Dương Thiên yên lặng ngồi ở không gian còn lại trên bia đá, trong đầu hiện lên mười đạo không gian.
Ở trong mấy không gian đó, còn có hơn mười vị cường giả cấp Lĩnh Chủ đang không ngừng đi lại, tất cả đều là nhóm cường giả cấp Lĩnh Chủ của dị tộc.
Hiện tại, đám người Đan Lăng, Không Vân Vương đã vào hết trong không gian lớn bên trong tấm bia đá. Bọn họ là năm vị cường giả cấp Lĩnh Chủ, một vị là cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong.
Mà dị tộc tuy có mười bảy cường giả cấp Lĩnh Chủ, nhưng chỉ có một vị cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong, còn lại đều là cấp Lĩnh Chủ hậu kỳ và trung kỳ.
Đám người Đan Lăng, Không Vân Vương đủ khả năng quét ngang nhóm cường giả cấp Lĩnh Chủ của dị tộc này.
Nhưng, nếu hiện tại đám người Đan Lăng, Không Vân Vương đi công kích ba người Sam Ất , như vậy một khi người của Sam Ất truyền tin ra ngoài, khẳng định sẽ rút dây động rừng, biện pháp duy nhất lúc đó chỉ có thể đem tất cả dị tộc truyền tống vào không gian lớn trong tấm bia đá, như vậy có thể giải quyết cả đám trong một lần.
Dương Thiên cẩn thận quan sát, trong tay lại xuất hiện thêm mấy chục viên Hồn Thạch, mỗi lần bị ảnh hưởng bởi cánh cửa màu trắng Dương Thiên đều dùng Hồn Thạch để khôi phục linh hồn chính mình.
Suốt thời gian năm ngày, Dương Thiên rốt cuộc dừng lại, sắc mặt hắn lúc này tái nhợt vô cùng, nhưng trong mắt lại chứa vô vàn hưng phấn.
"Hiện tại mười chín người của dị tộc đều đã vào không gian trong tấm bia đá.", ánh mắt Dương Thiên xẹt qua tia sắc lạnh.
Hắn trực tiếp bấm lên đồng hồ trong tay, nói: "Nhị sư huynh, chuẩn bị động thủ."
Lúc này trước tấm bia đá thật lớn, lại có hơn mười cường giả dị tộc, bọn họ đều đang công kích tới bia đá trước mắt, trên mặt lộ ra hưng phấn mãnh liệt.
Mỗi một kích oanh động của bọn họ, tấm bia đá thật lớn liền bị tổn hại một chút. Trình độ phá hủy cách xa so với hồi trước rất nhiều.
Dựa theo tình huống trước mắt, còn cần thời gian nửa ngày thì bia đá này sẽ hoàn toàn bị phá vỡ, đến lúc đó vô luận địa phương mà Dương Thiên đang trốn ở đâu cũng không thể đào tẩu nữa.
Sắc mặt những người này hưng phấn, nhưng trong lòng cũng ẩn ẩn chút bất an, rốt cuộc thời gian cũng đã trôi qua nhiều ngày, nếu Dương Thiên gọi Nhân tộc đến viện trợ, bọn họ rất có thể sẽ phải bỏ mạng ở đây.
Nhưng, chỉ cần có thể đánh chết linh hồn thiên tài tuyệt thế của Nhân tộc, bọn họ dù chết cũng đáng giá, hơn nữa họ khẳng định cũng sẽ được hồi sinh mà thôi.
Bọn họ chỉ là cường giả cấp Lĩnh Chủ bình thường, cơ hồ không có không gian tiến bộ lần nữa, bằng không cũng không bị phái tới nơi này, chẳng qua Dương Thiên của Nhân tộc lại có khả năng trở thành cường giả trên cả cấp Viên Mãn, dù là hiện tại giá trị của Dương Thiên cũng đã tương đương với cường giả cấp Lĩnh Chủ.
Chờ đến khi Dương Thiên đột phá cấp Hắc Động, tiến vào chiến trường Hư Vô, giá trị của hắn thậm chí sẽ càng cao hơn, là uy hiếp cao hơn trong mắt các tộc khác nữa.
Oanh!
Đang lúc nhóm cường giả cấp Lĩnh Chủ công kích tấm đá, bỗng nhiên từng đạo khu vực khổng lồ bao vây lấy bọn họ, sau đó bốn phía nhanh chóng có thêm vài người tiếp cận.
"Đây là khí thế cường giả cấp Lĩnh Chủ Vương cảnh!", ánh mắt Sam Ất lộ ra tia hoảng sợ.
"Người mạnh nhất của chúng ta đang nằm vùng ở Nhân tộc cũng chỉ là cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong thôi! Hiện tại vậy mà có cường giả cấp Lĩnh Chủ Vương cảnh! Này chỉ có thể là Nhân tộc.", Đồ Thiếp cũng hoảng hốt nói.
Sắc mặt của những cường giả khác cũng khó coi, thực lực của cường giả cấp Lĩnh Chủ bình thường kém hơn nhiều so với cường giả cấp Lĩnh Chủ Vương cảnh đó.
Dù rằng cường giả cấp Lĩnh Chủ cũng có thân thể bất tử, nhưng đối mặt với cường giả cấp Lĩnh Chủ Vương cảnh, khẳng định năng lượng tự thân không chịu nổi vài đợt công kích.
Mặt chỗ khác, trên mặt cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong tên Bối Đặc cũng lộ ra thần sắc hoảng sợ, ông ta cũng cảm nhận được cỗ khí thế vô cùng cường đại này.
Man Hoang nằm trên mặt đất, trên người trải dài những vết thương, vẫn không nhúc nhích, giống như người đã chết.
Hên là đến gần vẫn có thể nghe được hô hấp mỏng mảnh của cậu ta.
Trên người Man Hoang kỳ thực có những linh quả dược thảo đó, nhưng cậu ta lại không lấy ra.
Tuyên Ninh ở bên cạnh vô cùng lo lắng, nhưng lại không dám đến gần Man Hoang.
“Trốn!”, trong mắt Bối Đặc có một tia hoảng sợ.
Nhưng, phía xa, một quang mang màu đen chớp động, trực tiếp đi tới bên người Bối Đặc, đánh nát trái tim ông ta.
Trên mặt Bối Đặc có sợ hãi, oán độc, không cam lòng, ngay sau đó ánh mắt dần ảm đạm, hoàn toàn mất mạng.
Đây là công kích của Huyễn Quân Côn của Đan Lăng.
Oành!
Phía xa, từng đạo dao động khổng lồ truyền tới, sau đó 6 thân ảnh trực tiếp bay đến.
“5 vị cường giả cấp Lĩnh Chủ vương cảnh, 1 vị cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong!”, khuôn mặt đám người Sam Ất rất khó coi.
“Dị tộc!”, Không Vân Vương nhìn 17 người trước mắt, khuôn mặt vô cùng lạnh nhạt.
Oành!
Trên người ông ta, tản ra một cỗ khí thế vô cùng to lớn, trong tay ông ta, xuất hiện 1 thanh trường kiếm màu đen. Thanh trường kiếm này không phát ra công kích, nhưng riêng trên mặt kiếm lại truyền ra một cỗ dao động vô cùng sắc bén. Cỗ dao động này, so với Huyễn Quân Côn của Đan Lăng còn khủng bố hơn.
“Đi!”, những cương giả dị tộc này khuôn mặt không cam, tấm bia đá vẫn chưa phá hỏng hoàn toàn, Dương Thiên của nhân tộc cũng đang ẩn nấp bên trong tấm bia, không xuất hiện. Nhưng, đối diện với cường giả cấp Lĩnh Chủ vương cảnh, bọn họ không thể căn cản, cũng không có cách nào tiếp tục phá hỏng tấm bia đá.