Òanh!
Tiếng nổ lớn rung động cả trời đất, vang vọng bên tai mọi người khiến màng nhĩ bị chấn động đến đau nhức. Hỏa quang lóa mắt, chói vào khiến mọi người không mở mắt ra được.
Chờ ánh sáng tản đi, chín con cự long tách ra lần nữa, nhưng dược liệu trên không trung đã không thấy đâu.
Nhung chỉ cần mọi người nhìn cẩn thận thì sẽ có thể thấy được, chín hỏa long đã có một chút biến hóa so với trước đây. Rõ ràng, ở bên trong những thân mình hỏa long do Thanh Viêm tạo thành, có một sợi huyết mạch đặc biệt rõ nét chảy xuyên qua toàn thân nó.
Nhưng thay vì nói là huyết mạch, mọi người đã sớm nhận ra đó chính là những dược dịch được luyện hóa ra từ đống dược liệu kia.
Vậy mà luyện hóa chỉ trong nháy mắt!
Mọi người kinh hãi, ánh mắt nhìn về phía Trác Phàm càng thêm hoảng sợ.
Nếu nói lúc trước Trác Phàm dùng Cửu Thiên Long Ngâm Trảo luyện hóa dược dịch, dù sao đó cũng là nguyên liệu đan dược tam phẩm, chỉ mấy chục loại mà thôi. Nhưng bây giờ Trác Phàm luyện chế dược phẩm thấp nhất cũng đến thất phẩm đan, đạt nhiều hơn trăm loại.
Dược liệu cao cấp như thế lại được luyện hóa chỉ trong nháy mắt, thế mới thấy được một tay kỳ thuật luyện đan của Trác Phàm thật sự không thể tưởng tượng.
Ở điểm này, ngay cả Độc Thủ Dược Vương cũng không thể không thừa nhận, lão tét mông ngựa cũng đuổi không kịp. Nếu không, lão đã không xem tiểu tử Trác Phàm với tu vi Đoán Cốt cảnh là đối thủ bình sinh lớn nhất của mình rồi.
Nhưng đây không phải điều lớn nhất khiến đám người ngạc nhiên, mọi người kinh dị nhất, đồng thời khiến đám luyện đan sư cao cấp Độc Thủ Dược Vương thấy khϊếp sợ nghi hoặc ở trong lòng, chính là huyết mạch của chín con hỏa long kia lại hiện ra chín loại màu sắc khác nhau.
Rất hiển nhiên, chỉ trong nháy mắt luyện hóa ra dược dịch, Trác Phàm đã đồng thời thuận tiện phân các loại dược dịch khác nhau ra.
Phải biết, đem dược liệu luyện hóa thành dược dịch, nhìn như đơn giản, nhưng vừa chưởng khống dược liệu vừa khống chế hỏa lực chuẩn xác kĩ càng, lại là yêu cầu cực cao. Một khi hỏa lực quá mạnh, dược liệu sẽ hóa thành tro bụi trong nháy mắt. Nhưng nếu hỏa lực quá yếu, dược liệu lại rất khó luyện hóa.
Chưởng khống khó khăn, đối với luyện đan sư mà nói, mỗi lần thăng lên một phẩm là như một bước lên trời. Vì vậy rất nhiều luyện đan sư trì trệ không có cách nào từ cấp thấp tấn cấp lên cấp cao, phần lớn đều vì bị cản ở ngoài cửa luyện hóa dược liệu cao cấp này.
Mà Trác Phàm trong nháy mắt luyện hóa dược liệu, đòi hỏi lực chưởng khống phải tinh chuẩn, khó càng thêm khó. Ngay cả Độc Thủ Dược Vương, cũng không làm được.
Nhưng Trác Phàm chẳng những làm được, mà còn khiêu chiến một tuyệt kỹ luyện đan chưởng khống lực khác tinh vi tinh chuẩn hơn, chia hàng trăm loại dược liệu thành chín phần khác nhau trong nháy mắt.
Không sai, đây là điều mà ngay cả Độc Thủ Dược Vương nhĩ cũng không dám nghĩ tới.
Một số đan dược, nhất là độc đan, chính xác phải phân loại các loại dược dịch trước, sau đó mới luyện chế theo trình tự. Ngay cả độc chưởng của Dược Vương Điện bọn họ cũng luyện thành như thế.
Cho nên lúc đang luyện chế, thì càng phải chú ý cẩn thận, mỗi một loại dược dịch đều phải luyện chế đơn độc. Nếu không một khi xảy ra sơ sót ở chỗ nào đó, dù bên trong dược dịch chỉ lẫn vào một chút tạp chất, đều sẽ thành công dã tràng.
Thế nhưng chỉ trong nháy mắt Trác Phàm lại một hơi luyện chế chín loại dược dịch, chưởng khống lực này, khả năng người bình thường không ý thức được, nhưng Độc Thủ Dược Vương lão dĩ nhiên đã bị kinh hoàng.
Thế gian sao lại có luyện đan thuật thần dị như thế, rồi sao lại có thiên tài luyện đan sư kỳ dị như thế!
Hô...
Thở ra một ngụm khí hỗn loạn, đúng như Độc Thủ Dược Vương dự liệu, vừa rồi một bước này quả thực là trình tự gian nan nhất trong cả quá trình luyện đan, cho dù là Trác Phàm, cũng phải tập trung tinh thần hết sức chăm chú luyện chế, cho đến sau khi hoàn thành, biểu tình trên mặt mới buông lỏng.
Tiểu Nhã rất biết cách nhìn mặt mà nói chuyện, cũng rõ ràng lúc trước Trác Phàm đang ngay giai đoạn ngàn cân treo sợi tóc, không dám quấy rầy, nhưng bây giờ thấy sắc mặt hắn nhẹ nhõm, liền nhịn không được hỏi: “Tống đại sư, không biết vừa nãy ngài đã dùng bí pháp gì mà lại kinh thiên động địa như vậy?”
“Ha ha ha... Đây là đan trận, chỉ là một trận pháp nhỏ phụ trợ luyện đan thôi.”
Trác Phàm không khỏi cười khẽ, quay đầu nhìn qua phía Độc Thủ Dược Vương, giống như đang giải thích cho với tất cả mọi người, lại giống như đang kɧıêυ ҡɧí©ɧ với Độc Thủ Dược Vương, thản nhiên nói: “Đan dược cao cấp, nếu muốn đạt đến siêu phẩm, nhất định phải giao phó linh tính cho linh đan. Dựa vào huyết tim bản thân để giao phó linh tính bên trong thiên địa linh hỏa cho đan dược cũng là một phương pháp, nhưng cách này lại quá liều mạng. Nếu mỗi luyện đan sư đều làm như thế, mỗi một lần luyện đan, đều phải cửu tử nhất sinh, vậy thật sự không khôn ngoan!”
Mí mắt của Độc Thủ Dược Vương bất giác run lên, rõ ràng là đã nghe được tinh tường, tiểu tử này đang biến tướng giáo huấn lão, dáng vẻ hắn giống như một trưởng bối giáo huấn vãn bối vậy, việc đó khiến lão bất giác âm thầm sinh giận trong lòng.
Có điều những lời này của Trác Phàm lại thật có ý. Nếu không phải hôm nay muốn phân cao thấp với hắn, Độc Thủ Dược Vương cũng sẽ không liều mạng như vậy.
“Vậy Tống đại sư, ngài cũng đang phú linh sao?”
Nhìn chín con hỏa long trên không trung, Tiểu Nhã không khỏi chắc lưỡi một cái, đặt ra câu hỏi.
Trác Phàm hơi gật đầu, khóe miệng nhếch lên một đường cong vô cùng tự tin: “Phú Linh vốn chính là đem linh tính của thiên địa giao phó trong đan dược, thiên địa linh hỏa là một trong những nơi phát ra linh tính, nhưng lại không phải toàn bộ. Thật ra núi non sông suối, đất đai bầu trời đều có linh tính. Linh thể bên trong Thiên địa linh hỏa, cũng bất quá là linh thể của đất đai trải qua ngàn vạn năm tích lũy hiển hiện ra mà thôi. Chỉ cần có thể dẫn chúng ra, liền có thể Phú Linh.”
“Chẳng lẽ... thứ màu xám lúc nãy, cũng là Linh thể của mặt đất núi đồi?”
“Không sai, chung quanh chúng ta đều có linh thể để lại, chỉ là thời gian không đủ lâu, vẫn chưa mở linh trí thôi.