Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Lâm Bạch Thanh tiến lại gần, nhìn kỹ.

Người phụ nữ trên bức ảnh có ngũ quan thanh nhã, tập trung nhìn chằm chằm vào ống nghiệm, đang thực hiện thí nghiệm.

Người phụ nữ trên bức ảnh không giống với tưởng tượng của Lâm Bạch Thanh về cô Cả Thẩm, nhưng lại chính xác là hình ảnh mà cô có thể tưởng tượng ra, hình ảnh của một người mẹ mà cô có thể đưa nó vào sâu trong tâm khảm.

Cô cố gắng từ góc nghiêng khuôn mặt trên bức ảnh, hy vọng nhìn thấy những dấu hiệu về sự cực khổ mà bà ấy đã gánh chịu, sự rực rỡ mà bà ấy đã trải qua, nhưng không thấy gì cả.

Dù người phụ nữ trên bức ảnh mặc áo blouse trắng để lộ góc nghiêng, nhưng có thể thấy được da của bà ấy rất đẹp, hai bàn tay mảnh mai và thon dài cũng được chăm sóc cực kỳ tốt.

Nên hình dung bà ấy như thế nào đây, xinh đẹp, trẻ trung, trí thức, trông không giống như một người phụ nữ 40 tuổi mà thay vào đó giống như một người mới hơn 30 tuổi, cô gái trẻ vừa thành niên.

Điều này khiến Lâm Bạch Thanh bị sốc hơn cả lần đầu tiên nhìn thấy bức ảnh của Liễu Liên Chi. Cô vô cùng sốc, đến nỗi ngơ cả người ra. Lâm Bạch Thanh hận không thể gửi ngay bức ảnh đến Liễu Liên Chi, để bà ấy biết con gái bà ấy còn sống, bức ảnh này chính là bằng chứng.

Người đến nói: “Bác sĩ Tiểu Lâm, ông Sở nhờ tôi gửi lời nhắn cho cô, ông ấy nói rằng có một số việc không thể giải thích chỉ trong vài câu, nếu cô thật sự muốn hiểu rõ chi tiết thì hãy đến nước M một chuyến. Có việc ông ấy phải nói thẳng với cô mới rõ. À, ông ấy còn nói rằng cô đã đồng ý với ông ấy một điều, bây giờ tôi phải mang nó đi, nếu không thì ngay cả khi cô đi ông ấy cũng sẽ không nói với cô.”

Người đến nhìn vào đồng hồ: “Chuyến bay của tôi vào tối nay, còn hai tiếng nữa là cất cánh rồi.”

Trong tay Lâm Bạch Thanh có bức ảnh của Thẩm Khánh Nghi khi còn trẻ, rất giống với người phụ nữ trên bức ảnh này. Tất nhiên rồi, việc Sở Thanh Tập dám gửi bức ảnh này đã chứng minh ông ta thực sự có tin tức về Thẩm Khánh Nghi. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc Lâm Bạch Thanh phải làm một chuyến đến nước M rồi.

Nửa tờ đơn thuốc còn lại đang trong túi cô, cô mở túi và lấy ra, nhìn thấy người đó đến đón, Lâm Bạch Thanh nói: “Đơn thuốc này không dễ thực hiện, ông nhất định phải mời bác sĩ châm cứu hàng đầu thực hiện.”

Người đến có lẽ không hiểu rõ tình hình cụ thể, gật đầu nói được và nhận lấy đơn thuốc một cách cẩn thận. Lâm Bạch Thanh lại hỏi: “Chú ấy có lời gì muốn truyền đạt nữa không?”

Người đến lấy ra một tấm danh thiếp, hai tay trình đến: “Đây là danh thiếp của ông Sở, ông ấy nói rằng cô có thể sẽ cảm thấy vô cùng kích động nhưng ông ấy mong cô đừng vội vàng như vậy, cứ từ từ mà đến, trước khi đến hãy liên lạc với ông ấy, ông ấy sẽ sắp xếp người đón cô.”

Lâm Bạch Thanh lấy danh thiếp và nhìn, xém chút không nhịn được cười. Dù cô vẫn chưa gặp được chú Hai nhưng tấm danh thiếp này đã đưa chú Hai đến trước mắt cô sống động như thật.

Tấm danh thiếp của Sở Thanh Tập thật sự rất ấn tượng, có cả tiếng Anh và tiếng Trung, bên trên còn in hình tròn Thái Cực, Bát Quái, viết chú thích bằng hai ngôn ngữ, ghi rõ các danh hiệu danh dự của bản thân trong cộng đồng người Hoa tại nước M, như là Chủ tịch Hội Thư pháp, Chủ tịch Hội Kinh Dịch, Chủ tịch Hội Nghiên cứu Đạo giáo,… mặt trước không thể kể hết, mặt sau cũng liệt kê đầy cả ra.

Lâm Bạch Thanh nhịn cười nói: “Phiền ngài phải đi một chuyến đến đây rồi, cảm ơn ngài.”

Người đến xua tay nói: “Bác sĩ Sở có thể coi là thần tiên của thời đại mới, là tiên tri tại thế, tôi có cơ hội được chạy việc cho ông ấy là may mắn ba đời nhà tôi. Cô khách khí quá rồi!”

Tiên tri, thần tiên của thời đại mới?

Nhưng Lâm Bạch Thanh lại cảm thấy Sở Thanh Tập như một con yêu quái biết đi.

Sau khi tiễn người này đi, mặc dù Lâm Bạch Thanh đặc biệt không đề cập đến chuyện Sở Thanh Tập với em gái, nhưng khi Tiểu Thanh xem ảnh của Thẩm Khánh Nghi và so sánh với bức ảnh này, đuổi theo Lâm Bạch Thanh hỏi: “Chị, đây chính là mẹ chúng ta phải không, phải không, phải không?”

Lâm Bạch Thanh nói: “Về nhà trước rồi nói.”

Ngày mai là cuối tuần, phòng khám nghỉ ngơi, Cố Bồi lân la hỏi Lâm Bạch Thanh có muốn nói chuyện với Mục Thành Dương về những bệnh nhân nước N hôm nay, thương lượng cùng tìm ra một giải pháp hay không, nhưng Lâm Bạch Thanh lắc đầu, ngăn Cố Bồi lại.

Việc đó còn khá phức tạp, nó không liên quan gì đến Mục Thành Dương, vấn đề nằm ở người khác.

Tuần sau, Lâm Bạch Thanh sẽ dành riêng thời gian để tìm người có thể giải quyết và giải quyết một lần cho xong.

Hôm nay Tiểu Thanh đã hẹn Mục Thành Dương xem một bộ phim hành động võ thuật Hồng Kông mới, cực kỳ hấp dẫn.

Tuy nhiên, bất kể bộ phim võ thuật Hồng Kông hấp dẫn đến đâu cũng không thể sánh bằng tin tức về Thẩm Khánh Nghi, vì vậy cô ấy hủy kế hoạch gặp Mục Thành Dương ngay lập tức, về nhà cùng chị gái.

Advertisement
';
Advertisement