Chương 706: Anh định giới thiệu bọn em với nhau sao?
Nếu như nói điều duy nhất phải lo lắng có lẽ là người vợ sau này của Triệu Dật. Nhưng Triệu Dật cũng đã nói, hắn sẽ xử lý tất cả, sẽ không để cho cô hoặc các cô gái chịu ấm ức vì khó xử. Thậm chí không bài trừ hai bên mà còn có thể cùng ngồi lại ăn cơm nói chuyện, dạo phố…”
Diệp Thiến tin tưởng Triệu Dật.
Hắn là người đàn ông đầu tiên của Diệp Thiến, cũng là người đầu tiên cô yêu bằng cả trái tim. Cô nguyện ý thử một lần, dù cho mình đầy thương tích!
Nếu có thể hạnh phúc, tất nhiên đó là chuyện tốt nhất. Nếu như không thể hạnh phúc thì cũng không hối hận vì đã từng cố gắng.
“Em tin tưởng anh!”
Cuối cùng Diệp Thiến cũng hạ quyết tâm, mặc kệ thế nào cũng phải dũng cảm yêu một lần.
“Ừm, để anh nói chuyện một chút với Phùng Tiếu Tiếu, sau đó mọi người hẹn nhau ăn cơm, quen biết một chút. Cũng không cần lo lắng, tính cách Phùng Tiếu Tiếu rất dễ ở chung.”
“Em nghe theo anh.”
……
Ngày hôm sau, mới sáng sớm Diệp Thiến đã đến trường, Triệu Dật cũng rời khỏi Bạch Bối, trở lại trường học ngay sau khi tỉnh ngủ.
Kế hoạch ở biệt thự đối với Triệu Dật bây giờ vô cùng quan trọng, cho nên hắn không ngại dành thêm chút thời gian. Đây là một lần trả giá, cả đời hưởng lợi!
Danh sách đi du lịch cuối tuần đã được xác định. Cả lớp bốn mươi người, có hai mươi hai người mời thêm bạn bè đi cùng. Nói cách khác, tổng số người đã đạt đến sáu mươi hai người.
Triệu Dật gọi điện thoại cho Quan Tâm, nhờ cô tìm hai chiếc xe buýt, sau đó chạy một chuyến đến khu du lịch Thiết Phiến Bình để xác định lại lịch trình trong hai ngày.
Sau khi giải quyết xong tất cả, tan học Triệu Dật lại lén chuồn mất, lần này là đi tìm Bạch Nguyệt.
Lúc Bạch Nguyệt rời khỏi tòa nhà đã thấy Triệu Dật tựa vào tường nghịch điện thoại di động, trên mặt cô lộ ra nụ cười mừng rỡ. Cô nhanh chóng tạm biệt hai đồng nghiệp bên cạnh sau đó bước nhanh đến bên cạnh Triệu Dật, không chút kiêng kỵ mà kéo tay Triệu Dật.
Triệu Dật cất điện thoại di động, nhìn lướt qua hai đồng nghiệp nam cách không xa đang nhìn về phía này, cười nói: “Đói bụng chưa, mời em đi ăn tôm hùm đất!”
Ánh mắt Bạch Nguyệt lập tức sáng lên: “Được, được, bây giờ vào mùa tôm hùm đất, là thời điểm thích hợp nhất!”
Triệu Dật đưa tay nhéo nhéo cái mũi nhỏ nhắn đáng yêu của Bạch Nguyệt: “Xem dáng vẻ ham ăn của em kìa, ha ha.”
Bạch Nguyệt không chút để ý đến lời trêu chọc của Triệu Dật, cười hì hì nói: “Em chỉ là thích ăn thôi!”
“Đi thôi!”
Triệu Dật đi đến chiếc xe Ferrari của mình một cách nhanh chóng, hai người ngồi lên xe.
Bạch Nguyệt tiếp tục động tác trên tay cô, vừa tiếp tục bóc tôm hùm đất vừa cười nói: “Em đúng là đang vui vẻ. Anh muốn giới thiệu bọn em với nhau chính là chuẩn bị thực sự tiếp nhận em. Dù sao em cũng chỉ là một người đến sau, là người đến sau một người đến sau khác nữa. Em cũng không có địa vị gì, ngoan ngoãn và nghe lời anh là tốt rồi.”