"Làm sao, đùa một chút cũng không được à?"
Cục trưởng Cao cười như không cười nhìn Tề Đẳng Nhàn, căn bản không để ý suy nghĩ của hắn.
Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn lạnh xuống, ánh sáng chớp tắt trong con ngươi hắn.
Cuc trưởng Cao cười nói: "Anh có đe dọa tôi, tôi cũng không thấy sợ tí nào đâu, ai lại đi sợ một thằng nhóc sắp ngồi tù chứ?"
"Vừa nãy anh chưa nghe rõ à?"
"Vậy tôi nói lại lần nữa cho anh nghe nhá!"
Người mà Cục trưởng Cao dẫn theo đều cười hùa theo, Tề Đẳng Nhàn trong mắt bọn họ chỉ là con cá trong chậu.
"Bỏ đi, không cần phải để ý cái bọn lưu manh đấy." Lý Vân Uyển cười lạnh một tiếng, kéo Tề Đẳng Nhàn lại, tránh cho hắn lại nổi nóng, xông đến đánh bọn họ.
Cục trưởng Cao lại cười ha hả, nói: "Nếu Lý tổng có thể biểu diễn một màn xé quần tất ngay tại đây, tôi có thể cân nhắc giảm bớt bằng chứng phạm tội của công ty các người, cũng có thể xử phạt nhẹ hơn một chút.
Sắc mặt Lý Vân Uyển lập tức xanh mét lại, đây rõ ràng là đang làm nhục người khác rồi.
"Đồ đần này mà không được dạy dỗ, thì chỉ càng được nước lấn tới thôi." Tề Đẳng Nhàn gỡ tay của Lý Vân Uyển ra.
Cục trưởng Cao ngẩn người, tiếp tục cười khinh miệt, nói với đám cấp dưới xung quanh: "Nào, lấy hết điện thoại ra, quay lại cho tôi!"
Nói dứt câu, hắn chủ động tiến đến trước mặt Tề Đẳng Nhàn.
"Sao nào, không nhịn được người khác nói đùa với bạn gái anh à?"
"Tôi niêm phong công ty của anh, anh muốn đánh tôi đúng không?"
"Nào, tôi cho anh cơ hội này, tôi đứng đây không nhúc nhích cho anh đánh đấy."
Cục trưởng Cao giơ khuôn mặt thiểu đánh ra, chắc chắn rằng Tề Đẳng Nhàn không dám đánh ông ta.
Mọi người xung quanh cũng cười theo, bây giờ Tề Đẳng Nhàn đã thất thế, đắc tội Dương Văn Khải, sau đó Hướng Đông Tinh chắc chắn sẽ chỉ phủi sạch quan hệ với hắn ta.
Chỉ là một con kiến không có hậu thuẫn mà thôi, cho hắn một nghìn lá gan, hắn cũng không dám động tay!
"Cục trưởng Cao là đang hủy hoại hắn triệt để, niêm phong công ty của người ta, còn nói như vậy."
"Ai bảo hắn đắc tội cậu Dương? Tự mình không tìm được chết, thì làm gì xảy ra chuyện như này?"
"Nói thẳng ra thì là đần độn, không có mắt, đắc tội người không nên đắc tội."
Cục trưởng Cao hừ lạnh một tiếng, nói với Tề Đẳng Nhàn: "Anh đánh tôi, sẽ phạm tội cố ý đánh người, hơn nửa tôi còn là chống người thi hành công vụ, tội tăng thêm một bậc!"
"Kể cả là tôi hay người đứng sau lưng tôi là cậu Dương, đều không phải là người tên phế vật như anh có thể đắc tội!"
"Đừng nói là tôi trêu đùa bạn gái anh, cho dù là trêu ghẹo mẹ anh trước mặt anh, anh cũng nhịn cho tôi!"
Lý Vân Uyển tức giận nói: "Ông vô sỉ quá rồi đấy!"
Cục trưởng Cao cười khẩy, nói: "Từ trước đến giờ tôi đều nói chuyện không kiêng nể gì thế đấy, vậy thì sao? Các người còn có thể làm gì tôi? Đánh tôi? Thử xem."
Nói xong hắn nhìn Tề Đẳng Nhàn, nói tiếp: "Haiz, không phải vừa nãy còn muốn dạy dỗ tôi cơ mà?"
"Bây giờ thì sao, sợ rồi à?"
"Nào nào nào, đánh tôi đi này, để tôi xem anh có bản lĩnh gì."
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: "Đương nhiên sẽ xử lý ông, chỉ là, bị nhiều máy quay rọi vào như thế, tôi không quen."
"Hahaha, ngu ngốc..." Cục trưởng Cao cười lớn, "Được, chơi đùa với đồ phế vật như anh chả có ý nghĩa gì, lập tức cùng tôi quay về tiếp nhận điều tra!"
Tề Đẳng Nhàn nói: "Bây giờ thì quen hơn rồi."
Nói dứt lời, hắn nhe răng cười.
Lý Vân Uyển đứng bên cạnh cảm thấy da đầu tê dại, chỉ biết cục trưởng Cao đen đủi rồi.
Mọi người chỉ nhìn thấy, áo của cục trưởng Cao bị Tề Đẳng Nhàn túm lấy, cả người ông ta nhẹ như rơm rạ, trong chốc lát đã bị nhấc bổng lên trời rồi quật xuống!
"Bịch!"
Cơ thể của cục trưởng Cao tiếp xúc mạnh với mặt đất, đau đến mức ông ta kêu thảm thiết, cả người dường như muốn ngất luôn đi vậy.
Tề Đẳng Nhàn không nói gì, nhấc cục trưởng Cao từ dưới đất lên, xách lên trời rồi lại quật xuống!
"Bịch!"
Lần này, tiếng kêu thảm thiết đã nhỏ hơn, thâm chí còn rên rỉ như người sắp chết.
Tề Đẳng Nhàn mỉm cười, một tay nhấc bổng cục trưởng Cao quật đi quật lại, lên lên xuống xuống mấy lần.
"Bịch!"
"Bịch!"
"Bịch!"
m thanh vật nặng va đập xuống đất lặp đi lặp lại bên tai, ước chừng va đập bảy tám lần.
Miệng mũi cục trưởng Cao chảy máu, một cánh tay đã gãy xương, xương sườn không biết đã đập gãy mấy cái, cả người cuộn thành một cục nằm trên mặt đất, đau đến mức chỉ còn những âm thanh rên rỉ yếu ớt.
Hiện trường yên tĩnh không một tiếng động, mọi người đều trợn mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn đập đi đập lại cục trưởng Cao như đập rơm rạ, điện thoại đang quay của một số người còn trực tiếp rơi xuống đất.
"Nhanh, báo cảnh sát! Tên điên này lại dám đánh cục trưởng Cao, nhất định phải để cảnh sát bắt hắn lại." Một người hoảng hốt kêu lớn.
Một số người vẫn còn cứng đờ tại chỗ, cả người sởn gai ốc, cách Tề Đẳng Nhàn xử lý cục trưởng Cao quá thô bạo quá dã man rồi, nhìn đến mức khiến da đầu người ta tê dại.
Người bên Tư Bản Thiên Lại nhìn thấy cảnh tượng này, cũng cảm thấy cả người nổi da gà, vị chủ tịch hằng ngày nhìn vô cùng bình thường này, lại dám ra tay, còn bạo lực như thế!
"Lần này, tai họa lớn rồi, chắc chắn sẽ phải ngồi tù!" Dương Quan Quan liếc Tề Đẳng Nhàn một cái, trong lòng vẫn còn sợ hãi nghĩ.
Mặc dù Lý Vân Uyển cảm thấy vô cùng hả giận, nhưng cũng không biết Tề Đẳng Nhàn định dùng thủ đoạn gì xử lý chuyện này, dù sao, đối phương là một người có quyền lực trong chính phủ, cứng đối cứng như vậy, sợ rằng chỉ có một con đường chết.
Tề Đằng Nhàn đã ông ta một cái lật nghiêng lại, sau đó đĩnh đạc ngồi lên người ông ta, giơ tay vỗ vỗ vào mặt ông ta, nói: "Bệnh từ miệng mà vào, họa từ miệng mà ra. Đạo lý này, thầy ông không dạy ông à?"
Cục trưởng Cao rên lên một tiếng, sau đó kêu thảm thiết: "Họ Tề kia, tôi sẽ không bỏ qua cho anh! Anh chết chắc rồi, anh cứ chuẩn bị cho người đến dọn xác cho anh đi, cả nhà anh đều phải chôn cùng anh!"
"Bằng vào tên phế vật nhà ông?" Tề Đẳng Nhàn trực tiếp coi ông ta như cái ghế, ngồi thẳng xuống, không để ý gì.
Không bao lâu sau, tiếng xe cảnh sát vang lên, Triệu Thiên Lộc đưa người đến.
Cả đám người của cục trưởng Cao đều tiến lên vây lấy ông ta, mồm năm miệng mười kể hết cho ông ta.
Triệu Thiên Lộc nghe xong, khuôn mặt liền trầm xuống, thấy Tề Đẳng Nhàn đang ngồi trên người cục trưởng Cao, ông ta không khỏi nheo mắt lại.
"Tề tổng, gan anh to quá nhỉ, lại dám đánh cục trưởng Cao!" Triệu Thiên Lộc tức giận quát lớn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!