Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

Tần Kiệt sờ mũi, nói: “Vừa rồi anh tiễn một người bạn về nhà, bây giờ đang trên đường về!”  

 

“Tiễn bạn?”, Tần Tuyết trong điện thoại dừng lại: “Nam, hay là nữ?”  

 

“Anh nói là nữ, em có tin không?”, Tần Kiệt nói.  

 

Tần Tuyết im lặng, sau đó cô ấy xì xuồi một tiếng  

 

“Đồ xấu trai như anh, trừ người con gái xinh đẹp là em thì còn có ai để ý đến anh nữa! Đừng có tưởng mình đẹp trai lắm”.  

 

“Ha ha, thế mà cũng không lừa được em, em thật là lợi hại!”, Tần Kiệt thở phào nhẹ nhõm.  

 

Vừa rồi anh định nói là nam, nhưng sau khi nghĩ lại, nói là nữ thì tốt hơn.  

 

Binh pháp có nói, ảo ảo thật thật mới là tốt nhất.  

 

Quả nhiên Tần Tuyết đã bị lừa.  

 

Nếu như sau này Tần Tuyết biết chuyện, Tần Kiệt cũng có thể lí do để phản bác lại.  

 

Đến lúc đó sẽ nói là anh đã nói với em là con gái rồi, em không tin, còn có thể trách anh sao.  

 

Đây chính là mưu kế của Tần Kiệt.  

 

“Hừ! Em còn có thể không nhìn ra ý đồ của anh sao. Đúng thật là!”, Tần Tuyết đắc ý nói: “Tối nay anh định làm gì?”  

 

“Ôi, còn có thể làm gì nữa? Đương nhiên là ở một mình phòng không gối chiếc rồi! Sao thế? Em muốn tiếp xúc thân mật với anh sao?”, Tần Kiệt nói.  

 

“Biến đi! Anh lại định giở trò lưu manh đúng không! Đúng là không biết xấu hổ!”  

 

“Ai giở trò chứ? Không phải là em chủ động hỏi sao?”  

 

“Xì. Đừng có đùa nữa!”  

 

“Được rồi, anh sai rồi. Hay là, để anh gặp em chút nhé?”  

 

“Gặp kiểu gì?”  

 

“Đơn giản thôi, không phải phương Bắc bọn em có hệ thống sưởi sao? Anh nghe nói có hệ thống sưởi ở trong nhà thì không khác gì mùa hè. Em mặc quần áo mùa hè, mặc mát mẻ chút, chụp vài tấm, gửi cho anh xem!”  

 

“Vô liêm sỉ! Bỉ ổi! Cả ngày chỉ nghĩ mấy thứ đen tối! Không thèm để ý anh nữa! Hừ!”  

 

“Đừng mà, cùng lắm thì em mặc nhiều thêm một chút!”  

 

“Không chụp, không chụp, em không chụp! Không nói chuyện với anh nữa, chúc tên biến thái nhà anh đêm nay ngủ mơ thấy ác mộng!”  

 

“Được rồi, anh mơ thấy ác mộng, cũng phải kéo theo em!”  

 

“Biến đi~”  

 

Cạch~  

 

Điện thoại bị cúp.  

 

Tần Kiệt lắc đầu cười.  

 

Anh bước về phía trước.  

 

Sau đó, anh lại nhận được cuộc gọi của Trương Lâu Béo, Bốn Mắt, Mã Dương, Quách Bùi, Dương Liễu, Thẩm Giai Giai, chủ nhiệm Lưu, hiệu trưởng, Tạ Quan Lâm, Uông Sảng.  

 

Đương nhiên cũng có lời chúc của toàn thể nhân viên siêu thị Kiệt Tuyết.  

 

Dọc đường không ngừng nghe điện thoại rồi gọi điện thoại, Tần Kiệt nhanh chóng về đến nhà.  

 

Anh nhớ ra Ôn Thanh Thanh vẫn chưa gọi.  

 

Cuối cùng anh lại gọi tới số của cô ấy.  

 

Kết quả là số điện thoại bạn gọi không nằm trong vùng phủ sóng.  

 

Không còn cách nào khác, Tần Kiệt chỉ có thể gửi tin nhắn.  

 

Sau khi về nhà, bố mẹ vẫn đang xem TV.  

 

Tần Kiệt bắt đầu ríu rít với bố mẹ.  

 

Nói về chuyện gia đình.  

 

Cả nhà vui vẻ cùng nhau đón giao thừa.  


Một đêm không có chuyện gì xảy ra. 

Advertisement
';
Advertisement