Lưu Tiểu Nga nghe thế, lập tức kích động: “Thật sao? Vậy… Vậy chừng nào thì có thể bắt đầu học? Tôi có học được không?”
“Mấy thím đừng có kéo tôi theo, tôi không muốn làm cái gì hết. Chồng tôi đã làm việc giúp mấy người rồi, tôi không muốn học công thức bí mật gì cả, tôi không làm.” Triệu Thúy Hoa trực tiếp từ chối.
Cô ta chỉ muốn lợi ích, nhưng không muốn đi theo cả gia đình này mạo hiểm.
Sau này nếu chồng cô ta đi theo bọn họ có việc gì, tốt xấu gì còn có cô ta có thể chăm sóc cho con trai đúng không? Với lại, Chu Kiều Kiều thì có thể nghĩ ra được chuyện tốt lành gì chứ?
Trần Phương không ngờ rằng chị ba luôn thích chiếm hời lại không muốn, lập tức cũng do dự.
Cô ta…
“Chị ba không muốn học thì thôi, tôi cũng không bắt buộc, vậy chị tư thì sao?” Trong lòng Chu Kiều Kiều khá bực bội vì Triệu Thúy Hoa không chịu phối hợp, nhưng mà cô ta cũng không thèm để ý.
Triệu Thúy Hoa vừa ngu vừa lười giống như chị cả, không chiếm được công thức bí mật làm điểm tâm là thiệt thòi của cô ta.
Bị hỏi đích danh, Trần Phương do dự một tích tắc rồi vẫn gật đầu đồng ý: “Tôi đồng ý.”
“Cha, sau này con sẽ không ở nhà mãi, hiện tại con chuẩn bị dạy lại cho chị dâu mấy công thức bí mật của mấy món điểm tâm trong nhà đang làm.” Chu Kiều Kiều ra vẻ vô cùng rộng lượng.
Trong lòng Vương Thủ Thành có chút không hài lòng, vợ thằng năm cũng chẳng hiểu chuyện chút nào, lẽ ra nên đưa những công thứ bí mật kia cho ông ta, rồi để ông ta giao cho hai đứa con dâu khác mới đúng chứ? Cô ta làm như thế là đang muốn làm chủ thay ông ta à?
“Con tự sắp xếp đi.” Vương Thủ Thành không có ý kiến gì.
Nhưng mà thái độ thì có vẻ không được vui vẻ cho lắm.
Chu Kiều Kiều cũng không thèm để ý, trong lòng kích động bắt đầu tiếp tục tính toán: “Con sẽ giao công thức bí mật cho hai chị, sau này nó đã không còn là độc nhất vô nhị nữa, chắc mọi người cũng biết con tổn thất cỡ nào mà. Tuy rằng chúng ta là người một nhà, nhưng cũng không thể làm con thiệt thòi như thế được đúng không? Cha, con hi vọng sau khi hai chị dâu học được công thức rồi, có thể tiếp tế cho con một ít tiền.”
“Cái gì? Còn phải trả tiền nữa à?” Lưu Tiểu Nga không ngờ, sao đang yên đang lành còn phải bỏ tiền nữa? Lúc nãy không phải cô ta còn nói bọn họ là người một nhà sao?
Trần Phương cũng nhíu mày, trong khoảng thời gian này bọn họ cũng chẳng thu nhập được bao nhiêu tiền.
Hơn nữa cả gia đình còn vì cô ta mà gánh nợ của nh cả đây nè, Chu Kiều Kiều đã rất có lỗi với gia đình rồi, sao bây giờ còn đòi tiền nữa chứ?
Với lại lúc trước cô ta bị ngã gãy chân cũng là vì Chu Kiều Kiều, cô ta còn chưa tìm Chu Kiều Kiều tính sổ nữa đó.
Lúc này trong lòng Triệu Thúy Hoa lại vô cùng kiên định, quả nhiên, Chu Kiều Kiều chắc chắn sẽ không làm chuyện lỗ vốn.
Thấy chưa?
Cô ta đang ở chỗ này chờ bọn họ nè.
Chu Kiều Kiều cũng không ngờ rằng bọn họ lại phản cảm chuyện này như thế, lập tức khó chịu, nhíu mày lại, nhìn bọn họ tủi thân hỏi ngược lại: “Không lẽ đưa tiền là sai sao? Cho dù là người nhà thì tôi cũng không thể có cái gì đều cho các chị hết được. Công thức bí mật này vốn dĩ là tài sản riêng của tôi, bình thường chia tiền cho cả nhà tôi cũng đồng ý. Nhưng hiện tại các chị sắp học được rồi, sau này không còn là một mình tôi biết nữa, tôi tổn thất rất lớn. Chị hai, chị tư, các chị cũng đừng quá đáng. Dù sao mỗi người ít nhất ba trăm đồng, nếu không thì chúng ta cứ tạm dừng đừng vào chợ đen buôn bán nữa.”
Chu Kiều Kiều quyết tâm muốn lấy tiền.
Cô ta cũng không tin bọn họ có thể quyết tâm không đưa tiền.
Lưu Tiểu Nga vừa nghe nói ba trăm đồng, sợ đến mức lập tức ngậm miệng lại.
Chuyện này cô ta phải nghe lời chồng.
Trần Phương cũng nhíu mày, cô ta có thể lấy ra được ba trăm đồng.
Dù sao thì lúc trước chồng cô ta không mua công việc, tiền của bọn họ đều dành dụm lại.
Nhưng mà lấy một lần ba trăm đồng, cô ta cũng xót của.
Đều là người một nhà, tại sao còn phải trả tiền chứ?
Vương Thủ Thành thấy con trai út và con dâu bày vẽ ra chuyện này, cũng đoán được hai đứa con muốn lấy tiền mua nhà, dù sao thì sau này bọn họ phải đi làm trong huyện, không có nhà thì không tiện cho lắm.
Lại nhìn dáng vẻ rối rắm của vợ thằng hai và vợ thằng tư, tính toán ông ta phải thúc đẩy một chút mới được.
Tuy rằng chuyện con dâu út muốn dọn ra ở riêng làm ông ta không hài lòng cho lắm, nhưng mà có căn nhà trong huyện, hai vợ chồng bọn họ lại là vợ chồng công nhân viên, cuộc sống lập tức trở nên khác biệt hẳn. Sau này trong thôn ai nhìn thấy ông ta cũng sẽ không nói cái gì mà thằng cả và vợ thằng cả ở trong huyện thế nào.
Con trai út của ông ta cũng có thể làm được, đừng có làm như ông ta không có mắt nhìn người.
“Vợ thằng hai, vợ thằng năm, chuyện này nếu hai đứa con không bán, vậy chuyện mua bán của vợ thằng năm cứ tạm thời giao cho cha, mỗi ngày cha sẽ phân phối công việc cho bọn con.” Vương Thủ Thành mở miệng, hai người lập tức không vui.
Vậy sao được chứ?
Trần Phương càng sốt ruột hơn, cô ta vốn dĩ nghĩ thím năm sắp vào huyện, hoàn toàn không rảnh, chỉ cần nắm thóp cô ta, kiểu gì thím năm cũng sẽ đưa công thức bí mật đó cho cô ta thôi đúng không?
Kết quả cha chồng lại muốn chen chân vào?
Vậy chẳng phải sau này sẽ không có cơ hội nữa rồi sao?
Nếu cô ta lấy được công thức bí mật này, sau này không chỉ có thể giữ làm của riêng mà còn có thể đưa cho nhà mẹ đẻ nữa.
Điều kiện nhà mẹ đẻ của cô ta cũng không tốt, nếu không thì làm sao có thể gả cô ta đến nông thôn chứ.
Công thức bí mật này có thể làm cho cuộc sống của nhà mẹ đẻ tốt hơn rất nhiều.
Trần Phương lập tức không do dự gì nữa: “Cha, cha cũng lớn tuổi rồi, vẫn nên nghỉ ngơi thì tốt hơn, con đồng ý bỏ tiền, con không biết chị hai suy nghĩ như thế nào, dù sao con đồng ý. Con lập tức đi chuẩn bị tiền ngay.”
Trong lòng Chu Kiều Kiều vui vẻ, sau đó nhìn về phía Vương Thanh Phú đang ngồi bên cạnh Lưu Tiểu Nga.
Lưu Tiểu Nga không thể đưa ra quyết định, cô ta biết rất rõ chuyện này.
“Anh hai, anh chị thì thế nào?”
Vấn đề này của Chu Kiều Kiều cũng làm Vương Thanh Phú lưỡng lự, hiện tại anh ta còn chưa nhận được tiền lương tháng nào, làm gì có tiền chứ?
Nhưng mà chuyện này…
Cũng đúng là chuyện tốt.
“Chuyện này tôi cũng đồng ý, nhưng mà lát nữa tôi và vợ sẽ quay về nhà mẹ đẻ một chút. Chờ chúng tôi về rồi, chúng tôi sẽ trả lời thím.” Vương Thanh Phú cảm thấy chuyện này vẫn nên bắt tay từ phía nhà mẹ đẻ của vợ mới được. Cho dù nhà bọn họ nghèo, nhưng mà bọn họ có thể đi tìm người khác mượn mà.
Nhà họ Lưu không phải chỉ có một đứa con gái duy nhất, cùng lắm thì bọn họ gả mấy đứa con gái khác đi ra ngoài, đòi nhiều hơn một chút lễ hỏi là được đúng không?
Công thức bí mật kia có tác dụng rất lớn, sau này đưa lại cho nhà họ Lưu, nhà bọn họ cũng sẽ nhanh chóng kiếm được tiền.
Anh ta cũng không tin người nhà họ Lưu sẽ không động lòng.
Chỉ cần bọn họ động lòng, vậy thì dễ giải quyết rồi.
Thái độ của Vương Thanh Phú làm trong lòng Lưu Tiểu Nga vô cùng cảm động.
Anh ta đang chuẩn bị đến nhà mẹ đẻ của cô ta lấy tiền về cho cô ta sao?
Nhà mẹ đẻ cô ta như thế nào, cô ta là người biết rõ ràng nhất.
Người nhà mẹ đẻ đối xử với cô ta chẳng tốt lành gì, càng miễn bàn đến chuyện cho cô ta tiền, ngoại trừ chồng cô ta ra, không có ai có thể giúp cô ta đòi tiền nữa.
Anh ta đều là vì cô ta cho nên mới phải đi chịu đựng nhịn nhục người nhà mẹ đẻ cô ta.
“Vậy tôi chờ tin tức tốt của mọi người.” Chu Kiều Kiều lập tức cảm thấy nở mày nở mặt.
Bạch Tú Tú có cái gì, cô ta cũng phải có cái đó!
Hơn nữa sau này cô ta còn sẽ giỏi hơn Bạch Tú Tú, cô ta cũng không tin Bạch Tú Tú còn có thể giỏi hơn mấy người ở tỉnh thành kia, tên Hạ Hữu Đức ở tỉnh thành kia, sau này sẽ tùy ý bị người nhà họ Vương bọn họ nắm thóp uy hiếp!