Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (FULL)

Chương 551: Triệu Dật quá lợi hại  

             “Nông dân trồng dưa họ Triệu đã dọa rồi nhưng vẫn có người trộm dưa hấu của ông ta, thế là nông dân họ Triệu càng thêm tức giận nên thật sự đã bơm thuốc trừ sâu vào trong năm quả dưa hấu khá to trên ruộng dưa. Ông ta còn treo bảng cảnh cáo ‘Trong dưa có độc, xin đừng ăn’ để cảnh báo người hái trộm.  

             “Hàng xóm họ Trương đi ngang qua ruộng dưa, chuẩn bị trộm dưa thì nhìn thấy tấm bảng cảnh cáo nhưng nghĩ là bảng đó để dọa người mà thôi. Cho nên ông ta vẫn trộm hai quả dưa hấu, một quả to, một quả bé. Quả dưa hấu to thì có thuốc trừ sâu, quả nhỏ thì không có. Sau khi đem về nhà, người hàng xóm họ Trương này ăn xong quả dưa hấu nhỏ thì đi làm việc, nhưng nhà ông ta lại có ba vị khách đến nhà chơi.”  

             “Vợ của người hàng xóm họ Trương kia là bà Lý, thấy trong nhà có dưa hấu, nghĩ là ông chồng mua về nên đã dùng để đãi khách. Kết quả làm hai người khách kia bị trúng độc chết, một người may mắn qua khỏi."  

             Nghe đến đây, mọi sinh viên đều tỏ ra thích thú.  

             Tôi thấy vụ án này đã đủ rắc rối rồi.  

             Chỉ là không biết vấn đề là gì?  

             Lần này, chắc chắn nam sinh này không trả lời được!  

             Thầy giáo trung nếu nêu xong tình huống thì dừng lại một chút rồi mỉm cười hỏi: "Câu hỏi thứ nhất, nông dân trồng dưa họ Triệu có phạm tội hay không, nếu cấu thành tội thì hình thức phạm tội là gì?”  

             Triệu Dật mỉm cười, hắn nhớ tình huống này, dù sao thì đây cũng là một ví dụ kinh điển, nhưng tân sinh viên khoa Luật năm nhất chưa chắc là đã biết.  

             Triệu Dật bình tĩnh trả lời: "Hành vi của nông dân họ Triệu có cấu thành tội cố ý giết người, nông dân họ Triệu biết rõ hành vi đánh thuốc trừ sâu của mình có thể dẫn đến cái chết của kẻ trộm dưa hấu. Thế nhưng lại cố tình để phát sinh tình huống này nên cấu thành tội gián tiếp cố ý giết người.”  

             Thầy giáo trung niên tiếp tục đặt câu hỏi: "Câu hỏi thứ hai, hành vi trộm dưa của hàng xóm họ Trương có cấu thành tội trộm cắp hay không, có cấu thành tội gián tiếp làm chết người hay không?”  

             Triệu Dật trả lời trôi chảy: "Hành vi của hàng xóm họ Trương không cấu thành tội trộm cắp, bởi vì giá trị của hai quả dưa hấu rất nhỏ nên chưa tính là tội trộm cắp, hành vi của hàng xóm họ Trương cấu thành tội gián tiếp làm chết người.”  

             Thầy giáo trung niên lại hỏi: "Vậy bà Lý có tội hay không?”  

             Triệu Dật lại trả lời lưu loát: "Vô tội, bà Lý không cố ý cũng không cấu thành tội giết người,hành vi này thuộc loại ngoài ý muốn.”  

             Thầy giáo trung niên không hỏi nữa, hơi ngạc nhiên nhìn Triệu Dật: "Bạn nam này, tên cậu là gì?”  

             Triệu Dật bỗng hơi xấu hổ đáp: "Thưa thầy, em là Triệu Dật, em không phải sinh viên khoa Luật, em thích chương trình của khoa Pháp luật nên mới đến nghe giảng một chút.”  

             Nghe giảng?  

             Nam sinh xung quanh đồng loạt nhìn khinh bỉ.  

             Rõ ràng là cậu ta đến để tán gái.  

             Giả vờ là học sinh giỏi cái gì, vừa nãy còn thấy cậu ta nói chuyện phiếm với Liễu Vũ Phi, đâu có thấy cậu ta nghe giảng?  

             Tuy mọi người khinh bỉ, nhưng trong lòng vẫn hơi bội phục.  

             Chẳng nhẽ tên này cũng là đàn anh học khoa luật ư?, nếu không thì sao lại có thể trả lời trôi chảy như vậy?  

             Nếu Triệu Dật đã trả lời đúng câu hỏi, hơn nữa cũng chứng minh được mình có lắng nghe bài giảng, thầy giáo cũng không tiếp tục truy cứu vấn đề này nữa.  

             Cho dù ở bất cứ nơi nào, giáo viên vẫn luôn khoan dung đối với những học sinh có thành tích tốt.  

             Giống như việc học của Triệu Dật ở đại học công thương, hắn giành được đặc xá của các giáo viên từng môn học, thực tế cũng chứng minh rằng lựa chọn của các giáo viên khi đó không sai. Trong kỳ thi cuối kỳ vừa rồi, kết quả mỗi môn thi của Triệu Dật đều đạt điểm cao.  

             Liễu Vũ Phi ngồi ở bên cạnh nhìn về phía Triệu Dật ánh mắt tràn đầy ánh sáng lấp lánh, tràn ngập sự sùng bái không chút che dấu nào.  

             Bởi vì đã biết trước năng lực học tập của Triệu Dật vốn đã vô cùng tốt nên khi thấy kết quả của hắn cô cũng không cảm thấy bất ngờ. Biết được chuyện các thầy cô giáo đều đặc xá cho hắn, theo bản năng cô cho rằng Triệu Dật có biện pháp học tập khác biệt.  

             Thật là lợi hại!  

             Quả nhiên không hổ danh là người đàn ông mà mình đã nhìn trúng!  

             Liễu Vũ Phi giơ ngón tay cái với Triệu Dật, Triệu Dật trả về cho cô một biểu tình đắc ý.  

             Sự tương tác không tiếng động giữa hai người này, nhất thời làm cho một đám người xung quanh cảm thấy trong miệng bị nhồi thức ăn cho chó, làm cho không khí xung quanh tràn ngập mùi vị ghen tị…  

             Sau khi tan học, Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi dẫn đầu rời khỏi phòng học, sau đó là đám người Ngô Lỵ đi theo sau.  

             Vẻ mặt Ngô Lỵ khâm phục nhìn về phía của Triệu Dật nói: "Triệu Dật, tôi nhớ rõ cậu hình như là học khoa quản trị kinh doanh đúng không? Cậu làm sao mà có thể tinh thông pháp luật hình sự như vậy được?”  

             Triệu Dật cười nói: "Đây chỉ là một đề thi pháp luật hình sự rất điển hình, chỉ là các cậu còn chưa tiếp xúc mà thôi. Về sau các cậu cũng sẽ gặp qua, tôi chỉ là thích đọc sách nên cái gì cũng sẽ xem qua một lần. Những ví dụ về pháp luật hình sự như thế này đều rất thú vị. ”  

             Đỗ Tư Tư khen ngợi: "Cậu còn có thể tự học luật sao, cậu đúng thật là quá siêng năng đó nha.”  

             …

Advertisement
';
Advertisement