Tề Đẳng Nhàn thực sự không có cách tốt nào để đối phó với một người phụ nữ như Trần Ngư, anh chỉ có thể bị cô ấy nắn bóp.
Tuy nhiên, điều này cũng khiến mọi người hoài nghi liệu đây có phải là một loại thủ đoạn đặc biệt nào đó được Tề Đẳng Nhàn sử dụng để cố tình khiến Trần Ngư dùng tư thái đó bắt chẹt hay không.
Suy cho cùng, những thứ như tình cảm chính là từ hai phía đưa đẩy, nắm bóp một hồi sẽ nắm bóp ra tình cảm thì sao?
Ách... Cuối cùng thì Nhị đương gia có EQ thấp hay là thợ săn cao cấp thì rất khó để nhận xét được!
Trưa hôm đó, Tề Đẳng Nhàn mời Trần Ngư đi ăn tại nhà hàng sang trọng nhất Hương Sơn, một người phụ nữ tinh tế như cô sẽ từ chối ăn ở quán ven đường, dù đồ ăn có ngon đến đâu cũng sẽ không thích nơi như thế.
Về điểm này, cô thực sự thua kém Ngọc Tiểu Long.
Ngọc Tiểu Long mặc dù cũng là người sống trong cẩm y ngọc thực nhưng không chọn địa điểm ăn uống, chỉ chọn nguyên liệu của món ăn, cực kỳ hạn chế.
"Không ngờ ở Hương Sơn có thể ăn được thịt bò Wagyu ngon như vậy, ngon thật đấy!" Trần Ngư tao nhã cắt miếng bít tết, mỗi cử chỉ, lời nói và hành động đều thể hiện khí chất quý tộc.
Khí chất cô như vậy cũng đủ khiến nhiều người đàn ông tự xưng mình là ưu tú phải chùn bước. Bọn họ sẽ ôm ví tiền của mình, âm thần tính toán xem muốn nuôi sống một người phụ nữ như vậy thì cần bao nhiêu tiền?
Tề Đẳng Nhàn lại ăn mà mặt không biểu tình gì, thậm chí còn cảm thấy hơi đau thịt, dù sao Trần Ngư rất giỏi gọi món, bữa ăn này có thể khiến anh phải trả tiền bằng một lần đi đến trung tâm massage.
Mặc dù anh không bao giờ tiêu tiền khi đến trung tâm massage, tất cả đều miễn phí nhưng điều này không trở ngại việc anh xót tiền.
May mắn thay, lần này thẻ ngân hàng anh đăng ký dùng CMND của Hoàng Sung vừa nhận được 8 triệu.
Tám triệu đến từ đâu? Đương nhiên là tiền Trần Bá Hạ treo thưởng cho đầu của Du Dương Tư!
Cao thủ như anh theo dõi Du Dương Tư không phải là đơn giản sao?
Ngày hôm kia, Du Dương Tư vừa bước vào quán nhỏ đó, sau lưng anh đã gửi một tin nhắn cho người của Trần Bá Hạ, trong đó có kèm số tài khoản thẻ ngân hàng của mình.
Không thể không nói, Hương Sơn Long Môn thật sự là đáng tin cậy, sau khi chém Du Dương Tư bị thương, sau khi tài vụ xem xét, 8 triệu này đã vào tài khoản của anh.
Tề Đẳng Nhàn cảm thấy rất tuyệt, mình đã là một kẻ phản bội... Phi! Rõ ràng là một đặc công cao cấp hai lớp, thật không tồi. hơn nữa còn kiếm lời thêm từ Trần Bá Hạ gần 10 triệu nữa.
Trần Ngư nói: "Tôi nghĩ canh tác xanh thuần túy tự nhiên cũng là một cơ hội kinh doanh tốt. Anh có thể nói với Hướng tổng xem xét một chút."
"Đặc biệt tìm một mảnh đất non xanh nước biếc để trồng trọt, những nguyên liệu đó sẽ cung cấp cho các địa điểm tổ chức tiệc cao cấp lớn."
"Tôi đã làm một vài khảo sát, phát hiện lĩnh vực này không nhiều người tham gia, nếu có thể phát triển lớn hơn sẽ rất có triển vọng!"
Tề Đẳng Nhàn không có hứng thú với lối kinh doanh của Trần Ngư. So với việc nói về chủ đề này cùng cô thì anh thà thành thật nhìn chân cô còn có lời hơn chút.
Đôi chân của Trần Ngư vẫn là phong cách Valentino khơi dậy hứng thú của đàn ông, bắp chân dưới váy thon thả và thanh tú, trên bắp chân không có mỡ thừa, so với Tôn phu nhân cũng có thể coi là cân sức ngang tài.
Trần Ngư không nhịn được cười: "Đẹp không?"
Tề Đẳng Nhàn gật đầu nói: "Tất nhiên là trông rất đẹp."
Trần Ngư nói: “So với Tôn phu nhân, cái nào đẹp hơn?”
Tề Đẳng Nhàn đương nhiên là người nói dối không cần chuẩn bị trước: "Tất nhiên là cô đẹp hơn. Không có người phụ nữ nào đẹp hơn so với cô."
Là một kẻ cặn bã có trình độ, có thể ngẫu nhiên EQ thấp nhưng chuyện như nói dối thì mắt cũng không thể chớp một cái, chỉ cần há miệng là hạ bút thành văn, nước chảy mây trôi.
Trần Ngư nghe được câu phía sau, thật sự cảm thấy nó rất hưởng thụ, trên mặt hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.
Tôn Dĩnh Thục là cao tầng của tài phiệt Thượng Tinh. Hơn nữa điều kiện của bản thân cũng thuộc về loại nhân vật đỉnh cấp. Trần Ngư so thân phận và khí chất mà không bị rơi xuống hạ phong có thể nói là trình độ tương đương. So sánh với người phụ nữ đối lập như vậy, Trần Ngư mới có thể tìm được chút cảm giác thành tựu nho nhỏ.
Hai người đang ăn cơm thì bất ngờ nhìn thấy Hoàng Văn Lang cùng gia đình từ trong phòng của nhà hàng bước ra.
Sau khi Hoàng Kỳ Bân nhìn thấy Trần Ngư ngồi đối diện với Tề Đẳng Nhàn, trong lòng không khỏi chửi bậy một câu, sau đó vẻ mặt trở nên méo mó.
Quả nhiên, ghen ghét khiến con người hoàn toàn thay đổi.
Trước đó Tôn phu nhân xuất hiện đã khiến Hoàng Kỳ Bân cảm thấy Tề Đẳng Nhàn rất trâu bò.
Bây giờ nhìn thấy vẻ mặt hại nước hại dân quá đáng như vậy của Trần Ngư khiến anh ta không khỏi ghen tị!
Chẳng trách tên khốn này đánh giá những cô nàng ở trung tâm massage chỉ ở mức trung bình. Trước đó còn cho ràng anh chỉ giả vờ khoe khoang nhưng bây giờ xem ra mình mới chính là gã hề.
Hoàng Kỳ Bân ghen ghét đến hoàn toàn thay đổi mà mặt Hoàng Tình Ca lại đỏ bừng vì tức giận, cô ấy nghiến răng nghiến lợi. Đều do anh trai xấu xa này của mình đã dạy hư cảnh ngục Tề Đẳng Nhàn thuần khiết. Hiện tại đang có xu hướng trở thành một kẻ cặn bã!
Hoàng Văn Lãng cười đi tới chào hỏi: "Giám mục Tề, thật trùng hợp!"
Tề Đẳng Nhàn đứng dậy, bắt tay Hoàng Văn Lãng nói: "Thị trưởng Hoàng, ông cũng ở đây à?"
Hoàng Văn Lãng cười nói: “Tôi được bạn bè mời tới ăn cơm. Bình thường ở một mình, tôi sẽ không đến những nơi cao cấp như vậy, kẻo có người nói tác phong của tôi xa hoa.”
Nhất cử nhất động của Hoàng Văn Lãng đều thể hiện bộ mặt của Hương Sơn, tuy ông ta ở trong biệt thự lớn nhưng dù sao cũng là do Hoàng Văn Đào đưa cho, dặn dò rõ ràng người ngoài đừng hối lộ, nhà mình có rất nhiều tiền. Nhưng nếu ngày thường có tác phong xa hoa lãng phí thì cũng khó tránh khỏi bị người đời lên án.
"Ồ, đây là cô Trần Ngư, đại tiểu thư của Nam Dương Trần thị. Chắc thị trưởng Hoàng đã nghe nói đến danh tiếng của cô ấy từ lâu, nhưng ông chưa gặp cô ấy phải không?" Tề Đẳng Nhàn cười giới thiệu với Hoàng Văn Lãn.
"Hả? Thì ra là cô Trần. Tôi thật sự ngưỡng mộ tên tuổi của cô từ lâu rồi!" Hoàng Văn Lãng sửng sốt, sau đó mỉm cười.
"Không có gì, Thị trưởng Hoàng. Thật vinh dự cho tôi được gặp ông hôm nay." Trần Ngư cũng lịch sự chào hỏi.
Hoàng Kỳ Bân cảm giác như axit trong bụng sắp trào ra khỏi mũi, dù cô ấy có xinh đẹp như vậy, dáng người chuẩn như thế nào thì cũng có thể chịu được nhưng cô ấy lại là đại tiểu thư của Nam Dương Trần thị sao?
A a a a ... Tên khốn họ Tề kia dựa vào cái gì? Quả thực sẽ không được chết tử tế!
Tề Đẳng Nhàn bất động thanh sắc vỗ bộ mặt đã hoàn toàn thay đổi của Hoàng Kỳ Bân, thấp giọng trích dẫn nội dung thánh điển: "Đừng ham hư danh, làm cho nhau tức giận, cho nhau ghen ghét!"
Hoàng Văn Lãng trò chuyện với Trần Ngư một lúc, hỏi về tình hình hiện tại của tập đoàn Trần thị rồi chuẩn bị rời đi.
Tề Đẳng Nhàn và Trần Ngư muốn tiếp tục ăn nên không tiễn nữa.
Sau khi bước ra khỏi nhà hàng, Hoàng Văn Lãng nói với Hoàng Tình Ca: “Chắc con cũng nhìn ra, thằng nhóc này rất tâm cơ. Làm người thì không tồi nhưng không thể toàn tâm toàn ý với một người. Ngay cả đại tiểu thư của Trần gia cũng có quan hệ như vậy với nó. Con tranh giành thì được gì chứ?”
"Con không tin!"
"Trước kia anh ấy chỉ là một cảnh ngục ở một nơi nhỏ mà thôi, đầu óc rất đơn giản."
"Đều do anh trai con. Nếu không phải anh trai con dạy hư anh ấy thì anh ấy sẽ không thay đổi thành người như vậy đâu!"
Hoàng Tình Ca bĩu môi không vui nói, cảm thấy nam thần thuần khiết trong đầu mình đã bị Hoàng Kỳ Bân làm hư hỏng.
Hoàng Kỳ Bân suýt nữa thì ngã ngồi xuống đất, tự nhủ: “Em gái à, em quá coi trọng người anh trai này rồi. Anh trai em nhiều nhất cũng chỉ đi vun đắp tình cảm với các kỹ thuật viên quốc tế trong trung tâm Massage thôi. Tên này có thể theo đuổi cả Tôn Dĩnh Thục tài phiệt Thượng Tinh, đại tiểu thư Nam Dương Trần thị, nói chuyện đánh bài poker với Dương Quan Quan của Dương gia ở Ma Đô... Anh còn đang muốn làm tài xế cho anh ta để được mang theo nữa đấy!”
Sau khi người nhà họ Hoàng rời đi, Trần Ngư nhìn Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Trông anh có vẻ khá đắc ý nhỉ?”
"Ha ha, thanh niên A Bân này có lẽ rất ghen tị với tôi, hiện tại tôi rất vui vẻ!" Tề Đẳng Nhàn đắc ý nói.
Khóe miệng Trần Ngư cong lên, càng ngày càng cảm thấy Tề Đẳng Nhàn thú vị. Những chuyện lớn lao nhiệt tình chưa bao giờ thấy anh nhắc đến nhưng những chuyện nhỏ nhặt lại có thể làm anh kiêu ngạo, đắc ý cả một ngày.