Chương 552: Gặp lại đồng bọn phải khoe khoang một chút
Triệu Dật cười tủm tỉm nói: "Dù sao bạn gái tôi sau này có thể sẽ trở thành đại luật sư mà, tôi phải học một chút. Như vậy về sau mới có tiếng nói chung với cô ấy, nếu không thì chẳng phải ngay cả việc nói chuyện phiếm với cô ấy cũng không được rồi sao? ”
"Wow!"
“Cậu cũng quá tri kỷ rồi đó!”
"Thật cảm động, mình hâm mộ các cậu đến phát khóc luôn rồi, Triệu Dật, cậu làm như vậy sẽ kéo cao tiêu chuẩn tìm bạn trai của chúng tôi lên mất. Sau này nếu tìm không được bạn trai, chúng tôi sẽ đem toàn bộ oán giận trút hết lên người của cậu, tự nhiên sao lại ưu tú như vậy làm gì chứ!"
Triệu Dật cười hắc hắc nói: "Thật đúng là xin lỗi các cô, tôi vẫn luôn là ưu tú như vậy mà, ha ha ha. Đi thôi, đi ăn khuya, muốn ăn cái gì nào? ”
"Chúng ta đi đến phố ăn vặt đi, ở đó thứ gì cũng có."
Tất cả mọi người đều biết Triệu Dật chính là đại gia, dù sao chỉ tổ chức một buổi sinh nhật cũng đã tiêu tốn hai ba triệu, tự nhiên sẽ không để ý việc bọn họ sẽ ăn cái gì.
Triệu Dật nghiêng đầu nhìn về phía Liễu Vũ Phi, Liễu Vũ Phi cười nói: "Vậy chúng ta đi đến phố ăn vặt đi.”
Từ sau bữa tiệc sinh nhật đó, Ngô Lỵ và ba người kia cũng không còn bất kỳ tâm tư nào nữa, có lẽ nhìn thấy Triệu Dật tuổi trẻ đã tài giỏi như vậy thì đều có một chút tâm tư nịnh bợ. Hiện tại quan hệ bạn cùng phòng của các cô cũng đã không tệ.
Ít nhất là trong tình huống không có khó khăn gì, mọi người nhìn qua vẫn rất thân thiết.
Triệu Dật cảm thấy như vậy là đủ rồi.
Dù sao bây giờ cũng chỉ mới là năm nhất, nếu như thuê phòng ở bên ngoài, vậy thì cuộc sống đại học sau này cũng sẽ thiếu đi rất nhiều niềm vui.Triệu Dật không hy vọng Liễu Vũ Phi sẽ trưởng thành sớm như vậy.
Hắn vẫn hy vọng cô có thể vô tư trải qua những năm tháng đại học.
Sau khi tốt nghiệp, không ai còn có thể vô tư như vậy nữa, dù cho có tiền hay không đi nữa thì bọn cũng sẽ có lúc phải đối mặt với buồn phiền.
Sau khi mọi người ở bên ngoài trường học ăn một bữa ăn khuya thật thịnh soạn, đám người Ngô Lỵ lập tức trở về ký túc xá, Triệu Dật thì mang theo Liễu Vũ Phi đi đến khách sạn.
Hai người đã không gặp nhau một đoạn thời gian dài, tự nhiên sẽ trải qua một phen hỗn chiến hung ác.
Tuy rằng Liễu Vũ Phi đã cố gắng phản kháng, nhưng cô làm sao có thể là đối thủ của Triệu Dật được chứ, cho nên bị Triệu Dật đánh cho buôn khôi giáp đầu hàng, cả người thiếu chút nữa thoát lực…
"Phi Phi, em có cảm thấy bất tiện khi ở khách sạn như vầy không, hay là anh thuê hoặc mua cho em một căn hộ ở gần đây có được không?"
Liễu Vũ Phi suy nghĩ một chút lập tức nói: "Hiện tại quan hệ của em với những người bạn cùng phòng vẫn còn rất tốt, không cần phải chuyển đi đâu. Tuy rằng hiện tại nếu thuê một căn phòng thì sẽ thuận tiện hơn nhưng mà tính thực dụng không lớn. À, đúng rồi, không phải anh nói với em là căn phòng ở tòa nhà Đức Phong đã được trang trí xong rồi sao, nơi đó có thể ở lại được không?”
Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy, nơi đó đã có thể ở lại rồi, hôm nay anh về tới thì đến đó tắm rửa thay quần áo rồi mới tới chỗ em đó.”
Liễu Vũ Phi ánh mắt sáng lên nói: "Vậy là được rồi, lần sau khi anh có thời gian, chúng ta cùng đi đến đó ở có được không? Hiện tại em đã có thể lái xe, sau khi học xong thì từ trường đến đó chỉ mất khoảng 30 phút thôi. Hơn nữa đôi khi chúng ta không có lớp học, vậy thì còn có thể cùng nhau nấu cơm, như vậy rất có cảm giác như ở nhà…”
Triệu Dật cười nói: " Điều này cũng không phải không được, chỉ là nếu hôm sau đi học thì em sẽ phải thức dậy từ rất sớm, như vậy em sẽ rất vất vả đó.”
Liễu Vũ Phi bèn nói: " Như vậy cũng không sao cả, cùng lắm thì trốn một hai tiết học là được, hơn nữa dù gì cũng không phải 24/7 đều có tiết học.”
Triệu Dật gật đầu nói: "Được, vậy để anh mang em đến nơi đó xem thử, dù sao thì cũng là khóa mật mã nên em sau này cũng có thể tự mình qua đó.”
Liễu Vũ Phi ừ một tiếng: "Em cũng sẽ không thường xuyên đến đó, ngày thường em còn phải đi học, cuối tuần còn phải trở về nhà. Ngày thường anh cũng sẽ rất bận rộn, trường học, công ty, đều phải làm việc, chỉ sợ cũng sẽ không có nhiều thời gian ở bên cạnh em. ”
“Ừm, được rồi!”
Triệu Dật trong lòng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, nếu như Liễu Vũ Phi mỗi thứ sáu sau khi tan học đều đi đến đó, Triệu Dật cảm thấy có chút khó khăn....
Ngày hôm sau, ăn sáng cùng với Liễu Vũ Phi xong thì Triệu Dật lập tức trở về trường.
Trong kí túc xá, Lục Đào đang chơi trò chơi Tốc Chiến, Quách Đông Lai đang nghe nhạc và đọc tiểu thuyết. Lý Dương không ở đó, chắc là đang bận rộn việc ở cửa hàng thức ăn nhanh.
Triệu Dật vừa mở cửa vào, Lục Đào quay lại nhìn rồi lập tức mỉm cười.
“Ồ! Anh Dật đi chơi ở Tam Á về rồi sao? Có gặp được mỹ nữ nào không vậy?”
Triệu Dật: “Tất nhiên là có! Ánh nắng và bãi biển đều có, sao có thể không có mỹ nữ được chứ?”
Quách Đông Lai lập tức lấy lại tinh thần: “Là thật hay giả vậy?”
Triệu Dật: “Tất nhiên là thật rồi! Không những là mỹ nữ mà còn là một vị công chúa xinh đẹp.”