“…” Mạnh Thanh Châu không rõ vì sao một đoạn thời gian không gặp, Mạnh Xán Nhiên lại trở nên nhanh mồm nhanh miệng đến mức này nhưng trong quá khứ, cô đã từng làm rất nhiều chuyện mất mặt, anh ta chỉ cần vơ đại một chuyện để cạnh khóe thì cô sẽ khó mà giải thích rõ ràng với Tạ Trì: “Chẳng lẽ người mặt dày bám theo Thẩm Thịnh Tinh không phải là cô? Bây giờ trong phòng của cô còn dán đầy poster Thẩm Thịnh Tinh kia kìa!”
Kim Mê: “…”
Chu mi nga! Cả phòng toàn là khuôn mặt của Thẩm Thịnh Tinh, ai mà sống nổi ở đó? Cô chỉ cần tưởng tượng thôi đã thấy da gà da vịt nổi khắp người: “Cảm ơn anh họ đã nhắc nhở, ăn cơm xong em sẽ lên lầu xé hết mấy thứ bẩn thỉu đó rồi đốt sạch.”
“… Chà, bây giờ cô cũng biết cách bày tỏ lòng chung thủy ghê nhỉ.” Mạnh Thanh Châu thật sự không ngờ, bây giờ để lấy lòng Tạ Trì, cô lại có thể dễ dàng thiêu hủy đống poster mà cô từng coi là báu vật ấy: “Cô trăm cay ngàn đắng gia nhập showbiz chẳng phải là vì cậu ta hay sao? Sau khi ra mắt, ngoài việc bám lấy cậu ta, tỏ tình với cậu ta, cô đã làm được việc gì đàng hoàng chưa?”
Lần này, Kim Mê còn chưa đáp trả thì Mạnh Hoài Sinh đã không thể nhịn được nữa, đập tay lên bàn thật mạnh, quát lên: “Đủ rồi! Mày không biết cách ăn nói thì câm miệng cho tao!”
Mạnh Hoài Sinh nhìn Mạnh Thanh Châu bằng ánh mắt tràn đầy lửa giận. Hôm nay Tạ Trì đến đây, ông ta thấy tình cảm của hai vợ chồng họ quả thật không tồi, lúc này mới yên tâm, không ngờ Mạnh Thanh Châu lại chẳng biết xem xét tình hình gì cả, cứ đòi vạch áo cho người xem lưng.
Bị ông ta quát một tiếng, Mạnh Thanh Châu nhất thời nín thinh không dám lên tiếng, co đầu rụt cổ như chim cút. Sắc mặt của bà chị dâu bên cạnh cũng thay đổi liên tục như tắc kè hoa, gã Mạnh Thanh Châu này, cho dù muốn ly gián quan hệ của vợ chồng người ta thì cũng đừng luôn miệng nhắc đến Thẩm Thịnh Tinh chứ! Chẳng lẽ không biết cái gì là uyển chuyển hả?
“Xin lỗi xin lỗi, con người Thanh Châu chẳng qua là nói chuyện không suy nghĩ mà thôi, anh ấy không có ác ý gì đâu.” Chị dâu rót một ly rượu, đứng lên nhận lỗi với Tạ Trì: “Em rể, ly rượu này chị mời em, coi như nhận lỗi thay anh rể của em.”
Tạ Trì đã lột cua xong, đặt thịt cua vào chiếc đĩa trước mặt Kim Mê rồi chậm rãi tháo găng tay, bình tĩnh nói: “Không phải ai cũng có tư cách mời tôi uống rượu.”
Vẻ mặt chị dâu cứng đờ. Cô ta biết con người Tạ Trì rất khó gần nhưng không ngờ anh lại từ chối mình thẳng thừng như vậy ngay trên bàn cơm, rõ ràng là không thèm bận tâm tới thể diện của họ.
Khương Nhạc ngồi bên cạnh bèn đè tay cô ta xuống, cười nói: “Ngày thường anh họ ít khi lên mạng nên chắc không biết rõ, chị Xán Nhiên ở showbiz không phải là không làm việc đàng hoàng gì hết đâu ạ. Dạo gần đây chị ấy tham gia một chương trình tuyển chọn diễn viên, biểu hiện sáng mắt lắm nhé, trên internet mọi người đều đang khen ngợi chị ấy đấy.”
Mạnh Hoài Sinh vẫn không thích giới giải trí nên tất nhiên sẽ không chú ý tới tin tức trong ngành nghề này, hơn nữa chẳng ai dám nhắc đến chuyện này trước mặt ông ta. Ông ta cứ tưởng rằng Mạnh Xán Nhiên vào giới giải trí chẳng khác nào khiến nhà họ Mạnh mất mặt, bây giờ nghe Khương Nhạc nói vậy, ông ta không khỏi bất ngờ: “Con bé đó ư? Thế mà cũng có người khen nó hả?”
“Vâng ạ, chị Xán Nhiên chẳng những xinh đẹp mà diễn xuất cũng tốt nữa, ngay cả Bùi Thận Tư cũng khen ngợi chị ấy tiềm lực vô hạn đấy ạ.” Khương Nhạc chỉ dùng hai ba câu nói đã khiến bầu không khí gượng gạo lại trở nên sôi nổi: “Rất nhiều bạn học trong lớp cháu đều thích chị Xán Nhiên đấy ạ.”
Khương Nhạc đang theo học ở trường đại học hàng đầu, bạn bè cùng lớp của cô ta cũng đều là các nhân tài xuất sắc, ngay cả những người như vậy cũng thích Mạnh Xán Nhiên, xem ra Mạnh Xán Nhiên không phải là hạng bất tài vô năng như họ nghĩ.
“Thế cháu có được chọn không?” Mạnh Hoài Sinh hỏi một câu.
“…” Kim Mê cảm thấy cô nhóc Khương Nhạc này mới thật sự là cao thủ xã giao: “Ha ha, tập trước cháu mới bị loại.”
“Hơ.” Mạnh Hoài Sinh cười lạnh một tiếng, nhìn cô nói: “Ông biết ngay mà. Trình độ cỡ cháu thì làm gì có ai thèm để mắt chứ.”
“… Cháu bị loại là vì chương trình đó đã có kịch bản từ trước!”
“Kỹ năng của mình không bằng người khác thì trách người khác có kịch bản trước?”
“Đúng là chương trình này đã có sẵn danh sách thí sinh sẽ được chọn vào vòng trong ngay từ đầu.” Tạ Trì từ đầu đến cuối vẫn không quan tâm đến những thứ khác, lúc này bỗng lên tiếng: “Chương trình này là do Vương Cảnh Sanh tài trợ, công ty Truyền hình và Điện ảnh do anh ta đứng tên mới ký hợp đồng cho Ngô Thanh Thanh tham gia diễn xuất một dự án lớn, cuộc thi lần này chỉ là để mở rộng độ nổi tiếng cho Ngô Thanh Thanh mà thôi.”
Nếu là người khác nói lời này thì chưa chắc sẽ khiến người ta tin phục, song khi người nói chuyện là Tạ Trì, vậy thì mọi người sẽ tin tưởng không chút nghi ngờ.
“Chậc, nhà họ Vương lúc nào cũng thích làm mấy trò mèo đó.” Mạnh Hoài Sinh khinh thường cười khẩy: “Mấy cuộc thi kiểu đó khỏi tham gia cho rồi.”
Kim Mê: “…”
Ông nội, ông thay đổi thái độ nhanh quá đấy.