Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

"Đáng chết!" Oa Luân nhìn vết thương trên người, thực lực của ông ta đã đến mức cực đại, không ngờ rằng lần trước Ngư Lân chật vật chạy trốn lại có thực lực mạnh mẽ như vậy.

"Gào!"

Một tiếng gầm phẫn nộ vang lên, thân thể Oa Luân thay đổi, toàn bộ hóa thành một con hung thú lớn đến bốn mươi mấy mét, xông về hướng của Ngư Lân.

Ầm!

Khuôn mặt Ngư Lân lạnh lùng, từng đòn công kích liên tục đánh ra, chạm vào người Oa Luân, nhưng vẫn tránh né sự tiếp cận của Oa Luân.

Công kích của ông ta gấp hai trăm ba mươi lần cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong, nhưng phòng ngự thân thể chỉ mức bình thường, thân thể không so được với Oa Luân, một khi bị Oa Luân đến gần, rất có thể người thua là ông ta.

Ở bên khác, Long Quật và Tạp Vạn cũng đang chiến đấu, thực lực của họ đạt đến gấp một trăm lần cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong, rất đáng sợ, dao động chiến đấu mạnh mẽ.

Về phần trận chiến của cường giả cấp Hắc Động hậu kì thì đơn giản hơn một chút.

Tám mươi yêu tộc cấp Hắc Động hậu kì đối mặt với một trăm mười cường giả cấp Hắc Động hậu kì, còn có hai cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong của đội ngũ nhân tộc, nên không có sức phản kháng bao nhiêu.

Bóng người Dương Thiên bay đi, cùng với những người khác tấn công yêu tộc không ngừng, một bên ngăn cản chúng chạy thoát.

"Gào!"

Từng con yêu tộc truyền ra tiếng gào phẫn nộ, thân thể trở nên khổng lồ trong nháy mắt.

Trên người chúng đã có rất nhiều vết thương, nhưng thân thể chúng mạnh mẽ, không thể chết trong một thời gian ngắn.

Ánh mắt của nhóm yêu tộc này mang vẻ khát máu, chúng biết mình sắp chết, nhưng cho dù chết cũng kéo theo một số nhân tộc.

Một yêu thú bình thường loài mèo cao đến hai mươi mét, tốc độ lập tức trở nên đáng sợ, sau đó đến bên một thanh niên có tướng mạo giống với người Trái Đất, chỗ cổ có lân giáp.

"Không hay rồi!" Barron đang cùng một cường giả khác vây đánh yêu tộc, bỗng nhiên cảm nhận một con yêu thú khổng lồ đến bên cạnh anh ta, một chân tóm lấy anh ta.

Thực lực Barron mạnh mẽ, nhưng thân thể vừa mới đến cấp Hắc Động sơ kì, nếu một móng vuốt hạ xuống, anh ta chắc chắn sẽ bị cào thành từng mảnh.

Những đội viên khác nhìn thấy, công kích điên cuồng con yêu thú này, nhưng con yêu thú không quan tâm.

"Sắp chết sao?" Trong mắt Barron lộ vẻ tuyệt vọng, cả người đờ ra, không nhúc nhích.

Xoạt!

Bỗng nhiên, anh ta nhìn thấy trước mặt mình xuất hiện một tia sáng màu đỏ, sau đó yêu thú chỉ cách anh ta chưa đến nửa mét bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt ảm đạm, tiếp theo thân thể bỗng nhiên chia ra thành nhiều phần.

Barron quay ngươi, nhìn thấy một thanh niên đang cầm chiến đao màu đỏ.

"Mình sống rồi?" Barron cảm thấy tim mình đập liên hồn, lập tức tràn đầy hi vọng.

"Cảm ơn ngươi, Dật Hiên". Barron vô cùng cảm kích nói.

"Không có gì". Dương Thiên mỉm cười lắc đầu, hắn cảm thấy Barron không tệ, đám cường giả yêu tộc cấp Hắc Động hậu kì đối với hắn mà nói đều có thể tiện tay giết chết.

Hơn nữa, hắn và Barron bây giờ có quan hệ đồng đội, có thể cứu anh ta thì đương nhiên hắn sẽ không do dự, trong lòng hắn vẫn ngập tràn sát ý với những yêu tộc này.

Trước đó hai lần ám sát trong thần quốc Nhân loại đều do yêu tộc ra tay.

Bóng người Dương Thiên lướt đi, lại bắt đầu bay về những nơi khác.

Trong khu vực có dao động trận chiến mạnh nhất, khuôn mặt Oa Luân lộ vẻ điên cuồng, thực lực của ông ta cơ bản không phải đối thủ của Ngư Lân.

Lúc này thân thể của ông ta đầy vết thương, lại một đạo kiếm quang màu vàng bổ đến, thiếu chút nữa đánh vào tim của ông ta.

Oa Luân không cam lòng, thật ra thân thể của ông ta mạnh hơn Ngư Lân, nhưng ông ta không thể đến gần Ngư Lân.

Ông ta đến gần thì Ngư Lân liền lùi về sau công kích, ông ta rời đi thì Ngư Lân lại quấn lấy ông ta gắt gao.

"Nhân tộc hèn hạ". Oa Luân gầm lên. Loại cảm giác bị xem như bia ngắm quá uất ức.

Vù!

Một đạo kiếm quang trực tiếp đánh nát trái tim của ông ta, ánh mắt Oa Luân trở nên ảm đạm, khí thế trên người nhanh chóng giảm xuống.

Ông ta bị Ngư Lân giết chết.

Các nơi khác trên chiến trường, yêu tộc cũng có dấu hiệu thất bại, lúc này Tạp Vạn cũng bị Long Quật quấn lấy gắt gao, tám mươi cường giả yêu tộc cấp Hắc Động hậu kì cũng chết hơn bốn mươi người.

Thiên tài bồi dưỡng của võ trường thần quốc Viêm Nguyệt Cổ Ngõa Nỗ cũng đang chiến đấu không ngừng, bên cạnh cậu ta là hai lão giả cấp Hắc Động đỉnh phong đang chiến đấu, vừa chú ý tình hình bên cậu ta, nhìn thấy cái gì không thích hợp thì lập tức ra tay.

"Gào!"

Hai yêu thú khổng lồ phẫn nộ gào lên, bay về hướng Cổ Ngõa Nỗ.

Hai con yêu thú tìm đúng cơ hội, liền bay tới Cổ Ngõa Nỗ.

Trí tuệ của những con yêu thú này không thua kém nhân tộc, chúng cũng có thể phán đoán ra được thành viên nào của nhân tộc yếu hơn, và thành viên nào là thiên tài.

"Hừ!" Một lão giả có thực lực cấp Hắc Động đỉnh phong lạnh lùng hừ một tiếng, liền đến bên cạnh Cổ Ngõa Nõa, lập tức giết chết hai con yêu thú cấp Hắc Động hậu kì.

Trong khu vực khác, những con yêu thú nhìn thấy Oa Luân bỏ mạng, cũng rất nóng nảy, tấn công về phía từng người của nhân tộc. Chọn lựa của chúng chính là những thành viên mới gia nhập đội ngũ.

"Không!" Trên mặt một thanh niên lộ vẻ hoảng sợ, anh ta là một trong mười người mới cùng nhóm như Dương Thiên gia nhập dưới trướng của Ngư Lân.

Một con yêu thú cách anh ta chỉ vài mét, tốc độ của nó rất nhanh, những người khác ngăn cản không được, cộng thêm việc ở trước mặt con yêu thú này, thanh niên kia chắc chắn sẽ chết.

Ầm!

Bỗng nhiên, một đạo ánh sáng màu đỏ xuất hiện, trực tiếp chẻ con yêu thú này thành hai.

Thanh niên ngẩng đầu nhìn, trong mắt lập tức hiện vẻ cảm kích nói: "Cảm ơn".

Dương Thiên gật đầu, lại bay về hướng khác.

Advertisement
';
Advertisement