Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế

Nhưng khi búa của Cố Ngao Cương đập xuống, thanh bên cạnh mở bung ra trong khi lúc đầu không chút kẽ hở, anh ta đưa tay kéo một cái, Cố Ngao Vũ bỗng nhiên hiểu ra: “Đây là kết cấu mộng gỗ, chỉ cần mở được mối ghép là có thể mở ra hoàn toàn.”

Ngành nào thì có chuyên môn của ngành đấy [5], chủ yếu là mọi người đều không phải thợ mộc, nếu không kết cấu mộng gỗ này là chuyện rất dễ dàng, nó chẳng những có thể tháo rời mà còn chỉ cần lắp đặt theo thứ tự, sẽ không làm ảnh hưởng gì tới thân tủ, đến khi muốn chuyển về chỗ cũ thì lắp ráp lại, nó sẽ vẫn là một cái tủ chặt chẽ.

[5] Nguyên văn là “Thuật nghiệp hữu chuyên công” (术业有专攻): nghĩa là mỗi ngành đều có lĩnh vực chuyên sâu, mỗi người giỏi chuyên về một lĩnh vực.

Lần này được rồi, ba anh em “kém cỏi” [6] cũng phải tâm phục khẩu phục Ngao Cương.

[6] Nguyên văn là “kéo khố” (拉胯): xảy ra chuyện vào thời điểm quan trọng, hoặc ý chỉ lê lết, kém cỏi.

Đã gần hết một tuần, sắp tới giám đốc Liễu sẽ mang bản vẽ hiệu quả trùng tu đến đo đạc địa điểm, tiến hành thi công, nếu Cố Ngao Cương đã giải quyết vấn đề nan giải của mọi người thì mấy chàng trai cũng rất hăng hái, xếp hàng gọi vài hộp cơm quán ven đường ở đầu ngõ, mọi người đều dứt khoát thức trắng đêm làm việc.

Chẳng những dung mạo Cố Ngao Cương giống Cố Bồi, thói quen cũng rất giống, có chứng ưa sạch sẽ, sợ bẩn.

Nhưng anh ta đã ăn quen cơm trong nước, ăn một phần cơm hộp kia cũng rất thơm ngon, còn vét sạch đáy.

Mấy anh em lạnh lẽo nhìn sang, cảm thấy sợ rằng Linh Đan Đường sắp trao cho anh ta thừa kế luôn rồi.

Đương nhiên sau khi cơm nước xong xuôi thì vẫn còn phải làm nốt một số việc quét dọn lặt vặt, Ngao Vũ lập tức cố sức áp giải Vệ Quân với Ngao Văn, để thời gian riêng cho hai người Cố Ngao Cương và Lâm Bạch Thanh.

Lâm Bạch Thanh muốn nói chuyện về Yuko với Cố Ngao Cương, bởi vì cô đang rất thiếu tiền.

Vừa hay hai người cùng nhau làm việc, cô bèn thử nhẹ nhàng ôn hoà hỏi: “Anh Ngao Cương, năm đó anh với chị gái Yuko đó là người yêu nhỉ, em thấy chị Yuko rất tốt đó, sao hai người lại chia tay nhau?”

Đã là ban đêm rồi, hai người cùng ra ngoài, định đến rừng dâu tằm phía sau Linh Đan Đường đổ rác, Cố Ngao tỉnh bơ đổi đề tài: “Vườn dâu tằm này là của nhà họ Đỗ à, vẫn hoang vắng như vậy ư?”

Vườn dâu tằm này thuộc về nhà Triệu Tĩnh, cô ấy vẫn luôn muốn bán đi mua lại nhà ở, hét giá bốn mươi nghìn đồng tròn.

Cho dù giám đốc Liễu có bằng lòng cung cấp vốn trước, không thu phí nguyên vật liệu, Lâm Bạch Thanh vẫn có tham vọng muốn mua vườn dâu tằm này sớm, bởi vì sau này cô mới mua thì vườn dâu tằm đã lên đến một trăm hai mươi nghìn, Triệu Tĩnh sẽ càng thua lỗ, cô ấy muốn dành tiền góp vốn mua nhà, hiện tại có bốn mươi nghìn đã có thể mua được 120 mét vuông, sau này cầm một trăm hai mươi nghìn cũng chỉ có thể mua được 90 mét vuông.

Mới vừa gặp mặt thôi mà, hơn nữa trong ấn tượng từ đời trước, hai mươi năm sau Cố Ngao Cương về cũng giống như Vệ Quân sau này vậy, khiêm tốn dễ tính, nhắc chuyện xưa hay nợ nần gì cũng sẽ thoải mái thừa nhận, Lâm Bạch Thanh bèn ôn hoà dịu dàng, nói bóng gió với anh ta: “Vườn dâu tằm này bán chỉ bốn mươi nghìn đồng, em mà có bốn mươi nghìn đồng là có thể mua nó về rồi.”

“Mua nó làm gì chứ, em mà có bốn mươi nghìn đồng, anh kiến nghị em dùng tiền đó đầu tư cổ phiếu, anh hiểu khá rõ về mặt này, có thể giúp em được, đó là cách thức kiếm tiền rất dễ dàng, dễ hơn nhiều so với làm bác sĩ.” Cố Ngao Cương vừa nói xong, lại bảo: “Thanh Thanh, dù là ở nước Đ hay ở nước N, đó đều là những thế giới khác hoàn toàn trong nước, em cũng nên đi ra ngoài mở mang một chút.”

Hiện nay chưa có kênh xử lý rác thải y tế chuyên dụng, đều phải xây riêng phòng đốt rác, trong đó có nồi hơi để tự đốt.

Lâm Bạch Thanh châm lửa, cười nói: “Em cũng không biết ngoại ngữ, không làm được visa nữa.”

“Nhưng anh có tư cách cư trú vĩnh viễn ở nước Đ, có bao gồm thị thực vợ chồng.” Cố Ngao Cương nói.

Lâm Bạch Thanh lại cười: “Nhưng nếu em xuất ngoại, Linh Đan Đường phải làm sao đây?”

Rồi nói tiếp: “Anh Ngao Cương, anh vẫn luôn ở nước ngoài, chắc cũng biết trung y của chúng ta rất được quan tâm ở nước ngoài, em không muốn từ bỏ nó.”

Cố Ngao Cương bị ông Năm dùng đến cái c.h.ế.t để ép quay trở lại, còn về trung y ở nước ngoài thì cũng chỉ được quan tâm ở các nước có nhiều người Hoa thôi, hiện tại ở châu u vẫn còn rất thờ ơ, mà nếu một người không chú ý đến lĩnh vực gì đó thì anh ta sẽ không thể hiểu được nhiều về nó.

Advertisement
';
Advertisement