Chương 560: Mọi người cùng chào hỏi
"Tôi là Triệu Dật, đại học năm nhất khoa quản trị kinh doanh, tôi có mở một công ty đầu tư tên là đầu tư Phi Dật. Chủ yếu làm hoạt động đầu tư cổ phiếu, hợp đồng tương lai, cũng có đầu tư thêm những mảng khác, ba ngày đánh cá, hai ngày phơi nắng..."
(Ba ngày đánh cá, hai ngày phơi nắng: ý có nghĩa là làm không liên tục, thường gián đoạn.)
Triệu Dật giới thiệu rất ngắn gọn, cuối cùng tự bình phẩm mình một câu, càng khiến mọi người nở nụ cười.
Chu Đình cười nói: "Cậu cũng quá khiêm tốn rồi, công ty đầu tư không giống bọn tôi làm cu li kiếm tiền vất vả, các cậu đều là nắm giá thị trường, đợt nào giá thị trường xuống đều kiếm được đầy bồn đầy bát, ba năm không khai trương, khai trương một lần ăn ba năm chính là để nói cậu đó..."
Triệu Dật cười nói: "Đâu nhẹ nhàng như vậy, thị trường chứng khoán hung hiểm, hơi không chú ý là táng gia bại sản, vẫn là các cậu làm công thương nghiệp ổn định hơn, đó đều là vốn liếng vững chắc."
Chu Đình cười nói: "Cậu xem, năm người chúng ta cũng chỉ có một nữ sinh là tôi, cũng chỉ có tôi kiếm là tiền vất vả, các cậu đều làm cái gì mà là phần mềm, bản vẽ thiết kế, kinh doanh online, cổ phiếu, tất cả đều là công nghệ cao."
Đỗ Vân cười nói: "Đều là kiếm tiền vất vả, lập trình này, đồ họa này, cũng không dễ dàng gì, lại nói lần này các cậu tham gia hoạt động, có ý tưởng gì không?"
Ngô Ba cười nói: "Chỗ tôi đương nhiên là vì để giới thiệu phần mềm, nếu như có thể quan hệ hợp tác đạt thành với một số người ở những thành thị khác, tương đương mở rộng thị trường tiêu thụ phần mềm của tôi. Dù lợi nhuận tỉnh ngoài ít hơn chút, nhưng chung quy sẽ gia tăng thu nhập. . ."
Triệu Dật tò mò hỏi: "Hợp tác tỉnh ngoài, đại lý tiêu thụ à, cậu làm thế nào để kiểm soát tính an toàn của phần mềm."
Ngô Ba cười nói: "Cái này không hề phức tạp, mỗi một phần mềm đều có mã khoá, mã khoá này là công ty bọn tôi quản lý, cho dù người khác tự bán phần mềm đi nhưng nếu không có key mã khoá này thì cũng không sử dụng được."
Đỗ Vân cười nói: "Tôi tham gia chỉ là góp cho đủ số lượng thôi, công ty nhỏ bọn tôi thật ra cũng chỉ trợ giúp cho các đại lão ở viện thiết kế, bọn họ nhận lẻ, lợi nhuận lớn, bọn tôi kiếm chút tiền nhỏ. Đợi thêm vài năm, có cơ sở nhất định rồi, có lẽ có thể nhận đơn lẻ của riêng mình."
Hứa Chương cũng gật đầu, phụ họa nói: "Tôi cũng thế, kinh doanh cửa hàng online coi như là mở mang kiến thức một chút, Chu Đình, lần này có phải là cậu muốn kéo đầu tư hay không?"
Chu Đình gật đầu: "Có ý này, tôi muốn mở rộng chuỗi cửa hàng mì Nhiên Tiểu Diện ra toàn bộ Giang Châu, nhưng tài chính trước mắt gặp khó khăn. Nếu tôi tự mở rộng, chu kỳ này sẽ rất dài, vì vậy tôi muốn thử xem có thể kêu gọi đầu tư hay không."
Đỗ Vân cười nói: "Không phải Triệu Dật mở công ty đầu tư sao, cậu cứ thuyết phục cậu ấy, để cậu ấy đầu tư cho cậu là được rồi."
Chu Đình thẳng thắn cười: "Nếu như có thể, thì đương nhiên là tốt, tiền ai mà chả là tiền chứ."
Triệu Dật cười nói: "Cậu như này là chuẩn bị làm lớn chuỗi cửa hàng mì à, năm cửa tiệm vẫn còn chê ít? Cậu chuẩn bị công ty hóa chuỗi cửa hàng mì Nhiên Tiểu Diện hay sao? Không suy xét phương thức nhượng quyền cửa hàng à?"
Chu Đình gật đầu: "Suy nghĩ rồi, nhưng tôi cảm thấy nhượng quyền cửa hàng không dễ quản lý, dễ xảy ra sai sót, vì vậy tôi chuẩn bị công ty hóa chuỗi cửa hàng, thống nhất quản lý, thống nhất cung cấp hàng, cũng có thể giảm giá thành. Hơn nữa tôi còn chuẩn bị làm đóng gói gia vị cùng mì gói. Dù Giang Châu tuy nhỏ nhưng cũng là một thành thị, thị trường tiêu thụ vẫn còn rất lớn."
Triệu Dật gật đầu tán thưởng: "Nữ cường đó nha, lần này cậu chuẩn bị bỏ vốn đầu tư bao nhiêu thế."
Chu Đình hé miệng cười nói: "Chẳng lẽ Triệu tổng thật sự có ý đầu tư một chút hay sao?"
Triệu Dật cười cười: "Làm đầu tư mà, dù sao cái nào kiếm được thì đầu tư cái đó, nếu quả thật có tiền đồ, vậy đầu tư một chút vẫn có thể."
Ánh mắt Chu Đình sáng lên: "Cậu nghiêm túc?"
Triệu Dật cười ha hả nói: "Có thể đàm phán."
Chu Đình hé miệng cười cười: "Được, vậy lát nữa chúng ta bàn kỹ."
"Được, xem ra cậu phải mời tôi ăn một bát mì Nhiên Tiểu Diện rồi."
"Không thành vấn đề! Đối diện trường học chính là tiệm đầu tiên tôi mở, có thể qua đó ngồi một chút."
"Đi!"
Đỗ Vân cười nói: "Còn chưa tham gia thảo luận đâu, Chu Đình cậu đã tìm được đầu tư luôn rồi, cũng quá nhanh rồi đó."
Chu Đình cười ha hả nói: "Chỉ là nói chuyện một lúc, có thể hợp tác hay không là một chuyện khác."
Chủ nhiệm Chu cười nói: "Có thể hợp tác với nhau, mỗi người đạt được lợi ích tốt hơn, là một chuyện tốt. Nếu như tất cả mọi người đều làm quen rồi, vậy tám giờ buổi sáng ngày mai chúng ta xuất phát từ trường học rồi qua khu bố trí triển lãm, triển lãm 9 giờ bắt đầu. Triển lãm lấy phần mềm Ngô Ba làm chủ, Chu Đình có thể trưng bày gói gia vị mì Nhiên Tiểu Diện, người khác không có việc gì có thể đi bộ nhìn xung quanh, xem cách nghĩ và gây dựng sự nghiệp người khác, giao lưu trao đổi nhiều hơn."
"Được!"
Mọi người sôi nổi đồng ý, chủ nhiệm Chu nói địa điểm tập hợp, giải thích một chút hạng mục công việc cần chú ý, rồi rời đi.
Con đường phát triển của mọi người cũng khác nhau, cũng không cần trao đổi gì mấy, Triệu Dật vẫy vẫy tay về phía mọi người: "Mai gặp nha."
Chu Đình bước nhanh đuổi kịp Triệu Dật, cười nói: "Triệu Dật, có hứng đi ăn một bát mì bây giờ hay không?"