Cổ phiếu chung quy không thể so với hợp đồng tương lai, thị trường hàng hoá kỳ hạn có thể nói là vô tận, bất kể là của vị phú hào nào. Hắn tham gia vào đó thì cũng không nổi được bong bóng gì, bởi vì hợp đồng tương lai là đối mặt cả thị trường, mà cổ phiếu chỉ là đối với một công ty nào đó.
3 tỷ thì 3 tỷ, chung quy là cũng có thể kiếm lớn một khoản.
Nếu như tiền của mình không có cách nào sử dụng toàn bộ, vậy chuyện này cũng không cần gọi mấy người bọn họ, tự mình làm vậy.
Dẫn người kiếm tiền, loại chuyện thế này đương nhiên là phải thỏa mãn bản thân trước, có dư sức mới đi quan tâm đến người khác, nếu không thì đó chính là cầm lợi ích của bản thân đi cho người khác mà thôi.
Triệu Dật đã dẫn bọn họ theo mấy lần rồi, tình cảm qua lại cũng chẳng thiếu một lần này.
Động tác lần này, lặng yên không một tiếng động.
Mùng 2 tháng 3, khi thị trường chứng khoán Mỹ ngừng lại, tiền vốn Triệu Dật đưa vào thị trường chứng khoán đã an toàn rút lui toàn bộ.
85%.
Tiền vốn 3 tỷ, lợi nhuận đạt tới trăm triệu.
Hiện tiền vốn trong tay Triệu Dật đã đạt tới 6,6 tỷ, có 6,6 tỷ này làm cơ sở Triệu Dật tràn ngập tin tưởng với buổi đấu giá phân đất tháng tư.
Nếu như đã làm, vậy làm lớn một lần đi, Triệu Dật phải nghĩ biện pháp mua lại toàn bộ mảnh đất trống kia để tối đa hóa lợi ích!
Hiện tại chỉ có Triệu Dật mới biết được giá trị mảnh đất kia, cũng không thể tự mình đi làm việc, bản thân vất vả, người khác lại theo mình nằm kiếm tiền.
Mảnh đất trống kia bây giờ giá trị cũng không cao, mình bây giờ có đầy đủ tài chính sao có thể để cho người khác đi kiếm tiền chứ?
Cho dù thật sự hợp tác với người khác, Triệu Dật cũng nhất định sẽ hợp tác với Tô Nhã hoặc là Tôn gia, Lục gia, tốt xấu gì cũng không phải người ngoài.
Nước phù sa không chảy ruộng người ngoài nha.
Làm xong đợt này, Triệu Dật cũng tạm nghỉ, tiếp đó chính là thời gian tổ diễn đàn sinh viên trẻ tuổi khởi nghiệp toàn quốc.
Nếu như Triệu Dật đã đồng ý với Tống Dịch Minh, vậy đương nhiên phải đến cổ động một chút.
Mùng 4 Triệu Dật nhận được điện thoại của Tống Dịch Minh, để cho hắn đến phòng học 4002 gặp mặt làm quen với mấy bạn học khác cùng tham gia diễn đàn lần trước. Nếu như đều là đại biểu của đại học công thương, mọi người cũng phải hiểu rõ lẫn nhau mới được, dù sao đến lúc đó tất cả vị trí đều là lấy trường học làm đơn vị đấy.
Triệu Dật đi bộ tới phòng học 4002, chỗ này đã có mười mấy người, Tống Dịch Minh cũng ở đây.
"Triệu Dật tới rồi, vị này chính là chủ nhiệm Chu Chu Minh, lần này trường học của chúng ta tham gia ông ấy phụ trách."
Triệu Dật cười chào hỏi: "Chủ nhiệm Chu, chào ông"
Chu Minh hơn bốn mươi tuổi, tóc đã hơi thưa thớt, áo sơ mi, khoác áo jacket bên ngoài, quần tây, giày da,có loại cảm giác của một nhân sĩ làm ăn.
Chu Minh cười gật gật đầu: "Hiện tại mọi người tới đông đủ, chúng ta thảo luận bố trí hội trường ngày mai một chút, trước tiên mọi người giới thiệu qua bản thân đi. Nói xem mình ở lớp nào khoa nào, phương hướng lập nghiệp và cả thành quả đạt được hiện giờ, cứ coi như là diễn tập trước cho ngày mai, Ngô Ba em lên trước đi"
Ngô Ba cao gầy, đeo kính mắt, khá nhã nhặn, mỉm cười vẫy tay về phía mọi người: "Chào mọi người, tôi là Ngô Ba khoa máy tính đại học năm 4, tôi và vài bạn học cùng thành lập một công ty phần mềm. Tên là công ty hữu hạn phần mềm Lộ Thượng, chủ yếu làm một phần mềm quản lý toàn diện do tôi phát triển..."
Mặc dù Ngô Ba là dân kỹ thuật, nhưng nếu có thể mở công ty làm ông chủ, còn bán ra phần mềm mình phát triển, làm nên tài sản mấy triệu tệ hiển nhiên cũng không phải nhân vật đơn giản.
Nếu như Triệu Dật không có hệ thống, chỉ riêng năng lực cá nhân thôi thì đoán chừng cũng phải ngước nhìn Ngô Ba ba phần.
Ngô Ba ăn nói đĩnh đạc, giới thiệu kỹ càng phần mềm quản lý và tiềm lực thị trường, hắn cũng không nói nhiều. Nhưng toàn bộ giới thiệu tập trung vào trọng điểm, cho người ta cảm giác hắn là người phái thực lực, ấn tượng rất mạnh.
Sau Ngô Ba là Đỗ Vân, hắn cũng mở một công ty chuyên về bản vẽ thiết kế công trình, sử dụng quan hệ người trong nhà, kiếm được không ít công việc bản vẽ thiết kế, cũng kiếm được không ít tiền.
Hứa Chương, bán hàng qua mạng để gây dựng sự nghiệp, làm đại diện cho nhiều nhãn hàng, tiêu thụ cũng rất mạnh.
Chu Đình, nữ sinh duy nhất trong năm người, cô gây dựng sự nghiệp lại là mở tiệm mì. Cha cô là đầu bếp, kế thừa tài nấu ăn của cha nên cô tự sáng lập nhãn hiệu "Nhiên Tiểu Diện", giờ đây đã mở đến 5 cửa tiệm, hơn nữa còn đang trong giai đoạn mở rộng, cô còn đi đăng ký thương hiệu cho "Nhiên Tiểu Diện", sản xuất các gói gia vị mì, đóng gói xong treo biển bán ra trên cửa hàng online, lượng tiêu thụ cũng ngày một đi lên.
Triệu Dật nghe mọi người giới thiệu xong, trong lòng cũng không nhịn được mà cảm thán, trong đống sinh viên này cũng toàn là ngoạ hổ tàng long.
Mấy người này có năm 4 đại học, có người năm 3, đều có thể chỉnh hợp các loại tài nguyên, bắt đầu con đường gây dựng sự nghiệp. Bây giờ còn chưa tốt nghiệp đã đều là tài sản bạc triệu rồi.
Nhớ tới những người tốt nghiệp xong vội vàng tìm việc khắp nơi, vấp phải khó khăn, lại nhìn họ là biết bọn họ mạnh cỡ nào.