Con gà thua cuộc nhỏ bé Cố Vệ Quốc cuối cùng cũng nhìn rõ hiện thực, dứt khoát tiến lên: “Chú nhỏ.”
Gần đây Cố Bồi cũng đã hỏi thăm các bác sĩ phụ khoa về chuyện thể vàng (1), cũng biết nhóm bộ đội và quân nhân sẽ kê đơn các loại thuốc miễn phí cho người thân của họ để tiết kiệm tiền, cho nên anh đã biết cháu trai cả nhà mình không phải là người chuyển giới.
(1) Giai đoạn thể vàng còn gọi là giai đoạn sau rụng trứng, là khoảng thời gian xảy ra sau khi rụng trứng nhưng trước ngày đầu tiên của chu kỳ kinh nguyệt kế tiếp. Thông thường, giai đoạn này kéo dài trung bình từ 10: 14 ngày.
Tuy là như vậy nhưng cậu ta đã lừa gạt Lâm Bạch Thanh, lừa gạt anh em, không phạm lỗi sai lớn nhưng sai lầm nhỏ thì rất nhiều.
Đây là đứa cháu trai phiền phức nhất của Cố Bồi.
Lúc này Lâm Bạch Thanh đã chủ động đeo nhẫn vào, xem như Cố Bồi đã cầu hôn thành công, tâm trạng không tồi nên cũng kiên nhẫn hơn, hỏi Cố Vệ Quốc: “Cháu có chuyện gì quan trọng à, đi theo tới tận nhà hàng?” Chỉ mong cậu ta thật sự có chuyện quan trọng.
Cố Vệ Quốc nói: “Có một người bạn đi khám thì bị chẩn đoán mắc ung thư, thím có thể xem thử xem sao không?”
Sở Tam Hợp đưa hình chụp CT và hình siêu âm B cho Lâm Bạch Thanh: “Bác sĩ Tiểu Lâm.”
Khi bác sĩ bị bệnh nhân chặn lại thì ắt hẳn là bị nhờ xem phim chụp, Cố Bồi muốn xem giúp anh ta, nhưng trong mắt Sở Tam Hợp chỉ có Lâm Bạch Thanh, giọng điệu còn có chút nức nở: “Bác sĩ, bao nhiêu tiền ngài cứ ra giá, chỉ cần có thể chữa khỏi cho tôi thì bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề.”
Cố Bồi nói: “Đưa kết quả cho tôi xem.”
Đây là chuyên môn của anh.
“Bác sĩ, tôi rất đáng thương, trong nhà còn có người già tám mươi phải nuôi, lại nhiều con nhiều cháu, nếu không trị hết bệnh thì nhà tôi sẽ xong đời.” Giọng điệu và thái độ này của Sở Tam Hợp và lúc uy h.i.ế.p muốn Cố Vệ Quốc làm chó săn cho anh ta cứ như hai người khác nhau.
Cố Bồi là chuyên gia của khoa ung bướu, đối với các bệnh nhân ung thư, dù trong trường hợp nào thì các bác sĩ cũng cần phải để tâm, anh cầm lấy hình chụp xem một lúc rồi nói: “Vấn đề không nghiêm trọng lắm, phẫu thuật cắt bỏ là được.”
Sáng nay chuyên gia Đàm Tịnh Quốc của khoa gan mật ở bệnh viện quân y cũng nói như vậy.
Sở Tam Hợp cũng hỏi cùng một vấn đề: “Cắt thì sẽ khỏi chứ, bảo đảm sau này sẽ không tái phát sao?”
Cố Bồi trả lời, cũng là đáp án mà Đàm Tịnh Quốc đã nói sáng nay: “Bệnh của cậu vẫn còn ở giai đoạn đầu, khả năng tái phát khá thấp, sau khi cắt bỏ khối u chỉ cần chú ý đi kiểm tra sức khỏe hàng năm, xác suất cao sẽ không tái phát.”
“Lỡ như tái phát thì sao?” Sở Tam Hợp hỏi.
Cố Bồi nói: “Cắt tiếp, nếu cần thiết thì sẽ cho người bệnh hóa trị, xạ trị.”
Hóa trị, xạ trị, sau đó thì chết, đây là phương thức trị liệu thường thấy ở các bệnh nhân ung thư.
Nhưng đây cũng không phải đáp án mà Sở Tam Hợp muốn, hoặc có thể nói anh ta không thể chấp nhận được việc mình mắc phải căn bệnh này, anh ta cao giọng: “Cho nên tây y các vị giải phẫu xong cũng không đảm bảo sẽ hết bệnh?”
Cố Bồi còn muốn kiên nhẫn giải thích cho anh ta nhưng anh ta đã quay mông, đẩy Cố Bồi ra nhìn Lâm Bạch Thanh: “Bác sĩ Tiểu Lâm, là cô phát hiện ra bệnh của tôi, Cố Vệ Quốc nói cô là thần y số một ở Đông Hải, chắc chắn cô có thể chữa khỏi cho tôi, đúng không?”
Cố Vệ Quốc vì kim châm, đã vỗ n.g.ự.c nói Lâm Bạch Thanh có thể trị khỏi.
Nhưng sự thật là phương pháp tốt nhất để chữa ung thư tuyến tụy chính là cắt bỏ, Lâm Bạch Thanh cũng không thể thần kỳ tới mức có thể chữa khỏi ung thư tuyến tụy mà không cần phẫu thuật, cô chỉ là một bác sĩ tốt, không phải là cái thứ “thần y” chó má gì đó, không thể làm những chuyện đi ngược lại với quy luật tự nhiên.
Nhưng cô còn muốn hỏi thăm anh ta chuyện kim châm, nên nói: “Ngày mai đi, ngày mai anh đến Linh Đan Đường của chúng tôi nói chuyện.”
Cố Bồi nhíu chặt mày nhưng cũng không nói gì.
Sở Tam Hợp cho rằng cô đã đồng ý nên vô cùng vui vẻ: “Bác sĩ, tôi gửi gắm tất cả hy vọng vào cô, cô nhất định phải chữa khỏi cho tôi.”
Hay cho một màn cầu hôn êm đẹp bị chuyện sống c.h.ế.t cắt ngang.
Sở Tam Hợp muốn xông lên trả tiền khiến mọi người trong nhà hàng đang quan sát họ phải giật mình, tất nhiên Cố Bồi sẽ không nhận tiền của anh ta, để lại tiền trên quầy thu ngân rồi kéo Lâm Bạch Thanh đi trước.
Lúc Cố Bồi lái xe hình như có hơi căng thẳng, hoàn toàn không có dáng vẻ phong độ và thành thạo lúc tới nhà ăn.
Xe rất nhanh đã về đến Linh Đan Đường.