Chương 582: Nếu không muốn thì về phòng khách
Triệu Dật cười trả lời: “Anh và giáo viên đã nói chuyện về việc anh thành lập công ty, cho nên họ cũng sẽ không quản lý anh quá nhiều, chỉ cần thi cuối kỳ không có vấn đề gì là được.”
Khổng Hi cũng không nói cái gì mà anh có tiền như vậy có hay không học đại học cũng chẳng sao. Dù sao học đại học tất nhiên là để tích lũy tri thức, hơn nữa nó cũng là một loại tình cảm để lại cho thời sinh viên nhiều kí ức đẹp.
Khổng Hi cũng từng học đại học cho nên cô hiểu được điều này.
Khổng Hi cười hỏi tiếp: “Mục tiêu tương lai của anh là gì?”
Triệu Dật mỉm cười nói: “Hưởng thụ cuộc sống đồng thời cố gắng kiếm tiền, kiếm được đủ tiền thì có thể nghỉ hưu sớm để chuyên tâm hưởng thụ cuộc sống.”
Khổng Hi không nhịn được cười: “Anh mới có bao nhiêu tuổi, còn là sinh viên năm nhất mà đã suy nghĩ về cuộc sống về hưu rồi!”
Triệu Dật nhún nhún vai: “Anh làm đầu tư, ngoại trừ đầu tư vào cổ phiếu hoặc hợp đồng tương lai, những khoản đầu tư khác nếu như đầu tư đúng chỗ thì về sau nó sẽ không ngừng kiếm ra tiền. Kiếm đến một con số nhất định có lẽ tâm tư kiếm tiền sẽ giảm đi, nhưng mà lúc đó có thể anh sẽ quan tâm đến việc thay đổi một cái gì khác, cùng lắm việc này phải đợi đến lúc anh có được thực lực thì mới nói tiếp được.”
Khổng Hi trêu chọc: “Vậy anh cảm thấy phải kiếm bao nhiêu tiền mới được?”
Triệu Dật chớp chớp mắt: “Cũng không thể ít quá, bằng không trước hết kiếm được một trăm tỷ sau đó chúng ta lại nói chuyện này tiếp.”
Khổng Hi cũng không cảm thấy mục tiêu một trăm tỷ của Triệu Dật quá cao, dù sao năng lực của triệu Dật cũng có chút ‘quái vật’, bây giờ mới 19 tuổi mà đã nắm trong tay bảy tám tỷ. Hắn có vốn thì chỉ sợ rằng muốn tiền đẻ ra tiền sẽ càng trở nên dễ dàng.
“Bây giờ anh nói một trăm tỷ, chẳng lẽ đến lúc thật sự kiếm được một trăm tỷ anh lại cảm thấy không đủ, lại muốn kiếm thêm một nghìn tỷ sao?
Triệu Dật cười cười: “Ai biết được, nhưng anh làm công ty đầu tư, chính là việc để người khác đi làm, còn anh nhiều nhất chỉ là động não. Anh cũng sẽ không để cho mình có trong tay tài sản một trăm tỷ mà ngày ngày vẫn phải bận rộn xã giao, đến cơm cũng không ăn được, thời gian đi cưỡi ngựa câu cá cũng không có.”
Khổng Hi mím môi cười khẽ: “Anh nghĩ đến đi chơi sao? Đi du lịch vòng quanh thế giới?”
Triệu Dật nhìn chằm chằm Khổng Hi mà cười: “Mặc kệ là đi câu cá, cưỡi ngựa hay vòng quanh thế giới, chúng ta nhất định sẽ đi cùng nhau!”
Ánh mắt Khổng Hi nhẹ nhàng: “Cái miệng này của anh thật không biết đã dỗ gạt được bao nhiêu cô gái.”
Triệu Dật cười đáp: “Những gì anh nói đều là sự thật. Nam nhân kiếm tiền không phải đều vì gia đình sao, cũng không thể không có tiền thì ở cùng gia đình, lúc có tiền thì lại đi khắp nơi một mình. Nhất định sẽ sóng đôi bên nhau!
Khổng Hi cười đáp lại đề tài: “Ngày mai ông nội sẽ xuất viện, bác sĩ nói ông ấy đã bình phục, đây hoàn toàn là một kỳ tích. Tối mai anh đến nhà ăn một bữa cơm đi.”
“Được, vậy tối mai anh sẽ đến.”
Triệu Dật quét qua độ hảo cảm của Khổng Hi đối mình, trải qua chuyện cứu Khổng lão gia tử cộng thêm việc hai người xác định mối quan hệ, hảo cảm của cô đã tăng vọt lên đến 96.
Độ hảo cảm này mà nói căn bản đã là đẩy ngã thuận lý thành chương rồi, sẽ không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra thế nhưng Triệu Dật tạm thời chưa có ý định này.
Dù sao ông cụ Khổng vừa mới xuất viện, thời gian gấp gáp, tóm lại bầu không khí này không phù hợp.
Vẫn nên đợi đến cơ hội tiếp theo.
Triệu Dật cũng không sốt ruột.
Sớm muộn gì cũng là thịt trong nồi, chạy cũng không thoát. Hơn nữa tiếp xúc với loại tình cảm thuần túy này cũng không hề tệ.
Yêu đương cùng với ngự tỷ tuyệt phẩm, cảm giác này…
Thật tuyệt!
Có lẽ do ngày đó Triệu Dật thẳng thắn nói chuyện với ông cụ Khổng cho nên ông cũng ngầm đồng ý quan hệ giữa hắn và Khổng Hi.
Triệu Dật đăng đường nhập thất, đến nhà Khổng Hi ăn tối vào ngày ông cụ Khổng xuất viện.
Cơm tối do Khổng Hi tự mình xuống bếp làm, cũng không tính là quá phong phú. Dù sao cũng chỉ có ba người, nếu cô làm một bàn lớn thì cũng không thể ăn hết được.
Không có nhiều món nhưng ăn lại rất ngon.
Triệu Dật ăn cảm thấy rất hài lòng.
Sau khi ăn cơm xong, Khổng Hi dẫn Triệu Dật lên phòng của cô.
Tuy có chút ngượng ngùng, nhưng khi vào đến cửa cô lại chủ động kéo tay Triệu Dật.
Triệu Dật cười cười: “Hi Hi, em đưa anh vào phòng em, là muốn làm gì?”
Khổng Hi trách móc trừng mắt nhìn Triệu Dật: “Ngày mai anh đi rồi, không muốn nói chuyện với em một lúc sao?”
Triệu Dật hơi sững sờ: “À thì ra là muốn cùng nhau nói chuyện. Dọa anh giật nảy mình, còn tưởng là cái gì đó, hại tim anh đập muốn nhảy ra khỏi lồng ngực…”
Khổng Hi đỏ mặt, quay đầu lại nhìn thì thấy ánh mắt mang theo vài phần trêu chọc của Triệu Dật, cô lập tức hiểu ra hắn đang làm trò cố ý trêu chọc mình!
“Anh cứ làm trò đi, hừ, nếu không muốn thì chúng ta về phòng khách nói chuyện!”
Triệu Dật ngồi xuống ghế, đưa tay kéo Khổng Hi vào trong lòng mình, hắn cười nói: “Nói đùa, phòng khách làm sao tốt bằng phòng của Hi Hi…”
Trong lòng Khổng Hi có chút khẩn trương, dù sao cô và Triệu Dật tiếp xúc thân thể cũng không nhiều, cho dù cô lớn hơn Triệu Dật Mấy tuổi những vẫn cảm thấy khẩn trương.
Chẳng qua tuy rằng khẩn trương nhưng Khổng Hi cũng không hề tránh né, dù sao bây giờ hai người cũng là người yêu.
Hôn thì cũng đã hôn, ôm một cái có là gì!