Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (FULL)

Chương 553: Đáng đời cẩu độc thân  

             Lục Đào lập tức quay người lại, ngay cả trò chơi cũng không màng đến: “Mẹ kiếp! Có thật hay không vậy? Cậu định lừa chúng tôi hả?”  

             Triệu Dật cười nói: “Tôi lừa mấy người làm gì? Có một tiểu công chúa đến từ Thụy Điển, tên là Alyssa Megan.”  

             Lục Đào vội vàng mở máy lục tìm trên mạng, không lâu sau tìm được một bức ảnh của Alyssa xinh đẹp xuất hiện trên máy tính.  

             Lục Đào: “Là cô ấy sao?”  

             Triệu Dật lấy điện thoại di động ra, mở ra bức ảnh hai người chụp chung.  

             “Tôi có lừa mấy cậu không?”  

             Lục Đào cùng Quách Đông Lai tiến lại gần xem, nhìn thấy bức ảnh Triệu Dật và Alyssa chụp cùng nhau thì lập tức vô cùng kinh ngạc!  

             Lục Đào: “Anh Dật! Sau này tôi sẽ gọi anh là ông chủ, anh chính là thần tượng của tôi. Thật đấy! Tôi không phục ai, chỉ phục mỗi anh!”  

             Quách Đông Lai bày ra vẻ mặt cực kì ngưỡng mộ nói: “Triệu Dật! Câu thật là lợi hại, có thể quen biết được với cả công chúa, còn kết bạn nữa chứ….”  

             Triệu Dật biểu cảm bình tĩnh, tràn đầy mị lực: “Ai bảo tôi đẹp trai lại còn có khí chất như vậy chứ?”  

             “Ọe!”  

             Lục Đào và Quách Đông Lai giả vờ nôn mửa.  

             Ngưỡng mộ thì ngưỡng mộ, nhưng chuyện gì nên trêu chọc thì vẫn trêu chọc.  

             Lục Đào tiến lại gần, vẻ mặt nham hiểm nói: “Có lên không?”  

             Triệu Dật dùng ánh mắt khinh bỉ liếc Lục Đào: “Thô thiển! Bọn tôi là bạn, bạn thân, là sự kết giao hữu nghị giữa Trung Quốc và Thụy Điển. Sao có thể dùng những ngôn ngữ thô thiển vậy để nói chứ?”  

             Lục Đào lập tức thay đổi sắc mặt khi biết mình sai: “Đúng đúng đúng! Là lỗi của tôi, tôi sai. Tôi sửa lại, tôi nói lại lần nữa. Anh Dật! Anh đã có bất kỳ hành động nào vượt quá tình bạn với công chúa Thụy Điển này chưa? Anh đã cho cô ấy thấy sức mạnh và sự xuất sắc của những người đàn ông Trung Quốc chúng ta chưa? Anh đã ghi dấu ấn không thể xóa nhòa trên cơ thể cũng như trong tâm trí của cô ấy chưa? Đây là một điều tốt để thúc đẩy tình hữu nghị giữa hai nước…”  

             Triệu Dật bị Lục Đào chọc cho bật cười: “Tôi thích cậu như thế này, nói chuyện một cách nghiêm túc chứ không phải nói những điều vô nghĩa!”  

             Lục Đào bật cười: “Thôi! Cậu cũng đừng nản lòng, dù gì người ta cũng là công chúa, chỉ mới gặp cậu mấy ngày. Mặc dù đúng là cậu đẹp trai thật đấy, nhưng thời gian quá ngắn, khó có thể kết thân cũng là chuyện bình thường. Sau này cậu có thể đi Thụy Điển, ha ha ha. Thật đáng tiếc là cậu kết hôn bên ngoài thì Trung Quốc cũng không cho phép. Nếu không, cậu có thể gả cho công chúa Thụy Điển nha, biết đâu lại có một tước vị….”  

             “Còn có tước vị? Tước vị cổ vịt à?”  

             Triệu Dật bật cười, bỏ vali xuống, cởi giày ra và nằm xuống giường một cách thoải mái.  

             Lục Đào nhớ tới một chuyện: “Mà này, ba người bọn tôi đã ăn sashimi cá ngừ vây xanh mà cậu gửi về ký túc xá rồi. Thật sự rất ngon! Cậu thật may mắn, ra biển một lần đã câu được cá ngừ vây xanh!”  

             Quách Đông Lai cũng tỏ rõ sự ngưỡng mộ: “Đi biển câu cá thật sự rất vui phải không?”  

             Triệu Dật chưa kịp trả lời, Lục Đào đã cười nói: “Không phải lúc trước tôi và cậu đã đánh cược với nhau sao? Vẫn còn hai tháng nữa, bất kể thắng hay thua thì chúng ta vẫn sẽ đi du lịch vào ngày mùng 1 tháng 5.”  

             Triệu Dật biết vụ cá cược mà Lục Đào đang nói liên quan đến Quan Tâm. Lục Đào đánh cược trong vòng nửa năm hắn sẽ theo đuổi được Quan Tâm, cũng chính hắn đánh cược rằng nửa năm sẽ không phát sinh tình cảm. Người thua sẽ mời cả ký túc xá đi du lịch một tuần và chu lo toàn bộ chi phí.  

             Triệu Dật mỉm cười nói: “Cậu chuẩn bị tiền đi là vừa!”  

             Lục Đào thản nhiên nói: “Cậu cố chấp hơn tôi tưởng. Dù sao bên cạnh cậu cũng có nhiều cô gái, nên sẽ không để ý tới Quan Tâm. Tôi cảm thấy sớm muộn gì cậu cũng chạy trốn.”  

             Triệu Dật bật cười: “Cho dù cậu có nói gì đi nữa thì vụ cược này tôi thắng chắc.”  

             Lục Đào cười nói: “Tôi sẽ để cậu đắc ý một thời gian, vẫn còn hai tháng nữa. À! đúng rồi! Một chuyện tốt đã xảy ra trong ký túc xá của chúng ta.”  

             Triệu Dật tò mò hỏi: “Chuyện tốt gì?”  

             Lục Đào mỉm cười nói: “Lý Dương đã yêu đương. Vào ngày lễ tình nhân này cậu ấy đã theo đuổi được Tô Mai.”  

             Triệu Dật ngạc nhiên nói: “Thật vậy sao? Vậy không phải cậu ấy là nên đãi chúng ta một bữa sao?”  

             “Tất nhiên rồi! Không phải là đang đợi cậu trở về sao? Tối nay đi ăn xiên nướng đi, để Lý Dương gọi điện thoại cho Tô Mai, chính thức ra mắt!”  

             “Được nha!”  

             Triệu Dật đồng ý, bỗng nhiên lấy lại tinh thần nói: “Thế chẳng phải là bị hai người bọn họ cho ăn cơm chó sao? Không được! Tôi cũng phải dắt theo một cô gái mới được….”  

             Quách Đông Lai hét lên: “Mẹ kiếp! Các cậu thật quá đáng!”  

             Lục Đào cười nói: “Tôi cũng hẹn một cô. Cẩu độc thân, ha ha, đáng đời cậu….”  

             Tiệm ăn Xuyên Xuyên sau lưng trường Đại học Công Thương.  

             Triệu Dật và mọi người đã có mặt ở đây, Tô Mai lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh Lý Dương, đúng là rất phù hợp với tính cách trầm lặng của Lý Dương.  

             Dáng vẻ Tô Mai khá thanh tú, là một cô gái xinh đẹp. Triệu Dật bí mật quét hình Tô Mai.  

             Nhan sắc 86, dáng người 88, và điểm đặc thù là 92.  

             Một số điểm không tệ.  

             Tìm một người vợ, nếu xinh đẹp thì tốt. Nhưng nếu cô ấy xinh đẹp mà mình không đủ năng lực thì đó lại là một loại áp lực. Dù sao trong xã hội này, có cô gái xinh đẹp nào mà bên cạnh không có nhiều người vây quanh chứ?

Advertisement
';
Advertisement