Thần sắc của tất cả mọi người đều khẽ run lên, vốn còn có một số người dự định bày ra chút mưu kế nhỏ nhặt giống như người vừa rồi, muốn vụng trộm giấu đi đồ tốt mà mình tìm được, nhưng khi nhìn thấy tình cảnh này, bọn hắn đâu còn can đảm cất giấu nữa?
Dương Khai quả thực không giết người kia, nhưng lại lấy đi tất cả mọi thứ của hắn, vậy hắn ngày sau lăn lộn trong Thái Khư cảnh này như thế nào đây?
Thời gian chậm rãi trôi qua, một tên lại một tên võ giả bay tới
Dương Khai trước mặt, sau đó một người lại một người bay đi mất.
Trước đó trên đỉnh núi kia, tính cả người của Đế Thiên, ít nhất có hơn 2000 người tụ tập, sau này lại có không ít võ giả đến đây, vì vậy vào giờ phút này, số lượng võ giả tụ tập dưới lòng đất ít nhất cũng có khoảng chừng hai ba ngàn người.
Mặc dù Dương Khai tốc độ không chậm, nhưng cũng phải tiêu tốn không ít thời gian để có thể hoàn tất công cuộc điều tra.
Dưới sự quan sát của đám người ở phía dưới, Dương Khai một mực dò xét không gian giới chỉ của mấy trăm người, cũng không lấy đi bất kỳ vật gì, ngoại trừ hạng người gian trá bị hắn đoạt không gian giới chỉ ra thôi.
Thần niệm của mấy tên Khai Thiên cảnh như Hồ Ý vẫn một mực giao lưu không ngừng.
Đúng vào thời khắc này, Hồ Ý bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía một tên võ giả bên người mình, truyền âm nói: "Ngươi lên!"
Tên võ giả kia gật đầu, phi người lên trên, sau khi xếp hàng chờ đợi hơn năm phút, rốt cuộc đã đến phiên hắn.
Đưa không gian giới chỉ tới trước, tên võ giả kia tâm thâ ̀n bất định bất an chờ đợi, chỉ thấy Dương Khai sau khi điều tra xong không gian giới chỉ của mình thì mỉm cười: "Thu hoạch rất tốt!"
Sau đó Dương Khai tiện tay ném trở lại không gian giới chỉ cho hắn. Người kia nao nao, ngay sau đó đại hỉ ôm quyền: "Đa tạ đại nhân!"
Trong nhẫn của hắn, thế nhưng có tới hai phần ngũ phẩm Nguyên Từ Thần Thạch, vốn hắn còn lo rằng Dương Khai có thể lấy đi hay không, hiện tại xem ra, là do mình đã nghĩ nhiều quá rồi.
Quay đầu nháy mắt ra hiệu với Hồ Ý, ý rằng mọi chuyện đều thuận lợi, Hồ Ý liền khẽ vuốt cằm.
"Là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi, chúng ta cũng tới đi." Hồ Ý nói.
Tuy bị một tên Đế Tôn cảnh kiểm tra không gian giới chỉ thực sự là chuyện khá mất mặt, nhưng với thế cục bây giờ, không cúi đầu không được a. Muốn rời khỏi nơi này, thật đúng là phải dựa vào sắc mặt của người ta, người ta có hai đại dị thú nơi tay, lại khống chế Nguyên Từ Thần Quang ngăn ở trước cửa vào, hắn quả thực phản kháng không được.
Mấy tên Khai Thiên cảnh cũng đều có hơi không kiên nhẫn được nữa, khi nghe thấy vậy thì đều nói một tiếng hảo.
Ngay sau đó, mấy vị Khai Thiên cảnh bắt đầu suất lĩnh môn hạ đệ tử của mình bay về phía thông đạo.
Ước chừng mười lăm phút sau, rốt cuộc đến phiên Hồ Ý, sau khi đưa
không gian giới chỉ về sau, Hồ Ý yên lặng chờ đợi.
Chỉ có điều lần này, Dương Khai rốt cuộc có cử động không giống như trước, chỉ thấy hắn khẽ động thần niệm, một khối Nguyên Từ Thần Thạch to bằng cái thớt liền xuất hiện trước mặt hắn, sau đó lại bị hắn trực tiếp thu vào trong không gian giới chỉ.
Hồ Ý trừng mắt một cái, trầm giọng nói: "Dương đương gia!" Tim hắn đau đớn phảng phất như bị cắt mấy cân thịt, khối Nguyên Từ Thần Thạch bị Dương Khai lấy đi là lục phẩm, cũng là khối Nguyên Từ Thần Thạch lục phẩm duy nhất mà hắn thu hoạch được trong chuyến đi này.
Cho tới thời khắc này, hắn mới hiểu được, Dương Khai trước đó không lấy gì không phải là do nhân từ, mà là do chướng mắt với thu hoạch của những người kia, ánh mắt của hắn chỉ chăm chăm nhằm vào tài liệu từ lục phẩm trở lên.
"Ngươi có ý kiến sao?" Dương Khai giương mắt nhìn lên, bàn tay vuốt lấy vuốt để không gian giới chỉ của Hồ Ý.
Hồ Ý tức tới mức dựng râu trừng mắt, da mặt co quắp một hồi lâu, sau đó mới cắn răng nói: "Không dám!"
Hắn sợ mình nói ra một chữ có, không gian giới chỉ của hắn cũng sẽ bị mất luôn.
Dương Khai ném trả lại không gian giới chỉ cho hắn, bình chân như vại nói: "Kế tiếp!"
Hồ Ý tiếp nhận không gian giới chỉ, trong lòng mặc dù giận, nhưng cũng vô kế khả thi, chỉ hận hận trừng Dương Khai một cái, sau đó mới bay về phía lối ra.
Đám người xếp sau lưng hắn thấy thế, tất nhiên cũng đều minh bạch ý đồ của Dương Khai, gia hỏa này muốn độc bá lục phẩm thần thạch a.
Trong lúc nhất thời, có người vui vẻ có người sầu.
Đúng vào lúc này, một đạo kinh hồng từ đằng xa bay tới, rất nhanh liền đáp trên trụ đá, để lộ ra thân ảnh của Đinh Ất.
Chợt nhìn thấy nơi đây náo nhiệt như vậy, hắn nhịn không được gãi gãi đầu, hỏi: "Dương huynh, đây là đang làm gì?"
Dương Khai vừa điều tra không gian giới chỉ, vừa nhếch miệng cười một tiếng với hắn: "Cản đường ăn cướp."
Đinh Ất thần sắc cứng đờ, ha ha gượng cười: "Dương huynh nói đùa." Hắn còn tưởng rằng Dương Khai đang nói đùa, nhưng khi cẩn thận nhìn một chút, hắn phát hiện ra có rất nhiều người đang xếp hàng chờ đợi, chủ động giao ra không gian giới chỉ cho Dương Khai điều tra, ngay sau đó liền được cho đi.
Hắn không khỏi toàn thân chấn động, đây không phải cản đường ăn cướp thì là cái gì?