Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (FULL)

 

             Triệu Dật phỏng đoán sau khi Mã Dương nghe xong sẽ không chút do dự phủ nhận, nhưng khi Mã Dương nghe xong lời nói của Triệu Dật không lập tức cự tuyệt mà lại lâm vào suy tư.  

             Trầm tư khoảng mấy chục giây sau, Mã Dương nhìn chằm chằm Triệu Dật nói: “Chúng tôi trước đây đã có nhiều năm nghiên cứu, hơn nữa còn lấy được rất nhiều thành tựu nghiên cứu. Nếu như bây giờ cậu đầu tư thì chúng tôi có thể tiếp tục nghiên cứu, thành quả nghiên cứu toàn bộ thuộc về các cậu, chúng tôi có thể nhận được cái gì chứ?”  

             Có thể đàm phán!  

             Triệu Dật nghĩ nghĩ: “Bởi vì trí tuệ nhân tạo cũng sẽ ngày càng phát triển hướng về phía trước, tôi nghĩ rằng nếu như các anh vẫn thực hiện nghiên cứu thì đoán chừng có thể sẽ nghiên cứu cả đời… Vậy tôi hỏi anh một vấn đề, cuối cùng là anh muốn tiếp tục nghiên cứu một thứ để có thể bán lấy tiền hay nghiên cứu ra thứ mà có thể giúp anh tự mình lập nghiệp làm ông chủ?”  

             Mã Dương nói nghiêm túc: “Chúng tôi là một đám người có cùng chung chí hướng, vì nhiệt huyết cho nên tập hợp cùng một chỗ, chúng tôi hy vọng có thể mở ra một thời đại mới. Tôi biết bây giờ có rất nhiều công ty đều đang nghiên cứu về mảng này, nhưng chúng tôi đều tin tưởng mình không hề thua kém so với người khác… Chúng tôi đều không có dự định làm ông chủ, chỉ muốn làm kỹ thuật viên. Có lẽ điều mà mọi người chúng tôi mong muốn nhất là có một môi trường nghiên cứu ổn định lâu dài và một mức lương hậu hĩnh”  

             Triệu Dật cười nói: “Nếu là như vậy thì được thôi.Chúng ta giải quyết luôn đi, đội nghiên cứu và phát minh của anh có bao nhiêu người? Tôi nghĩ rằng là nhà nghiên cứu thì chắc hẳn ai cũng sẽ nghĩ như vậy.”  

             “Mười tám người.”  

             Mã Dương nhanh chóng đáp: “Chúng tôi nghiên cứu trí tuệ nhân tạo với nhiều nghề nghiệp khác nhau, bởi hệ thống trí tuệ nhân tạo thực sự rất toàn diện, cũng không phải là việc chuyên ngành tự bản thân có thể giải quyết......”  

             Triệu Dật cười nói: “Vậy bây giờ có hai phương pháp. Thứ nhất, tôi dùng tiền thu mua kết quả nghiên cứu trước đây của các anh, sau đó lại tiếp tục đầu tư vào nghiên cứu và xem như các anh làm việc cho tôi nhưng tất cả thành quả nghiên cứu đều thuộc về tôi. Các anh sẽ không còn bất cứ quyền gì với những nghiên cứu này. Nhưng anh yên tâm, các anh là những nhân tài tột đỉnh, quyền lợi tuyệt đối sẽ hậu hĩnh.”  

             “Thứ hai, chúng ta hợp tác thành lập một cơ quan giống như viện nghiên cứu trí tuệ nhân tạo. Đội các anh cộng thêm kết quả nghiên cứu trong tay xem như nhập thành cổ phần, tôi cam đoan sẽ đầu tư để nghiên cứu của các anh tiến hành thuận lợi. Về sau có thành quả nghiên cứu, những thành quả nghiên cứu này cho dù là đem bán, hay chúng tôi tự mình nghĩ biện pháp đem chuyển hóa thành lợi nhuận, chúng ta cũng sẽ dựa theo cổ phần chia tỉ lệ lợi nhuận cùng hưởng......”  

             Mã Dương nghe Triệu Dật nói xong hai phương pháp, rõ ràng động lòng.  

             Bởi vì cho dù là phương pháp nào, đều có thể bảo đảm nghiên cứu của bọn họ sẽ được tiếp tục, hơn nữa đều sẽ có thu nhập chính xác.  

             Mã Dương suy tư phút chốc: “Nếu như phải nghiên cứu, nhất định phải ở thành phố bởi vì rất nhiều thiết bị hoặc những thí nghiệm trọng yếu chỉ có thể thực hiện tại thành phố. Nếu không thì toàn bộ thiết bị được bỏ kinh phí đầu tư kia hoàn toàn không phải số lượng nhỏ. Hơn nữa rất nhiều học giả nghiên cứu cùng thảo luận trong lúc đó. Ở đây cũng thuận tiện nhất, nếu như ở nơi khác sẽ có rất nhiều phiền phức…”  

             Triệu Dật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, hắn biết bối cảnh xuất thân của những người này là từ đại học của Viện Hàn lâm Khoa học Trung Quốc. Đây chính là nơi có ảnh hưởng rất lớn, nó như một cây đại thụ có thể dựa vào. Cho dù tự mình nghiên cứu, nơi này có nhiều nhân tài cùng với phòng thí nghiệm chuyên nghiệp như vậy, muốn làm thí nghiệm gì hoặc là những việc khác đương nhiên sẽ thuận tiện hơn nhiều. Nếu ở Giang Châu, sao có thể bằng thủ đô cơ chứ?  

             "Việc này không thành vấn đề."  

             Mã Dương hỏi: "Cậu dự định đầu tư bao nhiêu?"  

             Triệu Dật cười nói: "Anh muốn bao nhiêu? ”  

             Mã Dương suy nghĩ một chút: "Ít nhất là năm mươi triệu.”  

             Triệu Dật cười nói: "Được, vậy lấy năm mươi triệu để tính toán, người của các anh cùng với thành quả nghiên cứu của các anh hiện tại có thể chiếm bao nhiêu tỷ lệ, và nếu sau này tôi tiếp tục bỏ vốn đầu tư vào thì tỷ lệ của các anh có thể bị giảm đi hay không?”  

             Mã Dương rõ ràng cũng không thể quyết định ngay lập tức, do dự nói: "Cái này tôi không thể lập tức trả lời cậu, tôi cần cùng người trong đoàn của tôi bàn bạc mới có thể cho cậu câu trả lời chính xác!”  

             Triệu Dật không chút vội vàng: "Không thành vấn đề, các anh cứ từ từ bàn bạc, có kết quả nói cho tôi biết là được.”  

             Mã Dương nhìn mặt Triệu Dật, vẻ mặt thoáng có chút tò mò: "Tôi rất hiếu kỳ, vì sao cậu lại sẵn lòng đầu tư?”  

             Triệu Dật cười ha hả nói: "Dĩ nhiên là vì kiếm tiền rồi, chẳng qua tôi khác với những nhà đầu tư cố chấp muốn sở hữu công nghệ trí tuệ nhân tạo ngay bây giờ. Bởi vì mọi người đều biết, mặc dù trí tuệ nhân tạo là đề tài đã nóng lên trong nhiều năm nhưng công nghệ trí tuệ nhân tạo thực sự thì còn rất xa mới có thể đạt tới. Không nói đâu xa, chỉ là nhập dữ liệu bằng giọng nói cũng vẫn còn chưa thông minh. Chỉ cần người nói hơi thay đổi giọng điệu trong lời nói thì lập tức không thể nhận dạng được. Điều này chứng tỏ hệ thống trí tuệ nhân tạo vẫn còn rất kém cỏi, đây cũng chính là nguyên nhân thu hút tất cả mọi người nhiệt tình tới xem, nhưng cũng là nguyên nhân khiến mọi người không có hứng thú đầu tư…”

Advertisement
';
Advertisement