Phốc!
Một tiếng vang trầm phát ra, Ma Sách Tứ Quỷ hóa thành bốn làn khói đen, bên trong từng tiếng kinh hô bọn họ cùng nhau bị Thiết Tỏa đen nhánh quất bay ra ngoài, lúc này bọn họ hóa thành nguyên hình rồi bị gom lại cùng một chỗ.
"Điều này sao có thể, hình thể bốn người chúng ta đã hóa thực thành hư, làm sao có thể bị ngươi chạm?" Quỷ Hung Ác quá sợ hãi nên kêu liên tục.
Ba con quỷ còn lại cũng không thể tin mà làm ầm lên, bọn họ ngàn vạn lần không tin được rằng trận thuật hợp kích của bốn người bọn họ sẽ bị đánh tan dễ dàng như vậy.
Bóng hình phía sau Hoàng Đế dần dần ngưng tụ thành thực thể, hóa thành một nam tử khoác áo giáp kiên cố, thân cao chín thước uy mãnh, thu hồi Thiết Tỏa đen nhánh trong tay, phát ra tiếng kéo răng rắc, lão ta kéo lấy nó đi từng bước một về phía trước, trong mắt tản ra thần quang không thể địch nổi: "Bốn vật nhỏ, coi như các ngươi đã từng là người Hộ quốc Tam Tông, các ngươi ở Thiên Vũ còn không có tư cách coi trời bằng vung!"
"Trụ thứ tư trong Tứ Trụ, thống lĩnh Quỷ Ảnh Vệ, Quỷ Vương đến từ Địa Ngục!" Ánh sáng lóe lên trong mắt Gia Cát Ngọc Long, lão ta chăm chú nhìn người kia, thì thào lên tiếng. Độc Cô Chiến Thiên cũng lộ vẻ kinh hãi, mí mắt khẽ run.
Mặc dù bọn hắn cùng là Tứ Trụ của Thiên Vũ, nhưng với đồng sự bí ẩn này thì chỉ nghe tên mà chưa bao giờ thấy qua. Hôm nay thấy mặt, mới biết có sự tồn tại đáng sợ như vậy.
Mọi người đều biết thực lực của Ma Sách Tứ Quỷ là sự tồn tại có thể tùy tiện giết chết một vị cao thủ Thần Chiếu tầng sáu trở lên trong nháy mắt, cho dù Thần Chiếu trên cùng gặp bọn họ cũng chỉ có tình trạng bị đánh trong thế bị động.
Nhưng bây giờ người này dùng một chiêu đẩy lui bọn họ, có thể thấy được thực lực mạnh mẽ của người này hiếm thấy trong thiên hạ. Đoán chừng cũng chỉ có loại quái vật như Trác Uyên và Cổ Tam Thông mới có thể vượt qua lão ta.
Nếu như nói bên trong Tứ Trụ có Gia Cát Ngọc Long có tài bày mưu nghĩ kế, Độc Cô Chiến Thiên có chiến công bách chiến bách thắng, Vân Huyền Cơ có thiên phú khám phá thiên cơ, vậy tên Quỷ Vương này chính là kẻ đứng đầu chân chính dựa vào thực lực.
Tất cả mọi người tại đây liếc nhìn nhau, bọn họ đều run lên, âm thầm cảnh giác thêm một tầng.
Quả nhiên cao thủ xuất hiện lớp lớp của hoàng thất ẩn dấu rất kỹ, là tồn tại không phải tuỳ ý đối phó được, nó mới là quái vật khổng lồ chân chính của cả Thiên Vũ.
Nếu không phải các thế lực lớn trong triều ngăn cản lẫn nhau về mặt ngoài thì hoàng thất thật sự có thể tùy ý hủy diệt bất kỳ gia tộc đáng sợ nhất ở Thiên Vũ trong nháy mắt, bao gồm cả Đế Vương Môn đứng đầu trong thất gia.
Hoàng Phổ Thiên Nguyên hít một hơi thật sâu, tròng mắt của lão ta hơi híp lại, nhìn gương mặt lạnh lùng của Hoàng Đế, bỗng nhiên trên trán lão ta chảy mồ hôi lạnh...
Mà đám người đoàn Khuyển Nhung thì căng buồn bực, cao thủ tuyệt thế của Thiên Vũ liên tiếp xuất hiện, đây không phải là hoàn cảnh bọn họ muốn xem!
"Đại ca, ta không phục, chúng ta lại đến!" Quỷ Lanh Lợi tức đến dậm chân, nhìn về phía Quỷ Vương, trong đôi mắt hắn ta tràn đầy lửa giận ngút trời.
Bên trong đôi mắt của Quỷ Hung Ác cũng mãnh liệt như thế, hắn ta gật đầu một cái, mắng to: "Tốt, hôm nay chúng ta không xé lão ta ra thành mảnh nhỏ thì không có tên là Ma Sách Tứ Quỷ!"
Vừa dứt lời, Ma Sách Tứ Quỷ hóa thành bốn làn khói đen phóng tới Quỷ Vương.
Quỷ Vương cười lạnh, trong mắt lão ta lóe lên sự khinh thường, lão ta cũng biến thành bóng đen xông về phía trước.
Chỉ trong nháy mắt, năm làn khói đen đấu với nhau, trong đó bốn làn khói đen bọc một làn khói đen vào bên trong mà cắn xé đâm nhau, ầm ầm vang lên.
Thế nhưng bóng đen bên trong truyền ra tiếng ma sát của xích sắt.
Sau một khắc, xích sắt rầm rầm xuất hiện lần nữa, như rồng đang xoay tròn, lập tức nó liền đánh toàn bộ bốn đạo khói đen ở xung quanh bay ra ngoài.
Đợi đến khi cả hai biến ra hình người lần nữa, lão ta vẫn ngạo nghễ không ai bì nổi mà ưỡn ngực như cũ, Ma Sách Tứ Quỷ thì phun ra một ngụm máu tươi, ngã trên mặt đất.
"Đại ca, đánh không lại, đi thôi!" Quỷ Nhát Gan xụi mặt, ai oán nói.
Mặc dù Quỷ Hung Ác còn không cam lòng, nhưng hắn ta cũng biết tình thế hiện tại gây bất lợi cho bọn họ nên liền gật đầu, hóa thành một đạo khói đen trước, bay tới nơi xa: "Hừ, đến lúc mấu chốt lại gặp khó khăn, chúng ta đi! Còn có thiếu gia Lạc gia, các ngươi yên tâm, chúng ta đi tìm Trác quản gia tới cứu các ngươi!"
"Ma Sách Tứ Quỷ chờ một chút, không phải các ngươi muốn xé ta thành mảnh nhỏ mà, sao lại cụp đuôi chạy trốn?" Quỷ Vương nhìn nơi bốn làn khói đen bay đi xa mà cười lạnh.
Cơ thể bốn làn khói đen hơi chậm lại, bọn họ đột nhiên dừng lại, sau đó lập tức giễu cợt: "Hê hê hê... Ngớ ngẩn, bây giờ chúng ta là trưởng lão Lạc gia, đã sớm không có quan hệ với Ma Sách Tông rồi. Cái danh xưng Ma Sách Tứ Quỷ này, không cần cũng được, ngươi có thể làm gì chúng ta, ha ha ha..."
"Vô sỉ!" Khóe miệng Quỷ Vương không khỏi kéo ra, lão ta buồn bực lên tiếng.
Thế nhưng là không đợi âm cuối của lão ta rơi xuống, bốn làn khói đen kia vòng trở lại trong chớp mắt, bọn họ bay tới những hộ vệ hoàng thành chạy té xỉu, xé một cao thủ Thần Chiếu thành mảnh nhỏ, ném cho Quỷ Vương, tức giận nói: "Quỷ đen xấu xa, ngươi chờ đấy cho huynh đệ chúng ta, chúng ta nhường ngươi lần này, lần sau gặp lại, chúng ta không thể không xé ngươi thành mảnh nhỏ!"
Ma Sách Tứ Quỷ nói xong thì liền bay khỏi nơi này trong nháy mắt, thấy bóng dáng nào nữa.
Quỷ Vương có lửa giận đầy mình, bất giác siết chặt hai nắm đấm, lão ta muốn đuổi theo nhưng lại không dám rời khỏi người Hoàng Đế nên chỉ có thể nhịn xuống.
Kỳ thật tất cả mọi người ở đây đều có thể nhìn ra, Ma Sách Tứ Quỷ là bị Quỷ Vương đánh lui. Chỉ là do sĩ diện nên mới giết một cao thủ Thần Chiếu Hoàng thành, ra oai phủ đầu với Quỷ Vương nên nói vài lời xã giao mà thôi.