Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (FULL)

Chương 567: Đàm phán trên bàn lẩu  

             Mã Dương nhíu mày nói: "Tôi muốn được đầu tư rất nhiều..."  

             Triệu Dật mỉm cười nói: "Tôi có mấy tỷ, chính xác thì hiện tại trên tay tôi có 6,7 tỷ tiền mặt. ”  

             Mã Dương đột nhiên mở to mắt, khó tin nhìn Triệu Dật.  

             Làm sao có khả năng?  

             Cho dù là con trai của người giàu nhất Trung Quốc, trước khi tốt nghiệp đại học cũng không có khả năng nắm trong tay nhiều tiền như vậy, chứ đừng nói là sinh viên mới học năm nhất!  

             Triệu Dật mỉm cười nói: "Tôi vẫn luôn ở trên thị trường chứng khoán Mỹ và thị trường hàng hóa phái sinh kiếm tiền. Hơn nữa tôi chưa bao giờ công bố tài sản của mình, cho nên ngay cả các bạn học cũng không biết tổng số tài sản của tôi. ”  

             Mã Dương nhìn mặt Triệu Dật, ánh mắt chậm rãi sáng lên: "Cậu thật sự có mấy tỷ?”  

             Triệu Dật khẳng định: "Đương nhiên, cho dù tôi đầu tư cho anh thì chúng ta cũng sẽ phải ký kết hiệp ước chính thức, đến lúc đó sẽ có tiền. Trước đó, anh không cần bỏ ra bất kỳ thành quả nghiên cứu nào, cho nên anh không cần lo lắng rằng tôi đang lừa anh.”  

             Mã Dương nghe Triệu Dật nói như vậy, nhất thời cảm thấy rất có lý.  

             Dù sao trong tay cậu ta cũng chỉ mới nghiên cứu được một nửa đề tài, còn có một bán thành phẩm là robot ”Mùng Một”, ngoài ra cũng không có gì đáng giá. Chỉ cần cậu ta “không thấy tiền không buông ưng” là được rồi.  

             (Không thấy tiền không buông ưng: ám chỉ việc nếu không có mục tiêu, không có thành quả thì sẽ không làm việc.)  

             Cùng lắm là nhờ giáo viên nhìn qua một chút để ngăn ngừa rơi vào bẫy hợp đồng, còn lại thì không có vấn đề.  

             Mã Dương nhìn chằm chằm Triệu Dật: "Cậu thật sự đồng ý đầu tư cho tôi sao? ”  

             Triệu Dật cười nói: "Không vội, đều tới đây rồi thì vừa ăn vừa tán gẫu, tốt xấu gì chúng ta cũng nên nếm thử món lẩu Giang Châu đặc sắc này đã. Nếu không ăn một bữa thì thật là phí phạm. ”  

             Đã đến đây rồi thì cứ yên ổn mà thưởng thức thôi.  

             Mã Dương cũng không nói nhảm, dù sao thân là một người đàn ông, chẳng lẽ còn sợ bị cướp tài cướp sắc sao?  

             "Uống chút rượu không?"  

             Mã Dương lắc đầu: "Tôi không uống rượu, uống rượu sẽ ảnh hưởng đến suy nghĩ của tôi."   

             Triệu Dật khen ngợi: "Không sai, tôi cảm giác được dường như anh là một nhà nghiên cứu rất đơn thuần..."  

             Mã Dương cười khổ nói: "Đúng vậy, kỳ thật tôi căn bản không muốn đến triển lãm lần này nhưng cũng không có biện pháp nào khác. Lại nói tiếp, vẫn là trách bản thân tôi, không có một kế hoạch đàng hoàng, cũng không có cách nào cho bọn họ biết thời gian nhận được lợi nhuận cho nên thất bại cũng là bình thường..."  

             Triệu Dật mỉm cười: "Dù sao cũng là ăn cơm tán gẫu, nếu như không ngại thì nói cho tôi biết nghiên cứu của và kế hoạch của anh được không? ”.  

             Mã Dương cũng không khách khí ngoạm miếng thịt lớn, uống từng ngụm lớn đồ uống... Bởi vì quá cay.  

             Lẩu Giang Châu đối với người ở tỉnh khác nếu không thể ăn cay thực sự là vừa đau vừa sung sướng.  

             “Đại khái chính là như vậy......”  

             Mã Dương giải thích về nghiên cứu của mình, ngược lại không chút xa lạ, rất trôi chảy nói một mạch từ đầu đến cuối. Bao gồm cả hướng đi của nghiên cứu, khó khăn trước mắt cùng với kỳ vọng của bọn họ.  

             Triệu Dật tổng kết một chút nói: “Nói cách khác, các anh cần một nguồn tài chính lớn để tiếp tục nghiên cứu nhưng các anh lại không xác định được tương lai sẽ nghiên cứu đến mức độ nào, cũng không biết nghiên cứu có thể chuyển thành lợi nhuận thương mại được hay không, phải không?”  

             Mã Dương có chút lúng túng, dù sao muốn được đầu tư nhưng lại không có cách nào đưa ra báo cáo kết quả cho người khác. Dạng đầu tư như này thì có mấy người sẵn lòng bỏ tiền chứ?  

             “Là như thế này, giáo viên của tôi bảo rằng chỉ cần nghiên cứu được thực hiện nhất định sẽ có kết quả không tệ. Dù sao trí tuệ nhân tạo cho dù áp dụng vào bất kỳ ngành nghề nào thì điểm mấu chốt của nó đều giống nhau. Chỉ cần chúng ta nghiên cứu trí tuệ nhân tạo đến khi đủ thông minh, đủ mạnh mẽ thì chắc chắn có thể vận dụng ở tất cả các ngành các nghề, thực sự sẽ thành công. Hơn nữa, chỉ cần cải tiến một chút nhằm vào các ngành các nghề có yêu cầu đặc biệt, cùng những cải tiến khác nhau, đối với thuật toán để tiến hành tối ưu hóa......”  

             Triệu Dật suy nghĩ một chút nói: “Ý của anh là thứ mà các anh nghiên cứu là công nghệ lõi, giống như trong tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung có môn võ nội công là Tiểu Vô Tướng Công, khi học xong thì có thể bắt chước các loại tuyệt thế võ công của các môn phái khác......”  

             “Đúng đúng đúng, đại loại chính là như vậy!”  

             Ánh mắt Mã Dương sáng lên, không thể phủ nhận Triệu Dật tổng kết lại việc này là vô cùng đúng chỗ.  

             Trong lòng Triệu Dật tính toán một chút: “Nếu như tôi đầu tư, cuối cùng thì tôi có thể nhận được cái gì?”  

             Mã Dương đưa tay gãi gãi đầu: “Cậu muốn cái gì?”  

             Triệu Dật cười nói: “Đầu tư là nghiên cứu những kết quả có thể đạt được, nên tất nhiên sẽ muốn các anh đạt được thành quả nghiên cứu cuối cùng. Nếu không thì còn ai dám đầu tư. Dù sao đầu tư cũng không phải làm từ thiện, tất cả nguồn vốn đưa vào cũng là vì muốn nhận được nhiều lợi nhuận. Mà duy nhất một thứ có giá trị đó chính là thành quả nghiên cứu của các anh.”

Advertisement
';
Advertisement