếu thu phục được những chủng tộc này, thế lực của hắn sẽ có bước phát triển về chất.

Nơi này mặc dù có rất nhiều linh tài, nhưng khẳng định cũng sẽ thiếu không ít linh tài trân quý, tương tự như tiểu thế giới Thanh Loan Tộc. Nếu hắn thu phục được những chủng tộc này, sau đó giúp bọn họ mua sắm linh tài, để bọn họ lần lượt đột phá, như vậy cường giả dưới tay hắn sẽ càng lúc càng nhiều.

Thậm chí, có thể mấy chục năm sau, dưới trướng hắn sẽ có rất nhiều thủ hạ Nhân Hoàng!

Đến khi ấy hắn có thể thực sự kiến tạo nên một Lục gia mới ở Bắc Mạc, phân đình kháng lễ với Lục gia Trung Châu, thực lực tổng hợp thậm chí không yếu thua Lục gia Trung Châu, đồng thời có khả năng trở thành Vương tộc thứ mười ba.

Đương nhiên, đấy là trạng thái lý tưởng mà Lục Ly nghĩ ra được, chuyện sau này rốt cục sẽ thế nào, không ai dám nói trước.

Có lẽ, Mãnh Tượng Tộc căn bản không cách nào hiệu lệnh Thái Thản Tộc, như vậy mọi dự định của hắn đều thành mơ mộng hão huyền. Hoặc là tin tức về nơi này truyền ra ngoài, các đại gia tộc Trung Châu nhúng tay vào, khi đó hắn không chỉ không thu được lợi lộc gì, ngược lại có khi còn mang họa diệt thân.

Bất luận khả năng nào cũng đều có thể phát sinh, Lục Ly chỉ còn cách cẩn thận hành sự, một bước đi nhầm liền rơi xuống vách núi, hết đường lật thân.

Bây giờ điều hắn cần làm chính là đánh xuống lối ra kia, sau đó bình an trở lại Bắc Mạc.

Qua vài ngày trèo non lội suối, đám người Lục Ly rốt cục đã tới sơn mạch phụ cận lối ra. Nơi này là địa bàn Hoàng Mị Tộc, trong thạch động khắp nơi toàn là Hoàng Mị Tộc.

Nữ vương Dạ Xoa Tộc vô cùng quyết đoán, vừa đến nơi liền hạ lệnh đại quân công kích, phàm là gặp phải Hoàng Mị Tộc lập tức đồ sát, đồng thời thông cáo Hoàng Mị Tộc, sau này mảnh sơn vực nơi đây sẽ thuộc về Dạ Xoa Tộc.

Chỗ dựa của Dạ Xoa Tộc là Thái Thản Tộc, chỗ dựa của Hoàng Mị Tộc lại là Tinh Không Tộc. Hai tộc vốn có ân oán rất sâu, lần này triệt để bạo phát, Hoàng Mị Tộc cũng điều động đại quân, chuẩn bị tử chiến đến cùng.

- Đánh cái khỉ khô!

Nghe được tin báo nói Dạ Xoa Tộc và Hoàng Mị Tộc chuẩn bị triệu tập hơn mười vạn đại quân đại chiến một trận, Lục Ly lập tức tức giận đến bốc khói, gầm lên:

- Bạch Thu Tuyết, để nữ vương Dạ Xoa Tộc dẫn người đi trước chiếm giữ lối ra. Vạn nhất thông đạo bị hủy, chúng ta cả đời đều ra không được, chỉ có thể làm dã nhân ở chỗ này.

Bạch Thu Tuyết vừa hạ lệnh, nữ vương Dạ Xoa Tộc lập tức phái tên trưởng lão khi trước đích thân mang theo hơn một trăm Phi Thiên Dạ Xoa và một vạn đại quân tiến thẳng tới khu vực đặt lối ra.

Đám người Lục Ly không ra tay, bởi vì một khi bọn hắn nhúng tay vào, việc này liền biến vị.

Dạ Xoa Tộc và Nhân tộc bên ngoài liên thủ công kích Hoàng Mị Tộc, một khi việc này truyền ra, đại tộc Hoang giới nhất định sẽ đặc biệt chú trọng, dự tính Tinh Không Tộc cũng sẽ lập tức phái cường giả tới.

Cũng may Dạ Xoa Tộc mạnh hơn Hoàng Mị Tộc rất nhiều, Hoàng Mị tộc trừ biết ẩn thân và đào đất ra thì không có được năng lực gì quá vượt trội. Hơn nữa Hoàng Mị Tộc biết ẩn thân cũng không nhiều, Hoàng Mị Tộc bình thường lại rất dễ bị chém giết.

Dạ Xoa Tộc dốc hết lực lượng tinh nhuệ, cục diện chẳng mấy chốc nghiêng hẳn sang một bên, nữ vương Dạ Xoa Tộc đích thân ra tay, mị hoặc một mảnh đại quân Hoàng Mị Tộc. Tiếp đó xương đầu lâu bay đầy trời, đồ sát từng mảnh từng mảnh đại quân Hoàng Mị Tộc.

Đại quân từng bước thôi tiến, một ngày sau phía trưởng lão Dạ Xoa Tộc truyền về tin thắng trận, thông báo đã chiếm lĩnh hoàn toàn khu vực lối ra.

Thông đạo vẫn chưa bị hủy đi, thực ra Hoàng Mị Tộc cũng muốn mượn lối ra kia đi thông với thế giới bên ngoài, để cướp bóc một ít tài nguyên. Địa bàn Hoàng Mị Tộc chiếm cứ trong Hoang giới quá nhỏ, tài nguyên quá ít.

Trong lòng Lục Ly đại định, thế cục chính đang phát triển theo hướng thuận lợi. Bất luận thế nào chỉ cần có thể ra ngoài liền là đại thắng, chí ít cứu trở về Bạch Thu Tuyết, nàng còn được đến một loại thần thuật nghịch thiên.

- Chuẩn bị ra ngoài!

Lục Ly đã đợi không kịp, trước cứ đi ra ngoài rồi tính, còn chuyện sau đó cứ giao cho nữ vương Dạ Xoa Tộc. Hắn dặn dò Bạch Thu Tuyết mấy câu, nói nàng đi tìm nữ vương Dạ Xoa Tộc, để nữ vương nghĩ cách chiếm lấy khu vực này làm địa bàn lâu dài, đảm bảo lối đi không bị các tộc quần còn lại công chiếm, hơn nữa còn phải bảo đảm tin tức tuyệt đối không tiết lộ ra ngoài.

Bạch Thu Tuyết và nữ vương Dạ Xoa Tộc giao lưu một phen, nữ vương Dạ Xoa Tộc không có nửa câu nói nhảm, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ. Chẳng qua nữ vương Dạ Xoa Tộc có chút không nỡ khi phải rời xa Bạch Thu Tuyết, hi vọng Bạch Thu Tuyết lưu tại Dạ Xoa Tộc, nói Dạ Xoa Tộc sẽ cung cấp hết thảy tài nguyên tu luyện, giúp Bạch Thu Tuyết đề thăng cảnh giới.

Bạch Thu Tuyết tự nhiên cự tuyệt, nhưng không nói chết. Nàng nói rất nhanh sẽ lại trở về, khi đó nhất định sẽ dẫn dắt Dạ Xoa Tộc xưng bá Hoang giới.
Chương 584 Đồ lưu manh

Nữ vương Dạ Xoa Tộc đại hỉ, ngàn ân vạn tạ, cảm động đến rơi nước mắt. Mục đích Bạch Thu Tuyết cũng đạt tới, dưới sự yểm hộ của đại quân, cùng theo đám người Lục Ly phóng tới lối ra.

Đến lối ra, xung quanh quả nhiên đều đã được trưởng lão Dạ Xoa Tộc chiếm giữ. Lục Ly vẫn chưa thực sự yên tâm, phải để Bạch Thu Tuyết lần nữa khuyên nhủ trưởng lão Dạ Xoa Tộc một phen, để các nàng coi nơi này như là cấm địa, bất kỳ người nào đều không được đến gần.

- Đi!

Lục Ly dẫn đầu tiến vào trong đầm lầy, cấm chế truyền tống dưới đáy đầm quả nhiên vẫn còn, chúng nhân nối đuôi nhau đi ra, bạch quang lóe lên, rốt cục đã quay về tiểu thế giới Lục Ải Nhân.

- Tốt rồi.

Về lại thế giới Lục Ải Nhân, Lục Ly và Dạ Tra liếc nhau, cả hai đều như trút được gánh nặng. Bên ngoài đám người Bạch Lãnh vẫn đứng canh chừng, võ giả Mệnh Luân Cảnh trú đóng ở đây lên tận hơn nghìn người.

- Tuyết nha đầu!

Nhìn thấy Bạch Thu Tuyết, tròng mắt Bạch Lãnh sáng rực lên, kích động kêu nói. Tròng mắt Bạch Thu Tuyết cũng đỏ, mặc cho trên người đầy nước bùn, chạy vội tới, quỳ gối xuống đất nghẹn ngào nói:

- Thu Tuyết không hiểu chuyện, để Lãnh thúc lo lắng.

- Đứng dậy, trở về bình an là tốt rồi.

Thần sắc Bạch Lãnh không giấu được an vui, Bạch Thu Tuyết chính là hi vọng của Bạch gia, hắn một mực xem đứa cháu này như con gái mình.

- Vũ Hóa Thần!

Lục Ly không quản Bạch Thu Tuyết, đi đến bên người Vũ Hóa Thần trầm giọng nói:

- Ngươi lập tức ra ngoài triệu tập thợ khéo và vật liệu, ta muốn kiến tạo một đại trận ở chỗ này, phong kín cấm chế truyền tống nơi đây lại, không thể để cho bất cứ kẻ nào bên trong đi ra.

- Hả?

Vũ Hóa Thần không khỏi kinh ngạc, những người còn lại cũng nghi hoặc nhìn sang Lục Ly.

Lục Ly vung tay để Bạch Lãnh dẫn theo tất cả Bất Diệt Cảnh và Mệnh Luân Cảnh lui ra, lúc này mới giải thích nói:

- Trong Hoang giới kia không chỉ có mỗi Hoàng Mị Tộc và Dạ Xoa Tộc, mà còn có rất nhiều chủng tộc khủng bố, ít nhất cũng phải có mười mấy tên Nhân Hoàng Cảnh, nếu để cho bọn hắn đi ra, Bắc Mạc liền xong rồi.

- Cái này

Sắc mặt chúng nhân đại biến, lời này của Lục Ly thành công kinh hãi nguyên đám người tại trường, Dạ Tra hiểu ý Lục Ly, lập tức gật đầu nói:

- Đích xác không thể để chủng tộc bên trong đi ra, bằng không Bắc Mạc tất sẽ sinh linh đồ thán.

Tử Hoàn Kiều cau mày, hắn khó hiểu hỏi:

- Nếu bên trong đã có chủng tộc và cường giả khủng bố như thế, vì sao không phá hủy thông đạo này luôn đi?

Hủy đi thông đạo chẳng phải nhất lao vĩnh dật? Vì cớ gì Lục Ly còn muốn tốn công tống sức phong ấn nơi này?

Lục Ly tự nhiên không thể nói ra nguyên nhân chân thực được, hắn dừng một lát mới giải thích nói:

- Dạ Xoa tộc đã chiếm cứ lối ra bên kia, bởi thế trước mắt tạm thời vẫn an toàn. Chúng ta kiến tạo đại trận phong ấn ở chỗ này, vạn nhất có lượng lớn dị tộc xâm lấn, chúng ta chỉ cần hủy đi thông đạo nối liền thế giới Lục Ải Nhân với Bắc Mạc là được. Các ngươi cũng thấy được trong thế giới kia có rất nhiều linh tài, sau này chúng ta có thể nghĩ cách len lén tiến vào thu hoạch chút linh tài.

- Đúng a!

Tròng mắt chúng nhân lập tức sáng lên, bọn hắn đều tận mắt thấy được linh tài ở thế giới kia, khắp nơi đều có. Dù hiện tại không thể đi vào cướp đoạt, sau này hẳn rằng sẽ có cơ hội.

- Chư vị!

Lục Ly thần sắc trịnh trọng dặn dò nói:

- Trừ mấy người chúng ta ra, không thể nói cho bất kỳ ai khác biết về tình hình trong tiểu thế giới kia, thậm chí vợ con các ngươi cũng không thể nói. Thế giới kia không chỉ có một lối ra, nghe nói còn có một lối ra kết nối với Trung Châu. Thậm chí có khả năng thế giới này là địa bàn của đại gia tộc siêu cấp nào đó tại Trung Châu, bởi thế một khi truyền ra để phía Trung Châu biết được, hậu quả không thể tưởng tượng.

- Ừm ừm!

Chúng nhân vội vàng gật đầu, không ai dám chủ quan, trong việc này lợi ích của Lục Ly và tất cả mọi người là nhất trí. Một khi sự tình truyền ra, để các đại tộc Trung Châu nhúng tay vào, sợ rằng tất cả gia tộc ở đây đều sẽ bị chém tận giết tuyệt.

- Được rồi, mọi người tạm thời ở lại đây trấn thủ một đoạn thời gian, chờ đại trận kiến tạo hoàn tất lại đi ra.

Lục Ly dặn dò thêm một câu, Vũ Hóa Thần vội vàng dẫn người đi ra, kiến tạo đại trận ngược lại không khó, các đại gia tộc Bắc Mạc đều có nhân tài và vật liệu tương ứng.

Bạch Thu Tuyết để Bạch Lãnh đưa tin ra ngoài thông báo cho Yên phu nhân, riêng nàng lại không lập tức đi ra. Nghe nói Lục Ly vì tìm nàng mà đồ sát toàn bộ Lục Ải Nhân trong tiểu thế giới, nàng vừa cảm động, lại vừa có chút không nỡ rời đi.

Chúng nhân trú đóng ở phụ cận đầm lầy, bên cạnh vừa khéo có một con sông nhỏ, mọi người hạ trại ngay bên sông, tắm rửa một phen, sau đó sai người đi bắt dã thú ăn một bữa no nê.

Bờ sông.

Gió mát hiu hiu, Lục Ly và Bạch Thu Tuyết đứng bên bờ sông, đây là Bạch Thu Tuyết chủ động tìm tới Lục Ly. Chẳng qua sau khi Lục Ly dẫn nàng đi đến bờ sông, nàng lại trầm mặc không nói, một mực nhìn mặt nước suy nghĩ xuất thần.

Thoát khỏi hiểm địa, người cũng cứu ra được, nội tâm Lục Ly hoàn toàn tĩnh lặng. Phong cảnh như vẽ, giai nhân ở bên, tâm tình hắn cũng mỹ mãn lạ thường, hắn quay đầu nhìn nét mặt như ngọc của Bạch Thu Tuyết, hỏi:

- Thu Tuyết, ngươi đang nghĩ gì?

Bạch Thu Tuyết lấy hết dũng khí ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói:

- Lục Ly, ta học được bí thuật thần thông Dạ Xoa Tộc, còn là loại bí thuật hạ lưu như thế, sau này ngươi sẽ không ghét bỏ ta chứ?

Lục Ly nhịn không được bật cười, thì ra nha đầu đang lo lắng cái này, nàng học được bí thuật thần thông dị tộc, cảm thấy mình không còn thuần khiết được như trước, thế nên trong lòng mới có lo lắng.

Lục Ly đưa tay bắt lấy tay ngọc mềm mại của Bạch Thu Tuyết, khẽ nói:

- Thu Tuyết, ta nhất thống Bắc Mạc, kiến lập Thần Vũ đế quốc. Hiện giờ đế quốc đang thiếu Đế hậu, ngươi nguyện ý hạ mình chứ?

Mặt Bạch Thu Tuyết thoáng đỏ lên, giãy thoát khỏi tay Lục Ly, tựa giận dỗi lại tựa xấu hổ nói:

- Ta đang hỏi chuyện ngươi, ngươi nói cái này làm gì?
Chương 585 Cứu người

Ha ha ha!

Lục Ly cười ha hả, trêu đùa nói:

- Đừng nói chỉ tu luyện một loại bí thuật, dù ngươi có biến thành Dạ Xoa Tộc ta cũng sẽ không ghét bỏ. Đương nhiên sau này bí thuật thần thông hạ lưu kia ngươi chỉ được dùng với mỗi mình ta.

- Ngươi... đồ lưu manh!

Bạch Thu Tuyết thẹn đến không mặt gặp người, ôm mặt chạy vội mà đi, làn váy tung bay, tựa như một con bướm nhỏ khe khẽ nhảy múa.

Mười ngày sau Vũ Hóa Thần quay trở lại, triệu tập tới rất nhiều thợ khéo, đào móc nguyên khu vực đầm lầy, kiến tạo một đại trận ngay bên ngoài cấm chế truyền tống.

Một khi có dị tộc từ bên trong truyền tống ra, tức thì sẽ bị đại trận vây khốn, đồng thời người thủ hộ đại trận cũng lập tức biết được.

Lục Ly còn chưa yên tâm, lại kiến tạo thêm một đại trận ở vòng ngoài, có hai tầng đại trận, dù trong Hoang giới có Nhân Hoàng xung kích đi ra, bên này cũng có đủ thời gian cảnh báo.

Chỉ cần cảnh báo phát ra, cường giả thủ hộ ở lối vào tiểu thế giới Lục Ải Nhân liền sẽ lập tức hủy đi thông đạo, dù làm vậy sau này có thể không còn cơ hội nhập chủ Hoang giới, nhưng chí ít có thể giữ được Bắc Mạc.

Đại trận kiến tạo xong xuôi, Lục Ly để Bạch Lãnh lưu lại mấy tên tử sĩ trung thành của Bạch gia trấn thủ, những người còn lại đều được triệu tập đi ra.

Lục Ly hạ phong khẩu lệnh, cấm không được ai truyền bá chuyện ở tiểu thế giới Lục Ải Nhân và Hoang giới, bằng không giết không cần luận.

Thủ đoạn Lục Ly thế nào mọi người đều đã kiến thức qua, Lục Ải Nhân chính do một tay hắn diệt tuyệt, ai còn dám nói lung tung? Khoan nói bản thân bị giết, dự tính cả gia tộc cũng sẽ bị liên lụy.

Lục Ly dẫn theo chúng nhân nhảy vào vực sâu, bạch quang chớp lóe, chúng nhân liền đã xuất hiện trong hồ vực ma quỷ.

Hồ vực nơi này có rất nhiều Huyền thú, chẳng qua nhiều cường giả như vậy đột nhiên xuất hiện, Huyền thú sớm bị hù chạy, đám người Lục Ly cứ thế bay vụt lên trên hồ vực.

- Ồ, lại có vòi rồng?

Trong lúc bay vụt lên trời, Lục Ly thấy được thiên không gió táp mưa sa, sấm chớp đùng đùng, nơi xa còn có một đạo vòi rồng cực lớn.

Cảnh tượng này sao mà tương tự cảnh năm đó nhìn thấy trên biển? Nội tâm Lục Ly khẽ động, hắn lấy ra phi thuyền thiết giáp, tung người bay lên, quay sang đám người Vũ Hóa Thần khua tay nói:

- Vũ Hóa Thần, chuyện sau đó các ngươi đi xử lý, ta phải tu luyện ở đây một đoạn thời gian.

Ánh mắt Vũ Hóa Thần và Minh Vũ khẽ sáng lên, chuyện Lục Ly “có điều cảm ngộ” ở trên biển hai người còn nhớ được. Cảm ngộ thiên địa áo nghĩa chính là đại sự, dù đế quốc mới kiến lập, còn có rất nhiều sự tình cần xử lý, nhưng Lục Ly trước nay luôn không quản, hắn tu luyện ở đây hay tu luyện ở Linh Đế Thành đều không có khác biệt gì quá lớn.

- Ta và Dạ tộc trưởng canh giữ ở đây, Vũ Hóa Thần, các ngươi cứ làm việc của mình đi, đừng để xảy ra chuyện gì sai lầm là được.

Minh Vũ nghĩ nghĩ liền nói với Vũ Hóa Thần Tử Hoàn Kiều, hai người kia khẽ gật đầu. Có Dạ Tra và Minh Vũ ở đây, an toàn không thành vấn đề, bọn hắn đều là Thượng tướng quân, có rất nhiều chuyện cần phải xử lý, không có thời gian ở đây trông chừng Lục Ly.

- Thu Tuyết, đi về trước đi, tiểu cô rất lo lắng cho ngươi.

Bạch Lãnh thấy Bạch Thu Tuyết một mực dõi mắt nhìn theo Lục Ly, thấp giọng nói nhỏ. Bạch Thu Tuyết khẽ gật đầu, nàng bay lên phi thuyền thiết giáp, đi đến bên người Lục Ly nói:

- Lục Ly, ta đi về trước một chuyến, quay đầu lại tới tìm ngươi.

- Ừm, được rồi!

Lục Ly cười cười, phất tay, ánh mắt tiếp tục nhìn về vòi rồng phía xa xa. Những người còn lại dồn dập tới cáo biệt, Lục Ly lại không để ý bọn hắn, toàn tâm toàn ý theo dõi vòi rồng.

Hắn có cảm giác, có lẽ lần này hắn khả năng sẽ cảm ngộ được áo nghĩa ẩn chứa trong vòi rồng.

Chúng nhân lũ lượt rời đi, Vũ Hóa Thần bố trí một số người trấn thủ xung quanh, một khi xảy ra chuyện lập tức hủy đi thông đạo nối liền với tiểu thế giới Lục Ải Nhân.

- Tới gần một chút!

Đợi mọi người dần đi hết, Lục Ly vung tay lên, Minh Vũ điều khiển phi thuyền thiết giáp áp sát vòi rồng. Chờ lúc tới gần chừng hơn mười dặm, Lục Ly nói với Minh Vũ:

- Ngươi cũng trở về đi thôi, lưu lại một mình Dạ tộc trưởng là được rồi. Ngươi phải phát triển Ám Vệ cho tốt, ta muốn ngươi nắm trong tay tất cả tình báo ở Bắc Mạc. Mặt khác tin tức về Hoang giới tuyệt đối không thể tiết ra ngoài, bằng không chúng ta đều chết không chỗ chôn, nếu dám cả gan tiết ra, dù có là Vũ Hóa Thần đều phải chết.

Minh Vũ là một trong những người Lục Ly người tín nhiệm nhất, kiến lập Ám Vệ chính là để giám sát thiên hạ, khống chế hoàn toàn Bắc Mạc trong bàn tay.

Minh Vũ biết chuyện này quan hệ trọng đại, nơi đây lại ở Bắc Mạc, Lục Ly hẳn sẽ không gặp nguy hiểm. Bản thân chiến lực Lục Ly cũng đã không kém, còn có Dạ Tra tại trường. Nghĩ đến đó Minh Vũ liền khom người lui ra, chỉ để lại một mình Dạ Tra.

Trên trời sấm chớp đì đùng, mưa gió đan xen, cả người Lục Ly đã ướt đẫm, lại hoàn toàn không chút để ý, cứ thế đứng trên boong phi thuyền thiết giáp, mắt nhìn chằm chằm vòi rồng nơi xa, suy nghĩ đến xuất thần.

Dạ Tra trở về trong khoang tàu, khoanh chân ngồi xếp bằng tu luyện, chẳng qua thần niệm vẫn một mực quan sát bốn phía, một khi có bất kỳ tình huống nào phát sinh, hắn sẽ lập tức biết được.

...

Bắc Mạc rất bình tĩnh, dưới sự quản lý của Yên phu nhân, tứ hải thái bình, Lục Phi Tuyết dù nhìn như không quản chuyện gì, nhưng một mực tọa trấn ở trung tâm, giám sát toàn thiên hạ.

Bạch Thu Tuyết trở về Thiên Ngục Thành, Bạch Hạ Sương và Tử Liên Nhi cũng ở đó, ba người cùng nhau truyền tống đi Linh Đế Thành, gặp mặt Yên phu nhân.

Bạch Thu Tuyết không tiết lộ quá nhiều, dù cho có là tiểu cô mà nàng thân nhất. Nàng biết tiết lộ càng nhiều về tình hình Hoang giới, đối với Lục Ly và các gia tộc Bắc Mạc lại càng nguy hiểm. Hơn nữa nàng còn học được bí thuật thần thông Dạ Xoa Tộc, điều này càng khiến nàng khó mà mở miệng.

Advertisement
';
Advertisement