Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Những người cũ còn tốt, giống như đám người mới gia nhập Barron nghe lời nói của Ngư Lân, rõ ràng căng thẳng hơn rất nhiều.

Đây là trận chiến đầu tiên của bọn họ khi tiến vào chiến trường Hư Vô, khẳng định có một chút sợ hãi, dù sao lúc trước nghe nói xác suất tử vong của chiến trường Hư Vô kinh khủng như thế nào.

Sắc mặt Dương Thiên hơi biến hoá, nhưng trong lòng lại rất bình tĩnh, phân thân thú Quang Diễn của hắn đang ở trong Long Phượng nguyên châu.

Đây chỉ là khu vực biên giới của chiến trường Hư Vô, tình huống xuất hiện cấp Lĩnh Chủ gần như là không có. Dương Thiên cũng không tin, bản thân lại gặp phải.

Cho dù gặp cường giả cấp Lĩnh Chủ, phân thân thú Quang Diễn của hắn cũng có năng lực đánh một trận.

Phi thuyền bay cấp tốc, rồi dừng lại ở một khu vực.

“Ta lúc trước tiêu phí một cái giá rất lớn, biết được tin tức về đội ngũ yêu tộc này, bọn chúng lúc này đang định ở khu vực này tầm bảo, chúng ta sau khi lấy được thì trực tiếp đem bọn chúng giết chết.”, Ngư Lân trực tiếp nói.

Ông ta nhìn tất cả mọi người nói: “Ta biết, một vài người các ngươi đến từ những thế lực lớn, giết chết một dị tộc có thể lấy được khen thưởng rất lớn, hy vọng có thể nắm giữ cho tốt, tu luyện ở chiến trường Hư Vô này, ngoài chiến đấu ra, tài nguyên là không thể thiếu, vì vậy chỉ cần giết chết dị tộc, mới có thể tiến bộ càng nhanh, đây không phải là mục tiêu các ngươi tiến vào chiến trường Hư Vô sao?”

Nghe lời ông ta nói, độ ấm trong mắt đám người Barron hơi giảm xuống một chút.

Muốn lấy được tài nguyên, bắt buộc phải giết chết dị tộc, điều này là không thể tránh khỏi. Nếu ở chỗ này còn có sự sợ hãi, thì đã không cần tới đây rồi.

Dương Thiên nhìn về Ngư Lân, không thể phủ nhận quả thật Ngư Lân có tố chất lãnh đạo, mới chỉ nói vài câu có thể làm những người mới đến điều chỉnh lại trạng thái của mình.

Thế nhưng, nói qua nói lại, từng người đi vào chiến trường Hư Vô, hoặc là vì rèn luyện bản thân, hoặc là vì tài nguyên, nên chiến đấu là điều không thể tránh khỏi. Nếu vào trong chiến trường Hư Vô này, trong lòng chắc chắn đã có chuẩn bị tốt.

"Nói rõ tình hình bây giờ cho các ngươi, đội ngũ yêu tộc có tổng cộng hai cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong, tám mươi cường giả cấp Hắc Động hậu kì. Hai cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong kia giao cho ta và Long Quật, mục tiêu của các ngươi chính là tám mươi người, cho nên sự nguy hiểm của hành động lần này chỉ mức bình thường, các ngươi không cần quá lo lắng, một khi mất đi sức chiến đấu lập tức rút lui khỏi chiến trường". Ngư Lân nói.

"Phi thuyền lập tức đi với tốc độ cao nhất, mười phút nữa sẽ đến khu vực kia, mọi người chuẩn bị đầy đủ sẵn sàng chiến đấu".

Sau đó phi thuyền khởi động một lần nữa, hóa thành tia sáng, nhanh chóng bay về một hướng.

"Phải chiến đấu rồi?"

"Không biết chúng ta có thể giết chết bao nhiêu dị tộc?"

"Nói không chừng chúng ta sẽ chết".

...

Hơn một trăm người trong phi thuyền rõ ràng hơi căng thẳng, giống như Cô Thanh và Lục Tháp biểu hiện vẻ sốt ruột trên người, lấy binh khí của mình ra. Dương Thiên cũng lấy đao Hồng Huyền của mình ra cầm trên tay.

Đao Hồng Huyền này, hắn có thể khống chế lực độ công kích, chỉ cần mình không nói thì không ai biết đó là một trọng bảo trung cấp đỉnh cấp.

Những vũ khí khác nhìn có vẻ tỏa ra uy thế còn mạnh hơn đao Hồng Huyền của hắn, nhưng những thứ này có lẽ là thần binh cấp mười đỉnh cấp.

Ngư Lân nhìn mọi người nhưng không nói gì, im lặng nhìn về phía trước, khuôn mặt vô cảm nhưng trong lòng lại đang âm thầm tính toán thời gian.

...

Đây là một khu vực biên giới của chiến trường Hư Vô, nơi này lại xuất hiện một số hòn đá kì lạ.

"Thủ lĩnh, Tinh Hồn Thạch sắp bị chúng ta khai thác hết rồi".

"Thủ lĩnh, Tinh Hồn Thạch tổng cộng có giá trị hơn một tỷ Hỗn Độn tệ".

"Thủ lĩnh..."

...

Một số yêu tộc trên người mặc khải giáp đang chờ ở đây.

Yêu tộc, toàn thân đều là lông lá, trời sinh tính hung ác, hơn nữa lực chiến đấu vô cùng khủng khiếp.

Trong vũ trụ, thiên phú của yêu tộc quả thực mạnh hơn nhân tộc, chúng có rất nhiều phân nhánh tộc quần có cấp bậc gien sinh mệnh cao, xác suất trở thành cường giả lớn hơn.

Trừ yêu tộc ra, gien sinh mệnh của các chủng tộc khác như trùng tộc và tộc thảo mộc cũng vượt xa nhân tộc.

Tương đối mà nói, thân thể của nhân tộc bình thường, thiên phú cũng bình thường. Nhưng số lượng của nhân tộc lại nhiều nhất, cho dù xác suất sinh ra cường giả thấp, nhưng số lượng cường giả vẫn không thua kém các tộc quần khác.

"Oa Luân, thu hoạch lần này vẫn được, trừ hai người chúng ta ra, người khác có thể được chia khoảng mười triệu Hỗn Độn tệ". Một cường giả loài chuột có bốn chân mỉm cười nói. Trên người chúng đều có bí văn màu đen, bóng người đang đứng đó, trong mắt còn mang tia sáng màu đỏ máu.

“Ừm”. Một yêu tộc có thân thể loài báo, trên người mặc một lớp khải giáp màu đỏ gật đầu nói.

Thế nhưng ngay sau đó ông ta lại hơi nhíu mày: “Tạp Vạn, trong gần trăm năm nay, rõ ràng tốc độ chúng ta giành lấy tài nguyên chậm hơn rất nhiều, thực lực cũng không được tăng mạnh, hơn nữa bây giờ phần lớn sáu mươi người dưới trướng của ngươi đều là ngươi mới, chiến đấu chỉ ở mức bình thường, mười mấy ngày trước tập kích đội ngũ nhân tộc kia, lợi ích thu được khi giết chết mười người của nhân tộc lại bằng thu hoạch của chúng ta mười mấy năm”.

"Ý của ngươi là?" Tạp Vạn hỏi.

"Chúng ta từ bỏ tìm kiếm tài nguyên, huy động lực lượng và bắt đầu tìm kiếm các đội ngũ dị tộc khác. Tài nguyên trên người của mỗi cường giả cấp Hắc Động chắc chắn rất nhiều. Mặc dù rủi ro cao hơn, nhưng thu hoạch chắc chắn càng lớn". Oa Luân nói, trong mắt còn lộ vẻ tàn ác.

Advertisement
';
Advertisement