Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (FULL)

Chương 596: Suy nghĩ của Tần Băng Lạc  

             Tần Băng Lạc suy nghĩ một chút rồi nói: "Em đọc được một bài viết ở trên mạng cảm thấy rất có đạo lý. Chung quy thì việc con gái lập gia đình giống như hắt nước ra ngoài, nói cách khác là gả cho gà phải theo gà, gả cho chó phải theo chó, gả cho khỉ thì đi khắp núi. Còn con trai cưới vợ là nhận thêm người về nhà, tất nhiên tâm tính không giống nhau…"  

             "Con rể và cha mẹ vợ ở chung khó xảy ra mâu thuẫn là vì trái tim đàn ông đều ở bên ngoài, chuyện vụn vặt trong nhà căn bản không thèm để ý cho nên sẽ không có xung đột. Nhưng đa số gia đình đều là do phụ nữ quản lý và giáo dục con cái, hơn nữa mỗi người có cách quản giáo riêng, thành ra mẹ chồng và con dâu dễ xảy ra mâu thuẫn. Hai người cùng chăm nom quản lý gia đình chắc chắn sẽ có xung đột, bởi quan điểm tư tưởng của mỗi người mỗi khác. Hơn nữa trước kia con trai thương mẹ nhất, sau khi kết hôn có thể sẽ thương vợ nhiều hơn, trong lòng mẹ chồng e là sẽ không thoải mái…"  

             Triệu Dật nghe ra ý tứ bèn cười nói: "Rất có nghiên cứu nha, anh thấy nói rất có đạo lý."  

             Tần Băng Lạc chớp mắt mấy cái, nói: "Em không hề có ý định quản thúc anh, không có hứng thú cũng không muốn ai phải làm theo ý của em. Sau này ở chung với cha mẹ anh, em nghĩ chắc hẳn sẽ không có mâu thuẫn lớn đâu…"  

             Triệu Dật ngạc nhiên, chợt cười ha hả nói: "Mẹ anh hiện tại xinh đẹp và tâm thái tươi trẻ như một chị gái. Nếu thật sự ở cùng một chỗ e là em và mẹ sẽ nắm tay nhau đi dạo phố. Còn nếu ở chung lỡ có xảy ra mâu thuẫn thì chắc chắn mẹ sẽ đánh anh một trận. Mẹ càng không cưng chiều anh nhất, ngược lại em xinh đẹp hiền thục thế này, khẳng định mẹ sẽ cưng chiều em lên tận mây xanh…"  

             Tần Băng Lạc mở to hai mắt nói: "Dì còn trẻ như vậy sao?"  

             Triệu Dật tiện tay cầm lấy điện thoại di động rồi bật một video ghi lại cảnh lúc cả nhà cùng nhau đi dạo vào ngày tết.  

             "Đây, đây là cha anh và đây là mẹ anh...."  

             Tần Băng Lạc tựa người vào Triệu Dật xem video, ánh mắt chợt hiện ra vẻ kinh ngạc: "Đây là mẹ anh ư? Thật trẻ và xinh đẹp quá đi. Nhìn qua giống như mới hai bảy hai tám tuổi, dì ấy dưỡng nhan như thế nào mà trẻ đẹp quá vậy!"  

             Triệu Dật không có cách nào giải thích chuyện mỹ nhan đan, dù sao thứ này cũng là một sản phẩm nghịch thiên. Lúc ấy lại chỉ có một viên về sau không có khả năng tạo thêm viên thứ hai, nói ra e là bị người khác chê cười là hoang tưởng.  

             "Có lẽ là trời sinh thể chất tốt, hơn nữa tâm tính lại đẹp, suốt ngày cười tủm tỉm…"  

             "Dì ấy thật trẻ tuổi và xinh đẹp, anh không nói thì em căn bản không tin dì ấy là mẹ anh…"  

             Tần Băng Lạc vô cùng kinh ngạc và chân thành tán thưởng.  

             Khó trách Triệu Dật nói mẹ hắn thoạt nhìn giống như chị gái...  

             Nếu cùng đi chung với Triệu Dật, hai người lại có phần giống nhau thì ai cũng sẽ nhầm tưởng họ là hai chị em.  

             Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy, anh và mẹ đi dạo phố, người ta đều tưởng mẹ là chị anh."  

             Tần Băng Lạc chớp chớp mắt nói: "Nửa năm sau có một trận thi đấu tương đối quan trọng được tổ chức ở Thiên Phủ. Đến lúc đó em sẽ tham gia và đi thăm dì ấy một chút nha."  

             Triệu Dật hơi kinh hãi, chủ động như vậy sao?  

             Đây chẳng phải là muốn ra mắt mẹ chồng sao?  

             Triệu Dật trong lòng muốn thay đổi ý nghĩ của cô nhưng miệng lại không chút do dự nói: "Được nha, đến lúc đó anh cũng về Thiên Phủ."  

             Điều này rõ ràng là không thể từ chối.  

             Hắn đã gặp cha mẹ cô rồi nên cô cũng muốn ra mắt cha mẹ hắn một chút. Nếu hắn cứ né tránh không chịu, lề mà lề mề che che giấu giấu thì chẳng phải càng chứng minh là có vấn đề sao?  

             Tần Băng Lạc cười nói: "Đến lúc đó nói sau đi bây giờ vẫn còn sớm. ”  

             Vẻ mặt Triệu Dật sảng khoái nói: "Được, đến lúc đó thông báo trước, anh sẽ sắp xếp thời gian. ”  

             "Được."  

             Đôi mắt Tần Băng Lạc khẽ cong lên hai phần, dĩ nhiên Triệu Dật vui vẻ trả lời làm tâm trạng cô có chút vui mừng.  

             Cô không muốn đích thân đi hỏi Triệu Dật có phải đã có bạn gái khác hay không, nếu như Triệu Dật trả lời là có thì phải làm sao bây giờ?  

             Hoặc là nhượng bộ nhường nhịn, hoặc là lật tẩy hắn…  

             Cái này cũng giống như người phụ nữ kiểm tra điện thoại của chồng, xem có cùng người khác mập mờ hay không, nhưng lại không có ý định ly hôn.  

             Nếu như tra ra vấn đề của đối phương làm đối phương lúng túng thì còn dễ nói, nhưng nếu đối phương bình thản chẳng mảy may e sợ thì sao?  

             Chẳng phải là rất xấu hổ sao?  

             Cãi vã khóc lóc, làm loạn rồi dọa tự tử, đối phương vẫn không thèm để ý tới, ôi thôi…  

             Hoặc là đừng hỏi đừng điều tra, hoặc là tùy lúc mà mạnh bạo đánh động, nếu không thì chính là đang tự làm mình khó chịu.  

             Nghiêm túc mà nói, suy nghĩ của Tần Băng Lạc có chút giống con đà điểu khi gặp nguy hiểm chỉ biết giấu đầu vào trong cát, cho rằng không nhìn vào sự thật thì sẽ bình yên vô sự. Nhưng cô suy nghĩ như vậy cũng dễ hiểu.  

             Nếu như Triệu Dật đối với cô không tốt, vậy cô có thể không coi trọng mà đòi chia tay luôn. Nhưng Triệu Dật đối với cô quá tốt, khiến cô ôn nhu không nỡ.  

             Cũng bởi vậy, cô không muốn truy vấn.  

             Giống như điều mà Quách Kết Phương lo lắng, đàn ông ưu tú bên cạnh sẽ thiếu người đẹp vây quanh sao?  

             Bên cạnh hắn liệu sẽ thiếu người đẹp ư?

Advertisement
';
Advertisement