Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (FULL)

Chương 707: Nếu như anh toàn tâm toàn ý, em làm sao có cơ hội  

             Triệu Dật không nhịn được mà bị lời nói của Bạch Nguyệt chọc cười, hắn nói: “Em ngoan như vậy, nghe lời như vậy sao?”  

             Bạch Nguyệt ghé đầu tới gần Triệu Dật, hơi hạ thấp âm thanh một chút nói: “Làm tình nhân phải có giác ngộ của người làm tình nhân nha! Dù sao anh vui vẻ, em cũng vui vẻ, vậy là tốt rồi, những chuyện khác em cũng không lo lắng lắm. Hơn nữa nếu như thật sự có chuyện gì thì khẳng định anh cũng sẽ giúp chúng em giải quyết, anh nói đúng không?”  

             Triệu Dật cười nói: “Em ngược lại suy nghĩ rất rõ ràng đó.”  

             Bạch Nguyệt cười hì hì nói: “Làm người phải tự biết mình. Anh yên tâm, cho dù là vợ lớn vợ nhỏ hay trước sau phân chia như thế nào em cũng sẽ ngoan ngoãn nghe theo, sẽ không gây thêm phiền toái cho anh.”  

             Triệu Dật mỉm cười nói: "Em yên tâm đi, không có phân chia cái gì, vui vẻ hòa thuận sống cùng nhau. Tính cách này của em so với Thiến Thiến nghĩ thông hơn nhiều.”  

             Bạch Nguyệt tò mò hỏi: “Thiến Thiến nói như thế nào? Cậu ấy đã đồng ý chưa?”  

             Triệu Dật gật đầu nói: “Đã đồng ý rồi. Vậy nên anh mới đến đây hỏi em xem thử, nếu như có thể thì anh mời mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm.”  

             Bạch Nguyệt không chút do dự đồng ý nói: “Chỉ cần em không bận đi làm thì lúc nào đi cũng được, dù sao tất cả đều nghe anh. Đúng rồi! Triệu đại gia, anh muốn chúng em đi gặp không phải là chính cung nương nương đấy chứ?”  

             Triệu Dật trả lời: “Chính cung nương nương? Em coi anh là hoàng đế đấy à?”  

             Triệu Dật chợt nghiêm túc giải thích: “Không phải cô ấy, việc này anh tạm thời không nói cho cô ấy biết. Có lẽ trong thời gian ngắn anh cũng sẽ không nói, chờ sau này đến thời điểm thích hợp sẽ nói.”  

             Bạch Nguyệt lập tức hiểu được, cô nói: “Hiểu rồi, Triệu đại gia hiện tại hết cách phân thân rồi nha! Ha ha… Đây là chuẩn bị để cho tình nhân gặp mặt, như vậy thì về sau cũng không cần trốn tránh nữa. Hơn nữa anh cũng không cần bận rộn đến nơi này lại không tới được nơi khác, về sau cũng chỉ chia làm hai chỗ, trong nhà cùng ngoài nhà, là ý này đúng chứ?”  

             Triệu Dật thoáng có chút xấu hổ, nhưng vẫn thản nhiên gật đầu nói: “Đúng vậy, anh cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy như vậy cũng là vừa có lợi lại vừa có hại. Nguyên nhân lớn nhất vẫn là như em vừa rồi nói. Mặt khác mà nói, mọi người nếu như coi nhau như bằng hữu cũng tốt, chị em cũng tốt, chung quy lại vẫn tốt hơn chỉ có một mình. Dù sao anh cũng không có cách nào mỗi ngày đều có thể ở cùng mọi người.”  

Advertisement
';
Advertisement