Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

"Một nghìn năm trước ta và ngươi, còn có nhóm của Lão tam, tổng cộng năm người cùng đi vào chiến trường Hư Vô chính là vì đột phá đến cấp Lĩnh Chủ, nhưng một nghìn năm qua đi, nhóm ba người Lão tam đều chết, chỉ còn lại hai người chúng ta. Bây giờ mặc dù chúng ta chỉ còn cách cấp Lĩnh Chủ một bước ngắn, nhưng bình cảnh này lúc nào mới đến, cơ bản chúng ta không biết, thời gian càng dài càng không có lợi cho việc đột phá của chúng ta".

Tạp Vạn gật đầu nói: "Đúng, ta nghe theo ngươi".

Oa Luân muốn nói điều gì nhưng ánh mắt bỗng nhiên thay đổi.

"Không hay rồi! Có kẻ địch tập kích!" Ông ta vừa dứt lời, những yêu tộc khác nhanh chóng bay qua.

Vù!

Một phi thuyền ở xa xuất hiện, trong chớp mắt đến nơi này.

Trong phi thuyền, hơn một trăm người cũng nhìn thấy sáu mươi mấy yêu tộc với dáng vẻ khác nhau.

"Thủ lĩnh". Nhóm Lôi Duyên nhìn về Ngư Lân.

"Mọi người, chuẩn bị chiến đấu!" Ngư Lân lạnh lùng phân phó: "Mặc dù thực lực của đối phương yếu hơn chúng ta, nhưng không ai được lơ là cảnh giác".

"Vâng, thủ lĩnh".

"Chúng ta đã trải qua rất nhiều lần chiến đấu, sớm đã hiểu rõ".

...

Một số người có kinh nghiệm nói.

"Phải chiến đấu sao". Dương Thiên nắm chặt đao Hồng Huyền trong tay. Đây là lần chiến đấu đầu tiên lúc hắn vào chiến trường Hư Vô, đối mặt chính là sáu mươi mấy người cường giả cấp Hắc Động của yêu tộc.

"Đó là phi thuyền của nhánh đội ngũ nhân tộc mười mấy ngày trước, mọi người chuẩn bị chiến đấu!" Khuôn mặt Oa Luân khó coi.

Ông ta biết phòng ngự của phi thuyền này, chúng không phá được, lần trước chúng đánh lén, cuối cùng đội ngũ này trực tiếp chạy thoát, hơn nữa tốc độ của chúng không theo kịp.

Ầm!

Cửa khoang phi thuyền mở ra, hơn một trăm người xuất hiện.

"Bốn cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong! Hơn một trăm cường giả cấp Hắc Động hậu kì!" Ánh mắt Oa Luân trầm xuống.

"Nhân tộc đáng ghét".

"Chúng ta bị bao vây rồi!"

...

Một số yêu tộc cấp Hắc Động hậu kì nhìn hơn một trăm cường giả nhân tộc, vừa rồi chúng còn chìm đắm vào niềm vui tìm kiếm bảo vật, chưa đến một phút, chúng liền bị kẻ địch bao vây, có thể sẽ bỏ mạng.

Đây chính là chiến trường Hư Vô, có thể xảy ra chiến đấu bất cứ lúc nào.

Dương Thiên nhìn nhóm yêu tộc trước mặt.

Yêu tộc so với nhân tộc, dáng người rõ ràng to lớn hơn, giống như Oa Luân đứng trước mặt cao đến ba mươi mấy mét, yêu tộc thấp nhất cũng cao mười mét, dáng người cực lớn.

"Giết chết yêu tộc!" Ngư Lân lạnh lùng nói: "Yêu tộc loài báo cấp Hắc Động đỉnh phong giao cho ta".

Trong tay ông ta xuất hiện một trường côn, ánh sáng màu đen trên đó đang nhấp nháy.

"Con yêu tộc loài chuột kia giao cho ta". Khuôn mặt Long Quất vô cùng lãnh khốc, trong tay xuất hiện một trường đao dữ tợn dài đến năm mét.

"Giết!" Mọi người không hề do dự, lập tức đánh về nhóm yêu tộc, tốc độ vô cùng kinh ngạc.

Họ tung ra một đòn tấn công mạnh mẽ nhất.

Mười mấy người mới như Dương Thiên cũng không hề do dự, lập tức đánh tới vô số cường giả yêu tộc cấp Hắc Động hậu kì.

Ầm!

Trên người Ngư Lân toả ra một cỗ khí tức vô cùng cuồng bạo, đối diện với Oa Luân cao đến ba mươi mấy mét, thân thể của ông ta lại rất nhỏ bé nhưng khí thế không hề thua kém Oa Luân.

Vù!

Trường côn trong tay ông ta vung lên, một tia sáng màu vàng tỏa ra từ trường côn, thậm chí trường côn màu đen đều hóa thành màu vàng.

Pháp tắc hệ kim vô cùng sắc bén, lực công kích đáng sợ. Trong bảy hệ pháp tắc cơ bản, tính phá hủy của loại này mạnh nhất.

"Nhân tộc!" Oa Luân gầm lên phẫn nộ, trong móng vuốt xuất hiện hai thiết chùy khổng lồ. Từng tia sáng màu xanh trên đó nhấp nháy.

Tia sáng màu xanh đánh về tia sáng màu vàng của Ngư Lân.

Sau đó, hai tia sáng biến mất, hai ngươi cùng lui về sau mấy chục bước!

"Pháp tắc hệ thủy mạnh quá!" Trong mắt Ngư Lân lộ vẻ hưng phấn.

Ông ta cũng đến từ thế lực lớn của tộc quần Nhân loại, cho nên ông ta giết chết dị tộc có thể nhận được phần thưởng tương ứng.

Lực công kích pháp tắc hệ kim của ông ta vừa nãy đạt đến công kích gấp hai lần cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong, lại bị Oa Luân ngăn chặn.

Lần trước họ chỉ giao đấu trong thời gian ngắn, cộng thêm việc đánh lén của hai cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong Oa Luân, cho nên ông ta chỉ biết Oa Luân rất mạnh, vì thế ông ta lựa chọn chạy trốn, không quá hiểu rõ thực lực cụ thể của Oa Luân.

Cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong có thể đạt đến trình độ này, Oa Luân chắc chắn được xếp vào top mười trong nơi tụ tập của yêu tộc, giết chết thiên tài yêu tộc như vậy thì ông ta càng giành được nhiều phần thưởng.

"Chết đi!" Ngư Lân hiện vẻ hưng phấn, khí thế trên người tăng vọt, trường côn trong tay ngoại trừ ánh sáng màu vàng, còn có một tia sáng màu đỏ, đó là pháp tắc hệ hỏa.

Hai loại pháp tắc chồng lên nhau làm uy lực tỏa ra từ trường côn lập tức tăng lên nhiều.

Oa Luân phẫn nộ, ánh sáng màu xanh lại ngăn chặn, nhưng lần này không thể chặn được, mặc dù ông ta triệt tiêu một số đòn công kích, nhưng ánh sáng màu đỏ và màu vàng còn sót lại trực tiếp đánh đến người ông ta.

"Phốc!"

Trên người Oa Luân xuất hiện một vết thương lớn , khôi giáp cũng bị nứt ra.

"Quá mạnh!" Dương Thiên đang cùng với cường giả nhân tộc vây đánh một số cường giả yêu tộc cấp Hắc Động hậu kì, nhưng cũng âm thầm chú ý đến trận chiến của Ngư Lân.

Vừa nãy đòn công kích của Ngư Lân đạt đến gấp hai trăm ba mươi lần cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong! Còn mạnh hơn thực lực tối đa mà bản thể hắn có thể phát huy.

Dương Thiên nhìn về trường côn trong tay Ngư Lân, trường côn đó ít nhất là một trọng bảo hạ cấp.

Advertisement
';
Advertisement