CÔ VỢ TRÀ XANH CỦA TỔNG TÀI LẠNH LÙNG - Từ Hành Chi (FULL)

14.

 

Lúc xuống lầu, Từ Hành Chi và ba chồng tôi, một người lại đang xem điện thoại còn một người thì đọc báo.

 

Tôi và mẹ chồng đến gần.

 

Mẹ chồng liền tức giận: "Hành Chi, con xem con đấy! Cuối tuần hiếm khi con về nhà mà không biết dành chút thời gian trò chuyện với mọi người, chỉ biết ôm cái điện thoại mãi."

 

Ba chồng cũng tỏ ra không hài lòng, bỏ tờ báo xuống: "Ba sớm đã muốn nói với con rồi! Con xem từ sau khi con kết hôn với Gia Gia, nó rất thường xuyên đến thăm chúng ta, còn con thì chẳng thấy bóng dáng đâu. Con là chủ tịch nước à mà bận rộn đến thế?"

 

Tôi vội nói: "Ba mẹ, đừng trách Hành Chi, là con không tốt, con chưa chăm sóc anh ấy chu đáo. Anh ấy ngày nào cũng tăng ca, rất mệt nên mới không có thời gian về thăm hai người."

 

Nghe vậy, ba chồng lại càng tức giận: "Con xem Gia Gia hiểu chuyện như thế nào đi, còn con thì sao!"

 

Từ Hành Chi đúng là "trâu bò".

 

Có lẽ anh ta nhìn thấy tin Bạch Sương Sương nhập viện rồi. Đã thế này rồi mà vẫn còn dán mắt vào điện thoại. 

 

Haha.

 

Không như tôi, vừa về đến nhà cũ là lập tức giao nộp điện thoại. Bày ra dáng vẻ không thích dùng một chút nào.

 

Còn anh ta lại quá thành thật. 

 

Cái gì cũng thể hiện hết ra mặt. 

 

15.

 

Khi ba mẹ chồng đang nói, anh ta không những không nhìn họ mà còn bày ra sắc mặt u ám đáng sợ.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Mẹ chồng giận đến mức đánh anh ta một cái: "Mẹ và ba đang nói chuyện với con đấy, tai con điếc rồi sao?"

 

Ba chồng nổi giận: "Tôi đã bảo mà, nuôi con trai chẳng bằng nuôi chó, ít nhất chó còn biết vẫy đuôi với tôi!"

 

Ông lại quay sang nói với tôi: "Vẫn là Gia Gia tốt, từ khi Gia Gia làm con dâu nhà chúng ta, ba có cảm giác như có thêm một cô con gái vậy, thân thiết vô cùng!"

 

Tôi ngượng ngùng cười, vội vàng giải thích thay cho chồng: "Ba mẹ đừng giận mà, Hành Chi chắc chắn là có chuyện gì quan trọng cần xử lý thôi."

 

Mẹ chồng bực bội nói: "Ba con lúc còn trẻ cũng chẳng bận rộn đến mức như nó!"

 

 

Anh ta đương nhiên bận rồi, còn phải chăm chút cho ánh trăng sáng của mình nữa mà.

 

Không nhàn hạ như tôi, không cần phải đi làm, còn có thừa thời gian để lén lút với bạn trai nhỏ.

 

Tôi muốn để ba mẹ chồng trách mắng Từ Hành Chi thêm một chút, nên liền xin phép ra bếp lấy hoa quả.

 

Sau đó nghe thấy mẹ chồng chất vấn anh ấy: "Có phải con đã làm điều gì không đứng đắn ở bên ngoài không? Ba mẹ có thấy qua mấy tin tức đó rồi!"

 

Trời ạ, vậy là cả thế giới đều biết tôi bị "đội nón xanh" rồi sao?

 

Nhưng chồng tôi lại chẳng thèm để ý đến lời bà, chỉ biết cầm cái điện thoại lướt tin nhắn liên tục.

 

16.

 

Khi tôi bước ra ngoài, mắt tôi đỏ hoe.

 

Ba chồng vẫn còn giận: "Con nói xem, con đã làm được gì tốt đẹp bên ngoài hả? Sao con lại chẳng biết điều như thế?"

 

Mẹ chồng nhìn tôi, vội vàng trấn an: "Con đừng lo, chúng ta sẽ giúp con dạy dỗ nó."

 

Tôi thầm cười khẩy trong lòng, Từ Hành Chi đến cả một ánh trăng sáng còn giải quyết không xong, đúng là vô dụng thật.

 

Vẫn là "chim hoàng yến" của tôi ngoan ngoãn hơn, ngày nào cũng ở nhà đợi tôi.

 

Thế là, tôi đỏ mắt, với vẻ nhẫn nhịn mà kiên cường, nói với ba mẹ chồng: "Ba mẹ, con không sao đâu, chỉ cần Hành Chi vui là con chịu đựng được hết. Con tin rằng, đàn ông chơi đủ rồi thì sớm muộn cũng sẽ về nhà thôi."

 

Tôi lại nói thêm: "Lỗi là tại con, chắc chắn là do con dành đủ sự quan tâm cho Hành Chi, nên anh ấy mới…"

 

Tôi nghẹn ngào, muốn bật khóc nhưng lại cố kiềm chế: "Thật sự con không sao đâu, ai bảo con yêu anh ấy nhiều như vậy. Gia đình hòa thuận mới là trên hết."

 

Ba mẹ chồng nhìn tôi, trong mắt vừa hài lòng vừa xót xa, lại càng thêm bất mãn với chồng tôi.

 

Ba chồng giận dữ quát: "Lấy roi da ra đây cho ba!"

 

Có vẻ ông định đánh anh ta thật.

 

Tôi kích động đứng chắn trước mặt chồng, tỏ ra vừa can đảm lại yếu đuối: "Ba, đừng đánh anh ấy, nếu muốn đánh thì hãy đánh con đi. Chắc chắn là tại con làm không tốt, nên mới không giữ được lòng anh ấy."

 

Advertisement
';
Advertisement