Vốn Chiêu Đệ muốn xem tiếp sóng “Hồ Sơ Công Lý”, nhưng dò mãi cũng không dò ra, cuối cùng lại dò ra đài truyền hình Hồng Kông đang chiếu tập mới nhất của bộ phim “Hồ Sơ Công Lý”.
Tốt xấu gì cô ấy cũng là y tá trong bệnh viện quân y, cũng được xem là trải sự đời nhưng lại ngạc nhiên vì năng lực của anh rể mình.
Sau khi suy nghĩ nếu kết hôn thì anh rể sẽ dọn qua đây ở cùng, mình cũng có thể được thơm lây.
Cô ấy rất muốn bảo chị gái mình kết hôn ngay tại đây, ngay bây giờ.
Nhưng lúc cô ấy đang băn khoăn thì bỗng nhiên lại ngửi thấy một mùi hôi bốc lên, cô ấy đẩy cửa sổ ra nhìn thì hoảng sợ: “Chị ơi, thôi xong rồi, lần này xong thật rồi!”
Lâm Bạch Thanh vừa cất giăm bông và đồ sấy mà Nhị sư ca tặng mình vào nhà bếp xong, đang rửa tay thì nghe thấy giọng điệu đầy hoảng sợ của em gái bèn đứng dậy hỏi: “Em sao thế?”
Chiêu Đệ nói: “Xong rồi xong rồi, quân y Cố vừa vào nhà vệ sinh, chị ngửi thử xem, nhà vệ sinh lại bốc mùi rồi, thôi xong rồi xong rồi.”
Lâm Bạch Thanh cũng ngửi thấy mùi thối: “Vào thì vào thôi, đúng lúc để anh ấy dọn dẹp trong đó, chuyện này có gì đâu?”
“Chị quên rồi sao, nhà vệ sinh của chúng ta thối đến mức Cố Ngao Cương chỉ ở có một ngày ở ngõ Nam Chi, do chê nhà vệ sinh có mùi nên nửa đêm đã dọn đi, anh rể mắc bệnh sạch sẽ, ngửi thấy nhà vệ sinh có mùi như thế thì có lẽ sẽ không ở nữa.” Chiêu Đệ nói.
Cùng đều là nhà vệ sinh tự hoại nhưng hệ thống thoát nước của Nam Chi vẫn chưa ổn định nên nhà vệ sinh nhà nào cũng bốc mùi, cho dù có xịt bao nhiêu nước hoa cũng không át đi được mùi hôi thối này, nhưng không biết tại sao hôm nay lại cực kỳ thối.
Cũng vì nhà vệ sinh nhà mình có mùi nên mới nửa đêm canh ba Cố Ngao Cương bỏ chạy mất.
Bởi vì Cố Bồi mắc bệnh sạch sẽ nên Chiêu Đệ vừa nhìn thấy anh vào nhà vệ sinh thì lại căng thẳng: Đừng vì chê có mùi mà bỏ đi đấy.
Về việc nhà vệ sinh bốc mùi cũng là một nỗi buồn phiền lớn của Lâm Bạch Thanh, nhưng kiếp trước cô là một lương y, cũng có thể nấu cơm hầm canh nhưng do ít dọn dẹp nên những việc khác trong cuộc sống hằng ngày cô hoàn toàn không biết làm gì cả.
Nhưng với kinh nghiệm của cô thì Cố Bồi sẽ không bỏ đi, hơn nữa có lẽ còn giải quyết luôn cả vấn đề này.
Anh và Cố Ngao Cương đều mắc bệnh sạch sẽ nhưng cách sống của hai người họ lại hoàn toàn khác nhau.
Đúng lúc này Cố Bồi đi từ nhà vệ sinh ra gọi: “Chiêu Đệ.”
Chiêu Đệ thấp thỏm bước về phía đó: “Quân y Cố, sao thế?”
Cô ấy nghĩ thầm chắc không phải anh rể đây muốn mượn cái cớ để bỏ đi đó chứ.
Nhưng Cố Bồi lại nhẹ nhàng nói: “Đến Linh Đan Đường gọi người chuyên làm điện nước qua đây, anh có chuyện muốn nói với họ.”
Chiêu Đệ quay người chạy về phía Linh Đan Đường, không lâu sau đã đưa một người chuyên làm điện nước về.
Thật ra cách làm của Cố Bồi được rất nhiều gia đình sử dụng trong tương lai, vì để đề phòng nhà vệ sinh bốc mùi nên nâng vị trí lên cao, tạo thành một đường cong chống thấm, ngăn chặn mùi hôi bằng vòng đệm nước.
Trong thời đại này, cách cải tạo kia vẫn chưa thịnh hành nên công nhân không biết cách làm, Cố Bồi còn phải vẽ lên giấy, giải thích nguyên lý cho ông ấy, giải thích tại sao khi làm như vậy thì nhà vệ sinh sẽ không bốc mùi nữa.
Công nhân nghe xong thì vội vàng giơ ngón cái lên: “Đúng là không thể đánh giá qua vẻ bề ngoài, đồng chí à, thật không ngờ cậu hiểu cả những thứ này.”
“Làm phiền chú rồi.” Cố Bồi nói xong thì đưa đôi tay thon dài của mình ra muốn bắt tay với ông ấy.
Người thợ ấy đứng trong nhà vệ sinh chần chừ rất lâu, tay ông ấy rất bẩn, không tiện bắt lấy đôi tay sạch sẽ của vị quân nhân này, ông ấy chà sát hai tay lên quần rồi mới dám bắt tay với Cố Bồi: “Tôi bảo đảm sẽ làm một cách hoàn hảo nhất.”
“Vất vả cho chú rồi.” Cố Bồi nói xong thì tiễn ông ấy ra cửa.
Thấy anh vừa ra khỏi cửa thì Chiêu Đệ lập tức ngộ ra một đạo lý: “Chị ơi, bệnh sạch sẽ của Cố Ngao Cương là giả đó, đấy gọi lại lập dị, người như quân y Cố mới là thật, chị xem nhé mặc dù anh ấy rất gọn gàng sạch sẽ nhưng đối với ông ấy thì không hề chê bai người ta bẩn hay gì cả.”
Đúng vậy, có một số người có thân phận, địa vị cao hơn người khác thì khó tránh sẽ kiêu ngạo, xem thường người thấp kém hơn mình.
Nhưng Cố Bồi lại không phải như vậy, mặc dù bản thân anh rất tươm tất, cũng có thân phận địa vị nhưng lại không khinh thường hoặc miệt thị người khác vì họ bẩn, đối với người thấp kém hơn mình anh cũng dành cho họ sự tôn trọng từ tận đáy lòng.
Đây cũng là lý do tại sao hai mươi năm nữa, anh lại trở thành một viện trưởng của bệnh viện quân y được người người kính trọng, tôn sùng.
Nói đến thì do tầng hầm của nhà Lâm Bạch Thanh cứ sụp xuống mãi nên gạch đều bị lệch hết.