Cố Bồi chỉ có lý thuyết mà không hiểu được thao tác thực tế, với lại anh đúng là vui vẻ. Ý nghĩa của hai từ “cảm xúc” tất cả vẫn luôn rất mơ hồ.
Thậm chí bởi vì từ nhỏ lớn lên trong trường học giáo hội, bị ảnh hưởng bởi môi trường xung quanh, anh vẫn cho rằng đàn ông theo đuổi khoái lạc, cảm xúc là một điều cực kỳ tội lỗi.
Nhưng như lời anh nói, đàn ông trời sinh có là một giống loài thích chinh phục, thích theo đuổi khoái lạc, cảm xúc là thú tính.
Cho nên đang sảng khoái, khi cảm giác ùn ùn kéo đến, cả người anh hoàn toàn mất kiểm soát.
Một tiếng gầm trầm thấp như dã thú không chỉ khiến Tiểu Thanh vừa tắm xong hoảng sợ, cũng kinh động đến Kiều Mạch Tuệ ở bên kia bức tường.
Lúc này vẫn còn sớm mới hơn chín giờ, Tiểu Thanh vẫn chưa hiểu chuyện, nghe một tiếng rên rỉ khó chịu. Lại thấy đèn trong phòng chị gái đã tắt, còn tưởng là anh rể bị đụng trúng, vội hỏi thăm dò: “Chị ơi, chị không sao chứ?”
Lúc Lâm Bạch Thanh châm lửa, không ngờ rằng Cố Bồi có tự chủ cực mạnh như thế lại không chịu được trêu chọc. Lúc này che miệng anh lại và nói: “Không có gì.”
Kiều Mạch Tuệ ở bên kia bức tường, bà ta là người từng trải, nghe là biết hai người ở trong phòng không có làm chuyện gì tốt, thầm mắng một câu không biết xấu hổ. Cách một bức tường, cố tình lớn tiếng hỏi Tiểu Thanh: “Linh Đan Đường khai trương thu được không ít tiền biếu phải không?”
“Khoảng hơn mười ngàn.” Tiểu Thanh nói.
Kiều Mạch Tuệ bĩu môi: “Vệ Quốc đầu tư cổ phiếu ở thành phố cảng, vài ngày trước đã kiếm lời được hai mươi ngàn đồng.”
Tiểu Thanh kêu lên: “Thật sao?”
Kiều Mạch Tuệ cười thần bí, còn nói: “Nó nói nó có tin tức nội bộ, qua một thời gian ngắn nữa còn có thể kiếm thêm một trăm nghìn đồng.”
Sau khi được chuyển lên chính thức tiền lương hàng tháng của Tiểu Thanh mới có ba trăm tám đồng, nhưng bởi vì thường xuyên xem phim của thành phố cảng nên khá quen thuộc với thị trường chứng khoán. Cô ấy kích động nói: “Anh Vệ Quốc là nhân vật có tiếng tăm trên thị trường chứng khoán, chắc không bao lâu nữa sẽ trở thành triệu phú.”
Trong lòng khẽ động, cô ấy nói: “Chị Kiều, chị có thể hỏi Cố Vệ Quốc tin tức nội bộ cuối cùng là gì hay không? Tôi nghe nói bên này của chúng ta có người có thể mua giùm cổ phiếu ở thành phố cảng, tôi cũng muốn mua một ít để kiếm ít tiền lãi.”
Kiều Mạch Tuệ nhíu mày cười hỏi: “Cô gom được bao nhiêu?”
Tiểu Thanh nói: “Có khoảng ba đến năm trăm đồng.”
Kiều Mạch Tuệ bĩu môi: “Ba trăm năm trăm đồng mà muốn mua cổ phiếu giùm, cô đúng là buồn cười.”
Tiểu Thanh cũng không muốn đầu tư vào cổ phiếu thật, cô ấy chỉ giỡn một chút thôi, quay người bỏ đi. Khi đi ngang qua phòng ngủ của chị gái, cô ấy lại nghe thấy một tiếng rên rỉ đè nén, ngay lập tức nhận ra chuyện gì đang xảy ra, xấu hổ đỏ mặt tía tai quay người bỏ chạy.
Đây mới là lần đầu tiên đúng nghĩa của Cố Bồi, anh cảm thấy mình rất nhẹ nhàng, nhẹ nhàng nhấm nháp đôi môi thơm của vợ. Anh đang khẽ khàng vuốt ve, anh vẫn muốn thật dịu dàng để vợ cảm nhận được khoái cảm của làm tình.
Tiếng thở dốc của vợ, chỉ có hơi thở cũng làm cho anh có ảo tưởng anh cảm thấy mình làm cực kỳ tốt.
Về sau anh có chút mất khống chế nhưng cũng không nghiêm trọng, thậm chí Cố Bồi còn cảm thấy biểu hiện của mình xuất sắc vô cùng.
Nhưng khi bật đèn lên, anh phát hiện đôi môi phấn nộn của vợ mình sưng cực kỳ, vừa sưng vừa đỏ.
Cô và anh giống nhau, làn da trắng nhưng lớp biểu bì có tính chất rất mỏng.
Trắng trẻo nhưng cũng khỏe mạnh, anh chắc chắn mình không quá mạnh, lại phát hiện ra cánh tay lộ ra bên ngoài của cô đầy vết đỏ.
Mà khoảnh khắc bật đèn lên, anh nhìn thấy khóe mắt của vợ có nước mắt, tựa như vừa mới khóc.
Anh giật mình nhưng may là lúc này vợ anh ủi anh nói: “Không sao đâu, em rất ổn, thật sự rất ổn.” Cố nén đau lại nhéo mũi mình một cái.
Nói: “Vừa rồi em rất vui.”
Cố Bồi thở phào nhẹ nhõm định rời giường, nhưng vừa mới nhấc chăn lên lại sửng sốt một lúc. Bởi vì anh thấy trên giường có một giọt m.á.u đỏ thắm.
Theo lý thuyết hẳn là vết m.á.u đó xuất hiện ở lần đầu tiên quan hệ của phụ nữ. Cố Bồi ngay lập tức hóa đá.
Cho nên anh cho là lần đầu tiên mình đã đủ thành công, cũng đủ khiến cho vợ sung sướng, thế nhưng lại không ra sao?
Đáng lẽ anh nên phát hiện ra từ lâu, nhưng Cố Bồi không giống với phần lớn đàn ông, không dồn hết tâm sức để theo đuổi trinh tiết của phụ nữ cho nên cũng không đi xem cụ thể. Giờ phút này nhìn thấy vết máu, anh mới biết lần trước thất bại biết bao.
Lâm Bạch Thanh sợ mình mà cười một tiếng sẽ ảnh hưởng đến sinh lý của người đàn ông này, vội vàng quay người giả vờ như mình đã ngủ thiếp đi rồi.