Mùng 9 Tết năm Hợi.
Lúc Tần Kiệt đến siêu thị Kiệt Tuyết, Châu Phàm đã đứng sẵn đón anh.
"Giám đốc Châu, sao vậy? Nhìn vẻ mặt của anh có chút căng thẳng nhỉ?", Tần Kiệt hỏi thăm.
"Giám đốc Tần, có một người phụ nữ rất xinh đẹp đã đợi ở phòng làm việc của anh gần một giờ đồng hồ rồi! Mùi nước hoa trên người cô ấy rất nồng, tôi mà ngửi thêm chút nữa thì sẽ phạm tội đó! Anh vào xem thử đi!", Châu Phàm thấp giọng nói.
"Cô ấy có nói mình là ai không?", Tần Kiệt hỏi.
"Tô Nhuệ!", Châu Phàm nói.
"Cô ấy? Sớm như vậy sao?", Tần Kiệt nhìn thời gian: "Không phải tôi bảo cô ấy 9 giờ đến sao? Bây giờ mới có 8 giờ 40 thôi mà! Cũng không cần sốt ruột đến mức như vậy chứ?"
"Sốt ruột?", Châu Phàm kéo Tần Kiệt sang một bên: "Giám đốc Tần, anh sẽ không cùng cô ấy..."
Châu Phàm nói xong, anh ta giơ hai ngón tay cái lên ấn vào nhau, ý là đang nói có phải Tần Kiệt và Tô Nhuệ có quan hệ yêu đương hay không.
"Khụ khụ ~ "
Tần Kiệt không còn lời nào để nói nữa, Châu Phàm đang nghĩ cái gì vậy.
"Giám đốc Châu, anh nghĩ nhiều quá rồi! Cô ấy là giám đốc bộ phận đầu tư do tôi mời đến! Đi thôi, vào gặp cô ấy với tôi!"
"Bộ phận đầu tư?", Châu Phàm sửng sốt: "Đợi đã! Giám đốc Tần, anh muốn thiết lập bộ phận đầu tư sao?"
"Ừm!"
"Kinh doanh siêu thị, thiết lập bộ phận đầu tư để làm cái gì?", Châu Phàm có chút khó hiểu.
"Tại sao câu lạc bộ lò xo bạt nhún trên tầng 3 của chúng ta vẫn chưa được khai trương, anh có biết không?", Tần Kiệt hỏi.
"Không phải giám đốc Tần nói là muốn tạo ra sự hồi hộp để tuyên truyền cho Kiệt Tuyết sao?", Châu Phàm nói.
"Không, đây mới chỉ là lý do thứ nhất. Còn có lý do thứ hai! Chúng ta còn thiếu một cổ đông đặc biệt!", Tần Kiệt nói.
"Thiếu cổ đông?", Châu Phàm có chút không hiểu: "Cổ đông đặc biệt gì?"
"Đừng vội, đi cùng tôi vào gặp Tô Nhuệ, anh sẽ sớm biết thôi!", Tần Kiệt không nói hết ra.
Quả nhiên.
Tần Kiệt đã khơi dậy sự hiếu kỳ của Châu Phàm, anh ta đi theo Tần Kiệt vào phòng làm việc của giám đốc.
"Giám đốc Tần, cuối cùng anh cũng đến rồi! Người ta đợi anh hơn một giờ đồng hồ rồi đó", Tô Nhuệ đứng dậy, giọng điệu có chút oán trách.
"Khụ khụ ~"
Tần Kiệt ho khan vài tiếng, liếc mắt nhìn Châu Phàm, Tô Nhuệ lập tức hiểu ý của Tần Kiệt.
"Giám đốc Châu, ngồi đi!"
Tần Kiệt đóng cửa lại, ngồi đối diện Tô Nhuệ.
"Giới thiệu qua một chút, vị này là cô Tô Nhuệ- giám đốc khách hàng trung tâm chứng khoán Hán Xương".
"Chào cô Tô!"
"Vị này là anh Châu- giám đốc siêu thị chúng tôi!”
"Chào giám đốc Châu!"
"Hiện tại mọi người cũng biết nhau cả rồi! Tôi nói ngắn gọn nhé!", Tần Kiệt nói: "Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ thành lập bộ phận đầu tư trong công ty! Giám đốc bộ phận chính là Tô Nhuệ!"
"Cảm ơn giám đốc Tần đã chiếu cố tôi! Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt!", Tô Nhuệ mỉm cười nói.
"Đừng cảm ơn sớm quá!", Tần Kiệt xua tay: "Con người tôi ấy mà, công tư phân minh. Cô có thể đến chỗ tôi làm việc, tôi rất hoan nghênh! Nhưng cô cũng biết rằng, cô vừa mới tới, nếu không tạo ra được chút thành tích thì nhân viên trong siêu thị sẽ không phục cô, điểm này, không cần tôi nói, giám đốc Tô chắc cũng đã hiểu rõ!"
"Ừm, tôi hiểu! Giám đốc Tần cứ nói thẳng ra đi, anh muốn tôi làm cái gì?", Tô Nhuệ cũng không phải là một người phụ nữ ngốc ngếch, đương nhiên cô ấy hiểu được quy tắc ở nơi làm việc.
Không thể tạo ra giá trị thì ai sẽ tôn trọng bạn chứ.
"Siêu thị chúng ta tổng cộng có ba tầng, còn có một tầng vẫn chưa hoàn toàn được mở ra, tôi nghĩ giám đốc Tô chắc cũng đã nghe qua rồi!", Tần Kiệt nói.
"Ừm, tôi đã khảo sát qua, chỗ đó vẫn luôn đóng chặt, rất bí ẩn! Không biết giám đốc Tần định làm gì? Có thật sự liên quan đến thể thao giống như tin đồn không?", Tô Nhuệ hỏi.
"Đúng vậy, có liên quan đến thể thao!", Tần Kiệt không giấu giếm: "Nhưng mà tôi không phải là người của giới thể thao, cũng không biết đến những kiến thức liên quan! Trước đây giám đốc Tô làm giám đốc khách hàng ở trung tâm chứng khoán Hán Xương, nếu tôi đoán không nhầm thì chắc chắn cô đã tiếp xúc với rất nhiều người! Trong đó chắc cũng có người ở trong giới thể thao đúng không?"