Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (FULL)

Chương 579: Nhân tình này không trả nổi  

             Trần Mỹ Quyên cảm thán nói: “Thật không ngờ lại hưởng ké ánh sáng của con trai, vậy mà được ở trong biệt thự, con so với cha con đúng là giỏi hơn nhiều.”  

             Triệu Dật cười nói: “Đó là do gen di truyền cùng với sự dạy dỗ của hai người quá tốt, con mới có được như ngày hôm nay!’  

             “Đi đi, bớt nịnh nọt!”  

             Cho dù Trần Mỹ Quyên nói lời ghét bỏ nhưng nụ cười trên mặt vẫn chưa hề buông xuống.  

             Triệu Nham hỏi: “Gần đây công ty của con thế nào?”  

             Triệu Dật cười vui vẻ nói: “Sĩ khí như cầu vồng, phát triển vượt bậc. Cha mẹ hãy đợi con trai sẽ kiếm về cho hai người hàng chục tỷ trong năm nay đi.”  

             Triệu Nham và Trần Mỹ Quyên mở to hai mắt, thằng nhóc này không nói quá lên chứ?  

             Hàng chục tỷ?  

             Một năm?  

             Triệu Dật nhìn biểu cảm của hai người, biết hai người không tin, hắn chỉ cười mà không giải thích gì thêm.  

             Hôm sau, Triệu Dật ở nhà hơn nửa ngày. Mãi đến bốn giờ chiều mới ra ngoài để đến bệnh viện.  

             Ban ngày, Triệu Dật gửi tin nhắn cho Khổng Hi. Khổng Hi nói tình trạng của ông nội đã tốt hơn nhiều, cô đã đến công ty xử lý công việc. Vì vậy Triệu Dật đợi Khổng Hi xử lý xong việc của công ty rồi đến bệnh viện, lúc này hắn mới ra ngoài.  

             Lúc Triệu Dật đi vào phòng bệnh, phát hiện ông cụ không còn nằm nữa mà ngồi dựa vào thành giường, tinh thần khác một trời một vực so với hôm qua.  

             Mấy bác sĩ mặc áo Blouse đang kiểm tra cho ông cụ biểu tình vô cùng kinh ngạc.  

             Bởi vì họ phát hiện ra tình trạng của ông đã chuyển biến vô cùng tốt.  

             Các bác sĩ không lý giải được nên đã hỏi xem ông có ăn cái gì hay không, nhưng Khổng Hi và ông cụ đã được Triệu Dật dặn dò từ trước đương nhiên sẽ không thừa nhận đã uống thuốc. Sau đó các bác sĩ thảo luận một lúc lâu, cuối cùng kết luận là kỳ tích y học.  

             Các bác sĩ lắc đầu rời đi, Triệu Dật ngồi xuống ghế trước giường bệnh, mỉm cười nói: “Xem ra hôm nay tinh thần của ông vô cùng tốt.”  

             Ông cụ Khổng nhìn Triệu Dật với ánh mắt phức tạp: “Chuyện của mình thì mình tự biết, tình trạng thân thể của ông, ông cũng tự rõ. Cháu rốt cuộc đã cho ông uống thuốc gì, tại sao trong một thời gian ngắn lại có tác dụng lớn như vậy, so với tiên đan linh dược trong truyền thuyết đúng là không khác biệt lắm…”  

             Triệu Dật mỉm cười nói: “Gọi nó là tiên đan linh dược cũng không quá sai, bởi vì theo lời vị cao nhân kia nói, cho dù là căn bệnh ung thư thì cũng có thể trị được đó.”  

             Ung thư cũng có thể chữa khỏi?  

             Sắc mặt ông cụ Khổng và Khổng Hi hơi biến đổi, không ngờ thần kỳ như thế?  

             Nếu trước kia Triệu Dật nói vậy thì ông cụ Khổng sẽ chỉ coi hắn là kẻ lừa đảo, thế nhưng tình huống trong cơ thể bây giờ làm cho ông hoàn toàn tin tưởng vào lời nói này.  

             Những cơn đau tim và căn bệnh phổi đã khiến cho tim phổi của ông dần trở nên suy kiệt, mà suy kiệt là một quá trình không thể đảo ngược, hoặc nếu có thể thì cũng vô cùng khó khăn. Điều này giống như ốc đảo ban đầu biến thành sa mạc, muốn sa mạc trở lại thành ốc đảo là một điều quá khó khăn.  

             Một viên thuốc như thế, chính là một cái mạng!  

             Nếu như  loại thuốc này có nhiều thì còn dễ nói, nhưng Triệu Dật đã nói thuốc này chỉ có một viên, đều đã cho ông dùng.  

             Phần nhân tình này lại càng đáng quý!  

             “Tiểu Triệu, viên thần dược này của cháu cứu một mạng của lão già như ông. Ông đây nợ cháu một mạng, ân tình này cũng không dễ trả!”  

             Ông cụ Khổng nói lời này thực chất là đang thăm dò.  

             Ân tình này không thể đền đáp được.  

             Ý là tôi vẫn sẽ trả cậu lại ân tình này, nếu cậu muốn bất cứ thứ gì cứ nói nói ra, chỉ cần tôi có thể làm được thì  nhất định sẽ làm cho cậu.  

             Triệu Dật cười cười: “Ông à, ông đừng khách khí với cháu, cũng đừng thử cháu. Viên thuốc kia cháu đã đưa cho chị Hi, cũng không phải cháu muốn đòi cái gì, cho nên ông cũng đừng nghĩ cái gì mà không thể trả được ân tình. Ân tình này ông đúng là không thể trả được, thuốc chỉ có một viên, ông cũng không thể tìm được một viên khác để trả cháu. Còn nếu nói đến tiền, tiền của cháu chưa chắc đã ít hơn tiền của ông đâu…”  

             Triệu Dật sớm đã nghe Khổng Hi nói ông cụ Khổng tử là người ngay thẳng. Cho nên hắn nói chuyện cũng rất ngay thẳng, không nói vòng vo mà nói thẳng vào trọng điểm.  

             Ông cụ Khổng cũng không cảm thấy lời nói của Triệu Dật có gì không đúng. Đừng nhìn Triệu Dật tuổi còn nhỏ, người ta còn trẻ đã kiếm được hai tỷ, còn bằng thủ đoạn của chính mình đoạt lại cổ phần từ tay đám người Mã Đông. Hiện giờ có khi hắn còn nắm giữ nhiều cổ phần công ty hơn cả ông ấy chứ. Hơn nữa hắn còn vay bốn tỷ để đầu tư vào chứng khoán, dựa vào bản lĩnh của hắn có khi còn lãi nhiều hơn lỗ.  

             Trước kia khi vốn liếng còn ít Triệu Dật đã có thể nhanh chóng kiếm đủ hai tỷ, hiện giờ vốn liếng đủ nhiều thì kiếm tiền chả nhẽ còn không dễ dàng?  

             Cái mạng của mình là do Triệu Dật mang thuốc đến cứu, lấy gỉ để trả người ta đây?  

             Nếu thật sự trả, lấy một viên thuốc đến trả là vô cùng công bằng, nhưng mà lấy không ra được.  

             Cho nên nói nhân tình to lớn này thật sự đã định, không thể thay đổi.

Advertisement
';
Advertisement