Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (FULL)

Chương 578: Tiểu Hi Hi  

             Triệu Dật thấy dáng vẻ của Khổng Hi như thế thì âm thầm quyết tâm, để cho đắc ý mấy ngày đến khi ông nội khỏi bệnh rồi thì hãy xem anh chỉnh đốn em thế nào, có bản lĩnh thì đến lúc đó đừng có khóc lóc xin tha nhé!  

             Ăn cơm xong, Khổng Hi tranh trước thanh toán, rồi hai người cùng ra khỏi cửa.  

             “Hay là anh về trước để nghỉ ngơi đi vì hôm nay lái xe cả ngày chắc cũng mệt mỏi lắm rồi, em còn ở lại để chăm sóc ông nội nữa…”  

             Triệu Dật cười nói: “Được, bệnh của ông không đáng lo nữa nên em cũng thoải mái tinh thần lên nhé, nên ăn uống và nghỉ ngơi cho tốt. Em xem em mắt thì thâm, thiếu ngủ  khoé mắt đều sưng lên kìa.”  

             Triệu Dật dùng ngón trỏ lau nhẹ khóe mắt Khổng Hi, Khổng Hi khẽ ừ: “Bệnh của ông nội bắt đầu chuyển biến tốt rồi nên em cũng buông bỏ được tảng đá lớn vẫn đè nặng trong lòng, ông ngủ ngon thì em cũng sẽ ngủ ngon, chắc chắn ngày mai tình trạng sẽ tốt hơn rất nhiều.”  

             “Được, vậy anh về nhé, mai anh lại đến.”  

             Khổng Hi đã bằng lòng để Triệu Dật làm bạn trai mình thì ngày mai Triệu Dật lại đến thăm ông nội hay đến để bầu bạn với mình tất nhiên đều hợp tình hợp lý nên cũng đồng ý.  

             “Vâng, nhưng anh không cần phải vội, ở trong bệnh viện chẳng có chuyện gì, công việc trông coi cũng rất nhàm chán.”  

             Triệu Dật cười cười: “Không đâu, ở với em thì chẳng có gì là nhàm chán cả, chỉ cần ngắm nhìn em thôi thì cũng xem như hưởng thụ cảnh đẹp ý vui rồi.”  

             Khổng Hi đánh nhẹ vào tay Triệu Dật một cái: “Sao lúc trước lại không nhận ra anh dẻo miệng như thế nhỉ, như bôi mật vào lưỡi vậy.”  

             Triệu Dật cười nói: “Ăn nói thật thà mà thôi, Tiểu Hi Hi, chẳng nhẽ em không biết em đẹp như thế nào sao?”  

             Khổng Hi hơi bĩu môi, chê: “Gì mà Tiểu Hi Hi, khó nghe quá, gọi tên khác đi.”  

             Triệu Dật cười nói: “Hay gọi là Hi Hi thôi, không thêm chữ Tiểu vào nữa. Được đó, còn nếu có mặt người ngoài thì anh sẽ gọi em là chị Hi để cho em thích.”  

             Khổng Hi cười cong cong mắt: “Vâng, anh trai!”  

             Triệu Dật nhìn ánh mắt ấy của Khổng Hi thì lại trêu ghẹo nói: “Em đang mong anh gọi em là chị Hi chứ gì?”  

             Khổng Hi nói khẽ: “Chứ còn sao nữa, ai biết anh có bản lĩnh như thế nên em mới cá cược thua…”  

             Triệu Dật cười ha hả: “Bạn trai của em là chỗ dựa tương lai của em, chẳng nhẽ tài giỏi và có bản lĩnh lại không tốt sao?”   

             Đôi mắt của Khổng Hi trong tựa như nước, ánh mắt nhu hòa, cô đưa tay nhẹ nhàng sửa sang lại cổ áo hơi vểnh lên của Triệu Dật.  

             “Được rồi, đương nhiên là được! Tuy nhà em rất có tiền, nhưng bởi vì cha mẹ mất sớm nên em đặc biệt không có cảm giác an toàn. Em đương nhiên hy vọng anh thật sự lợi hại, như vậy mặc kệ có chuyện gì xảy ra anh đều có thể bảo vệ cho em…”  

             Triệu Dật hơi cúi người, anh đặt một nụ hôn lên trán Không Hi: “Yên tâm, từ nay về sau, vạn sự có anh, không ai dám ức hiếp em!”  

             Khổng Hi nhớ tới mấy thủ đoạn mà Triệu Dật dùng để đối phó với Mã Đông và những lãnh đạo cao cấp kia. Cô biết rõ bạn trai nhỏ của mình tuyệt đối không hề vô hại như vẻ bề ngoài của hắn. Nếu không sao bọn người kia có thể ngoan ngoãn giao ra cổ phần với giá thấp như vậy?  

             Khổng Hi cũng không cảm thấy chuyện này có gì không tốt, dù sao thương trường như chiến trường, mỗi người đều dựa vào thủ đoạn mà thôi.  

             “Ừm!”  

             Triều Dật cũng không chần chừ nữa, hắn buông tay Khổng Hi ra, vẫy vẫy tay rồi thản nhiên rời đi.  

             Nhìn bóng lưng cao gầy của Triệu Dật, trong lòng cô bỗng cảm thấy thật kỳ diệu.  

             Chỉ trong nửa ngày mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi.  

             Nửa ngày trước, cô chìm trong vực sâu, bơ vơ không nơi nương tựa. Vậy mà nửa ngày sau, tất cả mọi chuyện đều chuyển biến tốt, cô còn có thêm một bạn trai nhỏ vô cùng lợi hại…  

             Cho dù ra sao thì mọi chuyện đang đi theo chiều hướng tốt.  

             Tâm tình của cô dường như cũng trở lên tốt hơn.  

             ….  

             Triệu Dật bỗng nhiên trở về nhà, ngược lại khiến cho Triệu Nham và Trần Mỹ Quyên đang xem tivi phải giật mình.  

             “Tiểu Dật, con trở về sao không báo trước một tiếng, về đến nhà cũng không chào hỏi một câu…”  

             Triều Dật cười hì hì ngồi xuống bên cạnh mẹ: “Không phải do con nhớ mẹ sao, muốn về nhà thăm mẹ một chút!”  

             “Bớt nói nhảm!”  

             Trần Mỹ Quyên một chút cũng không tin, khẽ nói: “Thành thật khai báo, chạy về làm gì?”  

             Triệu Dật cười nói: “Được rồi, con nói. Con về đây gặp bằng hữu để bàn chút chuyện, thuận đường nên về nhà ở hai ngày, gặp cha mẹ một chút.”  

             Triệu Nham cười nói: “Bản thiết kế của căn nhà con mua hồi trước đã xong rồi, cũng phải sửa đi sửa lại vài lần, con nhìn qua một chút xem.”  

             Triệu Dật cười hì hì nói: “Không phải con đã nói rồi sao, cứ theo ý thích của hai người. Sau này chưa chắc con đã ở đây nhiều, không cần hỏi ý kiến của con.”  

             Tuy rằng nói như vậy nhưng Triệu Dật vẫn giúp tham khảo một chút. Bản thiết kế được sửa khá tốt, khá đúng chỗ, cũng không có gì cần sửa thêm.  

             Triệu Nham cười nói: “Bây giờ gióng trống khua chiêng bắt đầu lắp đặt, đoán chừng có thể hoàn thành trong bốn tháng. Lắp đặt xong thì vừa vặn là mùa hè, nhiệt độ cao sẽ làm bay hơi fomandehit, như vậy chúng ta có thể chuyển vào đó trong dịp tết năm nay.

Advertisement
';
Advertisement