Vừa dứt lời, Hoàng Phổ Thiên Nguyên bỗng nhiên tạo ra một ấn huyết trong tay, sau đó gầm lên: “Thân Cửu Long Kim Cang, hồn long thứ tám hóa hình, long ngâm xoay chuyển trời đất!”
Gừ!
Tiếng rồng ngâm dài đột nhiên phát ra từ trong cơ thể lão ta. Giây tiếp theo, mọi người kinh ngạc chứng kiến, một hồn long màu xanh thoát ra từ trong cơ thể của Hoàng Phổ Thiên Nguyên, nó ngâm lên tiếng gào rú trầm bổng, rồi sau đó vòng xung quanh lão ta một vòng.
Từng tia sáng màu xanh vẩy lên trên người lão ta, rất nhanh đã được dung nhập vào bên trong cơ thể. Mà vết thương quanh người lão ta, tất cả đều khép lại chỉ trong nháy mắt, thậm chí những vết thương như mạng nhện lúc trước, bây giờ gần như đã biến mất hoàn toàn.
Hồn long màu xanh lá đó lại lần nữa chui vào bên trong cơ thể, toàn thân từ trên xuống dưới đều vô cùng lành lặn, thậm chí hơi thở còn mạnh mẽ hơn so với ban đầu rất nhiều.
Hai con ngươi Trác Uyên vô thức co rụt, trong lòng ngập tràn sợ hãi, vô cùng bất ngờ.
Đây chính là hồn long thứ tám khi đã hóa hình, địa long xoay chuyển trời đất, dung hợp hiệu lực của Bồ Đề Tu Căn và hồn long lại làm một. Theo cách này, lão ta thật sự sẽ không phải chịu một chút tổn thương nào.
Cộng thêm thân Cửu Long Kim Cang đó, nếu không thể nhanh chóng tiêu diệt lão ta, thì thật đúng là lão ta sẽ bất tử bất diệt!
Nghĩ tới đây, Trác Uyên khẽ nhíu mày, vẻ mặt càng thêm nghiêm túc, trong lòng ba người Quỷ Vương đằng xa cũng thấp thỏm âu lo như vậy.
Vào giờ phút này, thực lực mạnh mẽ của Hoàng Phổ Thiên Nguyên đã khiến cho tất cả mọi người bọn họ đều cảm thấy được một uy hiếp vô cùng to lớn. Một đối thủ như vậy, thì phải tiêu diệt như thế nào đây?
“Cái này...Cho dù Cổ Tam Thông có ra tay, chắc hẳn cũng sẽ bất lực thôi. Dẫu sao thì, lúc nào lão quái vật này cũng có thể tự thêm máu cho mình mà, thiên hạ còn ai dai như lão ta đâu?” Phương Nhất Bái thở dài một hơi, bất lực mà lắc đầu, rồi nhìn về phía Quỷ Vương nói: “Vậy ngoài hai Thần Long Hộ Vệ ra, còn biện pháp nào có thể đối phó với lão ta nữa không?”
Suy nghĩ một hồi, Quỷ Vương hờ hững lên tiếng: “Ta chỉ biết là, bọn họ có biện pháp đối phó với Cổ Tam Thông, nhưng không giết được hắn ta. Hiện tại đấu với Hoàng Phổ Thiên Nguyên chắc hẳn cũng giống như vậy!”
“Có thể nghĩ ra được biện pháp đánh được quái vật này là đã tốt rồi. Còn việc giết được lão ta hay không, sau này tính tiếp!” Khẽ hít một hơi thật sâu, Tư Mã Huy chớp mắt một cái, lẩm bẩm lên tiếng.
Trác Uyên bình tĩnh nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy Hoàng Phổ Thiên Nguyên đang cười lạnh mà khởi động cơ thể, vùng vẫy tay chân, nhìn như đang khiêu khích hắn vậy. Trác Uyên không lên tiếng, vẻ mặt bình tĩnh đến lạ, dường như đang suy nghĩ cách giải quyết.
Đột nhiên, Trác Uyên khẽ co rụt tròng mắt lại, hắn lần nữa vung một quyền, cánh tay phải hóa thành chân kỳ lân chỉ trong nháy mắt, sau đó mạnh mẽ đạp xuống.
Nếu không có hướng giải quyết khác, vậy trước tiên hắn muốn thử một lần nữa. Cứ cho là không giết chết lão ta đi, vậy thì hành hạ lão ta một chút cũng được rồi. Có lẽ trong lúc hành hạ tên quái vật này, hắn sẽ nghĩ được cách không chừng?
Thật ra đây là một kế hoãn binh của Trác Uyên!
Hạn chế được hành động của đối phương trước, sau đó dần dần suy nghĩ đối sách.
Nhưng, suy nghĩ của hắn, dường như Hoàng Phổ Thiên Nguyên đã biết trước. Ngay trước khi cây trụ màu đỏ hạ xuống lần nữa, Hoàng Phổ Thiên Nguyên chợt hất đuôi rồng, đạp chân xuống đất, rồi lấy đà bay đi.
Ầm!
Trác Uyên đạp ngay đó lần nữa, nhưng không ép được Hoàng Phổ Thiên Nguyên.
Không khỏi nhíu mày, Trác Uyên than thầm một tiếng, thầm nghĩ quả nhiên là không được!
Mới vừa nãy, sở dĩ đè được Hoàng Phổ Thiên Nguyên xuống là bởi vì khoảng cách giữa hai người quá ngắn, chiêu này lại khiến cho đối phương trở tay không kịp, nên lão ta mới không kịp phòng bị.
Nhưng bây giờ, Hoàng Phổ Thiên Nguyên đã có sự chuẩn bị, cộng thêm khoảng cách giữa hai người lại khá xa. Trác Uyên đánh ra chiêu này, lấy tốc độ một thân Cửu Long Kim Cang của lão ta, nếu muốn tránh thoát thì vô cùng dễ dàng.
Thêm nữa, tệ hơn chính là, điều này cũng chứng minh rất rõ, rằng lão Hoàng Phổ Thiên Nguyên sẽ không vì mình bất diệt mà kiêu ngạo tự mãn, trái lại còn cực kỳ thận trọng!
Một người từ đầu đến cuối đều vô cùng cẩn thận, mới là nguy hiểm nhất!
Trác Uyên khẽ híp mắt lại, thầm cảm thán một tiếng.
Trong lúc hắn chưa nghĩ ra được đối sách, đối phương lại hành động rất kín kẽ, giờ phút này, hắn mới chân chính đối mặt với một tuyệt cảnh!
Quả nhiên, còn chưa đợi hắn kịp thu chân kỳ lân lại, tiếng xé gió khẽ vang lên, sau lưng đã đột ngột xuất hiện một bóng người miệng đầy răng nanh dính máu tanh.
“Trách Uyên, lần này hẳn là đến lượt lão phu tung chiêu rồi nhỉ, ha ha ha...”