Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Nhất là chỗ ở của ngự hạ thất gia, chọn địa điểm đều rất chú trọng, đều là nôi dồi dào linh khí. Những địa phương này, sinh ra Linh thể càng nhiều, chỉ là người bình thường không tìm được mà thôi.”

Trác Phàm Không khỏi khẽ cười một tiếng, chỉ vào trận pháp trước mặt nói: “Xưa nay đan trận vốn là một nhà, nhưng các môn phái lập ra, đan trận mối thứ đi một ngả, cho nên rất nhiều trận pháp Thượng Cổ bị thất truyền. Mà trận pháp hôm nay ta bố trí, chính là trận pháp Thượng Cổ Hóa Long Trận, có thể đem Linh thể ở chung quanh dẫn tới, hóa thành Long Linh. Mặc dù không phải Linh thể Thần Long thật sự, nhưng miễn cưỡng cũng mang theo một chút uy thế của Long Linh, tuyệt đối không kém hơn so với Linh thể thiên địa linh hỏa ngàn vạn năm hiển hiện ra.”

Lời vừa nói ra, mọi người lần nữa bị kinh hãi. Nhất là những đại sư luyện đan, ánh mắt nhìn về phía Trác Phàm càng tràn ngập vẻ sùng kính.

Đan trận thuật này, bọn họ cũng chưa từng thấy qua trong điển tịch thượng cổ, lại càng chưa nghe nói qua. Không nghĩ tới vị Tống đại sư chẳng những hiểu rõ thấu đáo, học thức uyên bác, hơn nữa còn nắm giữ vững vàng môn kỳ thuật luyện đan này.

Vả lại các loại bí thuật hắn bày ra lúc trước, đừng nói là Thiên Vũ, coi như toàn bộ đại lục đoán chừng cũng không có ai luyện đan thuật vượt qua hắn đi.

Đệ nhất Tông Sư Luyện Đan, không hề nghi ngờ a.


Trong lòng Độc Thủ Dược Vương cũng biết rõ ràng. Thế nhưng lão còn có một chút hi vọng, mặc dù về mặt luyện đan thuật lão đã bại hoàn toàn dưới tay hậu bối này, nhưng tu vi của lão lại cao hơn Trác Phàm một khoảng lớn, sau cùng đan dược được luyện chế ra, còn có khả năng chiến thắng.

Trác Phàm như nhìn ra suy nghĩ trong lòng của lão, hắn cười khẽ một tiếng, trong mắt lóe qua một đạo tinh quang, trong tay đánh ra ấn quyết lần nữa.

Thoáng chốc, chín hỏa long lại gầm lên một trận, chín cái đuôi rồng hung hăng vẫy vào bên trong.


Oanh!

Lại một tiếng nổ vang rung trời, chín cái đuôi rồng đập vào nhau, lập tức tan rã, rời khỏi cơ thể Long thân, rồi dung hợp lại cùng nhau hóa thành một ngọn lửa mạnh.

Sau một khắc, lại nghe thấy chín tiếng long ngâm vang lên, trong ngọn lửa bỗng nhiên thoát ra chín con rồng nhỏ. Chỉ là huyết mạch trên thân rồng nhỏ đã biến thành cùng một một màu sắc giống nhau, dòng nước thanh sắc.

Tròng mắt co rút lại, nếu là người trong nghề chắc chắn sẽ phát hiện ở trong nháy mắt này, Trác Phàm đã đem chín loại dược dịch theo trình tự luyện hóa thành một thể.

Lại là luyện hóa trong nháy mắt.

Vào thời khắc mấu chốt này, công phu chưởng khống lực tinh tế nhất vậy mà lần lượt đều hoàn thành trong thời gian ngắn ngủi. Điều này làm nhóm đại sư luyện đan như bị tát mạnh lên mặt.

Tống đại sư, coi như luyện đan thuật của ngài ở trên cơ chúng ta, cũng không thể vượt qua chúng ta nhiều như vậy đi.

Trình tự khó khăn thế này, mỗi lần ngài đều luyện qua một cách ung dung nhẹ nhàng, không phải là tàn nhẫn đánh vào mặt chúng ta sao? Coi như cho chúng ta mặt mũi, ngài ngừng lại chỉ một giây thôi, được không?

Trong lòng rất nhiều luyện đan sư đắng chát, vừa ao ước lại ghen ghét nhìn luyện đan thuật kỳ dị kia.

Rống!

Lại là từng tiếng rống to kinh thiên, ngay sau đó, chín con hỏa long bị đứt đuôi bỗng nhiên lao về phía trung tâm một lần nữa. Lần này, Long đầu ở phía trước.

Oanh!

Giống như lúc trước, chín đầu rồng đυ.ng vào nhau, trong nháy mắt bao phủ ở trong biển lửa, hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa. Nhưng chỉ sau một khắc, trong biển lửa lần nữa thoát ra chín con rồng nhỏ.
Giống như chín con rồng nhỏ trước đó, trong thân rồng chảy dòng dược dịch màu lam đã hoàn toàn luyện hóa xong.

Đến tận lúc này, trên bầu trời tổng cộng có 18 con rồng nhỏ gào thét lao nhanh, khiến cho mọi người nhìn không chớp mắt.

“Ha ha ha... Nên kết thúc rồi!”

Ánh mắt Trác Phàm híp lại, lẩm bẩm một tiếng, trong tay lóe lên ánh sáng, một bình sứ nhỏ thình lình xuất hiện ở trong tay hắn, nhẹ nhàng mở nắp bình ra, một cỗ khí tức sinh mệnh cực kỳ nồng đậm, trong khoảnh khắc tỏa ra khắp nơi.

Bồ Đề Ngọc Dịch!

Tròng mắt ngăn không được run lên, một số đại sư luyện đan có kiến thức, cùng nhau nhìn qua chỗ Trác Phàm, trong mắt vừa kinh sợ vừa nghi ngờ.

Bọn họ đều biết, Bồ Đề Ngọc Dịch là bảo vật trấn lầu của Hoa Vũ Lâu, vì sao lại xuất hiện trong tay vị Tống đại sư, chẳng lẽ nói, hắn là Hoa Vũ Lâu...
Nghĩ tới đây, mọi người như hiểu ra cái gì đó!

Nhưng trong lòng cũng rất ngạc nhiên, Hoa Vũ Lâu tìm ở đâu ra vị Tống đại sư Luyện Đan Tông Sư thần dị như thế?

Sau trận cạnh tranh đan, chẳng khác nào hung hăng tát vào mặt Dược Vương Điện mấy trăm cái tát.

Hơn nữa, sau này bố cục của giới luyện đan Thiên Vũ cũng phải thay đổi, Dược Vương Điện cũng không thể tiếp tục làm người dẫn đầu giới luyện đan nữa. Biến hóa này, ý nghĩa phi phàm.

Mọi người đều rõ ràng, Dược Vương Điện cung cấp đan dược cho hoàng thất. Nếu luyện đan thuật của bọn họ, không còn là đệ nhất của Thiên Vũ, vậy thì hoàng thất sẽ còn nhờ cậy bọn họ sao?

Lúc này, mọi người dường như mới ngửi được một mùi khác.

Hoa Vũ Lâu tổ chức bách đan thịnh hội lần này, rõ ràng đang thị uy với Dược Vương Điện, muốn phản công lại Dược Vương Điện.
Nhưng làm sao họ biết được, chỉ mới đây thôi, Hoa Vũ Lâu suýt chút nữa đã bị một mình Độc Thủ Dược Vương làm cho cửa nát nhà tan. Mà Trác Phàm, cũng không phải là người mà Hoa Vũ Lâu cố ý mời tới đối phó với cao thủ luyện đan của Dược Vương Điện.

Nhưng, trước khác nay khác, mọi người đều có thể nghĩ ra được sự tình, Hoa Vũ Lâu các nàng sẽ không nghĩ đến sao?


Mẫu Đơn lâu chủ và Thanh Hoa lâu chủ liếc nhìn nhau ngầm hiểu trong lòng, lộ ra nụ cười khó hiểu. Như mọi người đã nghĩ, mặc dù Trác Phàm không phải bọn họ mời về, nhưng Trác Phàm cũng là nữ tế( con rể) của Hoa Vũ Lâu các nàng nha.


Tương lai có Trác Phàm tọa trấn, quả thực là một nỗi sợ lớn đối với Dược Vương Điện!


Sở Khuynh Thành cũng có loại suy nghĩ, trong lòng mừng thầm, lúc trước đánh bậy đánh bạ, kết quả lại chiếm được món hời lớn!

Nhưng Trác Phàm chưa bao giờ nghĩ như vậy, hắn chỉ là đang hoàn thành việc hắn nên làm thôi...



Advertisement
';
Advertisement